Chương 1 - 2:Ấn tượng lần gặp đầu tiên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Reng ! Reng ! Reng... Tiếng chuông báo thức làm Uyên Linh giật mình thức giấc, đưa tay tắt đồng hồ. Bước chân xuống giường rồi sửa soạn đồ đi học. 30 phút sau thì

- Nhung ơi ! Chị xong chưa

- Xong rồi nè. Đi thôi

Nói xong thì cả hai đều ra ngoài khoá cửa rồi dắt xe chở nhau đi. Khi bước vào cổng trường, đi sâu vào chút nữa thì thấy nhiều ngã rẽ không biết nên đi hướng nào,quay qua quay lại thì thấy có một cô gái, mặc chiếc áo dài màu hồng, dáng người mỏng manh khoác trên người chiếc áo dài trông thật thước tha, Linh và Nhung liền bước về hướng cô gái ấy
- Cô gì đó ơi ! Cho hỏi lớp 12A1 ở đâu ạ ! ( Nhung nhẹ giọng ngọt ngào hỏi, còn Linh thì im lặng )

- oh, tôi cũng đang đi đến nơi các em cần tìm đây. Vậy chúng ta đi chung nhé

-Vâng.

Cả ba tiếp tục bước đi, cô cất giọng hỏi

- Hai em mới chuyển đến trường này à?

- Dạ ,đây là lần đầu tiên em đến trường này ( Nhung vui vẻ trả lời, còn Linh thì mặt lạnh tanh, chân vẫn tiếp tục bước theo cô )

- Khi lên lớp các...

Chưa kịp nói hết hết câu thì cô đã bị người nào đó xô phải, chạy nhanh như chớp, thoáng qua một cái đã vô tình va chạm mạnh vào Thu Phương nên theo quán tính cô ngã về sau. Thấy vậy, Linh cũng vội đưa tay lên đỡ, tay trái vòng qua eo, tay phải đỡ lấy vai cô, bốn mắt nhìn nhau

- Cô không sao chứ ( Linh dịu dàng hỏi )

. Ừ, t...tôi không sao ( cô nhìn chăm chăm vào mặt Linh mà vẫn không khỏi ngạc nhiên, ngơ ngác )Linh đỡ Phương đứng dậy . Cô giật mình lấy lại hồn vía rồi tiếp tục lên lớp mà tim vẫn đập thình thịch thình thịch, lâu lâu thì xoay nhẹ ngừoi ra sau kiếm người khi nãy đỡ mình " Con người này thật sự rất kì quái, vô cảm thế nhưng cũng thật tốt bụng" dòng cảm xúc bị ngắt ngang Khi cô lên đến lớp, Linh và Nhung bước vào lớp ai cũng nhìn chằm chằm nhưng không để tâm đến họ , quay qua quay lại tìm chỗ ngồi thì thấy bàn phía cuối lớp còn trống nên đã an toạ ở vị trí đó. Còn cô Phương thì đứng lên bục giảng to giọng nói

- Xin chào các em, cô tên Nguyễn Thu Phương cô là giáo viên chủ nhiệm đồng thời cũng là giáo viên phụ trách môn toán của lớp, đây là tiết học đầu tiên cô mong các em sẽ hợp tác với cô để cùng đưa lớp chúng ta đi lên ( nói dứt câu thì khẽ đưa ánh nhìn lướt qua chỗ Linh )

- Bây giờ chúng ta hãy cùng bắt đầu vào bài học đầu tiên. Các em mở vở ra ghi bài
Thời gian trôi qua, chỉ còn 15 phút nữa là hết tiết thì cô viết một bài tập lên bảng, bài này rất khó, cô cố tình cho bài khó để tình ra nhân tài của lớp

- trong lớp chúng ta có ai giải được bài này không. Nếu giải được cô sẽ cho 10 điểm đầu tiên để khởi đầu cho năm học mới đầy suông sẽ

Linh nhìn lên bảng rồi nhìn về cô ( chẳng để tâm vì bài này đối với Linh chẳng thành vấn đề )

-Không ai xưng phong hết à. Vậy cô gọi nhé.

Cô tiến về phía bàn Linh và Nhung rồi chạm vào vai Linh
-mời em lên làm giúp cô bài tập ấy. ( khi chạm vào Linh tay cô như có luồng chạy ngang qua )

Linh đứng dậy bước lên bảng. Linh vừa đứng dậy đã nghe mùi thơm vô cùng đặc biệt làm cho cô như lạc vào xứ sở nào

Bước chân lên bụt giảng, Linh không ngại ngần đặt phấn viết lia lịa làm cho ai cũng bất ngờ. Khoảng 5 phút sau thì Linh đã viết gần được nửa bảng ,đặt phấn xuống bước về chỗ ngồi. Cô cũng nhìn lên bài làm của Linh thì nhếch môi mỉm cười, không làm cô thất vọng rồi

- em làm rất tốt. 10 điểm thuộc về em

Cô mở sổ ghi điểm ra thì chợt nhớ mình vẫn chưa biết tên thì làm sao mà vô điểm, nên đã cất giọng hỏi

- em mới vừa lên bảng khi nãy , em tên gì vậy?

- Em tên Uyên Linh( Linh ngước nhìn cô, cô cũng nhìn lại, nhìn thấy đôi mắt dịu dàng, trong trẻo ấy sao chẳng giống cô gái lạnh lùng khi nãy chút nào cả làm cho tim cô đập nhanh hơn )

Cô vừa ghi điểm xong thì tiếng chuông báo hiệu giờ ra chơi đã tới.

- Tiết học hôm nay rất tốt, các em ra chơi !

Chào cả lớp xong thì cô trở về bàn giáo viên dọn dẹp đồ. Còn Linh và Nhung thì

- Linh! Em có ăn sáng không?

- Có chị ( vừa dọn sách vở vừa nói )

Vừa bước đến cửa thì chiếc bút được vắt trên cổ áo của cô bị rơi xuống đất, cùng lúc đó Linh dang bước về phía cô, nên đã khum xuống nhặt nhưng thật bất ngờ, cô và Linh chạm phải tay nhau, cả hai chợt đứng hình như có dòng điện chạy qua người, cô vội đứng dậy, Linh nhặt lại viết giúp cô

- Của cô ( nét mặt có chút ngại ngùng, mắt không dám nhìn thẳng vào cô cứ đảo lia lịa)

- ừm,cảm ơn em ( cô chìa tay lấy lại cây bút )

Trả lại bút cho cô thì Linh và Nhung quay lưng đi, mới bước được 2 bước thì

- Khoan đã,Linh( Linh và Nhung quay đầu lại nhìn cô)

- Vừa nãy, ở dưới cầu thang, thật sự cám ơn em

- ò , việc nên làm. Cô không cần khách sáo

Cả ba mỉm cười quay lưng về phía nhau . Cô Phương vừa bước đi vừa mỉm cười, thầm nghĩ " nhốc con này, lạnh lùng thế mà cũng biết quan tâm người khác, đáng yêu hết mức đấy chứ"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro