Chương 7 - Tôn danh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Không có "Thành phố lưu vong" Morola sao? Lúc Lumian đọc phần tư liệu mà Ludwig "trộm" được kia, cậu luôn có cảm giác Morola trông vô cùng sống động hiện ra ngay trước mắt mình, bởi vì người ghi chép miêu tả vô cùng chi tiết từ phong tục tập quán, đến mỗi nét đặc trưng của thành phố này, cho dù là người chưa từng đến đó cũng có thể dùng trực quan để tưởng tượng ra nó có dáng vẻ như thế nào.

Kết quả, hiện tại cô "Ma thuật sư" lại nói với cậu rằng, không có "Thành phố lưu vong" Morola nào ở trong địa phận Renburg!

Tôi đã đọc nghiêm túc như vậy, đã khẩn trương sợ hãi như vậy, cuối cùng lại đọc được một câu, "Ngại quá, bên trên đều là tôi bịa ra"? Lumian rốt cuộc cũng được trải nghiệm cảm giác vô cùng hoang đường như thế nào, đồng thời ánh mắt lại hướng xuống dưới, để xem cô "Ma thuật sư" có suy đoán như thế nào đối với việc này.

Vị nắm giữ là bài ẩn chính Major Arcana này vẫn dùng giọng điệu đùa giỡn như mọi khi nói:

"Có lẽ lúc ấy người ghi chép tư liệu về vật phẩm phong ấn này đã phát điên, tự tưởng tượng ra một 'Thành phố lưu vong' Morola;

"Có lẽ đó là nhà tù khổng lồ ẩn sâu trong những dãy núi, có lính canh trông coi, vận chuyển ra vào những món vật tư không thể tự cung cấp được, cũng không liên hệ với thế giới bên ngoài..."

"Có lẽ Morola thật sự là một 'Thành phố lưu vong' được tưởng tượng ra, nhưng nó vẫn thật sự tồn tại theo một nghĩa nào đó."

"Đừng cho rằng suy đoán thứ nhất và thứ ba là hoang đường, là phóng đại, căn bản không có khả năng, tôi nói cho cậu biết này, liên quan đến vật phong ấn cấp 0 đều sẽ tồn tại rất nhiều vấn đề phản trực giác phản thường thức, chưa kể nó còn là 0-01."

"Cá nhân tôi lại thích suy đoán thứ nhất hơn, nó có một mỹ cảm kỳ diệu: Người trông coi đã bị phát điên rồi viết ra những đoạn tưởng tượng vô nghĩa vào trong tư liêu của vật phẩm phong ấn, và coi nó là bản thật sự, vậy bản thật kia ở đâu? Đã đi nơi nào? Liệu nó còn tồn tại ở đó nữa hay không?"

Xem đến đây, không hiểu sao Lumian lại rợn sống lưng, lông tóc dựng đứng.

Cô "Ma thuật sư" đã đưa ra một vài khả năng cực kỳ khủng bố, hơn nữa còn dùng giọng văn nhìn như tùy tiện, cách miêu tả một cách khá nhẹ nhàng và liên tục đưa ra vấn đề xây dựng thành một loại vừa bình tĩnh lại vặn vẹo, khiến thần kinh bị áp bách đến cực hạn, nếu suy nghĩ kỹ lại, sợ cũng tự khiến cho mình phát điên theo bầu không khí này.

"Điều này có lẽ còn mạnh hơn rất nhiều so với năng lực miêu tả những đoạn văn khủng khiếp của hầu hết các tác giả tiểu thuyết bán chạy nhất?" Lumian thầm oán giận lá bài ẩn chính Major Arcana của mình một câu.

Cậu lắc đầu, ném "0-01" và 'Thành phố lưu vong" Morola ra sau đầu, không suy nghĩ sâu hơn nữa.

Cậu sợ mình càng nghĩ càng nhanh phát điên.

Điều này không phải không có khả năng, từ lúc đọc xong chỗ tư liệu kia cho đến bây giờ, Lumian vẫn chưa hề đi ngủ, tuy cậu dựa vào trạng thái thân thể mình được cài đặt lại vào mỗi sáu giờ sáng hàng ngày để loại bỏ mệt mỏi, nhưng bên tai cậu thỉnh thoảng vẫn nghe thấy một vài âm thanh không thể miêu tả bằng lời, khiến cho người ta nổi cả da gà, nó giống như tiếng gọi đến từ chỗ sâu trong những dãy núi.

Phù... Lumian thở hắt ra một hơi, tiếp tục đọc thư:

"Được rồi, không dọa cậu nữa, tóm lại, trước khi thực sự tiếp xúc với '0-01', cậu tốt nhất đừng mù quáng phủ định bất kỳ suy đoán hay loại bỏ bất kỳ khả năng nào."

"Còn chuyện ảo thính giác mà cậu nhắc tôi, tôi cũng xác nhận là tư liệu về '0-01' có gây ô nhiễm ở cường độ thấp, có một vài tồn tại, gần như là chỉ cần biết về nó, gần như chỉ biết tên nó mà không phải danh hiệu của nó thôi, cũng có khả năng bị ô nhiêm rồi."

"May là, vận mệnh của cậu gắn liền với kẻ có cái tên rất dài kia, ở một mức độ nào đó cũng tương đương với cấp bậc Thiên sứ, hơn nữa còn có phong ấn của ngài 'Kẻ Khờ' và khí tức của 'Huyết hoàng đế' ở trên người, cho nên mới chỉ xuất hiện một ít ảo thính giác rất nhỏ, cảm nhận được tiếng gọi kia, mà không phải đột nhiên trở nên cố chấp, cực đoan, nhất định phải đi tìm kho báu ẩn sâu trong những dãy núi kia, cuối cùng đêm nào đó đột nhiên biến mất không còn dấu vết trên thế giới này."

Cô "Ma thuật sư" rất thích nói đến những câu chuyện khủng bố, thế nào cũng phải phóng đại chuyện rõ ràng có thể miêu tả bằng mấy câu nói thành tôi có thể gặp phải... Lumian quen biết vị lá bài ẩn chính Major Arcana này cũng một thời gian, số lần gửi thư qua lại giữa hai người cũng nhiều không đếm được, thành ra cũng biết khá rõ về thói quen dùng từ, cách hành văn của đối phương.

"Xin nhắc nhở cậu một câu, ở mức độ nào đó thì cấp bậc của cậu cũng tương đương với Thiên sứ, nhưng cũng sẽ không rơi vào tình trạng danh sách càng cao thì càng dễ bị ảnh hưởng bởi dạng ô nhiễm như thế này, đây cũng là điểm đặc thù của cậu, là lý do mà cậu có thể đi đến rất nhiều nơi đặc thù, vì thế, có một số tồn tại muốn lợi dụng điểm ấy, cho nên cậu cần phải hết sức chú ý, thận trọng, luôn luôn tự kiểm tra bản thân."

"Đúng rồi, tôi cũng gửi lời cảm ơn của quý cô 'Chính nghĩa' và 'Thẩm phán' đến cậu, sự xuất hiện của phần tư liệu về '0-01' này và việc Vermonda Sauron ngã xuống rõ ràng đã giúp bọn họ hoàn thành nhiệm cụ mà ngài 'Kẻ Khờ' giao cho bọn họ trước khi ngủ say, cho nên phần thưởng lần này mới nhiều như vậy..."

"Lo lắng của cậu không phải là không có cơ sở, sau lần truy tìm dấu vết thất bại trước, cho dù là dấu vết của 'Gleeman', 'Mad Woman' hay là các thành viên trung tâm khác của 'Ngày cá tháng tư' đều có thể là một cái bẫy, đương nhiên, cạm bẫy cũng có thể cung cấp được một lượng thông tin nhất định, chỉ cần có thế chấp nhận nguy hiểm tương ứng, là có thể bắt được kẻ tạo ra cái bẫy đó."

"Nếu, tôi nói là nếu, trong quá trình điều tra tung tích của thành viên trung tâm của 'Ngày cá tháng tư' mà cậu phát hiện ra kẻ ở danh sách cao ba đường tắt 'Thầy bói', 'Người học việc' và 'Kẻ trộm', cậu có thể niệm tôn danh của tôi, thỉnh cầu sự trợ giúp của tôi.

"Nhớ kỹ, bên dưới là tôn danh của tôi, yêu cầu phải giữ bí mật không thể truyền ra ngoài:

"Nhà lữ hành ngao du tinh không, quyến giả của vua Hoàng Hắc, pháp sư ghi chép thế giới."

Vua Hoàng Hắc là một cách gọi khác của ngài "Kẻ Khờ"... Ngao du tinh không, ghi chép thế giới, nghe rất lợi hại... Chẳng lẽ cô ấy chính là 'Thiên sứ ánh sao' được nhắc đến trong thánh điển sao? Lumian vừa hồi tưởng lại vừa nhìn đoạn tôn danh đang dần nhạt đi, giống như bị hư không lau xóa, nuốt chửng.

Cuối thư, có Ma thuật sư viết:

"Lá bài ẩn phụ Minor Arcana 'Bảo kiếm kỵ sĩ' lệ thuộc quý cô 'Ẩn Sĩ' có nhiệm vụ nên đã đến Feynapotte từ mấy tháng trước, sau khi đến đó, nếu cậu cần giúp đỡ, hoặc cần hỗ trợ thu thập tin tình báo, thì có thể liên hệ với hắn."

"Người đưa tin của hắn là:

"Sinh vật kỳ lạ ngao du thượng giới, một nửa là tiên nữ gảy huyền cầm, người đưa tin chỉ thuộc về 'Bảo kiếm kỵ sĩ'."

Một nửa là tiên nữ... Lumian mang máng nhớ rằng mình đã nhìn thấy loại tương tự trong tư liệu về sinh vật linh giới nhưng lúc ấy chủ yếu chỉ lật xem rất nhanh để lựa chọn đối tượng khế ước thích hợp, cũng không đọc kỹ, cho nên hiện tại khó có thể nhớ ra được.

Đồng thời, cậu chú ý tới kết cấu của chú văn triệu hồi người đưa tin của "Bảo kiếm kỵ sĩ" không theo cách thông thường, điều này có thể là để tránh kẻ địch đoán được chính xác ba đoạn miêu tả, triệu hồi ra người đưa tin của hắn, từ đó nhắm vào hắn.

Dù sao câu sau cũng là "Người đưa tin chỉ thuộc về 'Bảo kiếm kỵ sĩ'" cũng mang tính giới hạn, câu thứ hai không nhất thiết phải miêu tả là thân thiện với con người, hơn nữa, nếu có thể trở thành người đưa tin của "Bảo kiếm kỵ sĩ", nghĩa là đối phương có thể đã hoàn toàn cam chịu với ý thân thiện với con người.

Lumian đọc lại một lượt từ đầu đến cuối lá thư của quý cô "Ma thuật sư", để tránh việc bỏ sót thông tin quan trọng ẩn chứa trong mấy câu đùa giỡn của đối phương.

Đột nhiên, cửa phòng ngủ bị người gõ cộc cộc.

Lumian ngẩng đầu lên nhìn, đồng thời thấy cánh của phòng kẹt một tiếng, mở ra, khuôn mặt bụ bẫm hiền lành trẻ con của Ludwig ngó vào trong phòng, hỏi một cách lỗ mãng:

"Tôi đói bụng rồi, chú đi nấu ăn đi."

“Chẳng phải nhóc vừa mới ăn rất nhiều bánh ngọt và bánh quy sao?" Khóe miệng của Lumian hơi giật giật.

"Đó là bánh ngọt thôi, không phải bữa chính." Ludwig thành thật nói.

Sau đó, hắn lặng lẽ liếm môi nói:

"Hơn nữa, tay nghề nấu ăn của chú khá tốt, đồ ăn cũng khá đặc sắc, trong trường hợp có đầu bếp, tôi cũng không muốn ăn thịt bò sống, bánh mì cứng và khoai tây vừa mới nhổ từ đất lên."

Vẻ mặt của cậu nhóc này lại tăng thêm vài phần cầu xin.

Lumian "à" một tiếng:

"Vì sao nhóc không tự nấu đi?"

"Tôi phải hồi phục thêm chút nữa mới có thể tự nấu được." Ludwig theo bản năng đáp lại, rồi chợt đổi miệng: "Tôi vẫn là một đứa trẻ mà, sao chú lại có thể để tôi một mình nấu ăn trong bếp được chứ? Chú không sợ tôi bị dao cắt vào tay hay bị bỏng sao?"

Tôi chỉ sợ nhóc ăn luôn cả dao ấy chứ... Phải hồi phục thêm một chút nữa mới có thể tự nấu được là có ý gì? Danh sách cao hơn sức mạnh hiện tại là "Đầu bếp"? Không phải đầu bếp thì không thể làm đồ ăn? Lumian nhìn Ludwig ôm chặt cánh cửa, dùng đôi mắt màu nâu tràn đầy mong chờ nhìn mình, đột nhiên cậu cảm thấy cảnh thượng này khá quen thuộc.

Đã từng, cậu cũng từng cầu xin chị Aurore như thế này.

Lumian thở dài, đứng thẳng người dậy nói:

"Tôi chỉ phụ trách nấu ba bữa chính, còn những lúc khác thì cậu tự ăn bánh ngọt, bánh mì, và đồ nguội nhé, đừng làm phiền tôi."

Cậu vừa nói vừa rời khỏi phòng ngủ, đi vào bếp.

Trong lúc cậu mặc tạp dề, bận rộn nấu ăn thì Ludwig mặc áo khoác màu xám tiêu vẫn đứng chờ ở cửa bếp, tay liên tục lau nước miếng chảy bên khóe miệng.

Sau khi chiên xong một tảng thịt bò, cậu xách lên, ném ra bên ngoài. Ludwig nhanh tay lẹ mắt tiếp được miếng thịt bò, cắn mấy miếng nuốt chửng.

Lumian thấy thế thì cười thầm một tiếng, cảm thấy đứa trẻ này còn khoa trương hơn so với cậu trước kia.

...

Trong một mỏ đá bỏ hoang ở trong lòng đất Trier.

Lumian đứng trước tế đàn đã được bố trí sắn sàng, bên cạnh là "Bức tường linh tính" đã bị giải trừ.

Câu vừa hoàn thành nghi thức triệu hồi của "Người ký khế ước", đạt được hai năng lực khế ước mới, lúc này đang đợi đám người Franca xem ai có thể thành công có được người đưa tin.

Một trong hai năng lực là "Chuyển hóa bóng đen", có thể giúp dáng vẻ của Lumian thật sự hóa thành cái bóng, trở thành một phần của cái bóng, do đó đạt được mục đích che dấu và ẩn mình, đây là điều mà cậu đang thiếu.

Loại năng lực này cũng có trong tri thức thần bí học của "Người ký khế ước", nhưng Lumian vẫn lựa chọn từ tư liệu sinh vật linh giới mà quý cô "Ma thuật sư" cung cấp, điều này có thể khiến cho đám người ban ân Túc Mệnh không có cách nào đoán được cậu đang phải chịu loại tác động tiêu cực gì.

Cuối cùng, sinh vật linh giới mà Lumian khế ước tên là "Quái ảnh gầy dài", hiến tế sáu phần thịt bò và thịt cừu tươi mới để đổi lấy năng lực này, mà cậu cũng sợ ánh nắng mặt trời hơn so với người bình thường.

Điểm này cũng không đến mức như đám quỷ hút máu sợ ánh nắng mặt trời, Lumian hoàn toàn có thể dựa vào năng lực nhẫn nại của "Khổ tu sĩ" để chịu đựng nó.

Cậu cũng có được một năng lực khác gọi là "Chai hư cấu", cậu cảm thấy lần trước tên mục sư kia biểu diễn năng lực này khá đặc biệt, cũng rất thực dụng, có thể sàng lọc kẻ địch một cách hiệu quả, cũng tạo ra một không gian bí ẩn có thể tăng thêm cạm bẫy khiến cho đối phương khó có thể trốn thoát được, chỉ khi tìm được miệng bình mới có thể rời khỏi.

Đây là năng lực mà những sinh vật linh giới hiện tại cậu biết đều chưa có cách nào cung cấp được, cho nên cậu chỉ có thể triệu hồi một sinh vật tên là "Khuôn mặt tưởng tượng", dùng một lọ máu tươi chứa linh tính rất mạnh để hoàn thành khế ước.

Máu tươi như vậy ít nhất phải lấy từ người phi phàm trên danh sách 7 hoặc là sinh vật siêu phàm tương ứng, Lumian đương nhiên không thể dùng của chính mình được, bởi vì nếu hiến tế máu tươi của mình cho "Khuôn mặt tưởng tượng" có khả năng sẽ làm cho cậu dần dần biến thành quái vật, cậu dùng máu tươi mà quý cô "Ma thuật sư" rút ra từ thi thể của Gardner Martin để làm một trong những tài liệu phụ trợ dành cho "Kẻ thu gặt", lượng rút ra khá nhiều nên vẫn còn đủ.

Tác động tiêu cực tương ứng là làm cho cậu tham lam hơn.

Không lâu sau, Franca, Jenna và Anthony lần lượt đến mỏ đá bỏ hoang này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro