Tập 38: Trừng phạt (h hơi nặng)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mei tặng một chương. Quên tên rồi một chương. Bao nhiêu vote bấy nhiêu chương hì hì.

...

Sattan kéo Trần Cảnh đi dộng tác không hề thương tiếc chút nào. Da đầu như bị lôi vả ra. Trần Cảnh bị mạnh mẽ quăng ngã xuống giường nhìn xung quanh căn phòng toàn những món đồ chơi khủng khiếp mà mặt cậu tái nhợt.

Cả người cậu trần như nhộng liền muốn trốn vào một góc, chân lập tức bị nắm đi. Trần Cảnh kêu thé lên, lắc lắc đầu giãy dụa.

"Không... muốn"

Nhưng Satan dĩ nhiên không nghe, hắn vơ lấy đại một món đồ chơi, dài bằng gan tay, trên bề mặt nổi lên những thứ gồ gề kinh khủng, hơn nữa khi hắn nhấn lên công tắc thì bật lên những tiếng rè rè đầy khủng khiếp.

Hắn đưa nó tới gò mặt của cậu mỉm cười ra lệnh ngắn gọn:

"Liếm!"

Trần Cảnh biết thứ đó sẽ làm gì, cậu, nhưng cậu càng biết càng giãy dụa càng chọc hắn tức giận hắn sẽ càng ác độc.

Cho nên cậu căn bản không dám phản kháng. Dù sao thứ đó nếu khô khốc đi vào trong cơ thể cậu, cậu sẽ chết mất.

Trần Cảnh rụt rè liếm, cậu  không dám ngậm mà chỉ như con nít liếm cây kẹo que rất vụng về, nơi này một chút nơi kia lè lưỡi liếm một chút, đôi mắt ươn ướt ngẩng đầu nhìn chủ.

Sattan cười tà lại ra lệnh:

"Ngậm, em không muốn tôi đem thứ này cứ thế nhồi vào dạ dày của em đâu nhỉ?"

Nghe thôi cũng thấy nổi cả da gà rồi, Trần Cảnh lắc lắc cố gắng mở thật to quai hàn ra để mà ngậm. Miệng cậu vốn rất nhỏ, ngậm không hết thứ đó. Phát ra từng tiếng ức ức như rên rỉ trong miệng nước dài chảy cả ra.

Trong miệng ngâm ngư, mắt lại nhìn lên lấy lòng như đang hỏi:

"Được chưa? Chủ nhân"

Khúc dậy khổng lồ như tay trẻ em của Sattan liền cừng ngắc hắn bỗng rút thứ đồ chơi trong miệng cậu ra vứt sang một bên. Lôi đôi môi cậu ra mà hôn lấy hôn để.

Hai cánh môi chạm vào nhau đầu lưỡi mút liếm hoảng loạn trong khoang miệng như muốn thọc tới cổ họng mà phát ran hững thanh âm chụt chụt đầy ngượng ngùng khó tả.

Nước dãi cậu chảy xuống cậu bị hôn đến choáng váng, còn hắn thỏa mãn liếm liếm mép miệng như còn lưu luyến. Những bàn tay to lớn sờ khắp cơ thể, lúc sờ lúc niết hai đầu ngực nhéo mạnh khiến cậu sinh đau mà khóc, có lúc bố hai gò mông có lúc đập lên nó những cái tát.

Rồi đột nhiên một ngón tay lần mò vào phía u huyệt nhỏ mấp máy như nụ hoa kia. Giọng hắn khàn khàn:

"Thả lỏng"

Trần Cảnh cắn môi, mồ hôi chảy thành giọt rỉ xuống trên người lấp lánh trườn xuống dưới làn da đã trắng hồng phơn phớt. Cả cơ thể cậu đều căn thẳng  Bỗng cậu đánh một cái rùng mình.

có thứ gì lạ lạ trong cơ thể cậu. Nó run run rồi đột nhiên bị ngón tay đẩy vào nơi cậu mẫn cảm nhất.

"A... ưm"

trần Cảnh cong cả người lên giật nảy,cậu cảm thấy dường như có dòng điện chạy ra nơi u huyệt kích thích thần kinh của cậu. Câu rên ư ử.

Không khống chế được cơ thể bản thân, rồi cậu cảm giác nơi u huyệt như chảy nước. Hình như nơi đó rỉ ra như đái dầm.

Rỉ ra đầy tay của hắn.

Cái mông liền bị thứ dịch đó ướt nhẹp cả tay của hắn cũng ướt dính lên thứ dịch lấp lánh mà nhớp nháp hắn trẻ lên mặt cậu.

Cười khẽ:

"Em triều xuy bằng u huyệt sao, thật là bé dâm đãng."

Trần Cảnh nghẹn tới mức không thể nói nên lời. Sattan trực tiếp xoay người Trần Cảnh lại, ép hai tay cậu đỡ vào tường. Chim to trực tiếp thúc hông đẩy mạnh một cái, sâu lút cán.

trần Cảnh cảm thấy như bị vỡ ra, cổ họng mở lớn nước mắt lăn dại.

"A... đau quá... rách mất... hức... đừng đẩy nữa, quá sâu rồi"

Từng tiếng nức nở của cậu thếm à lại càng khiến cho từng tế bào của Sattan như sôi sục, hắn cười khẩy. Ngày càng cử động hung hăng, đam sâu vào ồi lại rút ra. Mỗi lần như muốn thọc vào tận dạ dày lại lôi cả mị thịt hồng hào ra.

cúc nhỏ bị đam tới từ hồng phớt sang đỏ rừng rực, chảy nhễ nhãi nước miệng cả miệng trên lẫn miệng dưới. Eo hông đẩy như thọc. Nhấp điên cuồng.

Trần Cảnh bị làm cho trợn mắt thế mà lại cảm nhận từng tia sung sướng như dồn dập tiếng rên ngày càng trở nên ngọt nị. Giọng khàn trầm dục đầy dục vọng tựa như con rắn độc quấn lấy cổ khẽ hỏi:

"Bé cưng à, sướng hay không sướng hả..."

Trần Cảnh lí trí bị ịt tới mơ mơ hồ hồ, nức nở nỉ non giọng như vỡ ra lại như cào vào lòng người khác. Đôi mắt đào hoa đầy nước ắp màu dục vọng ươn ướt nhìn.

"A... ha.. sướng... thật thô... thật to"

"Chim to đâm lút cán rồi... nhanh quá... a... a... chậm"

Sattan mỉm cườu động tác lại đột nhiên chậm oại, từ nhanh sang chậm, khiến Trần Cảnh không quen, cơ thể vừa mới được hung bạo thao quen, bỗng nhiên chim to đứng yên làm cậu như phát ngứa, như kiến bò trên chảo, lại ngượng ngùng không dám lên tiếng.

Nhìn hắn, lại nhìn hắn.

"Chó cưng kêu dâm nói cho chủ nhân xem em muốn cái gì? Muốn chim to?"

Trần Cảnh gật gật đầu lại bị bép trên mông một cái.

Giọng hắn lạnh lùng ánh mắt sắc đến sợ:

"Nói, hảo hảo nói, u huyệt thiếu ăn mới có cái ăn"

Trần Cảnh khóc ô ô như một đứa trẻ vừa thẹn vừa nhục, bị đánh  cậu hồi phục lí trí cậu căn bản không muốn nói, nhưng cuậ lại sợ hắn. Giọng run lên lẩy bẩy, răng va lập cập bên môi.

"Muốn chim to... động nhanh nhanh vào hueyetj nhỏ nhỏ"

"Đệt"

Hắn chửi một tiếng eo cẩu thọc vào đâm tới đam lui, đâm đến cậu trợn trắng mắt ngất lên ngất xuống, mông và chim va nhau trộn cùng nước dịch va lên những tiếng lạch bạch xì xụp khiến cả người xấu hổ.

hắn đánh không biết bao nhiêu cái, cậu la muốn tắt cả hơi rồi, eo cũng đau chỉ có thể vô lực để hắn làm gì thì làm thần trí như cháo loãng.

đột nhiên hắn khẽ gầm gừ một dòng tinh như vòi phun bắn vào trong mà theo sau đó còn là một thứ chất khó mà nói.

"Không..."

cảm giác này vừa quen vừa lạ khiến thần trí cậu như vỡ ra hét thảm.

Mà không ngờ hắn lại một lần nữa dựng đứng.

"Lúc trước lo oắng em ngất xỉu, còn giờ em ngất tôi làm em tỉnh."

"Trần Cảnh tôi một đêm bảy lần!"

Trần Cảnh lại muốn xỉu lại bị hắn thúc vào bụng ọc một tiếng tỉnh dậy.

đêm nay đến khi nào mới kết.

Đến sáng dậy vẫn thấy hắn hùng hục.

...

Ps: Méo phải người.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro