[3]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nguyện cầu vang vọng
Từ chốn dại dương
Dưới nơi vấn vương
Anh có thấu lòng?

Em chẳng thể nào ngăn nổi lòng nguyện cầu. Là người tình trong mộng hay là đôi tình nhân trong giông tố, là chiếm hữu ích kỷ hay yêu trong cuồng dại đến quên mình; em cũng không còn rõ nữa. 

Em chỉ cần một người ở cạnh, đưa em qua ngày gió bão, đưa em khỏi cô độc, khỏi căn phòng chỉ có mình em chống chọi. Đưa em trở về chốn nguyện cầu như trong câu chuyện người thường kể, đưa em trở về đường lối của đứa con ngoan đạo, cắt đi đôi cánh sa ngã và dẫn em khỏi chốn phiêu bạt mênh mang, trở về miền đất hứa của bao người.

 Em đâu biết anh cần gì, khát vọng của anh giấu kín tựa cung điện thủy tinh cả ngàn dặm dưới biển sâu, nguyện ước của anh mơ hồ như lớp bọt nước ngoi lên ngày sóng dữ, dập dờn ôm lấy bờ biển rồi lại tan xuống đại dương như chưa một lần tồn tại. Em đứng dưới mặt biển ấy, giọt nắng lay động chạm đến mắt em, em muốn ngoi lên và chạm tới anh, nhưng em không thể. 

Em chỉ có thể nhìn thấy anh qua chiếc gương trong suốt, chuyện trò suốt đêm không chợp mắt. Anh có thương em không, anh hỡi? Người vẫn đang say ngủ, em sốt ruột lắm rồi, phải chăng anh có hay làm thế nào để đánh thức người dậy? 

Người đến bên em rồi, em sẽ không còn làm anh phiền muộn nữa. Phải chăng em sẽ buông bỏ được anh, buông bỏ được tất thảy, trở về cái kẻ mà em cần làm. Chỉ giản đơn thế thôi, anh có muốn vậy không? 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro