Chương 202: Một mình chiến hết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đúng lúc này, tại màn sáng xung quanh Vẫn Kiếm, nơi cái khe nứt phía trên mặt đất này, chợt nổ vang lên một tiếng. Màn sáng nhanh chóng bị xé mở tạo thành một khe hở rộng chừng ba trượng.

Tiến vào khe hở này có thể men theo rất nhiều khe nứt trên mặt đất để thâm nhập vào Thâm uyên. Trong Thâm uyên cũng có thể nhìn thấy rất nhiều lỗ hổng của Cự Kiếm, từ bất kì lỗ hổng nào cũng có thể đi vào thế giới Kiếm.

- Tam đại tông kềm chế nhau, còn có tầng trên các lão tổ giằng co cho nên Hải Tuyền Cảnh không thể bước vào. Nhưng các ngươi cũng không thể ở nơi này quá lâu, thánh địa chỉ mở ra có thể duy trì trong ba tháng. Sau ba tháng, cho dù có thành công hay thất bại cũng phải đi ra, ngoài này đã có lão phu tiếp dẫn các ngươi.

- Mặt khác, mặc dù các ngươi khó có khả năng gặp một số chuyện tình cực đoan nhưng tất cả các đời đệ tử tiến vào đây đều được thông báo. Việc này liên quan tới năm đó tứ đại thượng tổ đã bố trí bên trong bốn Truyền tống trận, khi có tình huống cực đoan xuất hiện mà không có lực lượng đối kháng được, thì trận pháp sẽ tự động dẫn động, dựa theo công pháp sở tu khác nhau của các ngươi mà truyền tống mỗi người đều trở về tông môn của mình. Cho dù có sai sót thì cũng được truyền tống đến châu trực thuộc tông môn đó.

Ánh mắt Lam Nhân Tương Hạnh đảo qua đám người, khuôn mặt lão luôn luôn là một vẻ lạnh như băng nhưng lúc này lại lộ ra nhu hòa hiếm thấy, trong ánh mắt còn đầy vẻ cổ vũ. Đặc biệt ánh mắt lão nhìn về phía Thiên Tứ và Vương Khải Minh còn đầy vẻ mong chờ.

Đồng loạt Thiên Kiêu liền chạy tới các cửa vào Cự Kiếm. Thiên Tứ mắt nhìn đám đệ tử Oán Linh cốc, rồi chia người ra các cửa lập tức xông vào.

Bất quá, vừa đi qua cánh cổng, Thiên Tứ nhíu mày quan sát. Phía trước mặt là một mảnh kéo dài sơn mạch , nhìn không thấy phần cuối , xanh um tươi tốt trong rừng núi , phảng phất chứa đựng vô tận sát cơ . Bên cạnh ngoài tiểu Hắc thì không thấy có ai nữa. Đảm bảo mỗi người đến đây đều bị truyền tống đến một nơi khác nhau.

-Trước nhìn khắp nơi một chút đi.

Tiểu Hắc nhanh chóng bay lên trên cao, định vị lối đi.

Người thường rơi vào một cái như vậy hoàn cảnh xa lạ , tất nhiên sẽ cẩn thận một chút , cảnh giác vạn phần .

Thiên Tứ cũng vậy, nhưng mặt bình thản , phảng phất dạo chơi ngoại thành một dạng, tại đây núi rừng nguyên thủy trong , nhàn đình tín bộ lên .

- Hả?

Mới không đi hai bước , bỗng nhiên , bước chân dừng lại .

- Cheng!

Thần bí kiếm sắt rỉ xuất hiện ở trong tay , Tần Trần như vô sự hướng một bên đâm ra .

"Ầm!"

Đằng trước mặt đất bên trái đột nhiên nổ tung , một đầu cỡ một người , Xuyên Sơn Giáp một dạng huyết thú , theo đất chợt lao ra , biến ảo làm một đạo ảo ảnh , cắn xé hướng Thiên Tứ , Thiên Tứ cũng sớm rút Oán Linh Kiếm kiếm ra, đặt nằm ngang trước mặt nó .

Phốc xuy!

Xuyên Sơn Giáp thì dường như giống tự sát một dạng, Oán Linh kiếm ở trên lướt qua , bạo ngược trong con ngươi , thậm chí đều không tới kịp lộ ra hoảng sợ , nguyên cái đầu lâu cũng đã phóng lên cao , máu chảy đầy đất .

- Ha hả , Hải Tuyền Cảnh Thiết Bối Xuyên Sơn Giáp , vận khí không tệ .

Thiên Tứ mỉm cười, đào ra một cái Huyết Tinh lớn chừng ngón cái, bỏ vào trong túi.

Nếu có người khác thấy như vậy một màn , nhất định phải thất kinh , Thiết Bối Xuyên Sơn Giáp chính là huyết thú Hải tuyền cảnh trung kỳ, cực đáng sợ.

Nó công kích mặc dù bình thường , thế nhưng so về phòng ngự , có thể so với huyết thú Hải tuyền cảnh đỉnh phong , lại thêm nó có khả năng độn thổ , công kích cực kỳ xảo quyệt thần bí, Võ giả Tụ Linh cảnh đỉnh phong gặp nó, đều có thể đau đầu , có khả năng ngã xuống .

Phía trước Thiên Tứ lúc này , lại bị một kích kích sát , để cho người ta líu lưỡi .

Một cước đem Thiết Bối Xuyên Sơn Giáp thi thể đá văng , Thiên Tứ vừa mới chuẩn bị rời khỏi .

Đột ngột

Vù vù!

Phía trước hơn 10m chỗ , chợt thoáng qua một chút trận pháp ba động , ngay sau đó , một đoàn bạch quang thoáng qua , một gã Dũng giả xuất hiện phía trước Thiên Tứ.

Dĩ nhiên kẻ mới tới là Thiên kiêu của Quỷ cốc.

Người này vừa xuất hiện , đầu tiên là có chút sững sờ , sau đó cảnh giác nhìn quét bốn phía , sau một khắc , trên mặt nhất thời lộ ra vẻ mừng rỡ như điên .

- Hắc hắc hắc , không nghĩ tới nay thiên tài vận khí tốt như vậy , mới vừa vào đến, liền gặp một thiên tài của Oán Linh cốc , hơn nữa còn là đệ cao cấp , ha ha ha , ông trời thật là đối với ta không tệ a .

La Cảnh Sơn kích động cả người run .

Bất quá Thiên Tứ có chút nghi hoặc, trước đó kẻ dẫn đội của Quỷ Tông đã nói sẽ không làm hại gì đến Thiên Tứ và các Oán Linh khác. Nhưng giờ lại có kẻ vui mừng ra mặt, khi trông thấy Thiên Tứ đi một mình. Tay lăm lăm vũ khí, hiện ra sát tâm cao độ.

Chỉ là lấy tu vi của hắn , Vương Khải Minh, Triệu Linh San cùng Thiên Tứ, những người này tự nhiên không dám chọc , còn lại đều có thể trực tiếp giết hại.

Vẫn cứ chính mình mới vừa vào đến, liền gặp một Oán Linh Trung cấp sơ kì sơ cấp , đây quả thực là lão thiên gia cố tình cho mình đập bánh a .

Tốt như vậy sự tình nếu như bỏ qua , quả thực có lỗi với chính mình .

-Chết!

La Cảnh Sơn nhe răng cười một tiếng , nhào lên .Hắn chính lad không muốn Oán Linh này chạy trốn.

Ầm!

Hắn cả người thiêu đốt chân khí , một cổ nồng nặc hỏa diễm , ở trên người hắn thiêu đốt .

- Động Viêm Công —— Vạn Động Chi Hỏa!

Màu đỏ hỏa diễm , như gió lốc lớn , cuốn tới phía Thiên Tứ.

Hỏa diễm kia hừng hực , thiêu cháy tất cả , chỗ đi qua , không khí truyền đến vô cùng lo lắng , so với tu vi Tụ Linh cảnh còn muốn mạng hơn.

La Cảnh Sơn mặt lộ mừng như điên , tiểu tử này , lại vẫn không trốn , hiện tại coi như hắn muốn chạy, cũng đã không kịp .

Ý niệm trong lòng còn không có hạ xuống , liền thấy phía dưới Thiên Tứ , đột nhiên ngẩng đầu , đối với hắn nhếch miệng cười .

La Cảnh Sơn sửng sốt .

Tiểu tử này thật là ngu ngốc, chết đã đến nơi , lại còn chỉ ngây ngốc cười , Oán Linh cốc lại cho một kẻ ngu ngốc như vậy, tiến nhập Địa Tuyệt Âm Giới chứ?

Sau một khắc , ngập trời hỏa diễm , thôn phệ Thiên Tứ .

-Hô, Oán Linh sợ nhất là lửa. Lần này tên tiểu tử kia chắc chắn chết. Đảm bảo sau khi trở về, Đại trưởng lão sẽ thưởng lớn cho ta. Haha.

La Cảnh Sơn nhếch miệng cười , đột nhiên nụ cười bỗng dưng dại ra rơi ở trên mặt đất.

Hỏa diễm tán đi , chỉ thấy Thiên Tứ, không phát hiện chút tổn hao nào , liền tóc gáy cũng không thiếu rớt một cây .

La Cảnh Sơn sợ hãi, tròng mắt đều nhanh rớt xuống .

-Điều này sao có thể , chính mình sử dụng Đông Viêm Công , uy lực vô hạn , coi như là Dũng giả Tụ Linh cảnh đỉnh cấp tấn phong , cũng có thể đốt thành tro tàn , tiểu tử này lại là Oán Linh, từ trong Hoả chưởng đi ra lại không thương tổn, sao lại thế...

Trong lòng cả kinh , La Cảnh Sơn hai tay giơ lên , nhất định ra tay lần nữa .

-Lúc trước là ngươi tấn công , dù sao cũng nên đến lượt ta đi ?

Thiên Tứ nhếch miệng cười, trong con ngươi bỗng dưng thoáng qua một chút hàn mang .

Phốc xuy!

Sau một khắc , kiếm quang thoáng qua , La Cảnh Sơn hai mắt trợn tròn , miệng há đại , ánh mắt lộ ra vô tận sợ hãi , sau đó một khỏa đầu lâu , trong nháy mắt phóng lên cao , tiên huyết phun ra ngoài xa hai trượng .

Cho đến chết , La Cảnh Sơn đều không thấy rõ , bản thân chết như thế nào .

- Muốn giết ta, cần chuẩn bị tốt cho cái chết của mình trước.

Đối đâù với kẻ chuẩn bị giết mình , Thiên Tứ cũng sẽ không thủ hạ lưu tình .

Thiên Tứ tìm trên thi thể của La Cảnh Sơn, một lần lấy hết đồ đạc. Thiên Tứ bĩu môi , gia hỏa này quả thực nghèo rách mồng tơi mà.

Xoay người rời đi, thân hình Thiên Tứ biến mất trong rừng .

Lúc này , tại sơn lâm một chỗ khác .

- Phương Lâm , Huyết Tinh chúng ta đã cho ngươi , ngươi cũng đừng khinh người quá đáng .

Hai gã đệ tử Oán Linh cốc , cầm trong tay chiến đao , thần sắc ngoan lệ nói ra .

- Khinh người quá đáng ?

Phương Lâm cười gằn

- Ta nói rồi , Đệ tử của hai tông môn kia , hết thảy đều phải chết .

Sưu sưu!

Hai đạo hắc quang , theo tay Phương Lâm nổ bắn ra , lướt về phía hai người .

- Phương Lâm , chúng ta là đệ tử Oán Linh cốc, Thiên Đại trưởng lão sẽ không bỏ qua cho ngươi .

Rống to 1 tiếng , này hai gã bóp nát miếng ngọc bài trên tay.

Phốc xuy!

Trận quang lóe lên , hai người đồng thời biến mất ở trong núi rừng , nhưng trong hư không , lại có một cánh tay rơi xuống , phun tung toé ra tiên huyết .

- Hai người này chạy thật đúng là nhanh. Nhưng cũng chỉ là kéo dài sự sống mà thôi. Haha. Ta nhất định giết sạch tất cả đệ tử của Oán Linh cốc và Hắc Tiên Phái.

Nhe răng cười một tiếng , Phương Lâm mắt nhìn trên mặt đất cụt tay , thân hình thoắt một cái , lặng yên biến mất ở trong rừng núi .

Cùng lúc đó , tại sơn lâm hắn xó xỉnh .

Tình cảnh như vậy đồng dạng tại phát sinh .

Chỉ cần nhìn thấy đệ tử khác phái, không hỏi tên tuổi liền lao vào chiến đấu tử chiến. Xem ra lời nói của hai tên dẫn đội kia không thể tin được rồi.

Hơn hết, nếu có cả 3 đệ tử của 3 Tông môn ở cùng một chỗ. Thì đệ tử của Quỷ Tông và Hắc Tiên Phái đều hợp sức vây giết đệ tử Oán Linh cốc.

Đối với bọn họ mà nói , thời gian 3 tháng ở đây, bọn họ có thể hoàn thành nhiệm vụ thu thập Hạch tâm , hiện nay mấu chốt nhất , là liệp sát đệ tử Oán Linh Cốc.

Một chỗ rậm rạp trong rừng .

Phương Lâm ngắm nhìn bốn phía , sắc mặt lãnh đạm .

- Thiên Tứ ơi Thiên Tứ , ngươi cho rằng chạy vào khu rừng rậm rạp này, ta sẽ không tìm được ngươi sao? Đan tôn! Haha. Nhất định phải chết.

Cười lạnh một tiếng , Phương Lâm trên thân xuất ra một thân khôi lỗi đen kịt , con rối này , như là một lão thử , cặp mắt đỏ thẫm , cả người tản ra tà ý quang mang .

- Đi đi .

Đem khôi lỗi văng ra trướcmặt, tròng mắt nos chuyển động hai cái , sưu thoáng cái chui ra sơn lâm , lao đi về phía trước .

- Thiên Tứ , Địa Tuyệt Âm Giới , chính là mồ chôn của ngươi. Haha.

Nhe răng cười một tiếng , Phương Lâm thân hình bồng bềnh , đi theo khôi lỗi chuột , nhanh chóng biến mất ở trong rừng núi .

Bên ngoài ĐịaTuyệt Âm Giới

--  Lần này Địa Tuyệt Âm Giới rốt cục bắt đầu , cũng không biết thiên tài lần này , rốt cuộc có bao nhiêu người , có khả năng sống sót đến cuối.

- Căn cứ kinh nghiệm , những đệ tử có thể sống rời khỏi, thông thường chỉ có một phần mười , nói cách khác , 90% người sẽ bị loại bỏ .

- Ai , ngược lại ta nghĩ Hắc Tiên Phái và Quỷ Tông căn bản không có thể có bao nhiêu đệ tử sống ra ngoài , chỉ hy vọng , một ải này khảo hạch ít có tử thương là được rồi.

Lần này Oán Linh cốc lại xuất hiện một đệ tử Thiên tài. Mới ít tuổi đã là Đan tôn cả vạn kẻ kính trọng. Nếu quả thật lần này không giết được Thiên Tứ. E rằng hai phái kia cũng sẽ sớm bị Oán Linh cốc thôn phệ. Giống như cái cách mà ba đại tông môn đã diệt trừ Han Long tông trước kia vậy.

-Mau nhìn , có trận pháp bên cạnh Lam Nhân trưởng lão kìa.

Lam Nhân Tương Hạnh mắt thấy trận pháp bên cạnh mình đã khởi động. Biết rằng đã có đệ tử của Oán Linh cốc gặp nạn. Phải truyền tống ra ngoài. Gã nhíu mày suy nghĩ

- Nhanh như vậy đã phải rút lui sao?

Mọi người còn đang không biết rốt cục đó là thứ gì phát sáng. Chỗ kia là truyền tống trận vừa mở ra, mỗi khi sáng lên trận quang , hiển nhiên liền đại biểu đã có người bị loại bỏ , đang bị truyền tống đi ra .

- Phốc thông!

Trước mắt bao người theo dõi , hai đệ tử Oán Linh cốc, cả người máu me đầm đìa , theo bạch quang từ trong rơi ra.

Trong một người , thiếu một cánh tay , chỗ cụt tay , tiên huyết cuồng phun.

Một người khác ngực có một cái dài đến gần thước vết thương , tiên huyết như là nước suối , không ngừng phun trào , cơ hồ hấp hối .

Tất cả mọi người đều thất kinh , hai mặt nhìn nhau.

Cái này không biết là từ đâu đi tới, nhưng cũng chính là bị thương nghiêm trọng. Toàn thân bị cắt bởi kiếm khí, khiến Kinh mạch thương tổn. Nhưng theo y phục chính là đệ tử Oán Linh Cốc mới tiến vào bên trong Cự Kiếm.

- Kiều Chính , Hứa Quang , các ngươi ...

Nhìn thấy hai người , Lam Nhân Tương Hạnh vội vàng xông lên , khí sắc kinh sợ .

Nhanh chóng lấy ra hai viên đan dược , rót trong miệng hai người , đồng thời , Lam Nhân trưởng lão hai tay liên tục điểm tại viết thương trên hai người , dùng chân lực ngăn cản vết thương lan ra .

Ngay sau đó , rất nhanh thì có y sư tiến lên , bắt đầu trị liệu .

- Là đệ tử của Oán Linh Cốc. Sao họ lại ở ngoài này. Chẳng lẽ Thiên họ truyền tống từ bên trong ra ngoài này sao.

- Không đúng. Không có trận pháp nào có thể truyền tống từ bên trong ra ngoài được!

- Cái này tất có gì kì lạ.

Đoàn người âm thầm nghị luận ầm ỉ .

Lúc này , cứu chữa đã ổn , hai người ý chí khôi phục thanh tỉnh , chậm rãi thức tỉnh dần dần .

- Lam Nhân trưởng lão...

Nhìn thấy Lam Nhân Tương Hạnh Phúc , hai người đau xót , khóc ròng ròng .

- Hai người các ngươi yên tâm , đã không có việc gì , đúng các ngươi đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra ?

Lam Nhân Tương Hạnh ngưng tiếng nói .

Hai người liếc nhau , trong một người cắn răng , trong con ngươi mang theo oán hận , nói:

- Là người của Hắc Tiên Phái cùng Quỷ Tông hợp sức đánh giết chúng ta.

- Đúng, hai chúng ta vừa mới truyền tống vào trong, liền phát hiện đệ tử hai tông kia ở cùng một chỗ , đang chuẩn bị né tránh, liền gặp Thiên Kiêu của Quỷ Tông là Phương Lâm , người này không nói hai lời , trước cướp của chúng ta Huyết Tinh , ngay sau đó liền hạ sát thủ đối hai người chúng ta, nếu không có lá bùa của Đại trưởng lão , có lẽ đã chết tại lịch lãm chi địa .

- Là người của Quỷ Tông và Hắc Tiên Phái liên thủ.

Lam Nhân Tương Hạnh mắt vằn tia máu đỏ nhìn hai kẻ dẫn đội của hai tông môn kia. Bất giác chúng đều sợ hãi, vội xua tay mà nói

- Không. Bọn ta đã dặn dò các đệ tử không được làm ảnh hưởng tới đệ tử của Oán Linh Cốc. Tuyệt Không dối một chữ.

Nữ tử dẫn đội Hắc Tiên phái giải thích, lão già dẫn đội Quỷ Tông cũng gật gù đồng tình

- Bọn ta đã sớm quyết định từ bỏ lần tham gia Địa Tuyệt Âm Giới lần này. Vì thế không có lý do gì tấn công đệ tử của Oán Linh cốc cả.

Lam Nhân Tương Hạnh hừm lạnh một tiếng, tay chỉ vào vết thương trên hai đệ tử kia mà nói

- Dâú vết của quỷ khí và hắc khí vẫn còn đây. Các ngươi còn chối. Nếu muốn, vậy cứ như quy tắc mọi năm mà làm. Cần gì phải ra vẻ ta đây. Nếu không phải đệ tử của ta rời khỏi Cự Kiếm nói ra sự tình. E rằng bọn ngươi sẽ nói, đệ tử Oán Linh cốc đã bị Địa Mạch quái thú và Tà Linh giết hại rồi phải không? Khá lắm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro