Chương 63 - Mục đích

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhanh như vậy sao? Lumian không ngờ mới chỉ gần một ngày mà cuộc điều tra của "Bảo kiếm kỵ sĩ" đã có kết quả.

Cậu theo trực giác, nghiêng người, nhìn về phía chiếc gương toàn thân.

"Bảo kiếm kỵ sĩ" có mái tóc nâu rối bù và sắc mặt tái nhợt, không biết đã đứng ở đó từ lúc nào.

"Chỉ là manh mối sao?" Lumian ngẫm nghĩ lại lời vừa rồi của đối phương, nhặt ra trọng điểm.

"Bảo kiếm kỵ sĩ" dùng ánh mắt áp bách và khắc chế đến cực độ quét mắt, liếc nhìn Lumian một cái nói:

"Ngay ngày hôm sau khi bọn họ đến cảng Santa, bọn họ đã đến công ty cho thuê thuyền Baransat, hỏi thuê một con thuyền đánh cá xa bờ tốn bao nhiêu Liso, sau đó, không còn thấy xuất hiện nữa."

Sau khi nghe câu trả lời của "Bảo kiếm kỵ sĩ", trong đầu Lumian theo bản năng phân tích:

Cũng lãng mạn đấy nhỉ, lựa chọn cách thuê thuyền câu cá ra khơi để hẹn hò, không hổ là sự kết hợp giữa một người Entis và một người có một nửa dòng máu Feynapotte

Nếu Nolfi không có thân phận là con của "Nữ hầu của biển" mà nơi này vừa khéo lại là cảng Santa, thì theo đuổi sự lãng mạn còn có khả năng là mục đích thật sự của việc thuê thuyền ra khơi, đáng tiếc, hiện thực không giống như vậy... Sau khi cảm khái một câu, Lumen nghiêm túc phân tích nguyên nhân thật sự khiến Nolfi và Batner làm như vậy.

Cảng Santa có rất nhiều ngư dân, nhưng không phải ai cũng có riêng một con thuyền đánh cá thuộc về mình, nhóm ngư dân ở tầng thấp sẽ làm các công việc như nhận thuê, lên thuyền hỗ trợ để nhận được một khoản tiền thù lao tương đối ổn định và một phần hải sản đánh bắt được, hoặc là hợp tác với nhiều người khác để mua hoặc thuê một con thuyền đánh cá có thể rời bến ra khơi, công ty cho thuê thuyền Baransat chủ yếu kiếm tiền từ hoạt động này này, về phần giai cấp trung sản và du khách đi ngắm cảnh, thu nhập từ câu cá không nhiều.

Cảng Santa không phải nổi tiếng là thành phố du lịch.

Trong lúc Lumian trầm tư suy nghĩ, "Bảo kiếm kỵ sĩ" tiếp tục nói:

"Hành vi này đều bắt nguồn từ phía người nữ tên là Nolfi kia, nhưng người nam tên Batner kia hoàn toàn phối hợp, không hề tỏ vẻ kháng cự."

Có thể Batner sẽ nghĩ việc ra khơi đi câu cá này là một cuộc hẹn hò chăng? Đối với người Entis mà nói thì đây quả thật là một chuyện đáng mong chờ, làm sao có thể từ chối hay kháng cự được chứ? Thuê thuyền ra khơi... Rốt cuộc Nolfi muốn làm cái gì? Đợi nghi thức cầu biển diễn ra, nửa đường chặn cướp con thuyền đặc chế chở "Thống đốc biển" hay là chất đầy thuốc nổ trên thuyền, đâm thẳng, kết liễu "Thống đốc biển" và "Nữ hầu của biển"? Cũng có thể lặng lẽ đi theo, đánh cướp ở thời khắc mấu chốt? Suy nghĩ trong đầu Lumian không ngừng xoay chuyển, nảy ra đủ loại suy nghĩ.

Đột nhiên cậu nhớ ra một việc.

Dựa vào những thông tin liên quan đến nghi thức cầu biển mà cậu thu thập được từ các kênh khác nhau, đều đưa tới một thông tin:

Bước cuối cùng của nghi thức cầu biển và quan trọng nhất là tế biển được cử hành ở một vùng biển đặc thù bên ngoài cảng Santa, không có bất kỳ ai đi theo, không ai nắm rõ chi tiết nghi thức tế biển, cũng không biết khu vực biển đó nằm ở đâu.

Nghĩ đến đây, trong đầu Lumian chợt nghĩ đến một khả năng khác:

"Mẹ của Nolfi là 'Nữ hầu của biển' đã trốn thoát khỏi cảng Santa, bà ta tất nhiên đã đi qua khu vực biển đặc thù kia, có khả năng đã nói những thông tin liên quan cho con gái của mình biết."

"Mục đích thuê thuyền của Nolfi là đi đến vùng biển đặc thù kia?"

"Nơi đó có cái gì?"

"Bước tế biển quan trọng nhất của nghi thức cầu biển được cử hành ở nơi đó, điều này có nghĩa là vùng biển kia cất giấu một cái gì đó, một sự tồn tại nào đó hoặc sức mạnh nào đó, bản chất của nghi thức cầu biển là mượn tính đặc thù của nơi đó?"

"Nolfi muốn lấy thứ kia làm của riêng, vĩnh viễn trở thành 'Thống đốc biển' hay là hoàn toàn phá hủy nó chấm dứt lịch sử trường kỳ lựa chọn 'Thống đốc biển', 'Nữ hầu của biển' để cử hành nghi thức cầu biển ở cảng Santa chăng?

"Nếu thật sự có thể lấy thứ đó và nắm giữ nó trong lòng bàn tay của mình một cách dễ dàng như vậy thì đám ủy viên của hiệp hội ngư nghiệp đã làm chuyện đó từ lâu rồi, bản chất của hầu hết con người vẫn là ích kỷ, không có khả năng để lại thứ tốt đó cho con của một 'Nữ hầu của biển', trừ khi 'Nữ hầu của biển' kia sau khi rời khỏi cảng Santa, đã gặp phải chuyện gì khác, nhờ đó biết được cách tiếp cận, cũng biết cách thu phục, biết cách tránh né nguy hiểm..."

"So với chiếm làm của riêng, khả năng phá hủy sẽ càng đơn giản hơn..."

Trong lúc suy nghĩ xoay chuyển, Lumian hơi ngẩng đầu lên.

"Chẳng lẽ mục đích của trò chơi khăm của những thành viên trung tâm 'Ngày cá tháng tư' là muốn đánh cắp thứ gì đó hoặc là toàn bộ đặc thù ở nơi đó?"

Bọn họ có thành công không?

Đây mới là vấn đề mấu chốt.

'"Bảo kiếm kỵ sĩ" lẳng lặng nhìn Lumian, không cắt ngang mạch suy nghĩ của cậu, giống như một cỗ thi thể đứng bất động tại chỗ.

Một lúc lâu sau, Lumian mới tò mò hỏi:

"Làm thế nào mà anh có thể tìm được quỹ tích hành động của Nolfi và Batner chỉ trong thời gian một ngày ngắn ngủi thế?"

"Bảo kiếm kỵ sĩ" đáp lại bằng giọng trầm thấp:

"Thu hoạch tin tức từ linh giới, sau đó điều tra thực địa."

"Sau khi bọn họ rời khỏi công ty cho thuê thuyền Baransat, toàn bộ tin tức liên quan đều bị che dấu hoặc bị tiêu hủy, sẽ không thể tìm được."

Điều này chẳng phải giống nguyên lý bói toán sao... trước khi Nolfi và Batner đi đến công ty cho thuê thuyền, bọn họ không làm phản bói toán, không lý nào sau khi rời đi mới làm? Điều này không hợp lý, hoặc là không làm, hoặc là làm cả quá trình, trừ khi cả hai đều là tay mơ, sau khi hỏi xong giá thuê thuyền mới nhớ tới việc làm phản bói toán... Chà, giải thích như này càng hợp lý hơn, cho thuê thuyền cũng là ngành sản xuất liên quan đến ngư nghiệp và thương mại trên biển, có liên quan rất sâu với hiệp hội ngư nghiệp và các ủy viên của hiệp hội này, Nolfi và Batner là hai người đến từ bên ngoài, hành vi hỏi giá thuê thuyền của bọn họ đã thu hút sự chú ý, bị vạch trần thân phận, vì thế bị "Biến mất" một cách bị động... Tờ giấy báo cho mình biết Nolfi là con của "Nữ hầu của biển" đến từ một vị cổ đông nào đó hay chủ của công ty cho thuê thuyền Baransat? Mạch suy nghĩ trong đầu Lumian dần trở nên rõ ràng.

Cậu nhìn "Bảo kiếm kỵ sĩ", do dự không biết nên nhờ đối phương tiếp tục điều tra như thế nào.

Lúc này, "Bảo kiếm kỵ sĩ" chủ động nói:

"Tôi sẽ tiếp tục điều tra bên phía công ty cho thuê thuyền kia."

"Cảm ơn." Lumian nói lời cảm tạ một cách thành khẩn.

Ngay sau đó, cậu thấy bóng dáng "Bảo kiếm kỵ sĩ" nhanh chóng trở nên trong suốt, biến mất không thấy.

Tương tự như loại sinh vật biến thành hồn thể? Là "Oan hồn" sao? Lần này Lumian nhìn thấy rõ ràng hơn.

Điều này khiến cho cậu bắt đầu nghi ngờ liệu "Bảo kiếm kỵ sĩ" có phải thuộc "phái tiết chế" của giáo hội Kẻ Khờ hay không, sau này muốn đến nam đại lục là muốn đối phó với "phái phóng túng" của Học Phái Hoa Hồng.

Cậu không suy nghĩ nhiều, thay quần áo, mặc một chiếc sơ mi đã bị giặt tẩy đến trắng bệch rồi nằm lên giường.

...

Đêm khuya tại Trier, Franca mặc một chiếc áo len dày phối với một chiếc quần dài bó sát vào đường cong thân thể, chân đi giày, bước đi trên con đường đoạn có đoạn không có ánh đèn đường.

Cho dù cô không trang điểm, cũng cố ý lợi dụng bóng tối để che khuất dáng vẻ của mình, nhưng vẫn không thiếu những con ma men chỉ nhìn thấy bóng lưng hoặc sườn bên cạnh của cô, lại lân la tới gần, hoặc là hỏi giá hoặc là giống như những con côn trùng nhỏ vo ve xoay quanh ánh đèn đường khí gas trong những đêm hè.

Bốp!

Mái tóc đuôi ngựa của Franca chợt vung mạnh, cô vung chân đá bay một con ma men không ngừng lượn lờ quanh mình.

Con ma men kia kêu thảm thiết một tiếng, òng ọc nôn ói ra mặt đường.

Franca khinh thường bĩu môi một cái, thầm lẩm bẩm, nói:

" 'Hoan du' đúng là rất phiền toái, ban ngày thì còn tốt, chỉ là có một số tên cảm thấy bản thân tốt đẹp tìm đến quyến rũ, ra ngoài vào ban đêm thì khắp nơi đều có ánh mắt ghê tởm, ngay cả anh hùng cứu mỹ nhân thì cũng vì vế sau mà tìm đến..."

"Chẳng qua, những tên khốn này đến với sự mong chờ và vui vẻ trong tưởng tượng, kết quả chỉ nhận lấy trận trận đòn và đau đớn, chà, đây cũng được coi là sự vui vẻ mang đến đau đớn phiên bản đơn giản đấy nhỉ?"

Cũng chính vì muốn thể nghiệm loại chuyện này, xem có thể tìm được cơ hội tiêu hóa ma dược hay không, Franca mới không dung nhập vào trong bóng tối, để cho bất luận kẻ nào cũng nhìn thấy mình đi trên đường.

Đi thêm một lúc lâu nữa, Franca mới dung nhập vào trong bóng tối, đi tới căn phòng trống lần trước mình gặp "007".

Người bạn đồng hành kia nói hắn đã kiểm tra tư liệu của giáo hội và hồ sơ của tòa thị chính tìm hiểu thông tin về "Hang nấm điên" nằm bên cạnh ngôi mộ cổ đại ở tầng thứ tư của hầm mộ ngầm dưới lòng đất kia, nhưng không thể nói qua điện báo được, dù sao mối quan hệ có như thế nào thì cũng phải có tâm đề phòng, cho nên sau khi chỉnh sửa tư liệu này về đặt ở điểm liên lạc, hắn báo cho Franca tự tới lấy.

Franca tìm kiếm một lúc, tìm thấy hai tờ giấy mỏng được gấp gọn.

Ngay sau đó, cô mở giấy ra, với năng lực của "Thích khách", môi trường bóng tối không thể ngăn cản cô đọc các ký tự ghi chép trên giấy:

"Ngôi mộ cổ đại mà các cô tìm được 'Mảnh vỡ thế giới gương' kia thuộc về một đại quý tộc của đế quốc Tudor từ thời kỷ thứ tư."

"Gia tộc đó là Tamara."

"Ngôi mộ đó cụ thể thuộc về một thành viên nào đó của gia tộc Tamara, tạm thời tôi không tìm được thông tin liên quan, nhưng tôi phát hiện ra một chuyện rất kỳ quái:

"Mộ của gia tộc Tamara không chỉ có ở tầng thứ tư của hầm mộ ngầm dưới lòng đất, mà tầng thứ ba cũng có, ví dụ như 'Ngôi mộ có tường bụi gai và khiên', 'Ngôi mộ người công chính', vì sao những ngôi mộ này lại không ở cùng một chỗ..."

Xem đến đây, ánh mắt của Franca đột nhiên cứng lại.

"Ngôi mộ có tường bụi gai và khiên" chẳng phải là ngôi mộ mà Jenna đến lấy bình giọt lệ hay sao?

Nhiệm vụ mà bọn họ dùng để làm cái cớ có liên quan đến Tamara, ngôi mộ mà bọn họ tìm được "Mảnh vỡ thế giới gương" cũng thuộc về gia tộc Tamara!

Chuyện này sao có thể trùng hợp như vậy chứ?

Chẳng lẽ đây là quy luật của thần bí học sao?

Sau khi định thần lại, Franca tiếp tục đọc nội dung phía dưới:

"... Về gia tộc Tamara, chức vụ của tôi chưa cho phép tôi tiếp cận những thông tin chi tiết hơn, tự cô tìm cách khác đi."

Chà... Franca khẽ gật đầu, quyết định sẽ báo cáo toàn bộ chuyện này cho quý cô "Thẩm phán" biết, hy vọng có thể nhận được thông tin và gợi ý liên quan từ Hội Tarot.

...

Sáng sớm tại phố Aquinas, cảng Santa.

Trong một căn nhà nằm chếch phía đối diện khách sạn Solow, Lumian đang đứng trước cửa sổ của một căn phòng nào đó, cầm giấy chứng minh thân phận mới mà Valerio mới cấp cho mình, ngắm nhìn căn phòng mà mình, Lugano và Ludwig đang ở và phía dưới đường.

Hiện tại, cậu sẽ đóng vai là một thợ săn tiền thưởng bình thường tiếp nhận một nhiệm vụ ủy thác bí ẩn, là theo dõi nhà thám hiểm lớn Louis Berry.

Với màn biểu diễn đầy triển vọng trong mấy ngày này, toàn bộ người ở cảng Santa đều biết có một nhà thám hiểm lớn đang muốn điều tra nghi thức cầu biển, việc này sẽ thu hút các thành viên trung tâm của "Ngày cá tháng tư", bao gồm cả "Gleeman".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro