Chương 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hành Thích.

"là phụ thân " Triệu Cơ đạo.

" nga nga, là lão gia tưởng nương nương sao~ "
Xuân Đào tỏ vẻ thì ra là tâm thư.

" ân, ngươi đi kím một ít điểm tâm mang về đi, bản cung muốn ăn "

Gật đầu đồng ý, nàng mới sai bảo Xuân Đào đi Ngự thiện phòng một chuyến.

" là nương nương "
Hành lễ xong nhanh chóng đạp bộ ra ngoài.

Đợi nàng đi xa, Xuân Trúc mới dám hỏi.
" nương nương, là có sự sao? "

Nàng tinh ý biết đây không phải cái gì tâm thư, lão gia chưa từng như thế quan tâm nhà nàng chủ tử.

Nhìn nàng nhiều mấy lần, thầm đánh giá nàng cái này tiểu tì nữ hảo thông minh đâu.

" ân, phụ thân hắn muốn bản cung tìm một cơ hội hãm hại Đoan vương "
Nàng nhàn nhạt đáp.

Xuân Trúc trợn mắt vô ngữ, nếu dễ dàng như vậy nắm bắt cơ hội vu hãm Đoan vương kia bọn họ cũng không đợi mấy cái năm a.

" phụ thân hắn không thể chờ đợi được nữa a"

Triệu Dư vẫn luôn chờ đợi Cao Kế Quân lật đổ thái hậu một ngày, sau đó lại nương Triệu Cơ phá hủy Đoan vương. Chính là không nghĩ một chờ liền ba bốn cái năm.

" kia... chúng ta nên làm thế nào? "
Xuân Trúc nhíu mày suy nghĩ nói.

" hắn vội nhưng bản cung lại không a, đốt nó đi "

Ngón tay gõ bàn thượng từng nhịp từng nhịp ở suy tính sự tình, đưa phong thư cho Xuân Trúc, nàng đạo.

Chính là nàng cũng không thể chờ đợi thêm, đi trước một nước cờ vẫn hảo đâu.


Một đêm khó miên, Vương phủ nội.

Nằm trên giường nhân, ngủ không an ổn, khi nhíu mày khi lại trở mình, mồ hôi bịn rịn tủa vây trán thượng.

" ta đang ở đâu? "
Trong khoảng không bao trùm chỉ toàn bóng đen có tiếng nhân hoang mang ở kêu gọi.

Có điểm sáng ở chớp rồi lại tắt, nàng thấy có cái tiểu hài tử vừa ở khóc vừa chạy đến bên giường.

" mẫu phi, mẫu phi "

Kia tiểu hài tử như vậy nghẹn ngào gọi trên giường đang hấp hối nữ nhân.
Nhị khắc... tam khắc... nàng vẫn còn ở vừa khóc vừa gọi.

Lúc này, phía sau tiểu hài tử xuất hiện một khác nữ nhân, nàng đỉnh đầu mang mũ phượng, toàn thân phượng bào cao quý, sắc mặt lãnh lệ.

Nàng giữ lấy tiểu hài tử cằm đối diện chính mình hai mắt từng câu từng tự rõ ràng.

" từ nay trở đi bản cung chính là ngươi mẫu hậu, đã hiểu sao, Quân nhi "

Giật mình tỉnh dậy từ trong mơ, Cao Kế Quân cảm nhận rõ ràng chính mình ở run rẩy, là sợ hãi sao? Không, không phải.

Đưa tay sờ phía sau lưng, một mảng thấm ướt, nhắm mắt lại điều chỉnh hơi thở lúc này nàng mới đứng dậy thay đổi xiêm y.

Chính là đột nhiên nàng nghe một loạt rất nhỏ âm thanh, đang ở chuyển động.

' Là mái nhà thượng' nàng như vậy khẳng định sau đó đề cao cảnh giác chậm rãi di chuyển đến giường biên, từ từ rút dưới gối ra thanh chủy thủ nắm chặt trong tay.

Một... hai... ba... là năm người, nép vào cạnh tường chờ đợi động tĩnh. ' két ' một tiếng, cửa sổ bị nhân nhẹ nhàng mở ra.

' là hắc y nhân a' nàng ngưng thần quan sát, thầm nghĩ.

" thấy người sao?"
Trong đó một cái thì thầm. Chỉ thấy bọn họ lắc đầu làm hồi đáp.

Đúng lúc này, Vân Tiêu từ đâu xuất hiện sát tên ngoài cùng, chỉ nghe nàng la lớn trảo tặc hai chữ.

Cao Kế Quân căng thẳng đầu óc cũng bị nàng làm điên rồi, này là cái gì tặc. Muốn sát ta nhân có được hay không a ngươi.

Sau một hồi oanh liệt ' trảo tặc ' tất cả năm tên hắc y nhân đều bỏ mạng.

" điện hạ, đều là tử sĩ "

Vân Tiêu kiểm tra toàn bộ hết thảy, trong miệng bọn họ đều hàm sẵn độc dược chỉ cần nhiệm vụ thất bại tức khắc nuốt dược mà chết.

" thu dọn một chút sau đó lại đến bản vương thư phòng "

Quanh thân bạch y chỉ khoác duy nhất một kiện trường bào bên ngoài. Nàng gật đầu, dặn dò Vân Tiêu rồi xoay người nhanh chóng hướng thư phòng đi đến.

" điện hạ, là ta "

Vân Tiêu gõ môn hành lễ bước vào. Thấy nhà mình vương gia ở suy tư sự tình liền yên tĩnh đứng chờ đợi.

" đêm nay sự, bản vương vẫn chưa đoán được là nào thế lực chính là chúng ta phải nhanh chóng trước thái hậu tìm ra tung tích nhị công chúa "

Nhíu tâm mi, trong lòng âm thầm tính toán, nàng đạo.

" điện hạ, ta muốn bẩm báo chính là này tin tức không nghĩ chưa kịp tới gần, liền phát hiện khả nghi nhân "

Hồi tưởng lại lúc đó nàng suýt chút hoảng té nhào. Nhà nàng vương gia là có võ công phòng thân, nhưng với chút nhỏ lẻ đó muốn toàn diệt tử sĩ là chuyện bất khả thi a.

" kia ngươi nói "
Nhàn nhạt gật đầu, nàng đáp.

" hồi điện hạ, ta đã cho người điều tra nhưng tất cả đều không thấy tin tức, chính là dưới chân núi Đồng Sơn trấn nghe nói có cái lão bà tử không được bình thường "

Vân Tiêu từ từ trình bày những gì đã điều tra được cho nàng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro