Chương 48 - Tình huống bất thường

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giải quyết? Đã giải quyết xong rồi sao? Georgia hoài nghi có phải người phiên dịch đã dịch sai từ đơn mấu chốt rồi hay không, theo bản năng hỏi ngược lại:

"Là sẽ được giải quyết sớm thôi, hay là đã giải quyết xong?"

Lugano rất đồng tình liếc nhìn vị phu nhân xinh đẹp này một cái, tựa như đang nhìn chính mình khi đọc được tin chủ thuê nhà mình giết chết "Vu quỷ" vậy.

Một con quái vật có thể bị vài vệ sĩ bình thường dùng súng lùa nhốt ở tầng hầm ngầm thì làm sao có thể so sánh được với Burman trị giá 600.000 verl d'or chứ?

Tuy cảm thấy không cần thiết, nhưng Lugano vẫn làm đúng nghiệp vụ của mình thuật lại lời của Georgia cho Lumian nghe.

Lumian gỡ chiếc mũ rơm vàng óng ánh đội trên đỉnh đầu xuống nói:

"Cô có thể cho người hầu đi quét dọn tầng hầm ngầm rồi đấy."

Nghe Lugano phiên dịch xong, đồng tử của Georgia gần như phóng đại, vô cùng ngạc nhiên pha lẫn chút nghi ngờ nhìn về phía Lumian, không biết nên nói cái gì.

Đúng lúc này, một gã vệ sĩ canh giữ dưới tầng hầm ngầm vội vàng chạy lên.

Sau khi nhìn thấy Georgia, hắn lập tức tới gần, hạ giọng, lảm nhảm nói rất nhiều.

Vẻ mặt Georgia thay đổi mấy lần sau đó mỉm cười nói với Lumian:

"Không hổ là nhà thám hiểm nổi tiếng, lúc trước tôi còn nghi ngờ chuyện ngài giết chết 'Vu quỷ' chỉ là lời đồn đại, hiện tại tôi đã hoàn toàn tin tưởng, sức mạnh của ngài đủ giúp thanh danh của ngài vang khắp năm biển."

Cô ta dừng lại một chút rồi nói:

"Xin lỗi, chúng tôi còn chưa kịp chuẩn bị bữa tối, có lẽ ngài phải đợi ở phòng khách nhỏ một lúc."

"Thà để chúng tôi đợi còn hơn là để cho một cô gái xinh đẹp chờ." Lumian cười cười đáp lại một câu.

Đây là phép lịch sự!

Cậu lập tức đi theo nữ hầu của Georgia, đi vào trong phòng khách nhỏ đặc biệt dành cho Ludwig vào dùng điểm tâm trước bữa ăn.

Georgia và gã vệ sĩ kia đi xuống tầng hầm ngầm

Sau khi nhìn thấy căn phòng dính đầy máu thịt và xác nhận con thằn lằn hình người kia đã hoàn toàn biến mất, Georgia không dấu nổi mà thở phào một hơi nhẹ nhõm.

Bữa tối diễn ra trong một gian phòng riêng, chỉ có ba người Lumian và Georgia, còn có nữ hầu phụ trách rót rượu gắp đồ ăn.

Lumian hưng phấn quan sát xung quanh, phát hiện một gia đình lớn có đông người cùng sinh sống như vậy lại cân nhắc đến việc một thành viên nào đó trong gia đình có nhu cầu mời người về nhà làm khách, ngoài phòng lớn dùng để tổ chức yến tiệc ra thì còn có một phòng riêng nhỏ, để đảm bảo sự riêng tư của bữa tiệc chiêu đãi.

Tất cả người có mặt trong bữa tối này đều rất vui vẻ, Lumian nhận được số tiền mặt trị giá 150.000 đồng Liso; Georgia rõ ràng đã yên lòng, không còn phải sầu lo nữa; Ludwig lại tương đối hài lòng đối với tay nghề đầu bếp của biệt thự này; còn lại Lugano thì đây là lần đầu tiên hắn được dự một bữa tiệc chiêu đãi xa hoa như vậy.

Một nhà thám hiểm lớn rất thích khoe khoang hay nói giỡn, nhất là thay đổi thái độ lãnh khốc khi kể chuyện săn giết quái vật đã khiến cho bầu không khí của bàn ăn trở nên cực kỳ sinh động.

Không khí thoải mái và thú vị này vẫn tiếp diễn đến khi Lumian dẫn Ludwig và Lugano rời khỏi căn biệt thự ở số 12 phố Pureto.

Lugano đã uống một chút rượu vang trắng, sắc mặt trở nên hồng hào hơn, quanh đầu lại nhìn tòa kiến trúc xa hoa với đèn đuốc sáng trưng kia, cảm thán một câu tự đáy lòng:

"Không biết đến khi nào thì tôi mới có thể mua được một căn nhà lớn, có nhiều người hầu và đầu bếp như vậy, có một người vợ xinh đẹp như Georgia."

"Trọng điểm của anh là câu cuối cùng đúng không?" Lumian cười trêu chọc một tiếng.

Lugano xấu hổ cười cười, chuyển qua nói:

"Theo lời miêu tả của ngài, có lẽ tôi cũng có thể xử lý được con thằn lằn hình người kia."

Điều này có nghĩa là hắn có năng lực nhận một nhiệm vụ trị giá 30.000 verl d'or.

Mà sau khi hoàn thành vài ủy thác tương tự như vậy, hắn có khả năng thực hiện được giấc mộng vừa rồi!

"Trước tiên anh phải chuẩn bị tốt súng ống và đạn dược đặc chế, lại có kinh nghiệm trong chiến đấu, 'Người trồng trọt' quả thật có thể làm được điều này."

Lumian cũng nghiêm túc đánh giá người dẫn đường của mình.

Cậu không dùng từ "Bác sĩ" để chỉ Lugano, là vì danh sách đó chủ yếu đạt được năng lực siêu phàm trong lĩnh vực trị liệu, khả năng chiến đấu không tăng lên đáng kể.

Lugano nghe vậy thì không khỏi vui sướng, cảm thấy cuộc đời tràn đầy hy vọng.

Lumian nhìn hắn một cái, rồi mỉm cười bổ sung:

"Nhưng nếu có người ủy thác cho anh thì khả năng thù lao chỉ loanh quanh 2.000 đến 3.000 đồng Liso."

"Phần còn lại là tiền thuê một nhà thám hiểm nổi tiếng và phí bịt miệng một nhân vật có tiếng tăm nữa."

"Cho nên, trước đó anh phải giết chết được 'Vu quỷ' mới có thể nhận được loại nhiệm vụ có tiền thù lao hậu hĩnh như thế này."

Nụ cười trên mặt Lugano dần biến mất.

Nếu tôi có thể giết chết "Vu quỷ", tôi đã thực hiện được giấc mộng kia, đâu cần làm nhà thám hiểm nữa!

Lumian không để ý đến cảm xúc của người phiên dịch liên tục thay đổi mà quay đầu liếc mắt nhìn căn biệt thự năm tầng kia, trầm ngâm suy nghĩ một chút rồi nói:

"Lão tổ mẫu của gia đình này không hề xuất hiện."

Những thành viên khác không xuất hiện thì có thể hiểu được, nhưng theo lẽ thường mà nói, "Lão tổ mẫu" làm chủ gia đình, ít nhất cũng phải xuất hiện cảm ơn nhà thám hiểm đã giải quyết vấn đề cho bọn họ chứ.

"Đúng vậy, loại gia tộc lớn như thế này còn không đến phiên Georgia chỉ đáng tuổi của một vị phu nhân làm chủ đâu." Lugano cũng đã nhận ra vấn đề.

Hắn không nói trong căn biệt thự này khả năng không có "Lão tổ mẫu", thứ nhất là trong một gia tộc lớn như thế này, tất nhiên không chỉ có một người phụ nữ lớn tuổi, từng sinh con đẻ cái, một "Lão tổ mẫu" chết đi, rất nhanh sẽ có một "Lão tổ mẫu" mới lên thay thế.

Thứ hai là giáo hội "Mẫu Thần Đại Địa" nổi tiếng khắp nam bắc đại lục bởi bọn họ rất giỏi chữa bệnh, tuổi thọ trung bình của vương quốc Feynapotte cao hơn Ruen, Entis và vương quốc Fusak, cho dù là đàn ông hay phụ nữ cũng đều sống đến ngoài bảy mươi tuổi, mà với độ giàu có của gia đình Georgia, chắc chắn không thiếu tiền để chữa bệnh.

Lumian thu hồi tầm mắt, sau khi bước về phía trước vài bước, cậu nói:

"Đêm nay anh hãy đến quán bar hỏi thăm tình hình gia đình Georgia."

Cậu vừa nói vừa đếm 1.000 đồng Liso đưa cho Lugano:

"Đây là kinh phí hoạt động của anh trong khoảng thời gian này, bao gồm cả tiền cơm của Ludwig khi tôi ra ngoài."

"Vâng, thưa ông chủ." Điều mà Lugano thưởng thức nhất là ông chủ của hắn rất hào phóng.

Gần rạng sáng, vị "Bác sĩ' này mới mang theo mùi rượu nồng nặc quay trở về căn phòng ở khách sạn Solow, nói với Lumian và Ludwig đang ăn bữa khuya:

"Đã hỏi xong, Georgia là cổ đông của công ty ngư nghiệp cảng Santa, là vợ của Rubio Paco, ủy viên hiệp hội ngư nghiệp, "Lão tổ mẫu" của gia tộc Paco là Marta, cũng chính là mẹ của Rubio."

Ủy viên của hiệp hội ngư nghiệp… Lumian lập tức tập trung tinh thần.

Đây cũng là người biết rõ toàn bộ quá trình của nghi thức cầu biển và vụ tai nạn ngoài ý muốn xảy ra vào năm ngoái.

"Còn nghe được gì không?" Lumian giống như tùy ý hỏi.

Lugano lải nhải nói một đống, sau đó lại nói:

"Đúng rồi, Marta từng là 'Nữ hầu của biển'."

"Nữ hầu của biển"… Bà ta từng là "Nữ hầu của biển", sau đó được rất nhiều người chào đón, rồi gả vào gia tộc Paco sao? Lumian suy nghĩ vài giây rồi nói:

"Có hỏi được tình hình gần đây của Marta không?"

"Không có." Lugano lắc đầu.

Lumian tựa lưng ra sau ghế dựa, không hỏi thêm nữa, trông giống như đã buồn ngủ.

Ngày hôm sau, cậu vẫn ở lại khách sạn Solow, không ra ngoài, chờ đợi Valerio làm xong giấy chứng minh thân phận cho mình.

Gần chiều tối, người đưa tin của cậu, "Kẻ sám hối" Bayanfei bước ra từ trong hư không, đưa cho cậu một lá thư.

Lumian nhìn người có thân thể cháy đen, nhiều bộ phận trên người còn có ngọn lửa màu đen đặc sệt đang thiêu đốt kia, thuận miệng hỏi:

"Là ai gửi?"

Hiện tại chỉ có năm người biết chú văn triệu hồi người đưa tin của cậu.

"Là một cô gái rất gần với tử vong và bóng tối." Bayanfei trả lời.

Lumian mở giấy viết thư ra, nhìn dòng chữ quen thuộc viết:

"Mười giờ đêm nay có tụ hội…"

Lá thư này đến từ "Hella", sau khi có được người đưa tin của riêng mình và trước khi rời khỏi Trier, Lumian đã nói cho đối phương biết cách triệu hồi người đưa tin của mình, dù sao cậu sẽ còn phải đi chung đường với đối phương trong một khoảng thời gian dài, cùng với việc thường xuyên thay đổi chỗ ở, cậu không thể mỗi lần triệu hồi người đưa tin của "Hella" đều ở một cái khách sạn khác nhau được, việc truyền tin này cũng thuận tiện cho việc xác định vị trí.

Người đưa tin của mỗi người sẽ có mối ràng buộc chặt chẽ, dựa vào khế ước mang đến mối liên hệ thần bí học, người đưa tin có thể định vị được vị trí của đối tượng khế ước, cho dù cậu thay đổi vị trí như thế nào.

Hội nghiên cứu lại có tụ hội sao… Sau khi để cho Bayanfei rời đi, Lumian cố ý đi tới trước cửa sổ của phòng ngủ chính.

Cậu hướng ánh mắt nhìn về phía xa xa, nơi có những ngọn núi loang lổ phía đông bắc kia.

Trong ánh chiều tà, dãy núi giống như đang ngủ say dưới bầu trời rực lửa.

Lumian lẳng lặng ngóng nhìn một lúc lâu, sau đó lấy trang sức đeo tai màu trắng bạc "Nói dối" ra, đeo vào vành tai trái.

Mái tóc của cậu nhanh chóng chuyển thành màu vàng, và không ngừng kéo dài.

...

10 giờ tối, bên trong cung điện cổ xưa mà cũ nát ở vương quốc của bóng đêm.

Lumian xuất hiện ở nơi này dưới cái tên "Muggle", trên người mặc áo choàng màu đen, đội mũ trùm đầu và mặt nạ màu trắng bạc che nửa khuôn mặt.

Cậu liếc mắt một cái, lập tức nhận ra Franca mặc trang phục thích khách, đội mũ trùm đầu.

Franca cũng phát hiện ra cậu, cô không che dấu việc bọn họ có mối quan hệ rất tốt mà nhanh chóng đi tới gần, hạ giọng nói:

"Bệnh điên đã bùng nổ ở cảng Santa chưa?"

"Tôi cũng không phải hóa thân của tai họa." Lumian đáp trả một câu.

Sau đó, cậu nói với Franca:

"Cô hỏi các tổ nhóm khác giúp tôi xem, liệu có nước thuốc, bùa chú hay vật phẩm gì giúp tôi thông thạo một loại ngôn ngữ trong một khoảng thời gian ngắn không, không phải là thật sự thông thạo, chỉ là thông thạo nó trong một khoảng thời gian."

"Chẳng phải cậu có người phiên dịch hay sao?" Franca hỏi ngược lại.

Lumian cười nói:

"Tôi đột nhiên có một linh cảm, khi tất cả mọi người đều cảm thấy tôi không biết ngôn ngữ cao nguyên thì tôi lại có thể hiểu được bọn họ đang trao đổi cái gì, có lẽ điều này sẽ giúp tôi thu được rất nhiều thông tin ngoài dự liệu đấy."

"Âm mưu của cậu thật dơ bẩn!" Sau khi cười mắng lại một câu, Franca vốn định ca ngợi khuôn mặt đẹp như nữ thần của Aurora, lúc cười lên chắc chắn sẽ rất đẹp, nên cười nhiều hơn thì lý trí đã ngăn cản cô lại, tránh kích thích đến Lumian.

Cô nhìn vào một góc cung điện nói:

"Khả năng cao nhất là tổ 'Học viện' sẽ có loại vật phẩm tương tự như vậy, chẳng qua, cậu không tiện để hỏi, rất dễ dàng bị người nghi ngờ."

"Vừa hay, hôm nay tôi cũng muốn đến tổ 'Học viện' để hỏi xem có người nào phân biệt được chủ nhân của các ngôi mộ trong hầm mộ ngầm dưới lòng đất Trier không, ha ha, trong số bọn họ có rất nhiều người cũng được coi là nhà sử học đấy, nếu thật sự không có ai biết thì lại nhờ '007' tìm trong tư liệu bảo mật của giáo hội."

"Vì sao phải hỏi cái này?" Lumian nhướng mày.

Franca nói trọng điểm của chuyện mình và Jenna tìm được một "mảnh vỡ của thế giới gương" khi ở trong hầm mộ ngầm dưới lòng đất.

Lumian nghiêm túc lắng nghe, sau đó bật cười thành tiếng nói:

"Các cô cũng lớn mật đấy chứ?"

"Jenna cũng bị cô lây nhiễm mười phần dũng cảm rồi!"

Cậu vừa dứt lời, thì thấy "007" hùng hùng hổ hổ đi tới.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro