Tập 18:vị hôn thê

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bụng Lâm Dư gò lên như quả núi nhỏ, trong bụng có một sinh mệnh khiến Lâm Dư có cảm giác bình an, cậu rất thích sờ lên bụng cảm nhận bé yêu. Khả năng thấy cậu chấp nhận yêu đứa trẻ trong bụng, Lăng Thiếu cũng không trói cậu lại nữa, y để cậu tự do trong phòng. 

Hơn thế nữa, y còn mang cậu ra ngoài, nhưng, là với một cái xích trên cổ, Lâm Dư thậm chí càng tình nguyện bị nhốt trong phòng, cảm giác khuất nhục và bị Lăng Thiếu dắt như một con chó như thế này, khiến cậu hận không thể cắn lưỡi chết.

Nhưng, cậu còn đứa bé trong bụng, còn mẹ và em gái, cậu chưa thể chết được. Lâm Dư khuất nhục vô cùng, cậu cảm thấy vô cùng ghê tởm.

Cậu cắn răng kiềm chế nước mắt chảy ra, cậu có khóc y cũng không thay đổi quyết định, chỉ càng khiến dục vọng y tăng thêm, y là ác quỷ.

Cậu run rẩy quỳ trên sàn nhà, bò bằng chân như một con chó, cổ đeo xích, xích thì bị người đàn ông cầm, cậu thậm chí không dám ngẩng mặt lên.

Cậu là một con chó, hơn nữa lại còn có bầu, hơn nữa cậu lại là đàn ông.

Cậu cảm thấy thế giới đều nhìn cậu với ánh mắt khinh bỉ, và tò mò miệt thị, ghê tởm.... những ánh mắt đó như lưỡi đao đâm lên cơ thể cậu.

Nhưng cậu bỗng cảm thấy một ánh mắt rất nhẹ nhàng, rất nhẹ nhàng, mang theo thương tiếc cùng thắc mắt, ánh mắt đó rất ấm áp.

Với người như cậu sao?

Lâm Dư nhìn lên đó là cô gái mặt một bộ đồ thuần trắng, khuôn mặt trong sáng, tựa như thiên sứ giữa một bậy ác ma, Lâm Dư cảm thấy đau mắt.

Cậu không còn xứng với ánh sáng, cậu bây giờ hèn mọn dơ bẩn.

Thiếu nữ nhìn cậu chần chờ, rồi bị y nhìn tới, chỉ dám run rẩy, sau đó lẩy bẩy mà gọi Lăng Thiếu

"Lăng ca ca"

Lăng Thiếu chỉ khẽ gật gật đầu, sau đó như nghĩ điều gì rất thú vị, khẽ nắm tóc Lâm Dư lên, lôi đầu Lâm Dư xềnh xệch, khiến Lâm Dư ngẩng mặt lên

Giọng nói lành lạnh y đều đều ra tiếng

Y trịnh trọng với thiệu

"Ái Như, ta vị hôn thê!" Lăng Thiếu nhìn cậu chỉ vào thiếu nữ.

"Còn hắn, là của ta người yêu" Lăng Thiếu nhìn thiếu nữ chỉ vào cậu.

Lâm Dư có chút muốn cười, ai lại đối xử người mình yêu như thế này, còn không bằng một con chó. Lâm Dư rũ mi, không nói một lời. 

Cậu có thể cảm thấy được sự ngạc nhiên từ thiếu nữ.

Và ánh mắt chằm chằm kì lạ nhìn về cậu

Hẳn là rất ghét cậu đi

Cậu là quái vật, mà con quái vật này lại cướp  vị hôn thê của cô.

Nhưng không, ngắn ngủi sửng sốt, thiếu nữ mỉm cười, sau đó cặp mắt to tròn nhìn cậu, không có khinh miệt, ghê tởm, vẫn là sạch sẽ thương tiếc.

Lâm Dư mím mím môi.

"Em rất thích anh ấy"

Anh ấy thật quật cường, dù bị như vậy ánh mắt vẫn còn là như thế đẹp, tuy đối với chính mình thân thể tự ti, nhưng vẫn kiên trì sống.

Hơn nữa, anh ấy bị như vậy đã đủ đáng thương.

Lâm Dư cảm thấy bản thân lỡ nhịp trước cô, a cậu chính là không có tư cách.

Khoảng thời gian sau không biết cô dùng cách gì, mà lại là người duy nhất có thể tiếp cận cậu.

Cậu càng động tâm, ấm áp cho tới nay cậu nhận được là quá ít, cô như là ánh mặt trời.

Nhưng, nhìn xuống bụng, ghê tởm quá ghê tởm, cậu còn sắp làm mẹ mà... ha ha

Cô và cậu cười cười nói nói, cô càng ngày càng thân mật cậu, cũng ngày càng kể ra cô có bao nhiêu yêu Lăng Thiếu.

Kể ra những điểm tốt của Lăng Thiếu, cậu chỉ cười lắng nghe, trong tâm có bao nhiêu xót chỉ có cậu hiểu, cậu không yêu cô, không thể yêu.

Nhưng cậu không muốn cô bị con người ác quỷ đó lừa. CHính vì thế, mặc dù mang cái danh là người yêu của Lăng Thiếu khiến cậu cảm thấy kinh tởm, cậu cũng không phản bác, ít nhất là để cô không động tâm với Lăng Thiếu. 

Nhưng có một ngày, người con gái đó, nhào đến bên người cậu, khóc lóc với cậu, ào khóc gào khóc.

Cậu thế mà thèm khát như thế ôn nhu, cậu quá tiện.

Cậu ôm người đó vào lòng, tựa như ngay lập tức khi biết cô bị Lăng Thiếu tổn thương.

Trái tim cậu ngập tràn hạnh phúc.

Cậu muốn nói với cô...

Chí ít, cậu yêu cô là thật lòng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro