Còn Ai Để Ý Nước Mắt Em Rơi - chap 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 13.
Tiếng cười đùa của hai người vang vọng khắp cánh đồng hoa.
~~~~~~~~~End Flashback~~~~~~~~~
Những kí ức về Thừa Ân cứ mãi quanh quẩn trong đầu Xử Nữ làm cô càng đau khổ, và không ngừng dằn vặt chính mình. Nếu không vì cứu cô thì Thừa Ân đã không chết. Tất cả đều là tại cô mà ra. Một giọt nước mắt khẽ rơi xuống lăn dài trên má Xử Nữ, cô đưa tay lên má mình chạm vào giọt nước mắt ấm nóng kia. Cô lại khóc rồi, đã tự hứa với mình là sẽ không khóc nữa nhưng sao nước mắt cô lại cứ rơi như vậy chứ.
- Xử nhi - một giọng nói vang lên sau lưng Xử Nữ, tiếp theo là một bàn tay đặt trên vai cô. Lau vội hàng nước mắt, Xử Nữ quay lại phía sau, khẽ nở nụ cười.
- Anh Xà Phu.
- Lại nhớ đến Thừa Ân sao? - ngồi xuống cạnh Xử Nữ, Xà Phu đưa tay lau những giọt nước mắt còn động trên má Xử Nữ - Em đừng như vậy, Thừa Ân cũng đã đi rồi. Đừng nhớ đến cậu ta nữa, quên Thừa Ân đi.
- Em...không thể - Xử Nữ quay mặt sang chỗ khác tránh ánh mắt của Xà Phu đang nhìn mình.
- Thừa Ân chắc cũng không muốn thấy em như vậy đâu.
Hít vào một hơi, Xử Nữ gật đầu nhìn Xà Phu nói :
- Được rồi, em sẽ không nhớ đến anh ấy nữa, sẽ cô gắng...để quên anh ấy.
Xà Phu khẽ thở dài, anh biết Xử Nữ nói vậy nhưng không phải vậy. Nhiều lần cô nói sẽ cố quên Thừa Ân nhưng rồi có làm được đâu, vẫn hay nhớ đến rồi lại ngồi khóc một mình thôi.
- Ngư nhi vẫn chưa về sao anh? - Xử Nử lên tiếng hỏi, cô ngước mắt nhìn đồng hồ treo tường, đã khuya rồi nhưng cô vẫn chưa thấy Song Ngư về nhà.
- Vẫn chưa, chắc là đi giải quyết mấy vụ lùm xùm rồi lại đến bar rồi. Để anh đi đón em ấy? - Xà Phu đứng dậy toan bước đi nhưng Xử Nữ kéo tay anh lại.
- Không cần đâu anh, cứ mặc cậu ấy.
- Đâu thể để Ngư nhi vậy mãi được.
- Tạm thời cứ để cậu ấy như vậy đi, không sao đâu.
- Ừ. Thôi anh đi nghỉ trước đây, em cũng đi nghỉ đi - Xà Phu nói.
- Được.
Xà Phu vừa về phòng Xử Nữ cũng đứng dậy, cô hướng mắt nhìn ra ngoài cổng. Đêm nay có lẽ Song Ngư lại không về nhà, dạo này Song Ngư rất khác, rất hay tham gia vào những trận chiến trong bang dù lớn hay nhỏ. Rồi lại đi bar uống rượu, chơi bời, nhảy nhót suốt đêm. Còn nhớ có hôm cô ấy uống đến say khướt phải nhờ người khác đưa về. Cô biết vì sao Song Ngư như vậy, cô có thể hiểu cảm giác của Song Ngư. Mặc dù lo cho Song Ngư nhưng cô nghĩ khoảng thời gian này cứ để Song Ngư như vậy có lẽ sẽ tốt hơn. Xử Nữ thở dài một hơi rồi đi về phòng.
-----
Song Ngư nheo mắt nhìn chàng trai trước mặt, hắn ta nói cô và hắn ta từng gặp nhau nhưng sao cô không nhớ nhỉ? Song Ngư cố lật lại trí nhớ để xem đã từng gặp hắn ở đâu nhưng nghĩ mãi vẫn không ra, thấy vậy chàng trai lại lên tiếng :
- Lần trước ở quán bar U chúng ta đã gặp nhau.
Nghe chàng trai nói, Song Ngư lục lại trí nhớ ngày hôm đó.
~~~~~~~~~~ Flashback ~~~~~~~~~~
Hôm đó, sau khi từ nhà Triệu Dương trở về, chuyện xảy ra giữa cô và Ma Kết khiến cô cảm thấy mệt mỏi. Vì vậy mà cô mới quyết định đến bar giải khuây nhưng vì sợ Xà Phu sẽ can ngăn nên cô đã đến quán bar U, địa bàn của một bang khác để mà uống rượu.
- Quán bar U -
Tiếng nhạc trong bar xập xình, những cô vũ công khiêu gợi ăn mặc hở trên hở dưới đang nhảy trên sàn một cách điên cuồng, kiểu như mời gọi những tên đàn ông bên dưới, đang nhìn các cô bằng một ánh mắt thèm khác. Tiếng hò hét của những tên đại gia, tiếng nhạc mạnh trộn lẫn với nhau.
Vừa bước vào quán, Song Ngư liền thu hút ánh nhìn của mọi người ở đây. Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía cô, những tên đàn ông cứ nhìn cô không rời mắt, trong đáy mắt hiện rõ sự thèm khát. Những cô gái thì nhìn cô với ánh mắt ganh tỵ. Song Ngư mặc một chiếc áo ba lỗ và áo da khoác ngoài đi cùng quần jean bó và giầy cao gót nhìn năng động mà quyến rũ khiến mấy thằng đàn ông trong quán bar chỉ muốn lao ngay vào cô.
Song Ngư mặc kệ những ánh mắt đang nhìn mình thèm khát kia mà tiến thẳng đến cái bàn nằm trong góc bên phải của quán bar và ngồi xuống. Sau đó gọi phục vụ mang rượu đến. Cô cứ ngồi đó mà uống hết ly này đến ly khác, xong lại gọi thêm. Song Ngư cứ thế mà tống từng chai từng chai một vào trong người mình đến khi say bí tỉ vẫn còn uống. Cô không hề để ý rằng có một ánh mắt vẫn luôn nhìn về phía cô từ lúc cô mới bước vào.
Song Ngư sau khi uống hết chai rượu thứ n, rượu thấm vào người cô khiến đầu óc cô quay cuồng, mọi thứ xung quanh lu mờ cả đi khiến cô chả còn nhìn rõ cái gì ra cái gì. Chống tay đứng dậy, Song Ngư khập khiễng bước đi hướng thẳng về phía WC.
- Toilet...hức...toilet ở đâu? - Song Ngư cố mở to đôi mắt của mính ra để tìm nhà vệ sinh - Đây rồi.
Song Ngư cười khì, chân phải đá chân trái mà bước vào nhà vệ sinh, nhưng mới đi được vài bước thì cô bị một người phục vụ đi ngang giữ lại.
- Cô à, đó là WC dành cho nam, nữ ở bên kia - người phục vụ nói, chỉ tay sang phía bên cạnh.
- Được rồi, cảm...hức...cảm ơn - Song Ngư gật gật đầu rồi đi vào nhà vệ sinh.
Vừa vào trong, Song Ngư đã chạy vội vào một căn phòng.
- Oẹ - cô ngồi thụp xuống đất mà nôn thốc nôn tháo những gì có trong dạ dày ra ngoài - Ư...
Sau khi đã nôn xong, Song Ngư lững thững bước ra ngoài rửa tay và mặt để cho tỉnh táo, cô xả nước và vóc liên tục nước vào mặt mình. Cô ngước mặt nhìn mình trong tấm kính đối diện, cô chợt cười, nụ cười mang đầy sự chế giểu. Phải, cô đang tự chế giễu chính bản thân mình.
- Mày thật thảm hại Triệu Dương Song Ngư, vì một Tống Ma Kết mà mày trở nên như vậy sao? Quên hắn đi, hắn ta không xứng với mày đâu. Có nghe chưa? Xuỳ - Song Ngư đánh tay vào tấm kính nơi đang hiện diện gương mặt mình trong đó, sau lại lầm lũi trở về chỗ mình đã ngồi.
Song Ngư lại tiếp tục uống rượu, cho đến khi không còn uống được nữa cô gục ngay xuống bàn mà ngủ.
Brưm...brưm...
Chiếc điện thoại để trên bàn ngay bên tai Song Ngư, nó đang không ngừng đổ chuông.
- Thật ồn ào.
Song Ngư nhăn mày, đưa tay mò̀ lấy chiếc điện thoại áp vào tai.
- Alo - Song Ngư giọng nhừa nhựa của người say rượu nói trong điện thoại - Là ai vậy?
"Ngư nhi, em đang ở đâu. Đã trể rồi sao chưa về?" - bên kia giọng Xà Phu có chút lo lắng.
- Hì, anh Xà Phu...hức... - Song Ngư cười với Xà Phu rồi lại nói tiếp - Về nhà...hức...phải về nhà chứ. Anh đến đón em đi.
"Em uống rượu, em đang ở đâu. Nói địa chỉ cho anh nhanh" - Xà Phu lo lắng hỏi.
- Quán bar U, em đang ở quán..hức..bar U.
Vừa nói đến đó thì Song Ngư buông điện thoại xuống mà ngủ thẳng cẳng.
"Ngư nhi, Ngư nhi..." - bên kia đầu dây giọng Xà Phu có vẻ lo lắng, anh liên tục gọi Song Ngư nhưng đáp lại anh chỉ là tiếng nhạc ồn ả của quán bar.
Riêng Song Ngư thì cô chẳng còn quan tâm sự đời nữa, cứ vô tư mà nằm ngủ ngon lành. Cũng vì thấy Song Ngư đã quá say có vẻ như chẳng còn biết gì nữa nên có một đám thanh niên gồm 7 - 8 tên tiến đến chỗ cô. Và còn có một ánh mắt vẫn luôn dõi theo cô từ lúc cô bước vào quán đến giờ, người đó chưa một lần rời mắt khỏi Song Ngư. Nay nhìn thấy đám người kia jiến đến chỗ cô mà cô thì chẳng biết gì, hắn chau mày..
Một tên trong đám thanh niên ngồi sát vào Song Ngư, bàn tay hắn thản nhiên vòng qua vai cô mà xoa nhẹ. Song Ngư cau may khi cảm nhận được có nguời chạm vào mình, cô cố mở đôi mắt nặng trĩu của mình lên, thấy một đám thanh niên đang ngồi xung quanh mình, cô hỏi :
- Mấy người...hức..là ai, muốn..hức..gì?
- Người đẹp, có muốn đi chơi với bọn anh không? - tên ngồi cạnh Song Ngư hỏi, hắn vuốt má cô cười. Mà theo Song Ngư thì đó là nụ cười mà cô ghét nhất, nụ cười đểu cán.
Song Ngu nhếch mép, cô lảo đảo đứng dậy, quay sang nhìn hắn :
- Được, các...hức...các người muốn chơi, tôi sẽ chơi..hức..với các người.
Đám người kia nghe Song Ngư nói thì như mở cờ trong bụng, cả đám đứng dậy đi theo Song Ngư. Một tên tiến đến đi cạnh cô, vòng tay ôm eo cô. Song Ngư liếc nhìn bàn tay đang đặt trên eo mình, khoé môi khẽ nhếch lên nụ cười khinh bỉ. Rồi không nói không rằng, cô nắm lấy bàn tay của tên đó mà vặn ngược ra sau làm hắn la oai oái.
- Arggggg, đau đau...
- Đừng dùng bàn tay dơ bẩn đó chạm vào người tao..hức..thật ghê tởm - Song Ngư nói.
- Người đẹp sao em lại nóng tính như vậy a, thấy em buồn anh chỉ là muốn giúp em giải khoây thôi mà - một tên trong đám lên tiếng, hắn cười sằn sặc.
- hức...bỉ..hức..ỏi..đê tiện...
- Con nhỏ này to gan, mày dám mắng bọn tao, chán sống rồi phải không? - một tên tỏ ra tức giận khi bị Song Ngư mắng.
Song Ngư không nói, cô chỉ nhìn đám đó, nở nụ cười khinh bỉ rồi không nói gì mà xoay người đi thẳng.
- Ây, đi đâu mà vội vậy cô em, chúng ta chưa nói xong mà - một tên đi đến đứng chắn trước mặt cô.
- Tránh..hức..tránh ra - Song Ngư lúc này vô cùng bực bội, cô muốn tìm một chổ để ngủ nha. Vậy mà cái đám này cứ làm phiền cô, đúng là chán sống rồi mà. Song Ngư không kiên nể mà thẳng chân đạp cho cái tên đứng trước mặt mình một phát vào bụng làm hắn ngã lăn ra đất.
- Con nhỏ kia, mày biết tao là ai không hả? Dám đánh tao - tên đó ôm bụng tức giận nhìn Song Ngư.
- Nguơi là ai..hức..ta không càn biết, giờ thì tránh..hức..
- Con nhỏ không biết điều hon nay tao sẽ cho mày một bài học, tụi bay bắt nó lại cho tao, giữ lấy nó - tên bị Song Ngư ₫đánh ra lệnh.
Đám người kia liền lao đến chỗ Song Ngư, Song Ngư tuy say nhưng vẫn có thể đánh te tua tơi tả cái lũ kia, cô hết đá vào mặt tên này đạp vào bụng tên kia rồi nắm đầu tên nọ, Song Ngư đánh nhau rất giỏi dù rằng hiện tại cô đang say, chỉ có điều lúc đánh nhau cả người cô cứ hết đảo qua bên này lại ngã sang bên kia. Đầu cô cứ quay mòng mòng như chong chóng.
- Đau đầu quá..hức..
Song Ngư ôm lấy đầu mình ngồi bệch xuống đất.
Đám người kia nhìn thấy Song Ngư như vậy thì nghĩ rằng cô không còn sức để có thể đấu với họ, vì vậy mà một trên trong đám nhân cơ hội đó mà vơ lấy cái chai, hắn đập bể phần đuôi rồi cầm lấy phần đầu mà hùng hổ tiến đến chỗ Song Ngư, hắn định rằng sẽ đánh lén cô. Nhưng ý định đó chưa kịp thực hiện, trên đó vừa cầm cái chai giơ lên liền bị một bàn tay khác giữ lấy và sau đó là một cú đá vào bụng làm trên đó ngã nhào.
- Mày là thằng nào, dám xen vào chuyện của bổn đại gia. Khôn hồn thì biến đi - một tên giọng xấc láo nói.
- Đánh lén một cô gái như vậy đáng mặt đàn ông sao - người đó lên tiếng, giọng nói có vẻ hơi khó chịu. Nhìn qua thì đó là một chàng trai tầm 20 đến 22 tuổi. Và đó là người đã luôn dõi mắt theo Song Ngư từ đầu đến giờ.
- Ây da, này nhóc, mấy ông đây không rảnh để chơi với cháu đâu nhá. Mau đi chỗ khác chơi đi - một tên đi chỗ chàng trai vỗ vai hắn rồi nhìn sang đám bạn của mình cười chế giễu.
- Nếu không muốn chết thì mau cút khỏi đây, còn nếu muốn chết thì cứ việc xông lên, Rome này không sợ ai đâu - giọng nói lạnh lùng phát ra từ miệng chàng trai, kèm theo là một khẩu súng đã được lên nòng và đầu dúng thì được đặt ở giữa tán trên đó.
Tên đó nhìn thấy khẩu súng toàn thân run như cầy xấy đứng không vững mà quỳ thụp xuống.
- L-lão đại tha mạng, tôi đây có mắt như mù dám đắt tội với lão đại mong lão đại bỏ qua cho - trên đó miệng không ngừng cầu xin.
- Cút - vẫn giọng nói lạnh lùng, ánh mắt Rome liếc nhìn đám người đó.
- Đi nhanh - tên đó quay sang đám người của mình hối thúc.
Về phía Song Ngư, cô một tay ôm lấy đầu mình chống tay ngồi dậy, cả người không ngừng lảo đảo lắc lư.
- Ha, sao..hức..sao nhiều quá đi..hức..hức.. - nói đến đó Song Ngư chẳng còn biết gì nữa, Song Ngư đã không trụ được nữa cô cứ thế để mặc cơ thể mình ngã xuống.
~~~~~~~~ End Flashback ~~~~~~~~~~
Song Ngư chỉ nhớ mang máng là vậy, còn thêm là lúc khi cô sắp ngã thì có cảm giác như ai đó đỡ lấy mình. Nghĩ đến đó Song Ngư chợt ngẩn mặt lên nhìn người đang ngồi trước mặt mình, im lặng một lúc lâu cô mới lên tiếng :
- Anh là Rome?
- Rất vui là cô nhớ tên tôi - Rome nhếch môi cười nhưng không nhìn Song Ngư, đôi mắt nhìn xuống ly rượu trên bàn, hắn đưa tay miết nhẹ lên thành ly.
- Hôm đó là anh đã đưa tôi về sao? - Song Ngư lại hỏi.
- Không, người đưa cô về là người khác - Rome nhìn Song Ngư nói.
- Là ai?
- Tôi không biết người đó, nhưng người đó có vẻ rất quan tâm đến cô.
Rome nói đến đây Song Ngư vốn đã biết người đưa cô về là ai, người đó là Xà Phu chứ không ai khác. Còn về Rome, hắn vốn biết người đó nhưng lại giả vờ nói không biết. Vì từ trước đến nay hắn đều luôn ẩn mình rất kỹ, chưa bao giờ hắn lộ diện. Vì sao à? Vì thế lực của Xử Nữ rất lớn, nếu hắn ra mặt lở như sơ hở dù chỉ là một chút thì hắn coi như xong. Vì thế mà hắn luôn ẩn mình trong bóng tối để có thể nghĩ ra một kế hoạch hoàn hảo và bắt Xử Nữ phải trả giá vì đã giết Anh Tử, người mà hắn hết mực yêu thương. Hắn âm thầm cho người điều tra Xử Nữ, điều tra về bang Angela và hắn biết được Angela không chỉ có một người đứng đầu mà là đến hai người. Ban đầu hắn không quan tâm gì đến sự sống chết của Song Ngư, mặc dù người có thù với hắn là Xử Nữ nhưng Song Ngư cũng là người đứng đầu Angela nên hắn đã nghĩ rằng sẽ cho cô chết cùng với Xử Nữ. Nhiều lần hắn lập ra những kế hoạch rất hoàn hảo, chỉ đợi cô và Xử Nữ sập bẫy nhưng nhiều lần kế hoạch của hắn bị hủy bỏ chỉ vì cô. Vì một lần hắn vô tình nhìn thấy tấm hình chụp Xử Nữ, lại có Song Ngư ở cạnh. Đó là lần đầu hắn nhìn thấy cô, vì thường thì hắn chỉ bảo bọn đàn em theo dõi, chụp hình của Xử Nữ thôi vì hắn muốn biết từng nhất cử nhất động của Xử Nữ để có thể dễ dàng ra tay nhưng hôm đó cô lại đi cùng Xử Nữ nên đã bị đàn em của hắn chụp được. Điều làm hắn không thể rời mắt khỏi Song Ngư đó là đôi mắt. Đôi mắt của cô rất giống với Anh Tử, người mà hắn đã yêu say đắm. Đôi lúc hắn tự nói với mình rằng đó không phải Anh Tử nhưng không hiểu vì sao, vì lí do gì mà hắn lại cứ nghĩ rằng hai người rất giống nhau. Và kế hoạch mà hắn vạch ra bị đẩy sang một bên, trong thâm tâm hắn không muốn làm tổn thương đến Song Ngư. Và hắn đã nghĩ dù gì người mà hắn muốn loại trừ là Xử Nữ cho nên Song Ngư hắn sẽ không động đến. Nhưng vì Song Ngư và Xử Nữ là bạn thân của nhau, cho nên nếu hắn tìm Xử Nữ trả thù thì chắc hẳn Song Ngư sẽ giúp đỡ, thế nên để không làm tổn hại gì đến Song Ngư hắn phải tiếp cận cô, rồi bắt cóc cô khi đó kế hoạch trả thù mà hắn vạch ra mới có thể sử dụng.
- Anh muốn gì ở tôi? - giọng nói của Song Ngư kéo Rome thoát khỏi dòng suy nghĩ của mình. Song Ngư đang nhìn hắn, ánh mắt nghi hoặc mang theo một chút gì đó gọi là đề phòng. Cô không tin một người không quen không biết lại đi giúp cô như vậy, trừ phi là hắn muốn gì đó ở cô.
Rome cũng nhìn Song Ngư. Quả không hổ danh là người đứng đầu một tổ chức lớn, khẽ cười một tiếng, hắn nói :
- Chỉ muốn làm quen với cô thôi, được chứ? - hắn cầm ly rượu giơ trước mặt như muốn chờ đợi Song Ngư cùng cụng ly với mình. Nhưng Song Ngư chẳng phản ứng gì cả, chỉ ngồi nhìn hắn rồi hỏi một câu, để khi hắn trả lời thì câu trả lời làm cô ngạc nhiên không biết phải nói gì.
- Lý do là gì?
- Đơn giản, vì tôi thích cô.
-----
- Trường Zodiac -
*Reng...reng...reng*
Tiếng chuông vừa vang lên báo hiệu giờ ra về thì lần lượt từ lớp này đến lớp khác rầm rầm, ồn ào tiếng bước chân, đẩy ghế, nói chuyện. Có vẻ như tiếng chuông luôn là tiếng mà các học sinh muốn nghe nhất thì phải.
Bên ngoài tất cả học sinh đứng chật cứng ở trước cổng trường để có thể ngắm những hot boy, hot girl mà ai cũng biết là ai đó. Trong khi mấy sao nam nhà mình đi lấy xe thì mấy sao nữ nhà ta đứng đợi ở cổng trường. Sư Tử không ngừng cằn nhằn khi Nhân Mã đi lấy xe đã lâu nhưng đến giờ vẫn chưa ra.
- Làm gì ở trong đấy mà lâu vậy trời, không phải ngủ luôn ở trổng rồi chứ.
- Được rồi mà Sư nhi, họ đi mới có 10 phút chứ mấy, chắc do bị kẹt với đám fangirl kia. Đợi một lát nữa đi - Kim Ngưu vừa ngậm kẹo mút vừa nói.
- Mà cái đám hũ nữ đó bộ rãnh lắm hay sao ấy, ngày nào cũng vậy, hở thấy trai đẹp là tươm tướp à - Sư Tử giọng khó chịu nói, mắt liếc sang ba anh chàng đang thản nhiên đứng tựa lưng vào xe. Là Thiên Yết, Ma Kết và Thiên Bình đó bà con - Sao không bu quanh ba cái con người này đi nè.
- haizz - Bảo Bình thở dài rồi lên tiếng - Nếu không phải vì sát khí xung quanh họ quá ghê rợn thì tớ nghĩ đám kia cũng dám lắm. Chỉ trách sát khí của ba người này quá cao, nên đành đứng từ xa nhìn vậy - Bảo Bình liếc mắt nhìn về một đám con gái đứng gần đó hướng ánh mắt trái tim về phía ba chàng mà lắc đầu ngán ngẫm.
Kíttttttt
Một chiếc mô tô Kengo R205 đột ngột dừng trước cổng trường thu hút ánh nhìn và sự tò mò của những học sinh có mặt ở đó. Người lái mô tô gỡ nón bảo hiểm xuống, một gương mặt điển trai xuất hiện và nhanh chóng là tâm điểm chú ý của đám nữ sinh mê trai.
- Wow, anh ấy là ai vậy, đẹp trai quá đi - một nữ sinh nói, tiện tay lấy điện thoại ra chụp ảnh.
- Phải đó, lái mô tô nhìn bảnh ghê - nữ sinh hai.
- Không biết anh ấy đang đợi ai ha, ước gì mình được ngồi với anh ấy trên chiếc xe đó - nữ sinh ba mơ mộng.
- Đẹp trai thiệt đó - nữ sinh bốn.
Những câu nói khen gợi về chàng trai không ngừng vang lên, mấy sao nữ nhà ta không để ý đến chàng trai kia, ngay cả cái liếc nhìn cũng không có nhưng nghe đám hủ nữ kia không ngớt lời khen thì cũng miễn cưỡng quay sang nhìn thử. Bốn nàng như hoá đá khi người đó là Rome.
- Rome - Cự Giải thốt lên một tiếng.
Thiên Yết, Thiên Bình, Ma Kết vừa nghe Cự Giải gọi tên Rome thì đồng loạt ngẩn mặt lên nhìn. Người đó thật sự là Rome.
Trong lúc mấy sao nhà ta vẫn còn đang thắc mắc lí do Rome xuất hiện ở trường họ thì Song Tử, Nhân Mã, Bạch Dương lái xe ra.
- Nè, làm gì mà đứng im lặng vậy, đang nhìn cái gì? - bước xuống xe, Song Tử hỏi khi thấy mọi người đều đứng yên lặng không ai nói gì mà chỉ nhìn về một hướng. Song Tử đưa mắt nhìn theo, anh cũng ngạc nhiên khi thấy Rome.
- Rome, hắn ta ở đây làm gì? - Nhân Mã cũng khá ngạc nhiên khi trông thấy Rome.
Trong đầu mấy sao đều có cùng một câu hỏi. Sao Rome lại xuất hiện ở đây, hắn là đang có ý đồ gì?
- Sao hắn lại ở đây chứ? - Bạch Dương hỏi.
- Có trời biết, trước giờ hắn luôn ẩn mình, vậy thì lí do gì mà hôm nay hắn lại xuất hiện ở đây chứ? - Thiên Yết nói.
- Có khi nào là đến tìm...
- Xử Nữ, Song Ngư - Ma Kết chưa nói hết câu thì mấy sao đã chen ngang.
- Không lẽ hắn ta định... - Bảo Bình nói đến đó thì dừng lại, ánh mắt di chuyển đến từng người.
- Yết ca, nếu vậy thì chị em... - Cự Giải có phần lo lắng trước câu nói của Bảo Bình, cô siết chặt lấy Thiên Yết.
- Vẫn chưa biết hắn muốn gì, đừng nên kết luận sớm - Thiên Bình.
- Vậy cậu thử nói xem, vì sao Rome lại xuất hiện ở đây. Nếu không phải đến tìm Xử Nữ để trả thù vậy thì hắn đến làm gì - Sư Tử hướng mắt về phía Thiên Bình, nhướng mày nhìn anh.
Trong lúc cả đám vẫn đang trang cãi với nhau về sự có mặt của Rome thì Song Ngư từ trong trường đi ra. Hôm nay Xử Nữ và Xà Phu không đi học vì bận phải giải quyết việc ở bang, lúc sáng cô có nói với Xử Nữ có gì để cô đi giải quyết cho nhưng Xử Nữ lại không đồng ý. Cô ấy nói chuyện này rất phức tạp, để cô ấy và Xà Phu giải quyết. Đành vậy, dù gì tối nay cô cũng có việc phải làm. Tối nay là lễ đúng hôn của Ma Kết và Tuyết Nhi.
- Sắp có kịch hay để xem rồi - Song Ngư khoé môi khẽ nhếch.
Hôm nay cô ra trễ hơn so với những người khác, vì cô không muốn phải chen chúc trong đám người đó. Nên khi chuông reng, cô vẫn ngồi trong lớp, đợi mọi người về hết rồi mới sách cặp ra về. Vừa ra đến cổng, bước chân Song Ngư chậm dần, đôi mắt nhìn về phía trước dần nhíu lại. Nhóm Ma Kết nhìn thấy Song Ngư đi ra thì quay lại nhìn nhau. Đây có lẽ là cơ hội tốt để họ nói cho Song Ngư biết về Rome.
- Song...
Nhìn thấy Song Ngư đi lướt qua mình, Ma Kết xoay người định gọi cô lại nhưng lời nói chưa kịp hoàn thành thì đã bị anh nuốt ngược vào trong. Cũng như Ma Kết, những sao còn lại cũng đứng đơ ra khi Song Ngư tiến đến chỗ Rome.
- Anh ngoài việc bám theo tôi thì không còn chuyện gì khác để làm sao? - Song Ngư giương đôi mắt chán ghét nhìn về phía Rome, trong lời nói mang theo chút khó chịu.
- Hôm trước chẳng phải đã nói rồi sao, anh sẽ bắt đầu theo đuổi em. Và em cũng đồng ý rồi mà, không nên nuốt lời chứ - Rome cười nhìn cô.
Song Ngư cười khẽ một tiếng rồi nói :
- Anh cũng rảnh quá đấy, tôi nhớ khi đó tôi chưa trả lời anh mà.
- Thì em im lặng coi như là em đồng ý rồi - cầm lấy mũ bảo hiểm đưa Rome, hắn tiếp - Không phiền khi anh chở em về chứ.
Song Ngư im lặng nhìn Rome một lúc lâu rồi cũng cầm lấy mũ bảo hiểm đội lên đầu. Đoạn cô định bước lên xe thì một bàn tay giữ tay cô lại, quay sang nhìn thì đó là Ma Kết. Ánh mắt Song Ngư thoáng đanh lại, nhưng rồi lại nhanh chóng quay sang hướng khác, giọng nói lạnh lùng vang lên :
- Bỏ ra.
- Anh có chuyện muốn nói với em, chúng ta gặp nhau một lát đi - Ma Kết nói với Song Ngư nhưng ánh mắt lại nhìn sang Rome dè chừng.
- Tôi chẳng có gì để nói với anh hết - Song Ngư vẫn không nhìn Ma Kết.
- Em nhất định phải nghe anh nói - Ma Kết đột nhiên nói lớn tiếng, anh trừng mắt nhìn Song Ngư.
- Tôi..không muốn nghe - Song Ngư quay sang Ma Kết nhìn anh - Tôi không muốn nghe điều gì từ anh cả, chúng ta đã chẳng còn quan hệ gì nữa rồi. Anh chẳng phải không muốn thấy mặt tôi nữa hay sao, tôi đã làm tốt vai trò của mình rồi, là không xuất hiện trước mặt anh nữa. Vậy thì tại sao anh lại đến làm phiền tôi, anh đi đi, chúng ta không còn gì để nói đâu.
- Ngư nhi, cậu nhất định phải nghe Ma Kết nói. Chuyện rất quan trọng đó - Bạch Dương tiến đến chỗ Song Ngư nói - Nếu như cậu không muốn nghe Ma Kết nói vậy thì nghe tớ nói đi được không?
- Xin lỗi nhưng bây giờ tôi mệt lắm, chẳng muốn nói gì, cũng chẳng muốn nghe gì đâu.
Nói vừa xong, Song Ngư liền leo lên xe mô tô của Rome. Dường như chỉ chờ có thế, Song Ngư vừa ngồi lên hắn liền phóng xe đi.
- Ngư nhi - Kim Ngưu nhìn theo chiếc xe gọi Song Ngư nhưng Song Ngư vẫn không một lần quay đầu lại.
- Sao Ngư nhi lại đi với Rome chứ? Cậu ấy sẽ gặp nguy hiểm, không lẽ cậu ấy không biết sao - Cự Giải có chút lo lắng nói.
- Mọi chuyện xem ra càng lúc càng tồi tệ, chúng ta phải làm gì đó để có thể giúp Song Ngư và Xử Nữ khi cần thiết - Thiên Yết lên tiếng.
- Phải nhanh chóng nói cho Ngư nhi biết, nếu không thì không biết Rome sẽ làm tiếp theo đâu - Thiên Bình.
Bầu không khí ảm đạm bao quanh mấy sao nhà ta, tâm trạng ai cũng đều tồi tệ. Ma Kết nhìn theo hướng mà Song Ngư vừa đi khỏi không tránh thở dài một tiếng. Anh nên làm gì đây, phải làm sao thì mới có thể kéo Song Ngư trở về bên anh. Tất cả đều là lỗi của anh.
- Ngư nhi ! Anh xin lỗi.
-----
Tối đến.
Tại nhà Triệu Dương.
Tiệc đính hôn của Ma Kết và Tuyết Nhi được tổ chức long trọng, những người tới tham gia đều là trong giới thương nhân, chính trị.
Cả căn biệt thự chìm trong màu tím nhạt của ánh đèn huỳnh quang. Hai bãi đỗ xe to lớn ở tầng trệt và tầng hầm đều đã chật kín, mỗi chiếc đều là xe đắc tiền, thể thao sang trọng.
Buổi lễ được tổ chức ngoài trời, trong khi Tuyết Nhi cùng mẹ cô ta Hạ Vy, ông Song Khiết và ba mẹ Ma Kết đang phải bận chào khách ở bên ngoài thì bên trong, cụ thể là ở phòng mà Song Ngư đã ở lúc còn trong căn biệt thự này. Mấy sao nhà ta đang đứng ngồi không yên, nhất là Ma Kết vì đã sắp đến giờ buổi lễ bắt đầu, anh thật không biết phải làm gì mới có thể huỷ buổi lễ hôm nay, phần thì lo lắng vì đến giờ Song Ngư vẫn chưa xuất hiện. Anh rất muốn gặp cô.
- Theo tớ nghĩ thì Ngư nhi chắc không đến đâu - Kim Ngưu mở miệng nói. Có người con gái nào mà đi đến dự lễ đính hôn của người từng là người yêu mình hay không chứ?
- Tôi thì nghĩ Song Ngư sẽ đến - Thiên Yết đứng tựa lưng vào tường, hai tay đút túi quần khẽ lên tiếng. Anh chắc chắn Song Ngư sẽ đến tham dự buổi lễ đính hôn ngày hôm nay, vì câu nói mà cô từng nói "Trò chơi chỉ mới bắt đầu, trò hay vẫn còn ở phía sau. Cô...cứ chờ mà xem". Anh có linh cảm hôm nay sẽ xảy ra một chuyện gì đó.
Cốc cốc
Tiếng gõ cửa vang lên thu hút sự chú ý của mấy sao, Bảo Bình đứng dậy ra mở cửa. Đập vào mắt mọi người là ả Tuyết Nhi.
- Kết ca, buổi lễ bắt đầu rồi, ba mẹ kêu em lên gọi anh xuống, anh mau xuống đi - ả dùng chất giọng điệu chảy nước của mình mà nói với Ma Kết.
- Xuống trước đi, tôi xuống sau - Ma Kết phất tay, ngay cả liếc cũng không nhìn Tuyết Nhi lấy một cái.
- Nhanh nhé, em chờ đó.
Đợi cho Tuyết Nhi đi khỏi, Sư Tử nôn oẹ một tiếng.
- Thậ kinh khủng, có nghe giọng cô ta nói chứ. Haiss, nghe mà buồn nôn.
- Tớ nổi óc hết rồi nè - Bảo Bình chỉ vào tay mình nói.
- Xuống thôi, không thể ở trên này mãi được - Bạch Dương rời khỏi giường tiến đến chỗ Ma Kết, vỗ vai anh - Mọi việc cứ để ông trời sắp xếp đi.
- Haizz - Ma Kết thở dài một hơi nhưng rồi khi phát hiện ra điều gì đó, anh cau mày. Hình như là thiếu một người - Thiên Bình đâu? - câu hỏi của Ma Kết hiệu quả ngăn bước chân của mọi người.
- Không biết, khi nảy cậu ta có gọi điện nói là không đến được. Hỏi lí do thì không nói - Song Tử quay lại trả lời.
- Cậu ta dạo gần đây thoắt ẩn thoắt hiện, dường như đang âm mưu cái gì đó - Thiên Yết nói. Anh đã nhận ra sự bất thường của Thiên Bình cả tuần này, cậu ta thường hay tách khỏi nhóm. Có đôi khi lại nghe điện thoại, nhưng lén lút. Anh đã từng hỏi cậu ta nhưng chỉ nhận được câu nói : "Khi nào tìm hiểu rõ tớ sẽ nói cậu nghe." Chỉ như vậy, nhưng rồi anh cũng không hỏi gì thêm. Anh tin Thiên Bình sẽ nói cho anh nghe.
- Kệ tên đó đi, xuống nhà thôi - Sư Tử giục.
Nói xong bước ra ngoài, kế đến là Thiên Yết và Cự Giải rồi lần lượt những sao khác. Ma Kết lại thở dài một tiếng rồi nối gót theo mọi người xuống nhà.
- Bên dưới -
Mọi người đến dự lễ đính hôn đã tụ tập lại trước hội trường. Trên khán đài, ông Song Khiết tiến lên cầm lấy micrô phát biểu :
- Trước tiên tôi xin cảm ơn tất cả mọi người có mặt ở đây hôm nay đã dành ra ít thời gian quý báu của mình để đến tham dự lễ đính hôn của con gái tôi Tuyết Nhi và Ma Kết. Xin cảm ơn.
Rào rào
Tiếng vỗ tay của mọi người vang lên. Bên dưới Ma Kết và Tuyết Nhi từ từ bước lên khán đài. Tối nay Ma Kết mặc một chiếc áo vest màu đen làm tôn lên vẻ đẹp băng lãnh của anh. Tuyết Nhi mặc một chiếc váy cưới màu trắng xoè ra, trên đầu cài kẹp trâm bông. Gương mặt trang điểm phải nói là đậm, dường như cô ta đã bôi hết hũ son phấn lên mặt vậy, lại thêm đôi môi được cô ả tô một màu đỏ như máu.
- Hây, Ngư nhi thật sự không đến sao chứ? Phải đến ngăn buổi lễ lại mới đúng - Sư Tử tâm trạng bồn chồn mắt dáo dác nhìn xung quanh hội trường để tìm kiếm Song Ngư. Trong lòng thầm mong rằng Song Ngư đã đến.
- Nếu Ngư nhi muốn đến thì đã đến lâu rồi, chắc cậu ấy không đ... - Bảo Bình vừa nhìn đồng hồ vừa nói, ánh mắt vô tình liếc nhìn ra phía cổng chính. Câu nói chưa kịp hoàn thành thì bị cô nuốt vào trong, mắt vẫn hướng ra phía cổng chính. Môi mấp máy nói không thành tiếng - Ngư...Ngư...
- Cậu sao vậy Bảo nhi? - thấy Bảo Bình cứ nhìn ra cổng, miệng cứ nói Ngư Ngư, Sư Tử nhăn mày nhìn theo hướng Bảo Bình đang nhìn. Cô cũng đơ người, một lúc sau mới thốt lên được hai từ.
- Ngư...Ngư nhi.
Mấy sao khác nghe Sư Tử gọi Ngư nhi thì cũng ngạc nhiên, đồng loạt quay ra nhìn. Bên ngoài cổng, Song Ngư đang đi vào. Thoáng nhìn thấy Song Ngư gương mặt mẹ con Hạ Vy liền biến sắc.
- Căn cứ Angela -
Xử Nữ sau khi giải quyết những chuyện trong bang xong, cô trở về phòng mình. Mệt mỏi, vừa vào phòng đã ngã người lên giường, cô lười phải lái xe về nhà nên quyết định sẽ ngủ ở căn cứ. Giờ cũng đã hơn 11 giờ khuya, trong căn cứ ngoài cô ra thì chỉ còn Jay thuộc hạ của cô và hơn 20 tên đàn em, 10 sát thủ giỏi được huấn luyện bài bản. Họ vừa giúp cô giải quyết chuyện của bang, những người khác thì đã về căn cứ B để kiểm tra lô vũ khí mới nhận về hôm qua.
Có lẽ vì quá mệt mà Xử Nữ vừa nằm xuống thì đã ngủ thiếp đi. Nhưng chưa được bao lâu thì tiếng bước chân khẽ khàng vang lên cùng tiếng thì thầm nho nhỏ đầy mưu tính lọt vào thính giác nhạy bén của Xử Nữ, cô khẽ nhăn mặt rồi bất chợt đôi mắt đang nhắm nghiền vì mệt mỏi kia bật mở ra khi nghe thấy tiếng súng và tiếng la "Có người đột nhập". Kèm theo đó còn có tiếng nổ lớn vang lên. Nhanh chóng bật dậy, Xử Nữ vơ lấy khẩu súng Desert Eagle rồi chạy ra ngoài vừa lúc gặp được một nhóm người. Thấy Xử Nữ nhóm người đó cầm súng chỉa vào cô nhưng chưa kịp bắn thì đã ngã xuống, vì Xử Nữ đã nhanh tay hơn một bước. Xử Nữ chạy về hướng ngược lại đúng lúc gặp Jay cùng những đàn em chạy đến.
- Đã có chuyện gì? - Xử Nữ vội hỏi.
- Có người đột nhập vào căn cứ của chúng ta, phòng điều khiển đã bị họ cho nổ tung. Tôi và một số người khác vừa đi xem, xung quanh căn cứ đều bị bao vây. Phía trên còn có những tay bắn tỉa, người bên chúng ta vừa ra ngoài đều bị bắn chết - Jay trả lời.
- Có biết là ai làm không? Là người của Thiên Ưng?
- Theo như tôi quan sát họ không phải là người của Thiên Ưng, những người này giỏi hơn nhiều, dường như đã được quấn luyện rất kĩ càng.
- Không phải người bên Thiên Ưng, vậy thì là ai chứ? - đầu óc Xử Nữ rối mù cả lên, cô cố giữ bình tĩnh để có thể nghĩ xem người tấn công căn cứ bang là ai. Chưa nghĩ ra thì Jay đã lên tiếng, giọng nói có phần lo lắng.
- Đại tỷ, người bên căn cứ B vừa gọi bên đó cũng đang bị tấn công, trong ngoài có hơn 100 người, kho vũ đã bị nổ, họ cần thêm chi viện và vũ khí - Jay nói khi vừa nhận cuộc gọi từ người bên căn cứ B.
- Sao lại như vậy, cùng một lúc tấn công hai căn cứ của Angela. Kẻ nào lớn gan như vậy - Xử Nữ không nghĩ đó là Thiên Ưng, ông ta tuy xảo huyệt nhưng cái cách này ông ta không thể nghĩ ra được. Tạm thời gác chuyện đó qua một bên, Xử Nữ nói với Jay - Tìm cách đưa 20 sát thủ giỏi nhất ra ngoài, đến căn cứ B giúp họ. Vào trong kho mang vũ khí theo.
- Nhưng còn đại tỷ... - Jay lưỡng lự không muốn rời đi.
- Tôi sẽ tự có cách, cậu mau đi đi.
- Tôi...
- MAU ĐI. ĐÂY LÀ LỆNH - Xử Nữ hét lên.
Jay đành gật đầu tuân theo, anh dẫn theo 20 sát thủ xuống tầng hầm lấy vũ khí và tìm đường đưa họ ra ngoài.
Bên trong Xử Nữ cùng những người còn lại cố sức tiêu diệt những kẻ đột nhập vào trong căn cứ.
Bùm bùm
Ầm
Một tiếng nổ lớn vang lên, căn cứ Angela nổ tung một khoảng lớn, những nơi khác cũng bị ảnh hưởng, đổ xuống. Người bên Xử Nữ bị chết không ít. Xử Nữ cùng những thuộc hạ còn lại vừa đấu súng với đám người kia vừa tìm cách để xông ra ngoài. Do bọn người kia bao vây tứ phía lại không ngừng tấn công, Xử Nữ phải để ý trái phải, trước sau và những tên bắn tỉa phía trên. Ban đầu cô vẫn còn trụ được, nhưng do bên kia quá đông, bọn chúng lại có những tên ẩn trong bóng tối nên Xử Nữ không thể nhìn rõ. Trong một góc khuất, một khẩu súng ngắm ló ra nhắm mục tiêu là Xử Nữ mà bóp cò.
Đoàng
Đoàng đoàng
Nghe tiếng súng, Xử Nữ liền quay phắt lại, cô bắn hai phát đạn về hướng kẻ đã nhắm bắn mình. Một viên đạn của Xử Nữ giao nhau với viên đạn của tên kia nổ giữa không trung, viên thứ hai lao thẳng về phía tên đã bắn Xử Nữ hắn liền gục xuống. Bọn người kia cũng phải kinh ngạc với tài bắn súng của Xử Nữ. Về phần Xử Nữ, cô vì mãi đối phó với đám người phía trên mà một thoáng quên mất đám người đằng sau, ban đầu còn hai người hổ trợ nhưng họ đã bị bắn chết.
- Cứ đà này thì không ổn, một nhóm yểm trợ đối phó người của cô ta, một nhóm khác cùng nhau hợp lại nhắm vào cô ta. Tao không tin nó có thể tránh được - một tên trong đám người kia nói, dường như hắn là người cầm đầu.
Đám người kia liền gật đầu làm theo. Nhân lúc Xử Nữ không để ý mà đám người kia đồng loạt chỉa mũi súng về phía Xử Nữ.
Đoàng Đoàng.
- CẨN THẬN...
End chap 13.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro