Chap 29: H nhẹ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đến công ty, Trà Tâm bước xuống xe mở cửa cho cô, rồi cả 2 cùng bước vào công ty trước ánh mắt ngưỡng mộ của biết bao ánh mắt.
- Chủ tịch với tổng giám đốc là người yêu của nhau à ( nhân viên 1, vì mới vào công ty cũng không biết quá nhiều)
- ừ, đúng rồi, tui nghe chị họ nói họ đã yêu năm năm học cấp 3 đó, lúc đó tổng giấm đốc là giáo viên, còn chủ tịch là học trò của cô ấy. Trước kia chị mình là bạn học cùng lớp với chủ tịch đó ( nhân viên 2)
- thiệt luôn đó hả ( nhân viên 3)
- nhìn họ đẹp đôi ghê. Yêu nhau nhiều năm như vậy chắc hẳn tình cảm rất sâu đậm ( lại thêm 1 nhân viên nữa)
.........
Lên thang máy tiến tới phía phòng, vì phòng 2 người nằm cạnh nhau nên cũng tiện đường ( thật ra phòng của Trà Tâm ở tận lầu 6 nhưng vì muốn ở gần nên mới dời sang đây)
- em không về phòng sao? ( tới phòng cô nó cũng theo cô bước vào mà không chịu về phòng mình)
- em vào tham quan 1 chút sẽ quay trở lại ( thật ra Tâm muốn vào xem phòng cô có trang đầy đủ trang thiết bị không, có thoáng không thôi)
- chị làm việc vui vẻ
Tâm quay lưng ra khỏi phòng cô, nhưng vừa bước ra khỏi cửa thì sựt nhớ còn chuyện chưa nói nên quay lại...
- à quên nữa, trưa em phải ở lại xử lí hồ sơ, làm xong đến chiều phải đi kí hợp đồng với công ty SEO. Vậy nên chị không cần phải choè em về
- chị có thể đi cùng không, đến chiều công việc của chị cũng xong hết rồi. ( biết được Trần Thanh có cảm tình với Trà Tâm, nên cô thật sự không an tâm để nó đi 1 mình)
- cũng được vậy khi làm xong em sẽ qua đón chị
- ừm.
- tạm biệt

Tâm quay lại phòng mình rồi bắt tay vào làm việc
TUA NHANH
5h chiều, đến giờ hẹn với công ty SEO Tâm qua phòng đón cô rồi cả 2 cùng đến chỗ hẹn. Bước và một căn phòng vip của nhà hàng 5 sao Trà Tâm thấy người có dáng thon gầy, đang ngồi cùng với ngừoi đàn ông mặc vest đen , dù chỉ nhìn tấm lưng nó cũng đoán được là Trần Thanh. Bước đến chỗ cô, nó kéo ghế cho cô còn mình thì ngồi đối diện với Trần Thanh.
- chào chị, chị đợi có lâu không?
- chỉ vừa mới đến, thức ăn cũng chỉ mới được bày ra ( Trần Thanh liếc mắt nhìn sang Thuỳ Trang, đặt dấu chấm hỏi người này với Trà Tâm rốt cục là có quan hệ gì)
- cô gái này là? ( Trần Thanh thắc mắc hỏi)
- a. Đây là tổng giám đốc của công ty tôi, Lâm Thuỳ Trang
- chào chị rất vui được biết chị ( cô lịch sự cúi chào , chủ động bắt tay với Trần Thanh)
- chào
- chúng ta bắt đầu công việc thôi ( nó muốn nhanh chóng về nhà ở bên cạnh cô nên mới gấp rút kí cho lẹ hợp đồng)
- được. ( Vốn định hẹn riêng với Trà Tâm, dự định kí xong hợp đồng sẽ lập tức ăn 1 bữa với em ấy, nhưung không ngờ lại có Thuỳ Trang đi theo nên liền gạc bỏ ý định)
- nhưng trước hết cạn 1 ly đã , được chứ ? ( Trần Thanh nâng ly rượu lên)
- mời ( Trà Tâm cũng nâng lên uống với Trần Thanh 1 ly, Trà Tâm không biết uống rựou nên cạn 1 ly thì thấy say xẩm cả mặt mài)
- được rồi, bắt đầu công việc được chứ? ( Tâm 1 hơi uống cạn ly , thấy chóng mặt nên tranh thủ kí nhanh bản giao ước rồi trở về)
- đây là .....
2 tiếng sau, cuối cùng cũng thoả thuận xong. Chuẩn bị đứng lên về thì Trần Thanh lại muốn mời Trà Tâm và cô thêm 1 ly nữa, lần này ly rựou được rót đầy .
- tôi có thể mời 2 người thêm 1 ly nữa, được không?

Chỉ 1 ly chắc là không sao nên nó 1 hơi uống hết ly rượu đầy, cô cũng vậy. Cạn ly, nó thấy mình càng chóng mặt hơn nhưng cũng không đến nổi nào.
- hợp tác vui vẻ, chào. ( Tâm bắt tay với Trần Thanh rồi quay đầu đi về )

Ra đến xe thấy mình có hơi choáng nên đưa xe cho khoá xe cho cô lái. Chở Trà Tâm về đến nhà, vì thấy em ấy còn đang say với lại nhà cũng không có người , chỉ có cô giúp việc nên không an tâm liền dìu em ấy vào phòng rồi lấy nước chanh giải rượu
- cởi giày ra đi, em tính để bộ dạng này mà ngủ sao
Trà Tâm lên đến phòng liền nằm ình ra đó ngay cả giày cũng không tháo, cô cầm ly nước chanh thấy bộ dạng này liền giúp em ấy.
- em uống đi nó sẽ giúp em cảm thấy đỡ hơn.
Tâm vươn ngừoi đến lấy ly nước chanh, ly nước chanh được đặt ở phía sau cô, nên Tâm phải chòm qua lấy, vô tình môi gần môi làm cho Trà Tâm cảm thấy người mình nóng rực. Đứng hình vài giây rồi nhanh chóng lấy môi mình chạm vào môi cô
- ưm... ( cô cũng hoà cùng nụ hôn với nó)

Tay không an phận, vuốt ve lưng cô rồi cho vào áo cô nhưng mới chạm tới eo thì động tác chợt dừng hẳn lại, Tâm rời khỏi nụ hôn đó cố trấn tĩnh lại mình, lắc lắc đầu tay xoa 2 thái dương để lấy lại bình tĩnh
- xin lỗi chị ( tự nhũ với bản thân là không được làm tổn thương cô)
Nói dứt câu thì Trà Tâm xoay người lại, cởi đi chiếc áo vest ngoài, không quên uống hết ly nước chanh rồi nằm xuống giường kéo chăn lên nhắm nghiền mắt lại.

Vừa mới nhắm mắt thì thấy có thứ gì thật mềm chạm vào môi mình, mở mắt ra thì ra là cô đang hôn mình , Trà Tâm mở to mắt nhìn cô, còn cô thì càng kéo nó vào nụ hôn sâu hơn.
- không việc gì phải xin lỗi cả, chị yêu em

Cảm thấy không thể kiềm chế được, Trà Tâm hoà càng nhịp hôn với cô, kéo cô xuống giường mình. Lữoi tham lam đi vào khoang miệng của cô thăm dò từng ngốch ngách, tay đang lướt qua cơ thể cô làm cô cảm thấy khó chịu, thấy thật khó chịu. Giúp cô cởi chiếc áo sơ mi ra, vòng tay sau lưng cởi khoá bra Trà Tâm bỗng dừng động tác
- em có thể chứ ?
Mặt cô đỏ lên cái gật đầu thay cho sự đồng ý.
Tháo chiếc bra đen ra, đập vào mắt em ấy là một cảnh xuân thật đẹp, 2 khoả mềm mại có 1 bông hoa ửng hồng đang vươn cao trong không khí, say mê ngắm nhìn
- đừng ... Đừng nhìn ( cô ngại ngùng cái tay che lại cảnh xuân)

Bộ dạng e ngại của cô bây giờ trông rất đáng yêu, Trà Tâm cúi người xuống hôn lên môi cô, từ từ xuống đến xương quai xanh, nhẹ nhàng cắn mút mà không ngần ngại để lại dấu như khẳng định chủ quyền là của riêng mình.
- ưm... Tâm
Cô bắt đầu cảm thấy khó chịu. Xuống 1 chút nữa, đã chạm tới 2 khoả mềm mại, Trà Tâm hôn lên điểm đỏ đang kiêu hãnh vươn lên kia và mút, lâu lâu lại còn cắn nhẹ, tay bên kia trêu đùa hạt đậu còn lại, hai ngón tay se se lại còn nắn bóp. Cô ưỡn ngực ra với cơn cơn khoái cảm đang dâng trào.
Chơi đùa xong, Trà Tâm rời khỏi nơi đó, bàn tay bắt đầu xuống đến bụng chạm phải chiếc quần của cô thì ngừng mọi động tác.
- hôm nay, tới đây thôi được không?

Đang trong cơn khoái cảm dâng trào, Tâm bỗng nhiên ngừng mọi động tác làm cô cảm thấy như vừa trên mây rớt xuống, có hàng trăm con kiến đang bò quanh người
- tại sao chứ?
- em sẽ đơi đến khi nào cưới chị, bây giờ... Vẫn là không nên ( Trà Tâm tôn trọng cô, muốn cô đường đường chính chính thuộc về mình)

Nghe được câu trả lời của Trà Tâm cô cảm thấy vui hẳn lên, vui vì được nó yêu thương, được nó quan tâm, điều quan trọng hơn hết là biết suy nghĩ cho mình. Cô cảm thấy thật hạnh phúc khi quen biết được Tâm.
- chúng ta đi tắm thôi.

Trà Tâm nhấc bổng cô lên, rồi đi vào phòng tắm. Trải qua chuyện vừa nãy làm cho Trà Tâm như tĩnh rượu hẳn ra. Cởi đồ giúp cô rồi nhẹ nhàng đặt vào bồn tắm rồi cả 2 cùng nhau tắm mà không có chuyện gì xảy ra.
Tắm xong cả 2 khoác chiếc áo sơ mi trắng cỡ to lên giường ôm nhau ngủ đến sáng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro