01

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đường dây được kết nối, Hoàng Hựu Minh liền nhanh miệng nói một câu: "Trốn kỹ rồi sao, nhóc con?"

Cung Tuấn cau mày nhìn xung quanh, cậu đang ở trong những  khách sạn đắt tiền nhất thành phố, vừa mới ngủ cùng một người không quen biết xong, đứng trước cửa kính sát đất nhìn xuống dòng xe cộ tấp nập buổi sáng sớm của thành phố.

"Aiya, cứ xem là vậy đi."

"Nhóc đang ở đâu? À, dù sao thì nhóc cũng sẽ không nói cho anh đây biết phải không? Tối hôm qua? Nhóc đi đâu? Lại đến quán bar của Hạt Tử đúng không?"

Cung Tuấn một trận chán ghét nói: "Anh làm sao biết được, lão quái vật anh thật phiền phức?"

Hoàng Hựu Minh khịt mũi thể hiện rằng không ngoài dự đoán, lại giống như cười chế giễu: "Cười chết mất. Nhóc con, tốt hơn là nhóc nên trốn kỹ một chút. Đây là lần cuối cùng anh đây giả vờ xem như không biết."

Cung Tuấn đáp lại một cách yếu ớt: "Em biết rồi......không có lần sau nữa."

"À đúng rồi, nhân tiện nhắc nhở nhóc một chuyện, thẻ của nhóc đều bị khóa hết rồi. Nhóc tự cầu phúc cho mình đi."

Cung Tuấn còn chưa kịp mở miệng thì anh ta đã cúp máy rồi, mặc dù không dám dùng thẻ tín dụng vì sợ bị theo dõi nhưng thực sự là hết tiền rồi, má nó khốn nạn thật sự, bây giờ muốn rút tiền cũng không được nữa rồi.

Nghĩ mãi cũng không tìm ra cách giải quyết, cậu tuyệt vọng ném điện thoại lên ghế sofa bên cạnh, bất động hai giây rồi cũng tự ném mình lên sofa.

Gay rồi, ông già lần này chơi thật rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro