Chương 6 - Thành phố không tồn tại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thì ra đứa con của "Ma Nữ Nguyên Sơ" vốn mang giới tính nữ sao? Jenna liên tưởng đến những cái tên danh sách trên đường tắt "Vu nữ" này, mơ hồ đã hiểu tại sao.

Đứa con nối dòng của thần, cho dù vừa mới sinh ra cũng không thể chỉ là người bình thường được, hoặc chỉ là danh sách 9, hay danh sách 8 được?

"Được." Jenna đáp ứng.

Nhiệm vụ đầu tiên khi gia nhập Hội Tarot đã không yêu cầu cô phải tách khỏi đồng đội, mạo hiểm một mình, như vậy đã khiến cô an tâm hơn rất nhiều.

Quý cô "Thẩm phán" mỉm cười đáp lại:

"Hiện tại tôi sẽ nói cho cô biết khái quát về tình hình của hội Tarot chúng ta..."

...

Rời khỏi căn hộ 601 tại số 3 phố Áo Choàng Trắng, Anthony Reid mới có cảm giác buồn ngủ sau một đêm thức trắng.

Là một "Bác sĩ tâm lý", tố chất của thân thể hắn không được tăng cường lên bao nhiêu, mà tối hôm qua không chỉ thức thâu đến hửng đông, cố gắng chống đỡ đến hiện tại, hơn nữa còn bị thương rất nặng, phải cho đoạn tên gãy có mũi nhọn làm bằng đá đen kia hút máu mới giữ được cái mạng nhỏ này, nhưng cũng bởi vậy mà mất khá nhiều máu, trở nên suy yếu, sau đó còn phải chạy như điên và chiến đấu kịch liệt cực kỳ tốn sức lực, lúc này tự nhiên hắn mệt mỏi vô cùng, chỉ cần đặt lưng xuống giường là có thể ngủ luôn được.

Những lúc này, hắn lại vô cùng hâm mộ "Thợ săn", Lumian không chỉ cao hơn hắn một danh sách mà cho đến hiện tại đối phương còn chưa cần ngủ, và lại sau khi đóng vai trò chủ lực trong hai trận chiến, Lumian lại hoàn toàn không hề mệt mỏi, tinh thần vẫn phấn chấn giống như có thể tiếp tục đánh chết thêm một Gardner Martin nữa.

Anthony Reid có gắng chống đỡ đến khi rẽ sang phố Chaos, đi vào một căn nhà màu xám, leo lên một góc ở lầu ba.

Đây là căn phòng an toàn của hắn, một khu nhà ở bị bỏ hoang từ lâu.

Hắn cảm thấy một căn phòng an toàn phải tìm chủ cho thuê nhà hoặc trung gian cho thuê nhà đã không còn tính an toàn nữa, chỉ cần từng tiếp xúc với con người thì đều có khả năng bị bán đứng, bị lùng ra. Hắn lợi dụng thân phận buôn lậu tin tình báo này, nắm rõ được mấy căn nhà bỏ hoang hoặc không có người ở do nhiều nguyên nhân khác nhau, nếu có vấn đề, hắn sẽ chọn ngẫu nhiên một căn nhà để lẩn trốn, không tiếp xúc với bất kỳ kẻ nào khác.

Anthony không ghét bỏ chăn đệm mốc meo, giường ngủ bám đầy bụi bặm, vừa đặt lưng xuống, rất nhanh đã chìm vào giấc ngủ sâu.

Trong giấc mơ mênh mông, sương mù, hắn đột nhiên lấy lại được lý trí, tỉnh táo ở mức độ nhất định.

Hắn nhìn thấy một quán cà phê nằm ở đường lớn khu chợ, người ra kẻ vào vô cùng nhộn nhịp, công việc làm ăn khấm khá.

Trong lòng hắn chợt xuất hiện một trực giác kỳ lạ, Anthony Reid di ngang qua một con chó lớn có bộ lông màu vàng ngồi xổm bên cửa quán cà phê, đi tới lô ghế D bên cạnh cửa sổ.

Ngồi ở đó là một cô gái mặc váy dài màu trắng hoa văn màu xanh lục nhạt, Anthony cảm thấy mình rõ ràng có thể nhìn thấy dung mạo của đối phương, thậm chí để lại ấn tượng khá sâu nhưng não bộ lại không cách nào hình thành hình ảnh một cách rõ ràng được.

Điều này giống như hắn thu thập được toàn bộ thông tin, nhưng đầu óc hoặc là nói là "Thể tâm trí" lại không có cách nào xử lý được dữ liệu.

"Chào buổi sáng, tôi là 'Chính nghĩa'." Cô gái kia tự giới thiệu bằng giọng nói dịu dàng, êm ái.

"Chính nghĩa"... Anthony đã nghe Lumian và Franca đề cập đến chuyện bọn họ thuộc một tổ chức bí ẩn tên là Hội Tarot, các thành viên trong hội dùng lá bài Tarot làm danh hiệu, trong đó, có vẻ các lá bài ẩn chính Major Arcana là thành viên trung tâm, mỗi một vị đều là Bán thần, lá bài ẩn phụ Minor Arcana thuộc về các thành viên bên ngoài, lệ thuộc vào các lá bài ẩn chính Major Arcana khác nhau.

Mà không nghi ngờ gì, "Chính nghĩa" cũng là một lá bài ẩn chính Major Arcana.

"Ngài chính là lá bài ẩn chính Major Arcana của tôi sao?" Anthony ngồi xuống ghế đối diện, tôn kính hỏi.

"Chính nghĩa" cười nói:

"Anh cũng có thể đổi người khác, vận mệnh không phải không thể thay đổi."

"Đương nhiên, có tồn tại lại không cho là như vậy."

Đối diện với lá bài ẩn chính Major Arcana biểu hiện mức độ thân thiết vừa đủ, không hề gây áp lực, thậm chí còn chủ động pha trò như vậy, Anthony thoải mái hơn không ít.

Hắn lặng lẽ thở hắt ra một hơi rồi nói:

"Hiện tại tôi có thể rút bài rồi đúng không."

Hắn vừa dứt lời, trước mặt đột nhiên xuất hiện một xấp bài Tarot.

Anthony theo thói quen chọn một lá bài ở giữa, lật lên để trên mặt bàn. Trên mặt lá bài ẩn phụ Minor Arcana này là:

Một người đàn ông mang theo một thanh kiếm, bên cạnh là ba thanh kiếm khác.

"Thánh Kiếm Bốn!"

"Gánh nặng trong lòng anh đã buông, hiện tại cần phải nghỉ ngơi và tích lũy cho một lộ trình dài ở tương lai, là một 'Bác sĩ tâm lý', lá bài này cũng là đang nói cho anh biết, phải thời thời khắc khắc chú ý đến tâm linh của mình, bởi chúng ta có thể mang thêm gánh nặng mới bất cứ lúc nào, phải hiểu thế nào là chấp nhận, bao dung và hóa giải." Quý cô "Chính nghĩa" suy luận ý nghĩa của lá bài ẩn phụ Minor Arcana này.

Trước mặt cô cũng xuất hiện một chồng bài Tarot, nhưng số lượng chỉ còn chưa đến một nửa chồng bài trước đó.

Cô thản nhiên rút ra một lá bài, đặt chính giữa mặt bàn.

Trên mặt lá bài miêu tả nữ thần ngồi trên ghế đá, một tay cầm kiếm, một tay cầm cán cân công lý.

Là bài ẩn chính Major Arcana "Chính nghĩa"!

Sau khi giao lá bài "Chính nghĩa" cho Anthony, vị tiểu thư này mỉm cười nói:

"Hiện tại anh có hai nhiệm vụ, thứ nhất là phối hợp với 'Chén Thánh Hai', giúp cô ấy tiêu diệt 'Người trong gương', điều tra vấn đề của giáo phái Ma nữ, thứ hai là thử tiếp xúc với một tổ chức bí ẩn tên là Hội Tâm lý luyện kim."

Hội Tâm lý luyện kim... Anthony lặp lại cái tên này.

Sau khi nói xong nhiệm vụ, "Chính nghĩa" chuyển qua hỏi:

"Bọn họ có nói cho anh biết tình huống cụ thể của Hội Tarot và chúng ta đang phụng sự cho tồn tại vĩ đại nào không?"

"Tôi chỉ biết các vị phụng sự cho một vị chính thần gọi là 'Kẻ Khờ', danh hiệu của ngài cũng dựa theo tên của lá bài Tarot." Anthony thành thực đáp lại.

Trước khi hắn chính thức gia nhập Hội Tarot, Lumian và Franca cũng không giải thích gì thêm.

"Chính nghĩa" mỉm cười, nói:

"Vậy xin cho phép tôi giới thiệu với anh về vị chúa tể dẫn đường, vị cứu tinh, ngài 'Kẻ Khờ' vĩ đại..."

Trong giọng nói của cô mơ hồ mang theo cảm xúc vui mừng

...

Sau khi rời khỏi căn phòng an toàn của Lugano Toscano, Lumian ngồi xe ngựa công cộng đi tới khu vườn bách thảo, rẽ vào một con phố cùng tên với phố Stone ở khu chợ, bước vào căn nhà an toàn mà cậu đã thuê trước đó.

Cậu liếc mắt nhìn thấy cậu nhóc Ludwig đang ngồi trên ghế sô pha, vừa ăn bánh ngọt vừa đọc tiểu thuyết, cười nhạo một tiếng:

"Tuy nhóc đã trốn khỏi giáo hội Tri thức, nhưng cũng không thể sa đọa, cả ngày chỉ biết đọc tiểu thuyết như thể chứ."

"Có một tên xấu tính gửi thư cho chú đấy, để trong phòng ngủ của chú." Ludwig lập tức chuyến đề tài.

"Tên xấu tính nào?" Lumian khẽ nhíu mày.

"Mặc váy màu vàng à giống con rối." Ludwig đáp lại mà không thèm ngẩng đầu lên, giữa chừng còn dừng lại để cắn một miếng bánh cà rốt ngọt ngào, nghe nói là đặc sản của vương quốc Ruen.

Người đưa tin của cô "Ma thuật sư" sao? Lumian nghi hoặc hỏi: "Vì sao cô ấy nổi cáu với nhóc thế?"

"Lúc tôi nhìn thấy cô ta, chúng tôi đã cãi nhau một trận." Ludwig cũng không quá để tâm đến chuyện này.

Chỉ là cãi nhau một trận thôi? Cô ấy không đánh nhóc sao? Lumian vừa lầm bầm vừa đi về phía phòng ngủ, cầm lá thư được gấp vuông vẫn đặt trên mặt bàn lên.

Phong thư này khác với phong thư khen thưởng khích lệ trước đó, chủ yếu trả lời cho vấn đề của Lumian sau khi cậu có được tư liệu về "0-01":

"Đây là ám chỉ của giáo hội Tri Thức: nếu cậu có thể đi đến địa vị cao, bọn họ cũng sẵn sàng giúp đỡ cậu ở mức độ nhất định, thậm chí ngầm đồng ý cho cậu lấy món vật phong ấn đó đi."

"Đương nhiên, cũng có hai điều kiện đi theo, thứ nhất là cậu ít nhất phải trở thành danh sách 4, Thánh giả, có được thần tính, cũng có tư cách tiến vào bàn cờ, thứ hai là có biện pháp mang theo món vật phẩm phong ấn này mà không tạo thành mối nguy hại cho con người và hoàn cảnh xung quanh."

"Nếu không làm được hai điều này, giáo hội Tri Thức không thể ủng hộ một cách rõ ràng được."

"Mà việc trở thành Bán thần và danh sách 5 vừa hay cũng mâu thuẫn với việc không thể tới gần '0-01', trong chuyện này còn chứa đựng một thông tin, đó là sau khi cậu chứng minh mình có năng lực tấn thăng lên danh sách 4, trước khi cử hành nghi thức ăn ma dược, cậu phải tiến vào 'Thánh phố lưu vong' Morola, tới gần '0-01', để lại ấn ký hoặc hoàn thành một chuyện gì đó, đặt nền móng để bước vào danh sách cao hơn."

"Cụ thể là làm cái gì thì trước mắt tôi còn chưa nhìn ra được"

"Đơn giản mà nói thì nội dung này chính là: Nếu cậu chứng minh được tiềm lực của mình thì giáo hội Tri thức sẵn lòng ủng hộ cậu và tranh đoạt thần vị 'Tư tế đỏ' với 'Thiên sứ đỏ' Medici, bất ngờ không? Hưng phấn không?"

Bất ngờ? Kinh hoàng mới đúng? Từ trước tới giờ Lumian chưa từng nghĩ đến chuyện mình có thể trở thành chân thần.

Tuy tín ngưỡng của cậu không ngoan đạo đến mức như vậy, nhưng chung quy vẫn lớn lên trong một xã hội, hoàn cảnh như thế này, thời gian tiến vào thế giới thần bí học cũng không dài, không đến mức sinh ra ý nghĩ: Tôi cũng có thể trở thành thần, tôi muốn thành thần.

Mà "Thiên sứ đỏ" Medici cường đại và đáng sợ như thế nào, thì Lumian cũng đã được chứng kiến ở trong Trier kỷ thứ tư.

Nghĩ đến việc phải đối địch với một tồn tại như vậy để tranh đoạt thần vị "Tư tế đỏ", cậu theo bản năng sinh ra cảm giác hoang đường, cho rằng nó không có ý nghĩa thực tế. Về bản chất thì cái đó có gì khác với câu nói đùa của Aurore trong giờ dạy võ thuật:

"Được rồi, em đã nắm được kỹ năng chiến đấu cơ bản, hiện tại có thể đi giết thần!"

Suy nghĩ trong đầu thay đổi thật nhanh, Lumian đột nhiên lầm bầm tự nói:

"Nếu mình trở thành chân thần, liệu có thể hồi sinh Aurore được hay không."

Sau một hồi im lặng, cậu chợt cười tự giễu, nói:

"Đến thần linh còn có thể ngã xuống, thì mình cũng chưa chắc có thể hồi sinh được."

Cô "Ma thuật sư" đã đề cập tới việc nguyền rủa phản bội của "Áo giáp ngạo mạn" bắt nguồn từ sự thù hận và căm ghét của thần linh trước khi ngã xuống... Nhưng căn cứ vào tư liệu mà cô ấy cung cấp thì "Áo giáp ngạo mạn" xuất hiện sớm nhất trước khi cuộc chiến tranh toàn diện ở bắc đại lục kết thúc, lúc ấy có vị chân thần nào ngã xuống sao?

Năng lực của "Áo giáp ngạo mạn" rõ ràng thuộc về đường tắt "Chiến sĩ"... Là "Chiến thần" ngã xuống? Nhưng giáo hội Chiến thần ở đế quốc Fusak vẫn đang hoạt động tốt, à, là báo chí, tạp chí và đám thương nhân nói như vậy... Lumian suy nghĩ một lúc lâu vẫn không thể đưa ra kết luận, đành tiếp tục đọc lá thư này:

"Thật ra, trước kia tôi chưa từng nghĩ tới việc xúi cậu truy đuổi thần vị 'Tư tế đỏ', chỉ là cảm thấy thiên sứ bị phong ấn, vận mệnh đã xảy ra biến hóa, cậu cũng có hy vọng bước lên danh sách cao, nhưng hiện tại thì thôi, nếu câu có suy nghĩ này trong lòng thì Hội Tarot chúng tôi cũng có thể ủng hộ đến cùng."

"Ngoài ra, còn một điều phải lưu ý nữa là: Tôi đã đi khắp Renburg, cũng đã hỏi vài vị học giả nổi danh có kiến thức uyên bác, nhưng không có ai từng nghe nói tới 'Thành phố lưu vong' Morola."

"Trong mắt dân chúng bình thường, thậm chí trong mắt nhân viên thần chức cấp thấp ở giáo hội Tri Thức thì đây là một thành phố không tồn tại, một thành phố không có trong ghi chép."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro