Chương 38 - Bản đồ "thật"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong số các quốc gia ở phía bắc đại lục, chỉ có "Chúa Tể Bão Táp" ở Ruen mới có quyền hành trên đại dương, mà có những thủy thủ, thương nhân trên biển và các nhà thám hiểm tín ngưỡng thần linh khác lại đều không gặp tai nạn trên biển, không gặp thời tiết cực đoan, khẩu cầu sự che chở tương ứng, vì thế mới xuất hiện một ít tình huống đặc thù hoặc thỏa hiệp.

Có giáo hội đã được lập ra để cho những tín đồ có nhu cầu cầu nguyện các thần linh hoặc Thiên sứ, Thánh giả có năng lực vượt qua bão táp và đại dương, có thể đến cầu nguyện, ví dụ như giáo hội Kẻ Khờ, giáo hội Hải thần.

Có giáo hội ngầm đồng ý cho một bộ phận tín đồ của mình có thể tùy tiện tín ngưỡng thêm cả "Chúa Tể Bão Táp".

Có giáo hội gần như mắt nhắm mắt mở đối với tín ngưỡng bản địa của các cảng, hòn đảo, cho phép bọn họ cử hành nghi thức riêng, chỉ là không phái nhân viên thần chức đến chủ trì.

Nghi thức ở cảng Santa, vương quốc Feynapotte thuộc về loại trường hợp cuối cùng này, nghe nói phong tục tập quán này được có từ kỷ thứ tư, mỗi năm được cử hành một lần, quy mô nằm trong sự kiểm soát của giáo hội "Mẫu Thần Đại Địa", nên không tính là quá lớn, chỉ diễn ra ở phạm vi cảng này, không truyền bá ra ngoài.

Nói cách khác, nếu không phải người dân địa phương ở cảng Santa, hay doanh nhân, nhà thám hiểm và hải tặc thường xuyên hoạt động ven vùng Biển Sương Mù này thì gần như không có ai biết đến cái nghi thức cầu biển này.

Sau khi có được tư liệu tương ứng, Lumian đã có phán đoán sơ bộ là một trong hai người "Gleeman" và "Ultraman" từng chơi khăm trong nghi thức cầu biển lúc trước hoặc là người dân địa phương ở cảng Santa, hoặc là loại người thường xuyên hoạt động trên biển.

Kết hợp với việc "Gleeman" cố ý bán cuốn "Bí lục Đại đế Russell" cho giới buôn bán sách ngầm ở Trier để xuất bản thì Lumian càng cảm thấy "Ultraman" chính là người đầu tiên đề nghị quấy rối nghi thức cầu biển ở cảng Santa.

Tuy "Bí lục Đại đế Russell" thích hợp bán ở Entis hơn, nhưng nếu "Gleeman" sống ở vương quốc Feynapotte một thời gian dài, vậy bản thân hắn sẽ tính toán đến sự an toàn và bí mật cho chính mình, trước tiên sẽ ẩn danh để xuất bản ở vương quốc Feynapotte, sau đó bán tới Entis thông qua con đường phi pháp, đây rõ ràng là lựa chọn tốt nhất, nếu không sẽ rất dễ bị cảnh sát mật Entis để mắt tới.

Không biết có bao nhiêu người phi phàm chỉ vì khinh thường những cảnh sát và điều tra viên bình thường mà bị họ để mắt, rồi tới khi biết chuyện thì cũng đã bị người phi phàm phía chính phủ bắt.

Nghe thấy Batner và người tình của hắn cũng muốn tới cảng Santa để xem nghi thức cầu biển, Lumian cười cười phất tay:

"Tôi cũng vậy!"

Cậu lùi thân thể vào bên trong cửa sổ, đợi đến gần giữa trưa mới viết thư về những trải nghiệm của mình và việc xử trí "Di sản" của của Burman.

Sau khi gấp tờ giấy viết thư lại và kẹp nó với bản đồ kho báu giả, Lumian lại triệu hồi con thỏ Xiao Zuo.

Sinh vật linh giới có dáng vẻ của con thỏ này vẫn đeo mắt kính gọng vàng như lần trước, thậm chí còn mơ hồ đội một cái mũ dạ tơ lụa cao nửa đầu.

Lumian im lặng nhìn nó vài giây, sau đó giao những thứ cần gửi tới Franca và Jenna cho nó.

"Cảm ơn." Cậu nói bằng giọng khách khí.

Đây là phép lịch sự.

"Không cần cảm ơn." Thỏ Xiao Zuo gỡ cái mũ dạ tơ lụa cao nửa đầu xuống, hơi cúi người.

Khóe miệng của Lumian hơi giật giật, nhìn chằm chằm con "Thỏ tri thức" biến dị này biến mất khỏi phòng.

Cậu thật sự lo lắng một ngày nào đó con thỏ này sẽ có cái tính một lời không hợp lập tức giương súng về phía người gửi thư.

Lần sau phải nhắc nhở Jenna, không nên cho thỏ Xia Zuo đọc những kiến thức nguy hiểm như vậy được!

Trong căn hộ 702, số 9 phố Orosei, khu Đường Tưởng Niệm, Trier.

Franca nhìn con thỏ Xiao Zuo đội mũ dạ tơ lụa cao và đeo mắt kính gọng vàng, nhịn không được ghé đến bên tai Jenna, thì thầm nói:

"Liệu cho nó xem tiểu thuyết 'Nhà đại thám hiểm' như vậy có quá nguy hiểm không?"

"Chị không thấy thỏ Xiao Zuo như vậy rất đáng yêu sao?"

"Hơn nữa, người đưa tin cũng có lúc gặp phải nguy hiểm, cho nó xem Gehrman Sparrow nhiều một chút, nói không chừng sẽ trở nên mạnh hơn đấy."

Franca chỉ thuận miệng nhắc đến việc này, sau đó cũng vứt nó sau đầu, mở tấm bản đồ kho báu giả và giấy viết thư ra, nghiêm túc đọc thành tiếng:

"Wow, hiệu suất làm việc của Lumian cũng rất cao đấy, vừa mới nói sẽ trừng phạt tội lỗi của Burman, còn chưa đầy 12 giờ đã hoàn thành cuộc săn bắn rồi!"

"Đặc tính phi phàm không hình thành vật phong ấn có năng lực lộn xộn mà phân tách hoàn toàn, đều tự kết hợp với một loại điên cuồng và cố chấp, khiến cảm xúc của hắn ngay trước khi chết đã trở nên bình thản hơn sao?"

"Ha ha, về sau nếu gặp phải loại sự kiện tương tự như vậy, cũng không nhất thiết phải vội vàng thông báo cho '007', đợi thêm một ngày, nói không chừng Lumian đã giải quyết xong, tất cả đã trở lại bình thường, thế giới lại hòa bình, như vậy '007' sẽ không có cách nào trách tôi luôn mang phiền toái đến cho hắn nữa."

Cô đã nói cho Jenna biết, đối tác của mình nằm bên phía chính phủ có danh hiệu là "007".

"Nhanh như vậy sao? 'Vu quỷ' cũng không yếu nhỉ." Jenna cảm giác không thể tin nổi.

Đó là tên tội phạm có tiền thưởng lên tới 600.000 verl d'or đấy, cộng tất cả verl d'or mà cô nhìn thấy từ trước đến giờ cũng không nhiều được như vậy!

Mà tiền thưởng của Lumian còn chưa đến 100.000 verl d'or.

Franca bĩu môi nói:

"Em nghĩ lại xem cậu ta đã trải qua những loại chuyện gì ở Trier, nghĩ xem trên người cậu ta có những năng lực gì, có đúng là đã vượt ngoài tầm hiểu biết thông thường không?"

"Nếu cậu ta thả ra, thì rõ ràng nó sẽ là đòn tấn công giảm chiều đối với những người phi phàm không có điểm đặc thù nào, để so sánh thì không hề kém với hầu hết danh sách 5 đâu!"

Jenna nhớ lại cảnh tượng khi mình trải qua bao nhiêu nguy hiểm cùng với Lumian thì cũng chậm rãi gật đầu, nói:

"Giảm chiều là cái gì?"

Franca hơi ngẩn người ra một chút, vài giây sau mới nói:

"Giống như kiểu người lớn bắt nạt trẻ con, Bán thần bắt nạt người phi phàm ở danh sách thấp thôi."

"Hơn nữa, em thử ngẫm lại xem, loại người phi phàm bán điên như 'Vu quỷ', cho dù là tinh thần, tâm lý, hay là cảm xúc, thân thể đều có vấn đề rất lớn, hoàn toàn bị 'Nhạc cụ thù ghét' của Lumian khắc chế, trong lúc chiến đấu với hắn chỉ cần đề phòng sẽ kết hợp thành năng lực kỳ lạ và kích thích hắn biến thành quái vật là được, Lumian có kinh nghiệm trong chuyện này, chắc chắn không để sơ suất đâu."

"Nghe chị nói như vậy, thế nào tôi lại cũng cảm thấy giết 'Vu quỷ' cũng không hẳn là quá khó khăn chứ?" Jenna nhỏ giọng lẩm bẩm nói.

"Cũng không thể nói như vậy, chỉ có thể nói cưỡng ép chuyển đường tắt đúng là sẽ trở nên rất mạnh, trở nên nguy hiểm hơn, nhưng cũng có khuyết điểm rất lớn và có không ít vấn đề, rất dễ bị nhắm tới." Franca vừa sửa quan điểm không chính xác của Jenna vừa tiếp tục đọc lá thư của Lumian.

Sau khi xem xong, cô hưng phấn bừng bừng ca thán, nói:

"Được lênh đênh trên biển thì thật tuyệt, phong cảnh cũng rất đẹp, nếu không phải còn có nhiệm vụ phải làm, tôi cũng muốn trở thành nhà thám hiểm trên biển, săn bắn hải tặc!"

Jenna tựa vào lưng ghế sô pha, đọc lá thư từ phía sau lưng đối phương, trong lòng cũng cảm thấy chộn rộn.

Có ai mà không thích du lịch chứ? Chỉ là trước kia cô không có điều kiện mà thôi.

Sau khi bình tĩnh lại, Franca "Chậc chậc" hai tiếng, nói:

"Lumian hào phóng thật đấy, cậu ta hiến toàn bộ tiền thưởng và chiến lợi phẩm để thành lập quỹ từ thiện."

"Chà, thật ra tôi có thể hiểu được suy nghĩ của cậu ta…"

Chính cô, cho đến tận bây giờ vẫn luôn lén giúp đỡ người thân của thân thể nguyên chủ.

Khi nói chuyện, Franca và Jenna đều tự thực hiện "Ma kính bói toán".

Bọn họ đều nhận được đáp án giống nhau:

Tấm bản đồ này là thật!

"Cho dù là Burman hay là người dân trên đảo phục sinh kia là Harrison, đều thừa nhận tấm bản đồ này có một phần là giả, không có cách nào giúp các nhà thám hiểm đến được đảo phục sinh, thậm chí trên đường còn có thể gặp được nguy hiểm rất lớn ở một nơi nào đó sao?" Franca trầm tư, nhìn chằm chằm tấm bản đồ kho báu này.

Phía trên bản đồ, vị trí được đánh dấu là đảo phục sinh nằm ở chỗ sâu trong Biển sương mù, cách Aroka, hòn đảo thuộc địa của nước cộng hòa Entis nằm ở cực tây kia, một khoảng cách rất xa.

...

"Không phân biệt được phần giả sao?" Lumian nhận được thư hồi âm thì lắc đầu, tiếp tục đọc tư liệu về sinh vật linh giới ở trong tay.

Cậu đang tìm xem có nội dung nào giới thiệu về tà linh "Arden" mà Burman đã triệu hồi được từ chỗ sâu trong tử vong hay không.

Đọc tư liệu đến chạng vạng tối, Lumian mới nhét đầy cái bụng ở ngay trong phòng, rồi đội cái mũ rơm màu vàng kim mà gần đây cậu rất thích, đi xuống tầng boong tàu, vào quán bar.

Lúc này "Cánh chim" đã cách cảng Fallin khá xa, không có gì bất ngờ khi Batner và người tình của hắn đang ngồi ở vị trí quầy bar, đang trò chuyện sôi nổi với các vị khách xung quanh về cái chết của "Vu quỷ" Burman.

"Chúng tôi cũng không rõ là nhà thám hiểm nào làm việc này, nếu không phải giới quan chức công bố thông tin này thì chúng tôi còn không biết Burman đã bị giết cơ, toàn bộ nhà thám hiểm ở cảng Fallin đều không được biết trước tin này!" Batner nâng ly rượu mạnh Ranzi lên, hưng phấn nói: "Cảng Fallin thế mà cũng có một nhà thám hiểm cường đại đến như vậy! Đúng là chúng tôi không thể không ngạo mạn, không thể không tự cao tự đại được, có lẽ ngay cả người vô gia cư ngồi ven đường cũng có thể là một nhân vật lợi hại nào đó!"

Nói tới đây, hắn chợt nhìn thấy Lumian đang chen tới, thì huýt sáo, gọi:

"Cậu ở khoang thuyền hạng nhất sao? Cậu có tiền đến vậy sao?"

"Cũng không tính là có tiền." Lumian cười cười ngồi xuống một chiếc ghế cao nhỏ: "Chỉ là tôi cảm thấy khi lênh đênh trên biển, bất cứ lúc nào cũng có thể gặp phải chuyện ngoài ý muốn, bất cứ lúc nào cũng có thể bị hải tặc giết chết, vậy vì sao lại không tự đối tốt với chính mình hơn một chút chứ? Người chết rồi thì tiền còn có ý nghĩa gì nữa? Nếu đã đi thêm con đường thám hiểm này, thì mỗi ngày đều sống thật thoải mái, bởi vì còn không biết có ngày mai hay không."

"Nếu đã đi thêm con đường thám hiểm này, thì mỗi ngày đều sống thật thoải mái, bởi vì còn không biết có ngày mai hay không." Nữ thám hiểm ngồi bên cạnh Batner nhỏ giọng lặp lại câu cuối cùng của Lumian, tựa như bị xúc động.

Batner uống một ngụm rượu mạnh Ranzi, cười một tiếng rồi nói:

"Nhưng điều kiện tiên quyết là cậu phải có một khoản tiền tích lũy, nếu không hôm nay sống thoải mái, ngày mai lại đói bụng."

"Chà, 600.000 verl d'or, không biết 600.000 verl d'or tiền thưởng của Burman đã rơi vào tay nhà thám hiểm nào, còn có vật phẩm trên người hắn nữa…"

Batner lộ vẻ mặt cực kỳ khao khát và hâm mộ.

Lumian nâng ly rượu ngải cứu vừa gọi lên, khẽ nhấp một ngụm.

Mùi hương thơm ngát pha trộn với vị cay đắng nhàn nhạt quanh quẩn trong miệng.

...

Vài ngày tiếp theo, "Cánh chim" có một chuyến hành trình cực kỳ yên ổn, đi tới vương quốc Feynapotte.

Đối với việc này, chủ quản an ninh Philip lại cảm thấy không thực tế.

Vận xui đã qua rồi sao?

Phiền toán lớn đã rời khỏi thuyền rồi sao ?

"Vu quỷ" Burman tử vong là vì phiền toái lớn kia vào cảng Fallin sao?

Mắt thấy chỉ còn một ngày nữa là có thể cập cảng Santa, Philip nhìn thấy một thuộc hạ của mình cầm một lá thư điện báo tới đây.

"Sếp, là thư từ đồng đội của ngài ở cảng Fallin." Người thuộc hạ kia đưa lá thư điện báo được gấp gọn cho Philip.

Ở cảng Fallin có chuyện gì cần cho tôi biết sao? Phiền toái lớn gây ra chuyện gì ở cảng Fallin, cuối cùng điều tra đến "Cánh chim" hả? Philip nghi hoặc mở tờ điện báo kia ra, đọc nhanh nội dung bên trên:

"Nhà thám hiểm đã săn giết 'Vu quỷ' Burman’ nghi ngờ là đang ở trên thuyền của anh."

"Cậu ta tên là Louis Berry."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro