Chương 1+2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1: Đồng quy vu tận"Chu Nhược Nhược , cô bị điên à?" Bạch Quả tức giận hét ầm lên, ả đàn bà này thật đúng là thứ độc ác, muốn cướp đàn ông của cô, thấy không quyến rũ được thì quay sang đuổi giết cô, cái nết như sò trệt dưới mương ấy.Bạch Quả và Chu Nhược Nhược là số ít nữ dị năng giả cao cấp còn sống sót sau mười ba năm tận thế, dù sao nữ giới vẫn luôn là quần thể yếu đuối, huống chi là trong tận thế.Cho nên sau khi sau khi thống kê lại dân số sau khi ổn định mới phát hiện ra tỉ lệ giới tính nam nữ trên thực tế đã là 50:1, vì vậy địa vị của phụ nữ hiện nay rất cao, dù sao nhân loại muốn duy trì nòi giống vẫn không thể tách khỏi phụ nữ, luật hôn nhân cũng đã cho phép một nữ nhiều chồng.Nữ giới sống sót đến hiện tại, còn trở thành dị năng giả cao cấp đã không còn nhiều lắm, Bạch Quả và Chu Nhược Nhược là người có ngoại hình xuất sắc nhất trong số đó. Bạch Quả là dị năng giả hệ hỏa cấp chín, ngoại hiệu 'Hỏa ma nữ', dung mạo diễm lệ, tính tình thẳng thắn, yêu hận rõ ràng, các tình nhân của cô đều là bá chủ một phương.Chu Nhược Nhược là dị năng giả hệ mộc cấp bảy, nhưng cô ta còn có dị năng thứ hai, hệ không gian , ngoại hình thanh tú nhu nhược, là một đóa bạch liên hoa, số tình nhân còn nhiều hơn Bạch Quả bốn năm người, cũng đều là những dị năng giả mạnh mẽ. Dẫu sao tuổi thọ của dị năng giả rất dài, con cháu của dị năng giả cũng là dị năng giả. Hơn nữa theo cấp bậc của dị năng giả càng cao thì khả năng sinh sản cũng càng thêm khó khăn.Kinh nguyệt cũng đã biến thành mỗi năm chỉ có một lần, bộ mang thai dễ dàng lắm hả? Nhưng mà thiên phú cũng rất quan trọng, bọn họ cũng hi vọng hậu đại của mình càng thêm mạnh mẽ. Cho nên mới có nhiều cường giả đồng ý cùng vợ như thế, nếu không thì cho dù pháp luật hiện nay rất bảo hộ nữ giới thì những người đó vẫn có thể có được người vợ của mình mà không cần chung chạ với người khác.Vốn dĩ hai người cũng không có xích mích gì với nhau, kết quả ả đàn bà này có nhiều chồng thế mà vẫn chưa thấy thỏa mãn, thế mà còn coi trọng đàn ông của cô. Mà kể ra nếu người kia vui vẻ đồng ý thì Bạch Quả cũng không để tới, dù sao cũng đã là tận thế rồi, cô không có tâm tình đi nói chuyện yêu đương gì đấy đâu.Ở bên nhau chỉ vì có hảo cảm, cũng có nhu cầu, những người kia không cần thiết phải yêu cô, cũng không có khả năng chỉ có một người phụ nữ là cô. Ngoài ra thì cô cũng mong con mình mang gen ưu tú nên chấp nhận thôi, xem như hợp tác vậy.Nào có biết con mẹ này không rù quến được người kia lại quay sang đuổi giết trong khi cô đang làm nhiệm vụ, còn gây ra thú triều tang thi triều khiến cho cô bất ngờ không kịp đề phòng bị tách khỏi các đồng đội khác. Khó khăn lắm mới trốn được đến nơi này thì bị con mẹ này đột ngột xuất hiện đánh lén.Đùa chứ, cô chính là dị năng giả hỏa hệ cấp chín đấy, đối phương nhiều nhất cũng chỉ là một dị năng giả mộc hệ cấp bảy, cũng chỉ có một không gian, ai cho ả lá gan muốn giết chết cô thế? Roi lửa vung lên, Chu Nhược Nhược bị tấn công chật vật bỏ chạy, tưởng bà đây dễ ăn lắm đấy."Hừ, thế giới này chỉ cần một nữ dị năng giả cao giai như tao là đủ rồi, mày nghĩ mày là ai mà cũng xứng cùng tao nổi danh? Lại còn cướp đi những người đàn ông vĩ đại nữa chứ!"Chu Nhược Nhược vừa tránh né vừa hận đến nghiến răng nghiến lợi, con mụ này có chỗ nào tốt cơ chứ, tuy mấy tình nhân của ả cũng vĩ đại đấy, nhưng không phải người đứng đầu. Mà tình nhân của con mụ này ai ai cũng là bá chủ một phương, dựa vào cái gì mà ả lại không bằng? Trong mắt ả lóe lên sát khí!"Mẹ kiếp, mày che giấu tu vi!" Đột nhiên cảm giác được thực vật biến dị mà đối phương sử dụng không dễ bị đốt cháy như trước nữa, nhìn thực vật biến dị không tổn hao gì mà bò trườn quấn lên người mình, Bạch Quả không khỏi kinh hãi."Ha hả, dị năng của tao đã sớm lên cấp mười, chẳng qua hiện tại còn chưa xuất hiện dị năng giả cấp mười nên không muốn làm cây cao mà thôi!" Chu Nhược Nhược tươi cười đắc ý, điều khiển thực vật tấn công Bạch Quả, chỉ cần con mụ này chết rồi thì còn ai có thể so được với ả đây?"Chu Nhược Nhược , mày thích đàn ông thì tự mình theo đuổi đi, đối phó tao làm cái gì?" Hơi sơ sẩy một cái đã bị bắt được, Bạch Quả căm hận nói. Đàn ông chướng mắt ả thì liên quan gì đến cô, giữa bọn họ cũng chỉ là quan hệ hợp tác thôi mà."Chỉ cần mày chết rồi thì những người đó đương nhiên sẽ chọn tao, cho nên mời mày đi chết đi." Chu Nhược Nhược vốn không muốn ở cùng vị trí với người đàn bà khác, đương nhiên sẽ không cứ thế buông tay."A... chết tiệt, đây là do mày ép tao đấy con đ*!" Bạch Quả cảm thấy dây leo đang vây khốn cô mọc ra gai nhọn, đâm vào cơ thể cô mà hút máu, thế là tinh thần lực cứ thế tuôn ra, bò theo dây leo xâm nhập về phía Chu Nhược Nhược ."Á, mày làm cái gì?" Trong thức hải đột ngột sinh ra cảm giác đau đớn, Chu Nhược Nhược cũng không còn sức đi khống chế dây leo, ôm đầu kêu rên."Mày có biết tao vốn cũng không phải dị năng hỏa hệ không?" Bạch Quả cảm giác được dây leo mất khống chế, vội vàng dùng ngọn lửa thiêu hủy chúng, chỉ là vết thương không nhanh lành lại như vậy."Có ý gì?" Chu Nhược Nhược đột nhiên có dự cảm không tốt."Tinh thần lực của tao biến dị, có thể thôn phệ dị năng, Năm đó có một gã dị năng giả hỏa hệ muốn cưỡng hiếp tao, bị tao thôn phệ dị năng cho đến chết. Chỉ là có quá nhiều dị năng dẫn đến tốc độ tu luyện vẫn luôn chậm chạp cho nên tao chưa từng sở dụng lại, hiện tại là mày ép tao đấy đ* chó!" Bạch Quả cười lạnh.Dị năng thôn phệ, nghịch thiên đến mức nào? Có thể thôn phệ hết thảy năng lực, người bị thôn phệ không có khả năng sống sót.Cũng bởi vậy nên cô biết dị năng này sẽ khiến cho người khác đề phòng, thậm chí họ có thể lo lắng cô sẽ sử dụng nó mà giết chính họ. Thế nên sau khi có được dị năng hỏa hệ, cô chưa từng dùng đến dị năng thôn phệ, không ai biết cô lại có loại dị năng như vậy.Lần này cũng là do Chu Nhược Nhược ép cô sử dụng, cô không muốn chết, vì thế Bạch Quả phát ra tinh thần lực mạnh mẽ, dị năng cũng là một loại gen thiên phú, mà thứ gen dị năng này lại nằm trong trung khu thần kinh quan trọng nhất bên trong đại não."A, không, đừng mà... tha cho tao đi, tao không dám... nữa, á á!" Chu Nhược Nhược ôm đầu không ngừng lăn lộn trên đất, cảm thấy có cái gì đó đang chậm rãi bị lột ra từng mảng.Trong thức hải, một hạt châu màu tím đang từ từ mấy đi liên kết với tinh thần lực của ả. Không được, cái này không thể bị cướp đi, Chu Nhược Nhược hoảng sợ điều động toàn bộ dị năng hòng ngăn cản, nhưng mà theo dị năng bị thôn phệ, sức mạnh của ả cũng đang biến mất."Hmm!" Bạch Quả ngồi thụp xuống, hai tay chống trên đất, cô cũng không chịu nổi, thôn phệ gen(dị năng) của hợp này cũng rất đau đớn. Đột nhiên cô cảm giác được tinh thần lực đang thôn phệ của mình chạm phải một vật gì đó, gì thế nhỉ?"Không được!" Chu Nhược Nhược cảm nhận hạt châu đang mất đi liên kết với mình thì không khỏi luống cuống, không, ả sẽ không để cho con mụ này thực hiện được, nếu ả đã không sống được vậy kẻ kia cũng phải chết!"Mả cha nó, con mẹ này định tự bạo!" Còn chưa biết được vật kia là cái gì, Bạch Quả cảm nhận thấy một nguồn năng lượng đang bạo động thì trực tiếp cắt đứt tinh thần liên tiếp, ngắt lấy một bộ phận gen đã tiến hành thôn phệ được một nửa. Tuy rằng quá trình dung hợp gen không hoàn thành sẽ để lại di chứng, nhưng cô lại càng không muốn chết. Vật vã lắm mới sống sót được từ trong tận thế ăn thịt người cho đến hiện tại, cô không muốn chết ở đây. Đứng dậy muốn chạy trốn nhưng đã quá muộn, một luồng năng lượng khổng lồ trong nháy mắt san bằng nơi này, thậm chí còn làm xuất hiện một khe nứt đen vặn vẹo xuất hiện trong không khí, nhưng rất nhanh liên biến mất.

"Chạy!" Người trên mặt đất mở to mắt muốn đứng lên, không nghĩ tới hai chân lại mềm nhũn ngã ra đất, lúc này mới lấy lại tinh thần. Quỳ rạp trên mặt đất nhìn bốn phía, xung quanh một mảnh hắc ám, cái gì cũng không nhìn thấy.

Chương 2: Lai lịch của không gian

"A, mình không có việc gì? Chẳng lẽ mình thoát?" Bạch Quả có chút nghi hoặc, nhưng mà chỗ này tối đến nỗi không thấy gì hết. Hơn nữa cô còn có một loại cảm giác quỷ dị, lúc trước rõ ràng cô cảm nhận được thân thể đã không còn, tuy bởi vì mệt mỏi mà cảm giác hạ thấp không ít, nhưng mà cô vẫn rất rõ ràng.

Muốn nhìn xem nơi này là nơi nào, lại muốn phát ra ngọn lửa thắp sáng xung quanh. Không ngờ cô lại phát hiện dị năng của mình biến mất, nhất thời quá mức sợ hãi, vội vàng vận chuyển tinh thần lực tra xét thân thể, phát hiện nơi vốn là đan điền nay lại trống rỗng, căn bản không có gì hết, ngay cả đan điền còn không mở, sao lại thế này? Dị năng của cô đi đâu mất rồi?Kiểm tra thân thể tỉ mỉ một lần, cô mới phát hiện thân thể này cũng không phải thân thể của cô. Do tinh thần lực đặc thù nên ngay cả gen cũng có thể thôn phệ, đương nhiên cũng có thẻ kiểm tra ra chỗ khác nhau của gen, mà gen của thân thể này rõ ràng không giống thân thể của cô trước kia.Không phải là thân thể của mình, rất nhanh Bạch Quả đã cho ra một suy đoán, tá thi hoàn hồn. Xem ra cô đúng là đã chết, còn tá thi hoàn hồn, nhớ đến những bộ tiểu thuyết cô từng đọc trước khi xảy ra tận thế, lại không biết tình huống của mình nên gọi là gì.Thế nên cô cũng không kiểm tra thân thể nữa mà bắt đầu phân hình cảnh vật xung quanh. Tinh thần lực lực có thể sử dụng như con mắt, tuy không thể nhận biết màu sắc, nhưng hình dáng gì đó và vân vân vẫn là có thể, hơn nữa còn không bị hạn chế sáng tối. Sau một phen tra xét hoàn cảnh hiện tại, cô không khỏi lấy làm kinh ngạc.'Những đồ gia dụng này sao lại cổ xưa thế? Chẳng lẽ mình xuyên đến cổ đại rồi à? như vậy cũng không tồi, ít nhất không cần phải đối mặt với đám tang thi thối rình chỗ nào cũng có như ở tận thế, động thực vật biến dị chạy đầy đất mà lại còn thiếu ăn thiếu mặc.'Bạch Quả thì thầm tự độc thoại, cơ mà biết không có gì nguy hiểm thì cũng yên tâm, lại trèo lên giường nghĩ xem kế tiếp phải làm như thế nào. Dị năng thôn phệ của cô vẫn còn, tinh thần lực và linh hồn chung một nhịp thở, không giống gen dị năng thuộc về thân thể.Nói đến tinh thần lực, cô liền nghĩ đến đồ vật lấy được từ chỗ Chu Nược Nhược, thứ kia đã buộc định với tinh thần lực của cô rồi, thế là cô liền kiểm tra một phen. Quả nhiên, đồ vật kia đang ngốc trong thức hải của cô.Đây là một viên hạt châu màu tím, thế quái nào lại buộc định với tinh thần lực của cô nhỉ? Vì vậy liền dùng tinh thần lực bò lên tính nhìn xem rốt cuộc nó là cái gì, thì lại cảm giác được một cơn trời đất đảo lộn, cô liền nằm bò trên mặt đất."Sao lại thế này?" Bạch Quả trừng mắt, hôm nay đúng là thu được cả mớ kinh sợ.Đứng lên nhìn quanh bốn phía, cô phát hiện chỗ này thế mà lại là một mảnh đất trồng rau, gieo trồng đủ loại rau dưa hoa quả, ngay cả lúa thóc lúa mì cũng có. Bên cạnh vườn rau có một dòng suối uốn lượn chảy qua, những chỗ khác đều bị vây trong những cái lồng trong suốt đủ màu, còn có vài ngọn núi, không thấy rõ toàn cảnh."Chẳng lẽ đây chính là không gian tùy thân trong truyền thuyết?" Thì ra đây là nguồn gốc của dị năng không gian của Chu Nhược Nhược, khó trách sống trong tận thế mà cô ả vẫn có thể bảo dưỡng đến thủy nhuận như vậy, còn có người bảo vệ, nào giống như cô, tự thân phấn đấu sống đến lúc này. Tsk, hâm mộ quá đê, nhưng mà hiện tại chẳng phải đã rơi vào tay cô rồi à.Xem một lúc lại phát hiện ra một căn nhà trúc, Bạch Quả đi qua bên đó. Đây là một căn nhà trúc hai tầng, quanh sân có hàng rào tre, bên trong rào tre có trồng một ít hoa hoa cỏ cỏ, không biết là loại gì nhưng mà trông cũng khá được.Trong san viện còn có một cái giếng, một con đường rải đá cuội đập vào trong mắt, Bạch Quả trực tiếp đi qua đường nhỏ, đến trước bậc thang dẫn vào nhà trúc, đẩy cửa ra đi vào... Ặc, các loại đồ gia dụng mang phong cách hiện đại trông xốn mắt lắm đó có biết không hả?Rõ ràng là một căn nhà trúc cổ kính lại bố trí nội thất nhà ở hiện đại. Nhìn xung quanh một vòng, nơi này hẳn là phòng khách, có hai cánh cửa, chắc là dẫn đến nhà bếp và nhà tắm. Trong nhà tắm ngoài một bồn tắm như bạch ngọc ra thì bên ngoài bồn tắm còn lắp vòi sen, chắc là Chu Nhược Nhược tự làm.Nhìn một vòng phát hiện không có gì liền đi lên lầu hai. Trên lầu hai có hai phòng, một phòng được sửa thành phòng ngủ công chúa. Trong phòng toàn là ren trắng, không nghĩ tới bà điên kia còn có sở thích như này, khóe miệng không khỏi run rẩy mấy cái.Quay người đi sang căn phòng còn lại, đây là một gian thư phòng, bên trong trang trí lại rất đơn giản, hẳn là chưa bị động đến, hoặc là không thể động? Bạch Quả vô trách nhiệm nghĩ.Đi đến trước bàn mới phát hiện trên mặt bàn đá được khảm một viên ngọc, dựa theo nhớ cô còn nhớ được thì đây chắc là ngọc giản mà trong tiểu thuyết hay nói đến.Đặt tay lên ngọc giản, không có phản ứng, cũng không cậy ra được, cô liền truyền tinh thần lực vào trong đó. Trong nháy mắt liềm cảm nhận được một phần thông tin dũng mãnh truyền vào trong não."Shhh..." Bạch Quả xoa xoa thái dương, cố gắng tiếp nhận thông tin, không biết có phải kích thích đến đại não hay không mà thân thể vốn không có trí nhớ cũng bắt đầu mạnh mẽ truyền đến ký ức, trực tiếp đập cho cô ngất xỉu, ngồi phịch xuống ghế, gục ra bàn.Qua nửa ngày sau, Bạch Quả mới tỉnh lại, toàn bộ thông tin và trí nhớ đã được tiếp nhận. Có hai phần trí nhớ, một phần bên trong ngọc giản, một phần thuộc về khối thân thể này.Đầu tiên là thông tin về không gian được ghi chép bên trong ngọc giản, không gian này là một dược điền tùy thân được một vị đại năng ở thần giới tìm người luyện chế riêng. Kích thước tổng cộng là một nghìn mẫu, những cái lồng đủ màu sắc kia là các loại trận pháp được thiết lập riêng cho các loại linh dược tiên thảo khác nhau.Ngoài ra, để bổ sung linh khí sung túc cho linh dược tiên thảo sinh trưởng, đại năng kia còn lấy riêng một cực phẩm linh mạch và một tuyền nhãn của một linh tuyền cao cấp đặt vào trong không gian. Hơn nữa vì rút ngắn thời gian sinh trưởng của linh dược, bên trong còn đặt thêm một trận pháp thời gian, so sánh thời gian bên ngoài là 1:10.Chỉ là không biết vì sao lại rơi xuống trái đất, lại bị Chu Nhược Nhược nhặt được.Trong thư phòng đều là những sách tranh về linh dược tiên thảo, cùng với một số phương thuốc dân gian, bí tịch trận pháp, có cả một số công pháp tu luyện. Nhìn thấy những thứ này, Bạch Quả không khỏi vui mừng đi đến trước giá sách lấy xuống một thứ giống như gương, đây là một pháp khí được nhóm người tu chân dùng để kiểm tra thiên phú linh căn, chỉ cần chiếu vào chỗ đan điền một chút, kết quả lại buồn bực phát hiện mình không có linh căn gì cả hay nói cách khác, cô không thể tu chân.'Quên đi, nhìn xem mình có gen dị năng hay không.' Sau khi xác định mình vô duyên với tu chân, Bạch Quả cũng chỉ có thể hy vọng rằng mình vẫn còn thiên phú về dị năng .Nghĩ đến đây, Bạch Quả bắt đầu tìm kiếm kho hàng, cô tin chắc rằng Chu Nhược Nhược góp nhặt không ít tinh hạch đặt ở trong này. Dù sao tinh hạch không chỉ là pháp bảo tu luyện của dị năng giả, đây còn là tiền lưu thông trong thời đại tận thế.Cô vào phòng ngủ tìm một vòng lại không phát hiện được cái gì, sau đó không khỏi vỗ trán một cái, sao cô lại quên được cơ chứ, không gian này còn có tầng hầm mà. Thế nên lại vội vàng đi đến tầng hầm.Trong tầng hầm có một pháp trận mở rộng không gian, cho nên diện tích nơi này rộng hơn bên trên chừng mười lần. Trên vách tường khảm dạ minh châu, sáng ngời ngời, đồ vật trong này chồng chất lẫn lộn, cái gì cũng có, làm cho Bạch Quả không nói nên lời.Chẳng bao lâu, cô đã tìm thấy mục tiêu của mình trong những cái rương ở trong tầng hầm. sẽ không phải tinh hạch mà đám tình nhân của bà điên kia kiếm được đều bị ném ở đây đấy chứ? Ở đây phải có đến mấy trăm ngàn viên tinh hạch, màu nào cũng có. Từ trong số này, cô nhanh chóng tìm được bốn năm rương tinh hạch vô sắc, xếp dưới cùng, hiển nhiên bị xem là vô dụng mới bị xếp ở đây, cô không khỏi vui mừng khôn xiết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro