Chương 7: Em sẽ chịu trách nhiệm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

* về đến nhà cô

Vừa bước chân vào nhà cô Linh đã nghe mùi thơm phức, thì ra là cô đã nấu cơm chờ nàng về. Ở bếp không thấy cô, nàng chạy lên phòng tìm, vừa mới mở cửa phòng, một bức tranh nghệ thuật đập vào mắt nàng. Đó là một cô gái đang khoả thân, vì lúc nãy đi tắm quên đem đồ nên cô phải chạy ra lấy, tưởng trong nhà chỉ có mình mình nên chạy ra lấy đồ tỉnh bơ

- áaaaaaa

cô hốt hoảng nhìn nàng lấy hai tay che lấy ngực nhưng sựt nhớ tới chỗ "bên dưới" nên lấy tay che lại, nhưng đã quá muộn nàng đã thấy hết, Linh đứng đơ ra đó , cô lấy đồ chạy vào phòng tắm thay xong rồi chạy ra, thấy nàng ngồi trên giường mặt vẫn mơ về "gì đó" . Cô rất tức giận, bước tới vỗ mạnh lên vai, làm Linh hoàn hồn trở lại

- Uyên Linh! Sao em vào mà không gõ cửa hả?( cô trừng mắt nhìn nàng)

- e...em không nhìn thấy gì hết (mặt nàng ngu ngơ trả lời)

- em còn muốn thấy gì nữa

- e,.. Em không cố ý. Chỉ là không thấy cô nên vội chạy đi kiếm. Em xin lỗi

- xin lỗi là xong à?

-chứ cô muốn sao nữa?

-em phải chịu trách nhiệm với tôi chứ

- em sẽ dành cả đời này cho cô

- cả đời cho tôi thì....thì có nên ( cô vừa nói vừa nhìn còn đưa tay lên ngực, ép nàng ngồi xuống giường rồi cởi chiếc nút áo đầu tiên của nàng)

- C... Cô à! Em muốn dành điều tuyệt vời này cho cô khi chúng ta kết hôn

Cô mỉm cười, hài lòng với câu nói của nàng

- ừ, vậy chúng ta xuống ăn cơm thôi

- cô không giận em chứ?

- không cô còn vui là đằng khác

Cả hai cùng bước xuống bàn ăn cơm, Linh cứ ngồi gắp đồ ăn cho cô mà không chịu ăn.

- sao em không ăn, cứ gắp cho cô hoài vậy?

- thì giờ em ăn nè.

- mà nè, cô muốn hỏi em một chuyện

- chuyện gì ? Nếu biết em sẽ trả lời

- trước giờ em đã từng thích ai chưa hay là mối tình đầu tiên của em là ai?

- à, mối tình đầu tiên của em hả? Người đó xinh đẹp lắm, lại còn dịu dàg, đáng yêu. Em yêu người đó vô cùng, yêu hơn cả bản thân mình

Nghe nàng nói xong, nét mặt cô xụ xuống hẳn.

- là ai mà lại vinh dự được em để ý, yêu thương mức hơn cả bản thân mình vậy

- người đó là... Là bí mật

- ờ

Thấy cô có vẻ buồn

- cô ghen à?

- không có

- thế sao cô lại buồn đến thế

- tại cô mệt thôi

Thấy cô không vui nên nàng cũng không giỡn nhây nữa

- thật ra người đó là cô đó. Từ trước đến giờ chưa ai chinh phục được trái tim vô cảm của em, cô là người đầu tiên ấy. Cô cũng là người đầu tiên mà em thân mật và còn trao cả con tim

Nghe nàng nói thế trong lòng cô cảm thấy vui hẳn lên, nhưng rất bực bội vì cái tính nhây nhây của Linh nên đánh lên ngực nàng trách yêu

- em đùa không vui chút nào. Đúng là đồ độc ác, vô cảm

- thế mà cũng có người yêu mới ghê. Chắc người đó cũng bệnh nặng lắm

Cô đánh lên ngực Linh một cái nữa, lần này mạnh hơn vì bị nàng nói trúng tim đen

- nè, chỗ làm ăn đó. Nó lép thì đừng có mà chê lên chê xuống rồi đi kiếm người khác

- đủ xài rồi, không chê đâu

-sao cô biết, không lẽ..

- ừ. Thật ra thì lúc hoán đổi thể xác , vì quá bất ngờ nên cô đã chạm vào khắp người, vô tình, chỉ là vô tình bóp vào chỗ đó. Nhưng không ngờ lại bự đến vậy ( cô cười nham hiểm )

- cô thật biến thái. Nhưng hình như em lỗ rồi, cô phải bồi thường chứ. Cô tính bồi thừong sao đây? Cho em bóp lại nha, coi như là huề

- làm gì có vụ đó

- ế sao cô ngang ngược vậy. Em thấy của cô thì em phải chịu trách nhiệm, còn cô bóp của em thì lại không phải bồi thường

- thì cũng để dành cho em chứ ai
_______________________________

Vote cho tui 1⭐ nha mn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro