🎈 Chương 4: Ướt ( hơi H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  "A Nghiêu, đừng lộn xộn, ba mẹ em ở ngay bên cạnh". Thương Lạc đẩy người đàn ông đang đè cô ra.

   "Lạc Lạc, anh sẽ không lộn xộn, anh chỉ muốn chạm vào em, cứ nhỏ giọng, ba mẹ em sẽ không nghe thấy."

   Hai người lên giường, Phó Nghiêu mới chịu buông ra. Côn thịt dưới thân anh vốn đã cứng ngắc khó chịu, anh đè lại Thương Lạc, tiếp tục cởi quần jean của cô. Thương Lạc bị anh làm cho sợ đến mức không dám cử động, nơi đó của anh nóng và cứng đến mức khiến bụng dưới của cô rất khó chịu.

   Một bầu vú bị anh ngậm trong miệng, bên kia được anh ta nhào nặn thành nhiều hình dạng, cô muốn từ chối nhưng sức lực của người đàn ông trên người cực lớn.

Muốn nói không thoải mái, cũng không phải. Người cô ngứa ngáy, như có hàng chục triệu con bọ nhỏ đang khuấy đảo, tê dại và rất sảng khoái. Mặt đất trinh nguyên dưới thân chưa từng được ai chạm vào của cô dường như đang có gì đó chảy ra, có chút xấu hổ.

"Ừm ... a ... A Nghiêu ..."

  "Lạc Lạc, em ướt rồi?"

  Dục vọng trong đôi mắt đen của Phó Nghiêu thật đáng sợ, ngón tay thon dàu của anh xoa mép quần lót của cô hai lần, rồi anh theo đó tiến vào.

   "Ừm ... đừng ..."

   Thương Lạc nhận ra hành động của anh liền di chuyển hai chân không cho anh chạm vào, nơi đó thật sự rất xấu hổ.

   "Lac Lạc, tách hai chân ra đừng kẹp chặt như vậy."

   Phó Nghiêu kiên nhẫn dỗ dành cô. "Chúng ta là vợ chồng, làm tình là vấn đề thời gian, em không thể để cho anh tu ngay sau khi kết hôn, ngoan, mở ra"

   Đầu óc  Thương Lạc hoàn toàn trống rỗng rồi "bùm" một tiếng, hai má đỏ bừng có thể chảy máu tới nơi . Nhưng cơ thể vô thức tiếp nhận lời nói của anh ta, hai chân thả lỏng rất nhiều, nơi thân mật nhất đã được Phó Nghiêu mở ra. Anh nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn quyến rũ của cô, bất giác mỉm cười, hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô, ngón tay anh không ngừng xông vào vùng đất trinh nguyên của cô.

    "Lạc Lạc, em ướt "  Cô ngại ngùng quay đầu đi, nhắm mắt và cắn chặt môi, cố gắng phớt lờ sự trêu chọc của anh đối với cô càng nhiều càng tốt. Phó Nghiêu rất thích dáng vẻ của cô, nó trong sáng và có mang theo dục niệm.

   "Ngô......"

   Anh nhẹ nhàng nhéo hoa hạch, chỉ trong vài lần niết, hai cánh hoa hồng phấn nộn đã có chút đỏ ngầu và sưng lên. Nước dâm trong hoa huyệt chảy xuống ngón tay anh làm ướt lòng bàn tay.

    "Lạc Lạc, em lại chảy nước,đem khăn trải giường làm ướt."

    "A ... ân ..." Thương Lạc bất giác rên rỉ, cảm giác mình sắp phát điên, trong lỗ nhỏ có cảm giác trống rỗng chưa từng có. Ngón tay của Phó Nghiêu được ngâm trong mật thuỷ, anh đã tìm thấy chính xác mật huyệt được giấu trong cánh hoa của cô. Giữ chân cô bằng một tay, tay kia dùng sức cắm vào lỗ.

    "A ... A Nghiêu ... Đừng..."

   Cảm giác có dị vật xâm nhập Thương Lạc hét lên vì xấu hổ. Chỉ khi anh đẩy ngón tay của mình vào một đốt ngón tay, thịt mềm mới cuốn lấy nó một cách chặt chẽ.

     "Lạc Lạc, thả lỏng đi, đừng kẹp chặt như vậy, sẽ rất đau." Anh dỗ dành bên tai cô.

   Với rất nhiều nước chảy ra từ lỗ mật của cô, thật khó để một ngón tay tiến vào. Phó Nghiêu đã tưởng tượng ra nếu đổi lại côn thịt bên dưới của anh ta đâm vào hoa huyệt của cô, thọc vào rút ra và hoa huyệt cắn chặt lấy anh ta hẳn là sướng đến điên mất. Hoa huyệt của Lạc Lạc quá nhỏ, lại là lần đầu tiên bị dị vật xâm nhập, ngón tay tiến vào cũng chỉ bằng hai đốt ngón tay liền gặp trở ngại. Phó Nghiêu biết rằng đó là biểu tượng cho sự tinh khiết của cô, anh nhẹ nhàng móc ngón tay của mình trong lỗ hoa, ấn vào màng của cô nhiều lần.

   "A ân  ..."

   Thương Lạc rên rỉ, bám vào vai anh, hai mắt đẫm lệ, dáng vẻ thanh tú càng kích thích ham muốn của Phó Nghiêu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro