07: Máu mủ ruột rà

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CẢNH BÁO: CÓ TÌNH TIẾT MIÊU TẢ NHÂN VẬT CHÍNH LÀM TÌNH VỚI NGƯỜI THỨ BA, CHÚ Ý NÉ MÌN! CHÚ Ý NÉ MÌN! CHÚ Ý NÉ MÌN!

Tag: exhibitionism, voyeurism, dubcon, rough sex, spanking


Sau khi thức dậy Trương Triết Hạn trước tiên không vội rửa mặt, mà tiến vào WC tiểu một ít vào ly giấy. Y nhúng phần đuôi que thử thai vào nước tiểu năm giây, sau đó đặt nằm ngang. Năm phút sau, thân que hiện lên 2 vạch.

Đây đã là lần thử thứ hai của y trong vòng 3 ngày. Lần đầu vạch hai còn hơi mờ, hiện tại đã biến thành màu đỏ đậm.

Khi mới dan díu với Cung Tuấn, mỗi lần làm tình Trương Triết Hạn vẫn luôn nhớ bắt cậu đeo bao, ngủ lâu rồi thì dần chuyển sang chơi trần, bản thân y sẽ uống thuốc để ngừa 'trúng số'. Một tháng trước y vừa ngừng uống loại thuốc tránh thai thường dùng, vừa tuân theo chỉ định của bác sĩ bổ sung axit folic, lôi kéo Cung Tuấn vất vả cày cấy mỗi ngày, rốt cuộc đến hôm nay đã một phát ăn ngay.

Y chụp ảnh que thử gửi qua cho Cung Tuấn.

Tuấn Tuấn: !!!!!

Tuấn Tuấn: Năm phút! Chờ em!

Trương Triết Hạn bình tĩnh xả giấy thử xuống bồn cầu, bắt đầu soi gương rửa mặt. Thời điểm y đánh răng được ba phút, Cung Tuấn tông cửa rồi đâm sầm vào người y, đến bàn chải đánh răng cũng văng khỏi tay rơi xuống đất. Hai người lảo đảo trước bồn rửa tay, loạn cào cào ngã xuống. Trương Triết Hạn được Cung Tuấn ôm gọn vào lòng, còn cậu ngã lệch về phía sau, đầu đập vào tường đau đến nhe răng trợn mắt.

Trương Triết Hạn nổi đóa quát lên: "Làm cái gì vậy hả! Tôi đây phải bị em đâm sinh non!"

Cung Tuấn buông y ra. Chống bức tường đối diện để đứng lên, cậu vừa luôn tay xoa cái ót bị va đau điếng vừa xin lỗi không ngừng.

"Đúng đúng đúng em xin lỗi anh dâu là em sai lỗi do em hết! Em vui lắm, em......"

Trương Triết Hạn không nghiêm mặt nổi nữa, dỗi: "Đồ ngốc."

Cung Tuấn đứng tại chỗ xoay hai vòng, lại còn nghiêng người sang hôn Trương Triết Hạn. Trong miệng y vẫn còn kem đánh răng chưa súc sạch sẽ, Cung Tuấn bất chấp hôn lấy hôn để đến khi mặt cả hai đều lem nhem bọt kem, bị y ghét bỏ đẩy ra xa.

Trương Triết Hạn súc miệng xong rồi, Cung Tuấn vẫn chưa thể lấy lại bình tĩnh. Ngồi xổm xuống, cậu chồm người về trước, thật cẩn thận dùng tay vuốt ve vùng bụng phẳng lì của Trương Triết Hạn, giống một chú cún bự lông xù xù.

Trương Triết Hạn dùng khăn lông lau miệng, đồng thời vươn tay xoa đầu cậu: "Tuấn Tuấn, sinh nhật vui vẻ."

Cung Tuấn chầm chậm chớp mắt, tầm mắt dâng kín một màn hơi nước mông lung. Cậu ngẩng đầu, bắt gặp Trương Triết Hạn cũng đang chăm chú nhìn mình, ánh mắt dịu dàng đến tan chảy. Vòng tay ôm đùi Trương Triết Hạn làm điểm tựa, cậu áp má lên bụng mềm.

Nơi ấy im ắng, một chút cũng nhìn không ra đang dựng dục một sinh linh nho nhỏ.

Trong mắt Cung Tuấn lấp lánh niềm kích động, cậu rưng rưng chực khóc, lại vẫn cứ nở nụ cười.

"Đây đúng là món quà sinh nhật tuyệt nhất...... em từng nhận được."

Cổ họng Trương Triết Hạn nghẹn lại, có chút không nỡ nói ra những lời kế tiếp.

Y buông tay, nhẹ nhàng đẩy bả vai Cung Tuấn.

"Hôm nay là sinh nhật em, bố và anh trai em đều sẽ trở về ăn cơm. Buổi tối tôi sẽ nhân cơ hội ngủ với anh ấy. Chờ bé con sinh ra, số ngày không chênh lệch là bao, chồng tôi tự nhiên sẽ nhận con."

Cung Tuấn bàng hoàng. Cậu chỉ cảm thấy đôi tay tê dại đi, xương cốt trong nháy mắt như róc lìa khỏi da thịt, giây tiếp theo lại như ngâm trong nước đá cóng lạnh.

Ngữ điệu Trương Triết Hạn vẫn cứ dịu dàng như vậy, song lời thốt ra lại giống lưỡi dao sắc tẩm độc, từng nhát một cắt nát trái tim cậu.

Đã có nửa phút như thế, đại não Cung Tuấn hoàn toàn trống rỗng, sau đó ý thức mới dần trở về cơ thể. Cậu nghĩ, Trương Triết Hạn cũng sẽ hôn, sẽ ôm anh trai cậu, làm anh ấy tiến vào thân thể y, giống như bọn họ sao? Rồi chín tháng sau, đứa con mang huyết thống của Cung Tuấn và Trương Triết Hạn ra đời, lại muốn gọi anh trai cậu - bác cả trên thực tế của nó - là bố, vĩnh viễn cũng sẽ không biết bố ruột của nó là ai.

Hoặc có lẽ vốn dĩ phải thế, ngay khoảnh khắc ôm Trương Triết Hạn trong vòng tay, cậu đã nên tỏ tường.

Người Cung Tuấn yêu nhất là anh dâu Trương Triết Hạn của cậu - đây là chuyện vĩnh viễn không cách nào công khai.

Cung Tuấn bỗng ôm ghì Trương Triết Hạn, gào lên: "Anh đừng đi!"

"Em sẽ nói với họ, em sẽ công khai quan hệ của chúng ta với bố và anh, xin họ chúc phúc, cho phép hai ta kết hôn."

Cung Tuấn ngẩng đầu nhìn Trương Triết Hạn trân trối, hòng tìm được bất cứ manh nha hứa hẹn nào trên gương mặt y.

Trương Triết Hạn thì thầm: "Nếu họ không đồng ý thì làm sao bây giờ?"

"......Em sẽ dẫn anh đi," Cung Tuấn chớp chớp mắt, "Chúng ta dọn ra ngoài, hoặc đến thành phố khác cũng tốt, chờ 5 năm 10 năm, chờ họ chấp nhận chúng ta. Cho dù cả đời không chấp nhận cũng chẳng sao, có thể em không kiếm được núi vàng núi bạc, nhưng em sẽ dốc hết khả năng làm trụ cột gia đình. Hai ta cứ vậy mà tự do hạnh phúc một túp lều tranh hai quả tim vàng."

"Triết Hạn, anh đồng ý đi cùng em chứ?"

Trương Triết Hạn hít vào thật nhẹ, sau đó khóe môi khẽ nhếch.

Y nói, tôi việc gì phải một túp lều tranh hai quả tim vàng với em.

Y nói, Tuấn Tuấn, em nên trưởng thành đi.

Đó là lần đầu tiên Cung Tuấn nhấm nháp được thế nào là tuyệt vọng, đồng thời giờ khắc đó cậu cũng ý thức được, mùi vị này có lẽ sẽ làm bạn cậu cả đời.

Cung Tuấn chết lặng, cánh tay ôm đùi Trương Triết Hạn chậm rãi buông lỏng, lại đột ngột dùng sức bấu lấy ống quần y.

Cậu từng chút ép ra một câu hoàn chỉnh từ trong cổ họng.

"Hãy để em ở bên cạnh, nhìn anh."





Buổi tối cả nhà tụ họp cùng nhau ăn một bữa cơm. Đến 8 giờ rưỡi, cậu cả Cung chuẩn bị trở về căn hộ gần công ty ngủ, lúc thu dọn xong đang định ra cửa thì lại bị Trương Triết Hạn gọi giật về, bảo là có chuyện muốn bàn với gã.

Cậu cả Cung theo Trương Triết Hạn trở về phòng. Từ sau lần cãi nhau ỏm tỏi trước đó, cậu cả Cung cũng không về nhà lại lần nào, hiện tại khó tránh khỏi hơi mất tự nhiên khi ở riêng hai người.

"Có chuyện gì?"

Trương Triết Hạn ngồi trên giường ngước mắt nhìn gã, trên mặt lộ ra biểu cảm mềm mại lại bi thương.

"Em nhớ anh."

Tim cậu cả Cung hẫng một nhịp.

Trương Triết Hạn thấy gã bất động, lại kéo tay gã: "Đêm nay ở lại với em được không?"

Cậu cả Cung quan sát Trương Triết Hạn trong bộ pijama trắng, ngũ quan tinh xảo, tóc đen mềm rũ trên vai mà lòng rục rịch. Gã không tự chủ nắm lấy tay y: "Nhưng mà mai anh còn phải đi công tác......"

Trương Triết Hạn cắn môi dưới, rút tay về, từng nút một mà cởi bỏ áo ngủ. Áo ngoài theo bờ vai y chậm rãi trượt xuống, lộ ra núi đôi căng tràn và nhũ hoa hồng nhạt.

Trên đời ước chừng không ai có thể chống đỡ cám dỗ nhường này. Hô hấp dồn dập, cậu cả Cung vừa vươn tay ngắt nụ, vừa ôm thắt lưng y môi lưỡi dây dưa. Gã nhắm mắt, đắm chìm mút mát đến vang dội, còn Trương Triết Hạn lại lơ đãng hôn mà hướng mắt về phía tủ quần áo cạnh giường. Tủ gỗ dường như không khép kĩ, chừa lại một khoảng hở đen như mực trước mắt.

Cả hai cởi áo lột quần, trần trụi thân mình đá lưỡi trong chốc lát, dẫu thằng em đã thức tỉnh cậu cả Cung vẫn chưa vội hành sự: "Chờ anh lấy bao."

Trương Triết Hạn vuốt ve gậy thịt gã, thở dốc nói: "Hết hạn, em ném rồi."

Cậu cả Cung có chút do dự, lại bị Trương Triết Hạn kéo đến trước người, túm gáy tiếp tục hôn hít.

Cậu cả Cung đè Trương Triết Hạn xuống nệm, đỡ dương vật thong thả xâm nhập lỗ nhỏ.

Trương Triết Hạn vẫn luôn cảm thấy Cung Tuấn ngon nghẻ trời sinh, chiều dài và độ thô hàng họ đều khủng hơn người bình thường. Cho dù gần nhất hai người hầu như không ngày nào không hoan ái, mỗi lần bị cậu cắm vào đều cho Trương Triết Hạn loại ảo giác căng đến nứt toát.

Cậu cả Cung thì kích cỡ thường thường, ở trên giường cũng không thích đổi tư thế, khi quan hệ với Trương Triết Hạn vẫn luôn dùng tư thế truyền thống. Tay gã siết eo y đưa đẩy theo nhịp, nửa người dưới ra sức đóng cọc xuống giường. Trương Triết Hạn nghiêng đầu, bộ dáng vờ như đê mê ngây ngất, nhưng hướng chính diện vẫn là tủ gỗ bên cạnh.

Từ ngoài nhìn vào sẽ không thể thấy phía sâu bên trong tủ quần áo, nhưng Trương Triết Hạn biết, nơi góc tối mà ánh sáng không thể chiếu rọi đang có một cặp mắt chằm chặp quan sát họ.

Cung Tuấn đang xem y làm tình với kẻ khác.

Tưởng tượng đến điều này thôi đã khiến Trương Triết Hạn hưng phấn đến da đầu tê dại, nước dâm tuôn ròng như đê vỡ, vách thịt không ngừng co thắt, kẹp cậu cả Cung suýt bắn.

Cậu cả Cung thăm dò nơi hai người giao hợp, cười nói: "Triết Hạn, em ướt quá đấy."

Gò má Trương Triết Hạn ửng hồng, đôi tay câu lấy cổ gã: "Để em ở mặt trên đi."

Cậu cả Cung rất biết lắng nghe, chiều theo mà nằm xuống. Đưa lưng về phía gã, Trương Triết Hạn ngồi xổm lên người gã, âm hộ béo mập từng bước nuốt chửng trụ thịt.

Tay dùng sức xoa niết đầu ti, Trương Triết Hạn uốn éo hông, mặc cho cậu cả Cung ra sức đâm chọc miệng huyệt chặt khít.

Y ngửa đầu, cố ý cao giọng rên la dâm đãng, tựa như đang nói cho Cung Tuấn, dù đổi thành bất cứ ai thì y vẫn có thể sướng như thường.

Nếu nhìn từ mặt bên, chỉ có thể nhìn thấy đôi chân gập ngược, mông eo vặn vẹo, cùng cặp vú đầy đặn của Trương Triết Hạn nẩy tưng theo tiết tấu thọc vào rút ra.

Y cảm thấy ánh mắt săm soi từ tủ gỗ như có thực thể, từ trên xuống dưới mơn trớn mỗi tấc da thịt y. Y đối mặt với cửa tủ, khiêu khích kẹp chặt cơ đùi, dương vật cậu cả Cung giật nảy bên trong, sau cùng bắn ra một luồng chất lỏng lành lạnh. Trương Triết Hạn nhấc mông, con hàng xìu xuống sau khi xuất tinh của gã trượt khỏi cửa mình. Cậu cả thường ngày chỉ cắm đầu làm việc lơ là tập luyện, dẫn tới thời gian kiên trì 'lần này' không lâu lắm, bắn rồi không khỏi có chút xấu hổ: "Em......"

Trương Triết Hạn còn chưa kịp cao trào, âm đạo chua xót ngứa ngáy, cơ thể vẫn cứ nhạy cảm đến phát rồ. Y siết chặt lỗ nhỏ mấp máy khẽ mỉm cười, cầm lấy ly sữa ở đầu giường đưa cho cậu cả Cung: "Không sao, anh uống xong rồi ngủ đi, mai anh còn phải đi công tác mà."

Cậu cả Cung thấy y không muốn nói cũng liền thuận tay nhận ly sữa uống một hơi cạn sạch. Uống xong sữa bò, chẳng mấy chốc gã đã lăn ra giường ngủ khì.

Ly sữa này bỏ thêm ba viên thuốc ngủ, dư sức để cậu cả Cung đánh một giấc đến sáng mai. Trương Triết Hạn gọi thử hai tiếng, thấy gã không nhúc nhích liền khỏa thân xuống giường mở tung tủ quần áo. Bên trong là Cung Tuấn thu người co cụm một góc, giống một bức tượng im lìm không sự sống.

"Tuấn Tuấn."

Cung Tuấn từ từ ngẩng đầu, vành mắt đỏ rát, tròng mắt đen kịt tựa như cánh đồng hoang lạnh u tối, chỉ có mỗi sấm chớp thê lương cùng mưa to rào rạt.

Trong cặp mắt cún con từng luôn sáng lấp lánh là cảm xúc kịch liệt dao động, là ngọn lửa tuyệt vọng ngùn ngụt thiêu đốt, Trương Triết Hạn thậm chí còn phát hiện cả một tia thù hằn mang theo ác ý lạnh băng.

Lỗ hổng nơi lồng ngực Trương Triết Hạn lại một lần bị xé mở, trong đau đớn y cảm nhận được cơn sảng khoái điên rồ.

Y tự nhủ, là em phản bội tôi trước.

Cái cảm giác bất lực đau đến xé tâm can của tôi khi ấy, em đã cảm nhận được chưa?

Cung Tuấn đứng xuống đất, từng bước một tiến về phía Trương Triết Hạn như loài dã thú săn mồi. Trương Triết Hạn đong đưa sóng mắt gợi tình, vòng tay quanh cổ cậu. Cung Tuấn cúi đầu, thô bạo chiếm lấy bờ môi y, đầu lưỡi hung hăng rửa sạch mỗi một tấc niêm mạc trong khoang miệng y.

Trương Triết Hạn nâng chân, dùng cẳng chân cọ cọ eo Cung Tuấn, nỉ non: "Về phòng em......"

Cung Tuấn xốc mông y, Trương Triết Hạn chưa kịp la thất thanh thì đã bị Cung Tuấn ném lên giường.

Lần này Trương Triết Hạn suýt chút nữa đã đụng trúng cậu cả Cung. Y liều mạng giãy giụa tìm cách rời khỏi phạm vi giường, lại bị Cung Tuấn túm lấy cổ tay, kéo giật ngược trở về.

Cung Tuấn cúi người, tay phải vuốt ve phần cổ cùng bả vai Trương Triết Hạn. Bàn tay cậu hơi dùng sức, phỏng chừng giây tiếp theo sẽ siết gãy cổ y.

Trương Triết Hạn cảm thấy mờ mịt sợ hãi: "Ở đây không được......"

Cung Tuấn trầm mặc đào móc âm hộ y. Cái động nhỏ vừa mới bị cậu cả Cung quất nện một chập, âm vật và môi âm hộ vẫn cứ sung huyết sưng đỏ. Hai ngón tay Cung Tuấn thô bạo chọc ngoáy, đốt ngón tay xâm nhập tầng tầng lớp lớp thịt mềm khép kín, thay đổi góc độ khuấy đảo, rốt cuộc moi sạch tinh dịch tanh nồng cậu cả Cung đã bắn vào.

Trương Triết Hạn hơi đau, đành phải vặn vẹo ưỡn hông để Cung Tuấn đừng cào thương vách trong.

Cung Tuấn đột nhiên nói: "Thời điểm cưỡi trên người anh trai em, anh cũng uốn éo như thế này."

Cung Tuấn cởi dây nịt, kéo khóa quần, dương vật đã sưng cứng hồi lâu từ khi Trương Triết Hạn bắt đầu làm tình với cậu cả Cung rốt cuộc được giải phóng. Cậu lật người Trương Triết Hạn lại, làm y đối diện đối với góc trong của giường, đồng thời nhấc cao một bên chân sau, tận dụng lượng nước sốt còn dư mà nắc sâu tầng tấc chiều dài dục vọng vào trong cơ thể Trương Triết Hạn.

Mông Trương Triết Hạn rất mẩy, ai có dương vật khiêm tốn mà chơi kiểu doggy thường sẽ không thể cắm tận gốc, vậy mà giờ phút này khi Cung Tuấn thong thả kéo lê lại cho Trương Triết Hạn loại ảo giác bị chọc đến cổ họng.

Một tay nắn bóp bắp đùi y, thô bạo nhào nặn phần đùi nở nang đến biến hình, tay còn lại Cung Tuấn dùng đầu móng ngắt nhéo núm vú. Trương Triết Hạn đau đến phát run, lại sợ đánh thức cậu cả Cung, bèn phải cắn răng nghiến lấy môi dưới nuốt tiếng thét chói tai vào cổ họng.

Cung Tuấn rút dương vật ra, sau đó dùng sức đâm lút cán. Đệm giường bị đâm đến không ngừng rung lắc, cậu cứ thế theo tiết tấu điên cuồng xỏ xuyên từ sau lưng Trương Triết Hạn, đến cả tinh hoàn cũng phải nhét vào âm hộ y.

Trương Triết Hạn không mảnh vải che thân bị Cung Tuấn quần áo chỉnh tề đóng cọc từ phía sau, mà đối diện lại là người chồng hợp pháp của y, kẻ không mảy may hay biết về cảnh tượng dâm ô này. Mỗi lần Cung Tuấn thúc một cú, y chỉ có thể bị đẩy đến càng gần cậu cả Cung hơn. Lý trí Trương Triết Hạn cho rằng quá thác loạn, cơ thể lại càng hứng tình dưới sự bạo dâm của Cung Tuấn. Lỗ huyệt tươi non không ngừng co rút, dâm thủy róc rách chảy xuôi tầng tầng lớp lớp đường đi, lại bị vật trụ thô cứng của Cung Tuấn ních kín, dưới tần suất pít-tông cao độ mà sủi bọt khi gặp không khí, khiến lông mu hai người cũng trở nên ướt nhẹp.

Bé cưng của Trương Triết Hạn bị ga giường cọ xát đến tấy đỏ rỉ nước, y nhịn không được mò tay sờ, lại bị Cung Tuấn tét một phát vào mông: "Nằm yên."

Trương Triết Hạn ngây người. Ở trên giường Cung Tuấn luôn rất dịu dàng, chưa từng đánh y giống vậy lần nào. Tựa như muốn trừng phạt sự lăng loàn trắc nết của y, bàn tay xương xương thon dài vỗ bôm bốp mông y, đánh đến cánh mông sưng húp chuyển đỏ.

Trương Triết Hạn có chút tủi thân, mũi y đau xót, rưng rưng nghẹn ngào.

Y đã cố nén khóc, nhưng vẫn có nước mắt như chuỗi ngọc theo lông mi nhỏ giọt lăn dài. Nghe thấy tiếng nức nở thút thít, Cung Tuấn không khỏi khựng lại. Cậu véo cằm y sang trái, thân dưới giảm dần tốc độ và lực đẩy, đầu lưỡi liếm khô nước mắt đọng trên mí mắt và lông mi, cuối cùng là chóp mũi tựa nhau, cụp mắt trao y môi hôn nhỏ vụn triền miên.

Vừa thấy thái độ cậu dịu lại, Trương Triết Hạn liền thừa cơ xoay người ôm bả vai rộng cùng vòng eo săn chắc đầy sức bật của Cung Tuấn, ra vẻ ỷ lại quấn quít không rời. Dương vật nhịp nhàng vào ra cơ thể Trương Triết Hạn, âm đạo cũng từ từ xoắn chặt, ấm siết tuyệt vời bao bọc cự vật. Cung Tuấn lại nhấp đẩy mấy chục lượt, phần hông ra sức dập mạnh, Trương Triết Hạn co giật toàn thân, cao trào trong nháy mắt. Cậu cũng nhanh chóng bồi thêm hai cú, sau đó lui ra phóng thích một bãi trắng sữa đặc sệt nơi đùi y.

Trương Triết Hạn bị tẩm quất hai lần, dục vọng bức bối khi ngủ với cậu cả đã được Cung Tuấn thỏa mãn, làm toàn thân y hơi rịn mồ hôi. Cánh tay cuồn cuộn cơ của Cung Tuấn chống bên người y, lông mi rũ xuống, cậu thở hổn hển, không biết đang nghĩ gì. Trương Triết Hạn dắt tay phải cậu, bàn tay hai người đan cài, lòng bàn tay ấm áp phủ lên bụng dưới phẳng lì của y. Cung Tuấn chớp chớp mắt, lại cúi đầu hôn y, đầu lưỡi thô ráp liếm láp cánh môi y. Cùng cậu triền miên hôn sâu, Trương Triết Hạn cảm nhận được một niềm hạnh phúc khôn cùng giữa khung cảnh tĩnh lặng hoang đường này.





Sự thật là, Trương Triết Hạn không nhất thiết phải lên giường với cậu cả.

Y đại để có thể chuốc say gã, sau đó ngụy tạo dấu vết hai người hoan ái. Song dẫu biết trên đời có trăm nghìn cách, y vẫn cứ lựa chọn phương thức gần như cá chết lưới rách này.

Trong mối quan hệ trái luân lý này, Cung Tuấn dường như có thể bứt ra bất cứ lúc nào, còn Trương Triết Hạn lại vĩnh viễn bị lửa địa ngục hừng hực thiêu đốt, không lối thoát. Chính bởi nguyên do này, y lựa chọn dựng dục đời sau cho Cung Tuấn, để dù một ngày nào đó Cung Tuấn rời bỏ y cưới vợ sinh con, đứa bé này cũng sẽ trở thành dấu vết tội ác đời này bọn họ đừng hòng xóa bỏ.





Từ đây chúng ta gắn bó như máu thịt, tay đứt ruột xót, máu chảy ruột mềm.

Dù đã từng một khoảnh khắc, y cảm thấy nếu là ở bên Cung Tuấn thì một túp lều tranh hai quả tim vàng dường như cũng không tồi.



(hết chương 7)



___



Tag dubcon thôi vì ừm ban đầu anh dâu có phản kháng muốn về phòng cún làm, k hoàn toàn đồng thuận. Mấy cái say xỉn cũng tính vào dubcon, lúc đó là men rượu men bia làm chứ người thì kiểu làm cũng dc, k thì đi ngủ sướng hơn. Noncon thì là rape á, điểm trigger của tui.

Rất muốn ôm cún chạy á... Đứa bé là để trói cún, còn ngủ vs cậu cả là để trả thù cún vụ đi coi mắt. Vì câu cuối nên chương sau tui chuyển xưng hô thành anh – em, cho anh dâu có tí character development, có xíu xìu xiu yêu cún.

Không có sự trừng phạt nào cả, và theo tui thì nếu viết tiếp sau chương 8 thì sẽ là sự hóa điên, spiral into madness của anh dâu khi anh ta không thể tự hòa giải với bản thân, và cún cũng buông xuôi. 

Hai vấn đề chính của fic là ngoại tình và quan hệ anh dâu - em chồng. Tui cấn nhất ở chỗ anh ta thấy cún ngon và vồ vập húp ngay, không có chút khúc mắc gì về việc ê nhóc đó là em trai guộc của chồng bạng đó?? Nứng at the first sight, sau này có yêu cún thì tui không chắc nhưng 100% sure kèo là anh ta yêu bản thân nhất, mọi hành động đều ích kỉ một cách nhất quán từ đầu đến cuối fic. Được cái là anh ta chưa từng ép buộc cún, do cún đã thỏa hiệp, nhưng để nói cún lùi bước vì tình yêu, đạp lên tình thân thì không thuyết phục lắm. Qua chương này thì tui thấy anh dâu điên zl, và tui sẽ không cố hiểu tam quan của người điên, ờm còn tam quan của cún quẹo sai bằng ngõ nào khi tạm thời giả thiết gia đình cậu khá nà bình thường.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro