Chương 67 - Ngôn ngữ của các vì sao

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lato Guiaro cố gắng ngậm chặt miệng nhưng không thành công.

Hắn giằng co một hồi lâu, cuối cùng cũng phải trả lời:

"Hắn là người mạnh nhất trong số chúng tôi, từng làm phó phụ tá trên thuyền tế biển tới mười một lần trước khi trở thành ủy viên hiệp hội ngư nghiệp, nhận được rất nhiều ban ân, cũng thiết lập được mối liên hệ ổn định nào đó với biển cả."

"Hắn có thể bay, nếu không phải sợ giảm tuổi thọ, hắn còn có thể tạm thời thay thế 'Thống đốc biển' nắm quyền điều khiển vùng biển này, hắn còn có năng lực đặc thù khác nhưng rất ít khi thể hiện, chúng tôi cũng không biết rõ cho lắm, duy nhất có thể xác định là, nghi thức cầu biển năm ngoái thất bại khiến cho sức mạnh của hắn bị suy yếu một cách rõ rệt."

Lato dừng lại một chút, nhưng không khống chế được dục vọng muốn "Chia sẻ", nói:

"Chúng tôi trước hết là những nhà thiên văn học, giỏi quan sát các vì sao, tính toán quy luật của bọn nó."

"Có lẽ cậu cũng biết, nghi thức cầu biển hàng năm không có ngày cố định, có thể cử hành vào bất kỳ ngày nào đó trong tuần đầu tiên của tháng mười một, bởi vì, muốn tiến vào vùng biển đặc thù, có thể liên kết với biển cả, các vì sao phải ở một vị trí riêng biệt, mở cánh cửa tương ứng."

"Thiên tượng như vậy diễn ra hàng năm đều không giống nhau, phải thông hiểu kiến thức thiên văn học, thông qua quan sát và tính toán mới có thể thu được kết quả sớm."

Các ủy viên của hiệp hội ngư nghiệp là tập hợp của các nhà thiên văn học? Cái này nghe có vẻ buồn cười lại hoang đường… Lumian không ngắt lời Lato Guiaro.

Nhà thiên văn học tự nhận này tiếp tục nói:

"Tiếp theo, chúng tôi là những người sùng bái biển cả và bầu trời sao, có thể từ những thay đổi của thủy triều, những cuộn sóng của biển cả, và quỹ đạo của các vì sao để đọc khải kỳ và chỉ dẫn của vận mệnh, từ đó tránh được nguy hiểm, không đưa ra sự lựa chọn sai lầm, nhiều khi chúng tôi gọi lại khải kỳ và chỉ dẫn này là 'Ngôn ngữ của các vì sao'."

"Ngôn ngữ của các vì sao"… Nghe có vẻ rất nguy hiểm đấy, không biết có nguy hiểm như Termiboros hoặc là Ludwig nháy mắt với các anh không? Lumian nén xúc động muốn lắc đầu cảm thán.

"Thêm nữa, chúng tôi là hậu duệ của biển cả và bầu trời sao, cũng là nhân viên thần chức hiến tế cho chúng nó."

"Chúng tôi có thể điều kiển sức mạnh của mặt đất, khiến cho mục tiêu hoàn toàn bị hút chặt vào mặt đất, không thể nhúc nhích, không thể bay lên được."

"Chúng tôi cũng có thể tạo ra luồng ánh sáng của bầu trời sao, phá hỏng kết cấu thân thể của kẻ địch, khiến kẻ địch trở nên suy yếu, sau đó nếu họ không được năng lực siêu phàm tương ứng điều trị, bọn họ không thể hồi phục được, mà chết trong đau đớn dị thường."

"Chúng tôi còn có thể tạo ra tác dụng rất mạnh giống như lực hút nam châm, mà cái này kết hợp với sức mạnh của mặt đất, có thể tạo ra một loại ảo cảnh nửa thật nửa giả, chúng tôi gọi nó là 'Tinh không hư vô'." Vẻ mặt của Lato dần trở nên cuồng tín.

Giải thích từ góc độ thần bí học, những "Đứa con của biển" này có được đặc tính siêu phàm liên quan đến mặt đất và bầu trời sao, mà dựa theo kiến thức Aurore dạy, đây được hiểu là lực hấp dẫn, phóng xạ và sóng điện từ? Hơn nữa, bởi vì lực hấp dẫn kết hợp sóng điện từ, còn có năng lực chế tạo và tác động lên ảo cảnh và không gian? Điều này, các anh là "Đứa con của biển", chứ không phải "Đứa con của các vì sao", tại sao lại không thấy mấy sức mạnh có liên quan đến biển cả thế… Lumian vừa dùng những kiến thức quen thuộc để lý giải lời nói của Lato Guiaro, vừa lẩm bẩm nói.

Lato dừng lại một lúc rồi nói:

"Chúng tôi còn là hoa tiêu của biển cả và bầu trời sao, chúng tôi có thể ở tình huống không xác định, dựa vào biểu hiện của biển cả và chỉ dẫn của các vì sao, tìm ra con đường chính xác, cũng có thể lợi dụng loại sức mạnh này để giúp đỡ những người khác."

"Nếu không có sự chỉ dẫn của chúng tôi, cho dù là đúng ngày thì thuyền cũng không có cách nào tiến vào vùng biển đặc thù kia, đây cũng chính là nguyên nhân khiến cho Nolfi nhất định phải quay trở về cảng Santa rồi mới xuất phát, tuy cô ta biết được tọa độ và tuyến đường đến nơi tế biển kia, nhưng nếu không xuất phát từ cảng Santa thì vĩnh viễn không thể đến được đó."

"Gia tộc thân cận từ đáy biển tiến vào đất liền cũng dựa vào năng lực này của chúng tôi, mới có thể vượt qua sương mù, lốc xoáy, bão táp đến nơi an toàn mà không bị lạc đường, không bị bóng tối nuốt chửng."

Hoa tiêu… Lumian đột nhiên nhớ tới đám "Cá kiếm kỳ dị" có thể điều khiển sóng biển mà mình gặp phải khi đang ở trên "Asuka".

Chúng nó được gọi là "Hoa tiêu tử vong"!

"Anh có biết một loại cá quái dị tên là 'Hoa tiêu tử vong' không?" Lumian cắt ngang lời nói của Lato Guiaro.

Lato do dự nói:

"Biết, chúng nó cũng là gia tộc thân cận với biển cả, chúng tôi đều nghi ngờ nó là do 'Thống đốc biển' biến thành và quay trở về biển cả."

Do "Thống đốc biển" biến thành? Lumian nhíu mày.

Lato nuốt một ngụm nước bọt, nói:

"Có lẽ chúng nó vẫn đang gắn kết với biển cả, cho nên vẫn sinh được con cháu, nhưng sức mạnh cũng không được như chúng nó."

"Trước kia, chúng nó chỉ hoạt động trong vùng biển kia, mấy năm gần đây, không biết vì sao lại thỉnh thoảng đi ra bên ngoài rồi quay trở về, sau khi nghi thức cầu biển năm ngoái bị thất bại, tình trạng này càng trở nên thường xuyên hơn.”

Nghi thức thất bại ngược lại làm cho "Hoa tiêu tử vong" thường xuyên ra ngoài hơn? Những "Hoa tiêu tử vong" này dẫn thủy thủ của các con thuyền tới vùng biển đặc thù kia? Cuối cùng tất cả bọn họ đều bị "Biển cả" nuốt chửng? Trong đầu Lumian hiện ra rất nhiều vấn đề, nhưng cậu biết Lato Guiaro không có cách nào trả lời những câu hỏi này.

Lato quay trở về "Chủ đề chính":

"Chúng tôi còn có thể điều khiển sóng biển ở mức độ nhất định, ảnh hưởng đến thủy triều, nhưng vẫn còn kém Juan Oro, lại càng kém xa 'Thống đốc biển'."

"Đứa con của biển" mới có một chút biểu hiện như vậy thôi, mà đã cảm thấy có thể thoải mái chôn vùi tôi trên biển rồi sao? Sau khi hỏi thêm vài chi tiết nữa, Lumian thả chân phải đang gác trên đầu gối chân trái xuống, chậm rãi đứng dậy.

Cậu gật đầu với bóng dáng của "Bảo kiếm kỵ sĩ" bên trong đôi mắt của Lato, sau đó nói với Lato Guiaro:

"Một yêu cầu cuối cùng, thả Nolfi và Batner ra."

Nói xong, Lumian đi về phía cửa sổ của phòng ngủ.

Cùng lúc đó, "Bảo kiếm kỵ sĩ" bám trên người Lato Guiaro cũng biến mất, vị ủy viên hiệp hội ngư nghiệp kia dần kiểm soát được thân thể của chính mình.

Hắn nhìn bóng lưng của Lumian, vừa nghi hoặc lại sợ hãi những lại không khống chế được, hỏi:

"Tôi nghĩ cậu sẽ giết chết tôi sau khi tra hỏi toàn bộ thông tin…"

Nếu không, chẳng phải việc cậu còn có không ít sự giúp đỡ ngầm, sau lưng có một thế lực bí mật nào đó, người giúp đỡ cậu có điểm đặc thù gì đều bị lộ ra ngoài hay sao?

Lumian không quay đầu, tiếp tục đi về phía trước.

Trên đường, cậu ấn chiếc mũ rơm vàng kim lên đỉnh đầu, cười nói:

"Điều này có lẽ rất quan trọng đối với các anh, nhưng với tôi thì không."

Lato Guiaro đang muốn nói cái gì đó, lại thấy thân thể của nhà thám hiểm lớn Louis Berry chợt trở nên mỏng manh, hóa thành một cái bóng đen, biến mất trong khoảng tối mà ánh trăng đỏ rực không thể chiếu đến được.

Lato ngóng nhìn khoảng bóng tối kia một hồi lâu rồi kéo kéo cổ áo ngủ, xoay người rời khỏi phòng ngủ chính, đích thân đi xuống tầng hầm ngầm thả Nolfi và Batner.

Đối diện với tòa nhà mà gia đình Lato sinh sống, bên dưới tán lá xanh bên đường.

Lumian nhàn nhã tựa lưng vào cột đèn đường khí than được sơn màu đen, nhìn ô cửa sổ thủy tinh kia phản chiếu ánh đèn bên trong.

"Bảo kiếm kỵ sĩ" có mái tóc nâu rối bời, sắc mặt tái nhợt xuất hiện phía sau lưng cậu, trầm giọng hỏi:

"Cậu không giết hắn sao?"

Lumian khẽ cười nói:

"Giết hắn thì ai nói cho Juan Oro biết tôi có sự trợ giúp lợi hại, được một thế lực cường đại ẩn náu đâu đó trong bóng tối ủng hộ chứ?"

Nói chung không thể trực tiếp ném lá bài Tarot lên người Lato Guiaro, đúng không?

Hơn nữa, vấn đề ở chỗ, không có ai biết nhà thám hiểm lớn Louis Berry là lá bài ẩn phụ Minor Arcana của Hội Tarot.

"Bảo kiếm kỵ sĩ" nghe Lumian nói xong, suy nghĩ một lát rồi ẩn mình vào bóng tối.

Không lâu sau, Batner cầm thanh kiếm đâm và súng ngắn của ngắn, cùng với Nolfi rời khỏi căn nhà nơi gia tộc Guiaro sinh sống.

Sau khi nhìn thấy Lumian, bọn họ đều ngượng ngùng, chậm chạp đi tới gần.

"Cảm ơn cậu đã cứu chúng tôi." Nolfi có ngoại hình khá xinh đẹp, trên người mặc áo sơ mi kiểu cách nữ tính, phối với quần dài màu nâu, nói lời cảm ơn chân thành.

Batner lại nói:

"Tôi hiểu rõ Nolfi muốn làm cái gì, cũng không bị cô ấy lừa gạt, tôi rất đồng cảm với kết cục bi thảm của những người thân cận với biển cả như cô ấy, hy vọng có thể giúp cô ấy kết thúc tất cả."

Lumian nhìn về phía Nolfi:

"Sẽ có kết cục bi thảm gì sao?"

Dường như đám ủy viên hiệp hội ngư nghiệp kia vẫn rất vui vẻ mà.

Nolfi im lặng một lúc rồi nói:

"Tất cả 'Nữ hầu của biển', tất cả 'Đứa con của biển', cuối cùng đều biến thành quái vật thằn lằn có hình dáng như con người, chỉ sớm hay muộn mà thôi, đây cũng là một nguyên nhân khiến mẹ tôi qua đời, một mặt là bị đám thích khách do hiệp hội ngư nghiệp thuê đến tấn công, mặt khác là bà ấy muốn chết trong hình dáng của con người, bà ấy không chỉ từ chối điều trị, còn tự làm mình bị thương."

Nói như vậy, thằn lằn hình người ở nhà Rubio Paco là hiện tượng bình thường trong các gia đình như vậy ở cảng Santa... Vì sao bọn họ phải giữ bí mật này? Lumian nghiêng đầu nhìn về phía Batner, cười hỏi:

"Anh có biết Nolfi có thể biến thành thằn lằn hình người không?"

"Biết." Batner tỏ vẻ mình cũng không ghét bỏ điều đó.

Lúc này, Nolfi hỏi:

"Vậy anh có biết thằn lằn hình người có dáng vẻ như thế nào không?"

Vừa nói chuyện, tròng mắt của nữ thám hiểm có ngoại hình khá xinh đẹp này chợt dựng đứng, làn da lộ ra bên ngoài xuất hiện rất nhiều vảy huyễn ảo phát sáng lấp lánh, trông giống như da rắn.

Batner bị dọa giật mình, dưới chân không khỏi lùi về phía sau một bước.

Lumian tiếp tục hỏi Nolfi:

"Vì sao các cô không tìm thuê một chiếc thuyền ở cảng gần đó, tìm thủy thủ để lái nó, sao nhất định phải đến công ty ở Santa để thuê thuyền chứ?"

Nolfi thu hồi lớp vảy huyễn ảo, biến trở lại dáng vẻ ban đầu, nói với vẻ thất vọng và chán nản:

"Ở cảng Santa thường xuyên có người thuê thuyền ra biển câu cá và ngắm cảnh, đây chẳng phải là chuyện rất bình thường hay sao…"

Lumian bất đắc dĩ thờ dài, nói:

"Các cô không biết nghi thức cầu biển năm ngoái thất bại sao?"

"Không biết năm nay hiệp hội ngư nghiệp sẽ cảnh giác, sắp xếp điều tra tất cả các nhân tố đáng nghi hay sao?"

"Hơn nữa, không còn mấy ngày nữa là nghi thức cầu biển diễn ra, tất nhiên sẽ không tránh khỏi việc để ý đến những người thuê thuyền ra khơi."

Nolfi và Batner đều không phản bác, ngoan ngoãn im lặng như hai học sinh.

Một lúc lâu sau, Nolfi vừa sợ hãi lại nghi hoặc, hỏi:

"Nghi thức cầu biển năm ngoái thất bại sao?"

Lumian không trả lời ngay, cậu suy nghĩ một lúc rồi nói:

"Chỉ bằng hai người các cô mà muốn kết thúc nghi thức cầu biển? Các cô dựa vào cái gì mà tự tin như vậy?'

Nolfi mím môi, nói:

"Chỉ cần có thể đi vào vùng biển này, tìm ra tòa cung điện kia, tôi sẽ có biện pháp phá hủy nó, chấm dứt tất cả."

"Cung điện?" Lumian nhướng mày.

Nolfi gật đầu:

"Khi mẹ tôi bị 'Biển cả' bám vào, thông qua linh tính và mối liên hệ giữa hai bên, bà ấy đã thấy một tòa cung điện kỳ quái."

"Là một tòa cung điện lớn nằm dưới đáy của vùng biển này."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro