Tập 1: Một gã điên.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Mắt không có, chân bị gãy, khuôn mặt và cơ thể đều không lành lặn. Trái tim mỗi lần đập là một lần đau đớn, một bên thận bị lấy, xương lồng ngực bị vỡ.

Đau quá, đau quá, mỗi giây đều sống không bằng chết.

Ngay cả con, cũng không giữ được.

Cậu hận,...
---------------------------------

Trở lại mười năm trước, khi mọi chuyện còn chưa bắt đầu,

Lâm Dư say, cậu say là vị bị phản bội, bị em trai song sinh và người tình phản bội. Rõ ràng là cậu đến trước,...

Lâm Dư ngã nhào là đất, lăn oành oạch xuống sàn, khẽ oai oái một tiếng. Rồi nằm lì ở đó.

Có lẽ vì chật vật, mà khóe mắt cậu đỏ ửng lên. Cuối cùng lại lôi thôi lếch thếch bò dậy, mà bám vào tường như một con giun.

Nhưng chân cậu lại một lần nữa suyễn ra, cả cơ thể vô lực khiến cậu ngã nhào phía trước, cậu nhắm mặt lại.

Và va phải một người đàn ông.

Người đàn ông có thân hình rất to và dài, bởi khi va vào cậu cực kì bé nhỏ ở trong lòng hắn.

Người đàn ông không nói gì, mà khẽ sờ cậu. Sờ mọi nơi trên cơ thể cậu, bàn tay thô ráp ấy sờ vào mông cậu, khẽ bóp nó, rồi vuốt ve cặp mông.

Cậu khẽ ư ử một tiếng, không ngờ phát ra lại là một tiếng rên rỉ ngọt nị...

Ưm~

Sau đó có vẻ như hắn rất hài lòng, hắn nhấc bổng cậu lên và khinh cậu vào phòng.

Đó là một người đàn ông thiếu kiên nhẫn.

Hắn đứng tại cửa, và để mặt cậu đối diện với cửa.

Không chờ thêm một giây nào, bàn tay hắn thò vào người cậu.

Thò vào tầng da mềm mại của cậu mà khi nãy hắn chỉ có thể cảm nhận sơ sài cách qua lớp quần áo.

Hắn chép miệng, mắt hắn bây giờ sâu thẳm và tràn đầy dục vọng, hứng lên lửa tình của một con thú.

Không thể chờ được nữa.

Con mồi trong ngực hắn quá mê người, và hơn nữa đây là con mồi hắn nhăm nhe đã lâu.

Cuối cùng cũng có thể có được cậu.

Bàn tay hắn lần ra sau và khẽ chọt một ngón vào.

Hắn khẽ gầm gừ vì chặt quá.

Sau đó hắn toan tới ngón thứ hai.

Lâm Dư lại choàng tỉnh. Hổ thẹn khiến cậu cho hắn một cái bốp vào mặt.

Cậu ngẩng mặt đối diện với gã đàn ông.

Ánh mắt hắn thâm thíy như vực sâu, bờ môi bạc mỏng ấy lại không nói một lời.

Nhưng cái cặp mắt như dã thú chiếm hữu con mồi lại làm Lâm Dư giựt mình.

Hoảng hốt.

Cậu khẽ lùi ra sau, và toan mở cánh cửa, hắn nhanh hơn cậu một bước.

Khóa trái.

Lạch cạch

Lâm Dư sửng sờ, sau đó...

Bị hắn đè xuống sàn.

Gáy va vào sàn làm cậu đau điếng, kêu một tiếng, nước mắt sinh lí chảy ra, cauws nức nở mà hức một tiếng.

Đau...

Hắn, một gã thô bạo.

Sau đó hắn khẽ cắn, cắn mạnh vào vai cậu, như dã thú đánh dấu con mồi.

Một gã điên.

Hắn từ từ liếm mút vị máu.

Thanh âm chụt chụt vang lên xấu hổ.

Hai tay hắn liếm bờ vai cậu, bàn tay thô ráp chạm vào nơi bờ ngực mẫn cảm nổi lên hai hạt đậu đỏ vì hắn vuốt ve mà cứng ngắt.

Lâm Dư mê mang xấu hổ mà kiềm nén thở gấp.

Cậu khẽ giãy dụa nhưng hắn lại ghì chặt lấy cậu.

Chưa bao giờ nhục nhã thế này,...

Lâm Dư bất tỉnh.

(Da mặt em nó mỏng quá ^.^)
...

Lâm Dư tỉnh,

Tờ giấy nằm trên bàn, giấy trắng mực đen, chữ viết hữu lực mạnh mẽ.

Trịnh Thâm.

Lâm Dư trong đầu hiện lên một đối tượng, anh trai Trịnh Thành.

Bên cạnh đó là dòng chữ cứng nhắc sắt thép, và vô cùng tục tĩu.

"Có nhu cầu liên hệ tôi"

Dòng chữ đã được bôi đi xóa lại, vậy rốt cuộc lúc đầu anh ta muốn nói gì.

...
CUỐI CÙng con rể có ăn thịt con má chưa???

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro