Chương 27 - Vận mệnh dẫn đường

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lần này khi nhìn lại Lumian, ánh mắt của Batner đã đổi khác:

Dường như cách người này bắt chước Gehrman Sparrow và biểu hiện lỗ mãng, vô tri mà đối phương thể hiện ra ngoài đều là giả, mà bản chất của cậu ta là một người giả dối âm hiểm!

Nếu ai tin màn biểu diễn của cậu ta thì kẻ đó sẽ phải chịu thiệt!

Lumian không tiếp tục nhắc đến vấn đề lừa được một khoản tiền từ trên người đám tội phạm lừa đảo nữa mà cùng Batner, nghiêm túc kiểm tra hiện trường vụ nổ, không bỏ sót bất kỳ chi tiết nào.

Đáng tiếc là, người phi phàm phía chính phủ với sự phối hợp của đủ loại danh sách và quy trình mà còn không tìm ra manh mối nào, huống chi hai người bọn họ còn không biết bói toán, cũng không thạo tiên đoán.

Batner sờ sờ thanh kiếm đâm tinh xảo giắt bên hông, thở dài nói:

"Tôi cũng biết là sẽ không thu hoạch được gì mà, nhưng vẫn không nhịn được mà đến đây lãng phí thời gian, việc này không phải vấn đề có tiền thưởng hay không, nhà thám hiểm nào mà không muốn nổi tiếng chỉ sau một đêm chứ?"

Không nhất thiết phải săn bắn "Vu quỷ" Burman mới có thể nổi tiếng, hỗ trợ người phi phàm phía chính phủ tiếp cận tội phạm truy nã có mức tiền thưởng gần bằng tướng quân hải tặc này, cũng là chuyện có thể đem khoe khoang khắp nơi.

"Chẳng phải anh vừa mới nói là chủ yếu là tìm manh mối để đổi lấy tiền sao?" Lumian cười cười hỏi ngược lại.

"Việc này, đó là mục đích khác, mục đích đi kèm." Batner vội vàng biện giải.

Đợi hắn nói xong, hắn mới đột nhiên tỉnh ngộ:

Mình chưa từng nói ra miệng rằng việc đến nơi này điều tra chủ yếu là để tìm kiếm manh mối đối lấy tiền, gần như chỉ nghĩ trong lòng một chút.

Cậu ta có thể đọc được suy nghĩ của mình sao, hay chỉ đơn giản là đánh lừa mình? Batner bàng hoàng đánh giá Lumian.

Lumian mỉm cười:

"Đừng viết hết suy nghĩ trong lòng lên mặt, nếu anh gặp phải 'Khán giả', thì anh sẽ không giữ được bất kỳ bí mật nào đâu."

Batner nâng tay phải lên, sờ sờ mặt mình:

Năng lực quản lý vẻ mặt của mình kém đến vậy sao?

Hắn chán nản nói nhỏ:

"Hiện trường đổ nát đến mức này, những con đường xung quanh cũng không để lại bất kỳ dấu vết gì, trừ khi được thần linh ưu ái, cũng phải có vận may, nếu không thì không thể nào tìm được manh mối... Đi uống rượu đi?"

Vận may sao... Không nhất thiết phải cần đến vận may mới phát hiện được manh mối, vận xui cũng có thể... Lumian chợt nghĩ đến điều gì đó, cậu lấy ra cuộn băng vải dùng để băng vết thương từ trong túi áo, không do dự dùng nó băng kín hai mắt của mình.

"Cậu làm gì thế?" Batner Conte khó hiểu.

"Bịt kín mắt lại, hoàn toàn dựa vào bản năng để di chuyển quanh khu phố này, điều này có thể loại trừ trước toàn bộ ảnh hưởng từ bên ngoài, phát huy vận may đến mức tối đa." Lumian nói tới đây thì cười khẽ một tiếng: "Có lẽ hôm nay tôi thật sự được vận may ưu ái đấy?"

Dựa theo cách nói của Franca, loại máy dò tai hoa thần bí học di động như cậu không cần tìm manh mối, cũng không cần tin tình báo, đi bừa trên đường cũng có thế đụng trúng đương sự.

Một khi đã như vậy, cậu sẽ thử dựa vào "Vận mệnh dẫn đường".

Nếu thành công, có thể dùng "Vu quỷ" hoặc là manh mối liên quan để đổi lấy khoản tiền thưởng thật dày, vừa là bằng chứng thuyết phục để có thể chứng minh những lời này của Franca là vu khống!

"Còn có thể làm như vậy sao?" Batner khó hiểu, liệu đầu óc của tên Louis Berry này có bình thường không vậy.

"Thử một lần cũng không mất gì." Lumian đã bịt kín mặt bằng băng vải, bắt đầu đi theo một bên khác, hướng về một con phố.

Sau khi được vài bước, cậu bỗng nhiên dừng lại.

Cậu phát hiện việc bịt kín mắt của "Thợ săn" đúng là không có tác dụng gì.

Con đường mà cậu vừa đi và cảnh tượng mà cậu đã nhìn thấy khi điều tra manh mối đều được lưu giữ trong đầu cậu, và xuất hiện theo thứ tự cụ thể trong hiện thực.

Nói cách khác, trong đầu cậu đã hình thành một bản đồ bao quát toàn bộ khu phố xung quanh, mức độ chính xác đến mức bước mấy bước về phía trước có thể đến được cửa hàng nào hay căn nhà nào.

"Thợ săn" ở trong tình huống không nhìn thấy gì, thì năng lực nắm giữ thân thể và phương hướng vẫn rất mạnh, kết hợp với sự hỗ trợ của khứu giác, thính giác nhạy bén, Lumian muốn hành động theo bản năng để đi theo sự chỉ dẫn của vận mệnh là điều không thể nào biến thành hiện thực được.

Hơi suy nghĩ một chút, cậu lại bắt đầu vừa không ngừng suy nghĩ, vừa tiến về phía trước trong trạng thái này.

"Lần nào 'Vu quỷ' Burman cũng đều có thể chạy thoát, điều này chứng minh hắn có năng lực hoặc vật phẩm đặc thù..."

"Có lẽ hắn giống như mình, có thể trực tiếp 'Truyền tống' đi nơi khác, hoặc là giống mình có thể tùy ý thay đổi khuôn mặt và chiều cao thân thể, thậm chí có thể ngụy trang thành một người có giới tính khác hoàn toàn chăng?"

"Cho dù là giả thiết nào, trong suốt mấy năm này, hắn đã thực hiện rất nhiều thí nghiệm đẫm máu, tàn nhẫn như vậy mà vẫn chưa bị tóm, đủ để chứng minh không thể dùng biện pháp và lối suy nghĩ bình thường để tóm hắn được..."

"Cũng có thể đổi một cách khác, để cho hắn chủ động bước ra khỏi bóng tối chăng?"

"Chà, không tìm được hắn, vậy hãy để cho hắn tới tìm mình..."

"Điều hắn quan tâm nhất chính là chuyện hồi sinh Helen, vợ của hắn, nếu mình có thể làm giả một vài án lệ hồi sinh hoặc là thảo luận việc hồi sinh trong các cuộc tụ hội thần bí học, cũng đưa ra một số kiến thức thần bí học thật sự liên quan đến vấn đề này, vậy rất có khả năng vị 'Vu quỷ' này sẽ lần theo manh mối mà mình để lại."

"Nhưng kế hoạch này lại có hai vấn đề, thứ nhất là cũng có thể người phi phàm phía chính phủ đã thử cách này rồi, khiến cho Burman cũng thận trọng hơn, không dễ mắc mưu, thứ hai là cần mấy tuần thậm chí là mấy tháng để bố trí và chờ đợi, mình đâu có nhiều thời gian ở lại cảng Fallin như vậy chứ... Vậy chỉ có thể ngẫu nhiên để lộ một ít 'Bí mật' trong các cuộc tụ hội thần bí học ở các địa phương khác nhau, hoặc là khi khoác lác trong quán bar, thành công cũng được mà không thành công cũng không có vấn đề gì cả, như vậy ngược lại vừa chân thật mà tính mục đích lại không quá rõ ràng."

Trong lúc Lumian tập trung suy nghĩ, cậu phải thường xuyên dựa vào lời nhắc nhở và hỗ trợ của Batner Conte mới không bị ngã hoặc va chạm, đợi đến khi cậu tốn một khoảng thời gian thật lâu để lên kế hoạch xong, cậu mới ngừng lại, vừa kéo băng vải trắng bịt mắt ra, vừa cười nói với Batner Conte:

"Đây là nơi nào? Trực giác của tôi nói cho tôi biết, nơi này có lẽ có manh mối của 'Vu quỷ'."

"Là một con phố rất bình thường, một căn nhà rất bình thường, người sống ở đây có lẽ là người có tiền có địa vị." Batner bất đắc dĩ đáp lại.

Rốt cuộc Lumian lại thấy ánh mặt trời lúc gần chạng vạng tối.

Phản ứng đầu tiên của cậu là thích nghi với độ sáng, tiếp theo là ánh mắt hơi sững lại, trong lòng cuộn sóng.

Những con đường ở Fallin mà cậu từng đi qua cũng không tính là nhiều, số căn nhà mà cậu tiến vào còn có thể đếm trên đầu ngón tay, lần này hành động theo bản năng, dựa vào sự chỉ dẫn của vận mệnh, bước chân lại đưa cậu đến một địa điểm quen thuộc:

Số 16 phố Correas!

Tòa nhà bên cạnh được sơn màu xám, mái màu nâu, bên ngoài tường có nhiều tác phẩm điêu khắc đều thuộc về thương nhân lớn Fidel Guerra, tối hôm qua Lumian vừa mới đặt mua nọc độc của Thằn lằn râu nhiều màu và nhận ủy thác săn bắn "Công tước đen" Claes Kizz ở trong căn nhà này!

"Termiboros, là trò quỷ của ngươi sao?" Phản ứng đầu tiên của Lumian là chất vấn thiên sứ Túc Mệnh bị phong ấn trong cơ thể mình.

Termiboros không đáp lại, nhưng Batner ở bên cạnh thì lại ngẩn người ra, không rõ Louis Berry đang nói chuyện với ai.

Nếu không phải Termiboros cố ý dẫn mình tới nơi này, vậy chỉ có thể nói trong nhà của Fidel Guerra từng diễn ra cuộc tụ hợp vận mệnh, vật phẩm đường tắt "Thợ săn" hoặc là liên quan đến Tà thần chăng? Cũng có thể, manh mối liên quan đến "Vu quỷ" Burman thật sự ở trong nhà Fidel chăng? Suy nghĩ trong đầu Lumian nhanh chóng thay đổi và đưa ra một loạt suy đoán khác nhau.

Cậu nhìn tòa nhà của Fidel, đánh giá khả năng "Vu quỷ" Burman có thể ở trong này:

"Burman thực hiện nhiều thí nghiệm hồi sinh như vậy, nếu chỉ dựa vào chính mình thì đúng là rất là khó hoàn thành việc chuẩn bị, nói chung tài nguyên của hắn cũng không thể chỉ dựa vào việc cướp đoạt được? Người phi phàm phía chính phủ và một đám hải tặc đều rất muốn bắt hắn, chỉ có Vu sư tà ác mới có thể trợ giúp hắn."

"Mà nếu một thương nhân lớn có rất nhiều kênh hàng hóa như Fidel âm thầm giúp đỡ hắn, vậy thì hắn không cần phải lo lắng đến việc làm thế nào để có được vật tư cho thí nghiệm rồi..."

"Đối với Fidel mà nói, nếu danh sách của hắn không cao, vậy thì việc có một 'Vu quỷ' âm thầm bảo vệ hắn, cũng chỉ có thể dựa vào một mình hắn, thì đây rõ ràng là chuyện tốt."

"Việc làm ăn của hắn chủ yếu là trong tối, lại có giá trị rất cao, bất cứ lúc nào cũng có khả năng bị mấy hải tặc lớn hoặc nhà thám hiểm lợi hại cướp, nếu không có chuẩn bị trước và thủ đoạn để tự bảo vệ thì sao có thể đứng vững được?"

"Nếu một ngày nào đó hắn lỡ đắc tội giới quan chức thì 'Vu quỷ' cũng có thể bảo vệ hắn, đưa hắn trốn thoát, đổi một thân phận mới, đến một thành phố mới hoặc quốc gia mới để bắt đầu cuộc đời mới, chà, dựa theo cách nói của Aurore, người như thế thường có rất nhiều thân phận giả và lưu trữ một phần tài sản ở các nơi khác nhau..."

"Tối hôm qua, sau khi mình gặp Fidel không lâu thì thí nghiệm của 'Vu quỷ' đã thất bại ngoài ý muốn....."

Lumian thu hồi tầm mắt, càng nghĩ càng cảm thấy thương nhân lớn Fidel Guerra này có động cơ che chở cho "Vu quỷ" Burman.

Đương nhiên, nếu Termiboros cố ý dẫn mình đến nơi này, thì điều đó chứng minh vấn đề càng phức tạp cũng càng nghiêm trọng hơn.

"Cậu đang nhìn cái gì vậy?" Batner nhìn theo ánh mắt của Lumian, hướng về số 16 phố Correas.

"Tối hôm qua tôi đã gặp thương nhân lớn Fidel Guerra ở nơi này, và nhận một ủy thác từ hắn." Lumian thản nhiên đáp lại.

"Ủy thác gì?" Batner tò mò.

Lumian cười đáp lại:

"Săn bắn thuyền trưởng của 'Nepos hoàng kim', 'Công tước đen' Claes Kizz."

"Hóa ra lời đồn 'Công tước đen' Claes Kizz cướp một lô hàng của Fidel là thật sao? Fidel cũng đã tìm không ít nhà thám hiểm để đối phó với 'Công tước đen' đấy..." Batner chợt hiểu ra rồi lại chợt hạ giọng nói: "Cậu đừng nói chuyện này khắp nơi nhé."

"Vi sao?" Lumian mỉm cười hỏi lại.

Batner sờ sờ chòm râu đã được cắt tỉa gọn gàng của mình, nhỏ giọng nói:

"Treo thưởng và ủy thác này không nên làm, làm cũng chưa chắc thành công..."

"À, có rất nhiều hải tặc nếu nghe nói có nhà thám hiểm nào muốn săn bắn mình, mà khoảng cách giữa hai bên lại không xa, hắn sẽ trực tiếp trả thù và xử lý đối phương, đây vừa là để trừng phạt, vừa là để uy hiếp.”

" 'Công tước đen' là một hải tặc nổi tiếng, nếu nghe nói có một nhà thám hiểm vừa mới ra biển như cậu không chỉ dám nhận nhiệm vụ săn bắn hắn, mà còn khoe khoang chuyện này khắp nơi, cậu nói hắn có thể không tức giận được sao, có thể không nghĩ cách tìm được cậu sao, hắn sẽ dùng cái chết của cậu để cảnh cáo những nhà thám hiểm khác và Fidel?"

"Công tước đen" đúng là đang ở cảng Fallin... Lumian suy nghĩ một chút rồi gật đầu:

"Đó là một cách hay."

Một cách hay? Batner khó hiểu.

...

Buổi tối, trong một quán bar.

Lumian và đám người Batner uống rượu gần hai giờ đồng hồ, tất cả rất phấn khích.

Đột nhiên, Lumian cầm chén rượu, nhảy lên mặt ghế cao, nói với các nhà thám hiểm và người thường xung quanh:

"Các vị, hãy nhớ kỹ tên của tôi, Louis Berry!"

"Tôi sắp nổi tiếng rồi, tôi đã nhận một ủy thác từ thương nhân lớn Fidel, mục tiêu là săn bắn 'Công tước đen' Claes Kizz!"

"Đợi tôi thành công, cái tên Louis Berry này truyền khắp năm biển!"

"Đến lúc đó, các anh sẽ cảm thấy vinh hạnh khi được uống rượu cùng tôi đấy!"

Hả... Batner ngơ ngác ngồi trên ghế cao nhỏ.

Hắn giống như lại nhìn thấy Louis Berry lại nhảy lên trên bục gỗ, bắn một phát súng vào tối ngày hôm qua.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro