Chap 14: sinh nhật của cô

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi đã ăn xong nó và cô ngủ một giấc tới 1h thì cả hai cùng dậy để đến trường. Thời gian cứ thế trôi đi cho đến chiều tối, nó đã hẹn với Nhi đi mua đồ để chuẩn bị cho sinh nhật của cô. 6h30 nó tắm rửa thơm tho ra khỏi nhà, cô có hẹn đi ăn cùng các thầy cô khác nên nó có thể vô tư

7h nó tới nhà đón Nhi, Nhi đúng trước cổng chờ nó
- Nhi đợi lâu chưa
- chưa, mới có một chút à

Nó đưa nón bảo hiểm cho Nhi ,Nhi lên xe khoác hờ tay leo eo nó, nó cũng không để ý .
- mình đi mua đồ gì vậy Tâm?
- mai là sinh nhật Thuỳ Trang , tớ muốn tạo bất ngờ cho cô ấy , tớ đã chuẩn bị từ tuần trước nhưng còn thấy thiếu thiếu nên rủ cậu đi mua chung để tư vấn cho tớ

Từng câu nói của nó như ngàn vết dao khứa vào tim Nhi. Nó đâu biết Nhi đã mong choè từng giấy từng phút nhanh trôi qua để tối nay được gặp nó, nhưng không ngờ .... Một sự thật phủ phàng. Nhi chỉ biết ngậm ngùi đáp

- ừ... Vậy,đã chuẩn bị được những gì rồi?
- tớ đã cùng chị Di trang trí cho ngồi nhà của bọn tớ thật lung linh, lãng mạng, sáng mai tớ sẽ mời mọi người luôn một lượt.

SIÊU THỊ

- Cậu có mua gì không?
- không biết nữa, thích gì thì mua đó
- ừ
Nó và Nhi cùng sánh bước vào siêu thị. Nhi tư vấn cho nó mua rất nhiều đồ, hết quầy này tới quầy kia, quầy nào cũng mua
- sau Nhi không mua cho mình đi, hay để tui lựa cho Nhi vài thỏi son nha
-  thôi không cần đâu, được đi cùng cậu là vui rồi

Nhi không đồng ý nhưng nó cũng chọn vài thỏi bỏ vào giỏ rồi ra tính tiền, khi mua xong tất cả đồ đạc cần thiết nó rủ Nhi đi ăn kem coi như trả công
- nè , tặng Nhi đó ( nó đưa túi son cho Nhi, chắc 2-3 thỏi gì đó)
- thôi, Nhi không nhận đâu, Tâm để dành xài đi
- đừng có ngại, coi như món quà tui tặng Nhi nhân dịp đi mua đồ chung... Hihi
Một lí do lãng nhách

- vậy cảm ơn Tâm nha
- ừ, không gì đâu. Hay là mình đi ăn kem nha
- ừ, được đó
Nó cứ thả thính như vầy làm sao Nhi từ bỏ được đây

Ăn kem xong nó chở Nhi về nhà, nó về tới nhà đã là 9h, nó đâu biết là cô đã chờ nó từ 8h. Vừa bước vào cửa nó thấy cô nhìn chằm chằm nó, đôi mắt như muốn ăn tươi nuốt sống nó
- em đi đâu mà giò mới về
- em có hẹn với bạn.
- sao đi mà không nói cô hả? Có biết tui chờ lâu lắm rồi không? Có tin là tối ra sofa ngủ không hả?
- em xin lỗi mà, sẽ không có lần sau đâu mà. Ngủ ngoài sofa cu đơn lắm ( nó đưa đầu cạ cạ vào vai cô làm mặt cún con, thấy nó dễ thương quá, nên cũng không nỡ giận )
- lần này tui tha cho đó, còn lần sau thì sofa thẳng tiến
- hihi, vâng, sẽ không có lần sau đâu. Giờ mình đi ngủ nhé

Nó cùng chạy lên phòng nằm ịch ra giường, ôm cô ngủ tới sáng
QUA NGÀY HÔM SAU
Hay nay là sinh nhật của cô, cô lo lắng, không biết nó có nhớ không
- Tâm nè! Em có biết hôm nay là ngày gì không?

Nỏ tỏ ra ngây thơ không biết
- ngày gì? Hôm nay là ngày bình thường mà
-Ừm( mặt cô xụ xuống vì câu trả lời vô tâm của nó)

Khi đã vào đến trường, cô gửi xe nó đứng ngoài chờ cô cùng vào.
- chút nữa ra chơi em đi ăn sáng với cô nha.
- um,,, không được em bận rồi. Cô đi ăn với thầy cô khác bữa nha.
- em bận gì?
- e..em...bận...học bài
- ừ. Vậy em vào lớp đi

Nó bước vào lớp đưa thiệp mời sinh nhật cho từng người
- Hoa, tối nay hẹn cậu 6h ở nhà tớ nhé ( nó đưa tấm thiệp cho Hoa)
- Như, 6h tối nay tới nhà tớ ăn sinh nhật nha
......
Băng Di cũng phụ nó phát thiệp.
Trong giờ học hồn nó bay về phương trời xa xôi, cứ suy nghĩ việc chiều nay sẽ tỏ tình ra sao để thật lãng mạng? Trang trí sao mới đẹp? ....ra chơi nó định xuống căn tin mua chai nước, ai ngờ Nhi từ đâu chạy tới khìu vai nó
- Tâm, xuống căn tin hả? Cho tớ đi cùng với
- ừ, mà cậu nghĩ tối nay tớ có nên mời thêm nhiều người không?
- tuỳ cậu, đông thì vui mà không biết cậu nó chuẩn bị đủ bàn không thôi
- ừ, vậy mời lấy nhiêu thôi đủ rồi
- mà vết thương trên vai của cậu đã khỏi chưa ?
- nó đã ổn hơn rồi

Nó hồn nhiên đi cùng Nhi mà đâu biết cô đã dõi theo nó từ lúc nó bước ra khỏi lớp, cảnh tượng này làm cô nghĩ: nó nói dối cô để đi ăn Nhi, còn nói chuyện vui vẻ. Cô đi theo sau lòng đau như cắt mà không nói tiếng nào, trong tiết dạy, cô thẩn thờ, giãng bài trong rất mơ hồ, không ai hiểu cả.

GIỜ VỀ
Nó ra xe chờ cô, cô bước ra thấy nó nhưng vẫn làm ngơ, không thèm nói với nó tiếng nào. Nó thấy cô kì lạ nên hỏi
- cô bị gì vậy? Nhìn cô trông sanh sao quá, cô đã ăn sáng chưa?

Cô không thèm trả lời nó, trên đường về nó cứ đặt ra nhiều câu hỏi " có phải hồi sáng cô tưởng mình quên sinh nhật của cô ấy nên giận không?" " sao trông cô ấy sanh sao quá vậy?"....
Về đến nhà cô bước vội lên phòng không nói tiếng nào đống sầm cửa lại. Nó chjay theo vào phòng
- hôm nay cô sao vậy? Em có lỗi gì sao?
-.....
- cô nói gì đi chứ. Đừng làm em sợ
- tại sao? Tại sao em lại nói dối cô? Có phải em không còn yêu cô nữa không?
- em? Nói dối? Cô nói gì em không hiểu vậy?
- có phải em từ chối ăn sáng với cô là vì Nhi không? Em muốn ăn cùng Nhì thì cứ nói sao phải lại nói dối cô?
- ahh, tưởng chuyện gì, cái đó cô hiểu lầm thôi. Lúc sáng em chỉ đi mua chai nước thôi thấy Nhi cũng xuống căn tin nên đi cùng . Em với Nhi không có gì đâu
- vậy tại sao em lại nói dối cô là học bài? Có phải em chán ghét cô lắm không?
- không có, em rất yêu cô, yêu nhiều lắm luôn đấy. Còn chuyện nói dối thì em thừa nhận nhưng cô sẽ biết sớm thôi, em hứa sẽ không giấu cô lâu đâu
- .... Cô chỉ thở dài
- cô còn sự yên tĩnh, em có thể qua nhà Di ăn cơm, rồi chiều đi học cùng chị ấy
- được rồi nếu cô muốn em sẽ đi nhưng cô hãy nhớ tình cảm em dành cho cô rất chân thành.

-
-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro