Chương 3 - 4:Tôi yêu em mất rồi - hoán đổi thể xác

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

* ở căn tin

Căn tin đông như kiến, người nào cũng xếp hàng để mua đồ. Linh và Nhung cũng không ngoại lệ. Xếp hàng một hồi lâu , cuối cùng thì hai người họ cũng mua được cơm. Đang tìm chỗ ngồi thì Nhung nhìn thấy cô Phương đang đứng xếp hàng mua đồ ăn

- Linh, cô Phương kìa, hình như cô ấy đang mua đồ ăn, giờ này còn xếp hàng chắc sẽ trễ giờ mất.

Chưa kịp nghe Nhung nói xong thì Linh tiến lại phía cô,

- Cô Phương ! Cô cầm lấy ( Linh đưa dĩa cơm của mình cho cô)

Cô ngạc nhiên hỏi:

- sao thế ? Của em mà

- sắp trễ giờ mà cô còn đứng chờ nữa, sao mà kịp. Cô ăn trước đi , em ăn nhanh lắm

- thôi! Cô không ăn đâu, em sẽ trễ giờ đấy. Cô vào lớp trễ chút cũng không sao

Linh đứng xích lại gần cô, mở to mắt nhìn chằm chằm vào cô làm cho cô sợ phải lui về mấy bước

- cô còn nhớ dụ hồi sáng em đỡ cô khi cô vấp ngã ở dưới cầu thang không? Cô có muốn trả ơn em không?

- Muốn

- vậy thì cô cầm lấy đi. Và lại đằng đó, ăn hết dĩa cơm này. Thế là trả ơn em rồi

- vậy cám ơn em, em nhanh đi để còn vào học ( mỉm cười, cảm giác thấy trong lòng nôn nao, hạnh phúc làm sao ý)

Linh không đáp trả mà chỉ gật đầu nhẹ. Trở về trạng thái lạnh lùng

----------------------

Reng! Reng!..... Tiếng chuông báo hiệu đã tới giờ học. Ba người họ lật đật ăn nhanh hơn, còn vài muỗng cơm thì cô bỏ lại vội vàng chạy đi còn chưa kịp uống nước

- cô , ăn mà không uống sao ( Linh đưa cho cô chai nước và tiếp tục nói)- cô cầm lấy, em uống chung nước với Nhung được rồi. Cô mà không uống, lát nữa giảng bài xong là nghỉ nói lun đó( Linh nắm tay đưa chai nước cho cô)

Hành động này của nàng làm cô phải mở tròn mắt. Linh rất quan tâm cô sao? Linh đang đáp trả tình cảm của cô đấy à?

- Oh... Thế,cảm ơn em. Tôi lại nợ em một lần

Nói xong cô quay đi. Trở lại phòng giáo viên lấy cặp để bắt đầu tiết giảng dạy. Trên đường lên lớp , cô luôn cảm thấy tim mình như thoi thúc điều gì đó " sao em lại tốt với tôi như thế? Có lẻ tôi thích em mất rồi! Nhưng chắc em không thích tôi đâu, làm sao có thể chứ?"

* khi tan học

Trời triển mưa, mây đen, âm u,mịt mù, khói bụi bị gió thổi bay. Cơn mưa này như có điều gì đó sắp xảy ra.

* Uyên Linh

Linh vừa về đến nhà thì trời đỗ mưa. Bỗng cô đơ người ra một cái, nhìn cảnh xung quanh thật xa lạ, dường như đây không phải nhà của mình, và cơ thể cô cảm thấy rất kì lạ nhìn xuống dưới thì thấy trên người mình đang mặc chiếc áo dài , hình như chiếc áo dài này là của cô Phương. Nhưng sao nàng lại ở đây? Linh lật đật chạy quanh ngôi nhà kì lạ ấy, kiếm gương soi vào thì thấy đây chính là khuôn mặt của cô Phương . Đang không biết chuyện gì xảy ra nên Linh đã tìm đường chạy về nhà mình

*Thu Phương

Cũng như nàng , cô cảm thấy cơ thể mình khác lạ, nhìn xuống thì thấy trên người mình đag mặc bộ đồ học sinh, còn có phù hiệu được khắc tên: Trần Nguyễn Uyên Linh 12A1. Cô liền chạy khắp nơi kiếm gương soi thì thấy khuôn mặt quả thật là của nàng. Do quá hoảng hốt nên cô cũng chạy về nhà mình, xem đag có chuyện gì xảy ra. Nhung thấy Linh hoảng hốt chạy ngoài mưa, chưa kịp hỏi thì nàng đã khuất rồi

(Có bị hư cấu quá hong mn🙂)

Cả hai đều chạy về nhà mình nên họ đã gặp nhau, khi gặp nhau cả 2 đều rất bất ngờ, chỉ thẳng vào nhau- Là mình ( cả hai đồng thanh)

Sau một hồi đơ ra, hai người lấy lại bình tĩnh

- có chuyện gì xảy ra với chúng ta vậy? ( Cô hỏi)

- Làm sao em biết được. Về nhà đi rồi nói, nhà cô gần hơn, về nhà cô đi, em cũng không thể để chị Nhung biết chuyện này được

* về đến nhà cô

- Linh, có chuyện gì đang xảy ra với chúng ta vậy?

-Nếu biết thì em đã không ở đây. Em nghĩ là đã có một thứ gì đó làm cho chúng ta bị hoán đổi thể xác. Chuyện này em sẽ tìm hiểu sau, giờ cũng không giải quyết được gì, người chúng ta ướt cả rồi , đi tắm thôi
- ừ( Thu Phương thấy có gì đó sai sai).

- Khoan đã. Em định tắm trong tình trạng thế này à.

- haizzz, chết mất

- hay là em nhắm mắt lại tôi sẽ tắm cho em, tới lượt tôi cũng cũng vậy

- ok. Cô lấy giúp em hai bộ đồ

Cô lấy hai bộ đồ, rồi cả hai cùng bước vào phòng tắm. Cô cởi đồ con bé kia ra, à không phải nói là Linh cởi đồ cho cô.

- em không được nhìn lén đấy nhé

- không thèm
Nàng ngồi vào bồn tắm , cô thì đang kì cọ cho chính cơ thể mình

- không biết chuyện này sẽ tiếp diễn trong bao lâu ( cô hỏi)

- em cũng chả biết.

-Nhưng ngày mai cô phải đi dạy, còn em phải đi học nữa. Chuyện này thì tính làm sao?

- em sẽ dạy giùm cô. Còn cô sẽ học giùm em

- hả. Em dạy giúp tôi được sao?

- được, cô tin em đi , em sẽ soạn giáo án và sẽ dạy thật tốt . Cô chỉ việc học bài giùm em thôi

Cô nghe Linh nói như không tin vào tai mình, nhưng cũng phải chấp nhận sự thật
____________________________

Nhớ vote cho tui 1⭐ nha mn
Có góp ý cứ nói với tui, tui sẵn sàng tiếp thu ý kiến á🥰

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro