A Trừng thật đáng yêu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thế là ngày nào Lam gia cũng có người đến chơi

Hôm nay Hi Thần đặt biệt chuẩn bị đồ ăn nhưng đợi mãi chả thấy bóng người đâu, lòng có hơi bồn chồn ôm Tiên Tử trong tay vuốt ve thì cánh cửa mở ra

Một tên nhóc mặt rất đáng yêu mặt một cái hoodie đen đi vào

-"Chào tiền bối"

-"Chào em... Giang Trừng ko đi cùng em à"

-"À cậu ấy bị sốt nhưng em lại ko biết nấu ăn có thể nhờ huyng... "

-"Được thôi, nhưng bây h nhà chỉ có mình anh hay phiền em có thể trông nhà hộ anh ko"

-"Ân"

-"Vậy anh đi , Vong Cơ cũng sắp về rồi đó"

Y nói rồi đóng cửa lại

Câu nói cuối cùng của y khiến Ngụy Vô Tiện ko vui tý nào cảm giác bất an tràn ngập ...

Nhưng rồi cũng kệ mẹ quẳng đít đi chơi

Y phóng xe như bay đến nhà hắn, mở cửa đi vào

Không gian tối om bao quanh căn nhà cũng có cái gì đó thật lạnh lẽo y dán mắt về căn phòng đang sáng trên tầng hai

Vừa mở cửa đi vào đã nghe tiếng ưng ửng như mèo con

Y đi lại chiếc giường nhỏ ở giữa phòng

Có một cậu nhóc đang ngủ mặt mày tái nhợt khó khăn thở ra từng hồi đôi mày nhíu lại như đang mơ thấy gì đó

-"KOO"

Hắn giật bắn người dậy mặt vô cùng hốt hoảng thở ra những hơi thở mạnh Mồ hôi nhễ nhại

-"Em có sao ko"

-"....sao lại ở đây"

-"Tôi đến chăm sóc em"

-"Ngụy Vô Tiện đâu"

-"Đang ở nhà anh"

Hắn ko nói gì lại nằm xuống sau đó lại thiếp đi

Y dùng khăn lau mồ hôi trên trán hắn dọn dẹp lại căn phòng đi xuống bếp nấu một ít cháo mang lên cho hắn

-"Em ngồi dậy ăn chút cháo rồi uống thuốc"

-"..."

-"Nếu ko ăn gì em sẽ ko khỏe lại đâu"

Hắn mới miễn cưỡng ngồi dậy

Nhưng lại ko có tâm tình ăn uống

Đang suy nghĩ chuyện gì đó thì một thìa cháo được đưa vào miệng hắn

Mùi hương gạo nếp mềm thơm có chút vị ngọt nhẹ của đường lang tỏa trong miệng hắn

Hắn quay qua nhìn y

Y cầm thìa cháo cười tươi nhìn hắn

"Thật hảo"

-"Aaaaaa"

-"..."

Y đút hắn ăn hết cả tô cháo hắn thì ngoan ngoãn như mèo con để y đút nhưng có hơi miễn cưỡng

Đã lâu rồi hắn ko được ăn thức ăn người khác nấu

Cảm giác thật... Quen thuộc

Y đo nhiệt độ cho hắn thì ko thấy có dấu hiệu hạ sốt... Kỳ lạ thật

Y lột đồ hắn ra

-"Nhà ngươi đang làm cái gì vậy hả"

Hắn giữ tay y lại mắt nổi ra vài tia tức giận

-"Thay đồ cho em"

-"Để làm gì"

-"Em ko hạ nhiệt nên cần phải lau người để hạ nhiệt"

-"Ko cần"

-"Nếu ko sẽ ko khỏi đâu"

-"...tôi tự làm"

-"Em làm được sao"

-"..."

Hắn h đến đứng còn ko nổi

-"Để anh thay cho"

Y thay cho hắn một bộ đồ rộng rãi xong quay qua nhìn hắn thì thấy mặt hắn h đã đỏ lên cả tai

Ánh mắt có chút xấu hổ nhìn y

Cùng là nam nhân có cần vậy ko dù gì sau này hai người cũng sẽ nhìn thấy cảnh này nhiều lắm  :vv

Y cười nhẹ nhàng xoa đầu hắn

Sao y có thể  bình tĩnh như vậy??? Dù gì cũng là nhìn thấy cơ thể người khác , y ko ngượng à hắn thì ngượng chết rồi

Là do từ nhỏ đến lớn y luôn là người thay đồ cho Vong Cơ nên những cảnh này y đã quá quen thuộc rồi :)))

-"Ngủ đi sẽ khỏe lại thôi"

Trong đầu nghĩ

"Đáng yêu quá đi"

Sau đó đi ra ngoài

Hắn bên trong đắp chăn kín người lớp phấn hồngtrên má vẫn còn trong đầu nghĩ về cái gì đó mà khiến lớp phấn hồng kia càng đỏ thêm

-------Sáng-------

Hắn nặng nề mở mắt , đôi mắt hạnh có chút tím xen lẫn màu bạc mở ra

Thứ trước mắt như mờ ảo tuyệt đẹp

Trước mặt hắn là khuôn mặt của một nam nhân với hàng mi cong trải dài đôi môi đỏ dày có hơi khép mở đôi má trắng hồng có hơi đầy đặn

Nam nhân??? À ko là nữ nhân

Đang mơ hồ thì tự nhiên y mở mắt khiến hắn giật bắn người mà té thẳng xuống giường

Hắn nhăn mặt ôm cái đầu vừa đập phải cạnh bàn

Đau chết hắn rồi

-"Em có sao ko"

Y đi lại

Ngước lên bắt gặp ánh mắt lo lắng của y khiến hắn bố rối

-"K... Ko sao"

Mặt lại xuất hiện hiện một lớp phấn hồng

Aaa~~đáng yêu quá đi mất

-"A Trừng đáng yêu quá nhỉ"

-"Cái gì? "

Hắn trừng mắt nhìn y như đang nỗi cáu nhưng mặt lại đỏ hơn bao h hết







Cũng đã 16 năm rồi
Cảm ơn A Lệnh
Cảm ơn mọi người vì đã ủng hộ A Lệnh
Cảm ơn đoàn làm phim
Cảm ơn các diễn viên rất nhiều vì đã tạo ra A Lệnh

WOAINI❤️❤️❤️

#Trần Tình Lệnh

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro