Chương 15 : Con Chúng Ta ...6 Tuổi rồi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ lúc Ngụy Vô Tiện cùng tiểu hài tử mang ấn ký biến mất Giang Trừng cứ như ngày càng phát điên , thần sắc y lúc nào cũng lãm đạm không biết lúc nào sẽ vương Tử Điện lạnh lẽo kia giết chết vài người để thõa mãn cảm xúc.. Cả Giang Gia cứ tưởng đang chìm vào u ám thê lương.
.....
......
"Bẩm Tông Chủ!! Có chuyện gấp" một niên mặc trên ngươi bộ áo hoa văn của Giang Gia hấp hối chạy vào
"Nói" không nhanh không chậm Giang Trừng vẫn vẻ mặt kia nói ra vài từ nhỏ nhẹ
..
"Chuyện...Chuyện là có vài người bảo đã trong thấy Giang Phu ..." - "Ở đâu?" Cậu nói vẫn chưa kịp giứt thì Giang Trừng tay đập lên bàn cắt ngang cậu.
..
"Nhưng Tông Chủ..họ nói Phu Nhân đã ôm tiểu hài tử gieo mình xuống vách đá ạ..."
...
"Xàm Ngôn Loạn Ngữ" mặt y bắt đầu đen lại thanh âm y phát ra lại mang thêm chút đau thương.

"Cút ra ngoài!" Giang Trừng giận dữ nhìn cậu thiếu niên nhỏ kia.
Là ta sai..làm ơn quay về bên ta được không? Ngụy Vô Tiện .

Ngày A Tuyên càng lớn , Giang Trừng vẫn ra sức tìm tung tích của Y cùng hài tử kia..Nhưng mãi..vẫn chưa thấy hồi âm

Ngày x năm x : Ngụy Vô Tiện ngươi xem con chúng ta rất giống ngươi nha..ngươi đi 6 năm rồi..thằng bé cũng 6 tuổi chắc..đứa còn lại của chúng ta cũng trạc tuổi A Tuyên nhỉ? Ngươi bao giờ mới quay lại? Ta và con thực sự nhớ ngươi..
*Trích từ "Nhật Ký Nuôi Con Của Giang Tông Chủ"

A Tuyên.. là đứa con lớn của y, tuy mới 6 tuổi nhưng phải công nhận A Tuyên thực sự vẹn phần giống với Giang Trừng , Đậm khí chất từ bé lại lanh lợi khiến tu chân giới khá thích thú với nhóc này.
..

"Ba..Ba đến bao giờ con mới được gặp mẫu thân ạ?" Tiếng nói bé nhỏ của A Tuyên càng làm Giang Trừng thêm đau nhói...nó bé như vậy liệu khi biết chuyện năm đó mẹ y ẵm theo vị đệ đệ ra đi thì nó sẽ thấy như nào? Tiểu hài tử này thật sự còn quá nhỏ để biết...
..
"Mẫu Thân con...con chỉ cần ngoan chắc chắn sẽ gặp được"
Y cũng cười nói với A Tuyên .
"Cữu Cữu ~ con qua dẫn A Tuyên ra chợ chơi ạ" thiếu niên mang vẻ chững chạc của tuổi mới lớn lại mang thêm sức sống tươi trẻ , màu áo vàng ,trán  chu sa đỏ thắm , bên hông đeo thanh kiếm mãi không chịu buông..còn ai vào đây là Kim Lăng!
..
"Hảo..Kim Lăng giao A Tuyên cho ngươi trông" Giang Trừng cười nhẹ nhìn thiếu niên kia , rồi lại quay vào trong giải quyết tiếp các công văn còn chưa hết.

"Ca Ca~ " A Tuyên chạy tới ôm người kia hai người cùng nhau ra chợ trời để xem .
..
Mọi thứ thật nhộn nhịp, càng rộn ràng hơn cả lễ hội , một đứa trẻ vừa được thả ra dạo rông làm sao tránh truyện mê mẩn những thứ như vậy A Tuyên đi theo những thứ rực rỡ kia bỏ mặc Kim Lăng đang rối rít lục tung chợ lên để tìm kiếm.
..
/bộp/ cậu nhóc va vào phải một hài tử khác , hai người cùng nhau té ngả nhưng hài tử kia đứng lên trước kéo tay A Tuyên lên rồi xin lỗi, thật sự nếu nhìn kỹ thì hai hài tử này giống nhau như đúc.
...
Một thân ảnh dưới chiếc nón che mặt chạy tới ôm cậu nhóc kia , vội vàng phủi phủi áo cho cậu.
"Mẫu Thân, bạn ấy cũng té" giọng nói bình non nớt nhưng không kém phần mạnh mẽ chỉ vào A Tuyên, Thân ảnh kia vừa quay sang nhìn A Tuyên, lòng ngực dấy lên cảm giác khó chịu..mang theo chút đau lòng , không ai khác đó là Ngụy Vô Tiện...

6 năm rồi...hai đứa giống nhau y như đúc , Ngụy Vô Tiện dưới lớp của nón đỡ A Tuyên đứng dậy cùng lúc đó Kim Lăng cũng chạy lại. Y nhìn cậu nhóc kia mà lên tiếng.
" A Tuyên ơi A Tuyên sao đệ lại thay đồ rồi? Về cữu cữu mà biết sẽ đánh gãy chân ta mất" y vừa nói vừa nhìn cậu nhóc kia vừa kéo y đi.
..
Không để mất thế cậu nhóc kia giãy dụa "xin lỗi vị công tử này...ta không phải A Tuyên" vì đỡ hài tử A Tuyên này dậy y không để ý người đang đứng kia là Kim Lăng ,y hốt hoảng nhìn y hài tử nhỏ của mình
"Ta là Ngụy Mạc Vọng, Ngụy trong Ngụy Mạc , Mạc trong Ngụy Mạc , còn Vọng trong Vô Vọng" giọng nói non nớt thốt lên làm Kim Lăng khá bối rối nếu nghe kỹ thì không phải A Tuyên nhưng dung mạo này..thì như khuôn đúc...
"Wo de tian a" Kim Lăng không biết phải nói gì trong tình huống này....

Hết chương 15

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro