Chương 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quân nhi không cần xa lạ với ai gia a, ngươi cũng là ta nhi tử sao "

Ngôn nói không cần xa cách chính là vẫn chưa có ý cho nàng miễn lễ.

" lễ nghi chính là không thể thiếu "
Cười như không cười đối diện thái hậu hai mắt.

" hảo hảo, Quân nhi liền miễn lễ đó là "
Để trà lên bàn thượng, nàng phất phất tay nói.

" tạ mẫu hậu "
Cao Kế Quân ngồi xuống tự nhiên mà tiếp nhận cung nữ đưa đến chén trà.

" nghe nói trước vài thiên ngươi lại cùng bệ hạ ở Thái Hòa Điện xảo một trận? "

Là hỏi nhưng lại vô cùng chắc chắn.

Đang ở nhấp trà Cao Kế Quân đột nhiên khựng lại, rồi làm như không có gì tiếp tục thưởng thức.

" chúng ta lại không phải tiểu hài tử, mẫu hậu dùng ' xảo ' tự cũng quá... "

Nói tới đây nàng liền không nói nữa.

" hảo hảo. Dù sao cũng nhờ Quân nhi ngươi nhắc nhở bệ hạ này đó chính sự, nếu không ai gia liền phiền não a"

Chóng tay xoa ấn đường, sắc mặt mệt mỏi đạo.

" là nhi thần trách nhiệm "
Nàng lại không vì thái hậu ân cần thái độ mà động dung, nói.

Bọn họ hai người liền nhàn thoại một chút bình thường nhật tử, nhìn lại thiên đã quá giờ ngọ mặt trời lên cao, nhiệt đến làm người khó chịu.

" hảo, mẫu hậu cũng nên nghỉ ngơi, đều đã nói chuyện một cái giờ đâu, chắc ngài đã mệt nhọc "

Nhìn sắc trời bên ngoài Cao Kế Quân nói.

" ân, kia ngươi cũng là, Quân nhi đi thong thả " phất phất tay tiễn nhân.

" nhi thần cáo lui " nàng hành lễ rồi chậm rãi rời đi.

" thái hậu, rõ ràng Đoan vương ở Thái Hòa Điện như vậy chèn ép bệ hạ, sao vừa mới người lại nói..."

Lâm ma ma ôm nghi hoặc từ nãy rốt cuộc đợi nàng đi xa mới dám hỏi.

" ngươi thử nghĩ nghĩ, nếu không phải nàng để cho bệ hạ mặt mũi liền sẽ không nhắc nhở hắn. Lại nói, nếu chính sự bệ hạ không thể giải quyết, kia người có quyền chuẩn tấu sự tình sẽ là ai đâu? "

Thái hậu giọng điệu thăng trầm, thong dong nói lên suy nghĩ chính mình.

" là... là Đoan vương điện hạ "

Đột nhiên ngộ ra, Lâm ma ma bật thốt lên. Đúng vậy, liền chút nữa quên mất một nửa quyền lực trên điện hạ tay, thay bệ hạ phê duyệt tấu chương chính sự đương nhiên là nàng a.

Mấy dạo bận rộn công vụ liền không có thời gian thư thả chính mình, Cao Kế Quân một xoay người liền hướng Ngự hoa viên đến.

Chính đang chậm rãi chìm đắm trong nơi này cảnh sắc, xa xa bờ hồ chợt thấy hồng y nữ tử lã lướt, vũ mị. Mà mặc hồng y nhân, này trong cung liền chỉ có một người.

Cao Kế Quân quyết định xoay người nhanh chóng rời đi, nhưng đã không kịp, chỉ nghe từ phía sau vang lên mê người âm thanh.

" là Đoan vương đâu, hảo xảo a~ "

Hồng y nữ tử chậm rãi đến gần, thanh thúy tiếng cười truyền vào nàng trong tai.

" Ngự hoa viên lớn như vậy lại có thể gặp được ngươi quả thật hảo xảo a, hoàng tẩu "

Không thể tránh được liền phải đối diện, Cao Kế Quân xoay người mở ra chiết phiến phe phẩy, hồi nàng.

" lần cuối bản cung cùng Đoan vương gặp nhau hẳn là đại yến tất niên năm trước đi~"

Một bộ ta thật cảm khái, nàng nói.

" bản vương nhớ chúng ta không như vậy thân thiết đi"

Mặc kệ Triệu Cơ làm bộ làm tịch, Cao Kế Quân thẳng thắn chỉ rõ.

" nào a~ dù sao Đoan vương là bệ hạ hoàng đệ cũng như bản cung hoàng đệ đâu "

Nụ cười cương trên miệng, nghiến răng nghiến lợi thầm hận này nhân không cho cái mặt mũi.

" chính là nam nữ thụ thụ bất tương thân, vẫn là nên có khoảng cách. Hơn nữa, bệ hạ sẽ hiểu lầm "

Nhàn nhạt gật đầu đáp, tỏ vẻ ta là cái hiểu chuyện đệ đệ.

" nói tới đây liền nhớ, Đoan vương vẫn là chưa có vương phi nga~ bản cung có cái biểu muội... "
Triệu Cơ nói.

" hảo, bản vương hôn sự bản vương tự quyết đó là"

Cắt ngang lời nàng, Cao Kế Quân không kiên nhẫn hồi.

" nếu nương nương không còn gì sự, kia bản vương trước cáo từ, sự vụ còn ở chờ đợi "

Gấp chiết phiến cất vào tay áo, xoay người dứt khoát rời đi.

Nhìn bóng lưng nàng xa dần, Xuân Đào cảm khái Đoan vương nàng cũng quá lạnh nhạt đi.

" nương nương, kia... ngài còn ngắm hoa sao" Xuân Đào nhìn xem sắc mặt Triệu Cơ mà hỏi.

" hồi cung "
Nàng trầm tư nhìn Cao Kế Quân một hồi lâu cũng chưa động tĩnh, lúc này mới đáp lời Xuân Đào.

Thanh Nguyệt cung

Vừa vào đại môn liền nhìn thấy Xuân Trúc đứng im lặng chờ đợi.

" nương nương " thấy Triệu Cơ trở về, nàng liền lập tức đi đến từ tay áo mang ra một phong thư.

" là từ Triệu phủ gia nhân truyền tới " nàng nói.

" ân " gật đầu, thong thả ngồi xuống cầm chén trà trên tay từ từ uống lên.

Tam khắc đã qua, nàng mới lấy tới gia thư chậm rãi đọc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro