Hạ Tuấn Lâm trả lời

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên Weibo, các fan Nghiêm Hạo Tường, cả ngày đều ở bận rộn.

Bận việc gì?

Bận diss Hạ Tuấn Lâm, thuận tiện còn đem tiểu sử của Hạ Tuấn Lâm moi móc ra.

ví dụ như: vừa mới xuất đạo nửa năm, nhưng tác phẩm nổi tiếng đều không có.

hay: xuất thân chính quy , nhưng kỹ thuật diễn bình thường,

hoặc: ảnh chụp quê mùa lúc trước khác hoàng toàn với hiện tại, khẳng định là đã phẫu thuật nhiều lần……

“Hạ Tuấn Lâm thật sự là ham nổi tiếng đến điên rồi.”

“Mặt làm sao lại dày như vậy, ca ca chúng ta mà cũng dám ước!”

“Loại người này nên sớm bị đuổi ra khỏi giới giải trí mới phải chứ?”

đề tài trên Weibo liên tục hiện lên, tên Hạ Tuấn Lâm với Nghiêm Hạo Tường bị buộc chặt với nhau không buông xuống khỏi hot search, chỉ lên không xuống, từng đợt từng đợt.

ngay khi cảm xúc mọi người còn chưa tăng cao ——

Giữa trưa vừa đến 12h, đúng thời gian nghỉ trưa của nhiều người, nhân vật ở trung tâm đề tài bàn luận- Nghiêm Hạo Tường đăng Weibo chia sẻ lại video tuyên truyền của nhãn hàng đồ uống của Bách Khoa , hơn nữa trên cap còn tự tag Hạ Tuấn Lâm: 【 vị cam thực sự rất ngon, vị gừng của tôi có ngon không?” 】

Weibo đăng lên, như sét nổ vang trên trên mặt hồ yên tĩnh.

Các fan đang điên cuồng diss người ta, nhưng quay đầu lại thấy, ca ca nhà mình căn bản không thèm để ý, nhìn cái thái độ này, làm gì có ý chán ghét người ta?

Không phải chứng tỏ là quan hệ giữa hai người rất tốt sao, nhưng nhìn lại , cũng có thể là đang châm chọc ha?

Đừng nói là cư dân mạng trên Weibo không hiểu, mà chính Hạ Tuấn Lâm bên này cùng một đám người kỳ thật cũng có chút giật mình, ba người vây quanh ở trước bàn, chỉ một câu đơn giản này, nhưng phải nhìn vài phút.

“Cái kia.” Tiểu trợ lý dẫn đầu lên tiếng: “Em cảm thấy Tường ca hẳn là không phải châm chọc đâu ha?”

“So với cái này, Hạ Tuấn Lâm, cậu nên giải thích tại sao cậu lại đổi nước với Nghiêm Hạo Tường.” Tiêu Nhân ngồi trở lại ghế, đôi chân thon dài bắt chéo với nhau, cô khoanh tay lại, bộ dáng như đang thẩm vấn: “Chính cậu nói là hiểu lầm, nhưng hành vi này nhìn thế nào đều thấy cậu cố ý.”

Tiểu trợ lý cũng tò mò nhìn Hạ Tuấn Lâm.

Hạ Tuấn Lâm buông điện thoại xuống, biết việc này cũng tới, giải thích: “ trước kia tôi cùng Nghiêm ảnh đế là bạn học……”

dùng lời ít ý nhiều giải thì về nước gừng, Hạ Tuấn Lâm cũng tránh đi việc đã từng yêu đương với Nghiêm Hạo Tường, nói ra việc đó bây giờ đối với cậu cũng chẳng phải chuyện tốt gì.

Tiêu Nhân suy tư nhìn cậu: “Cho nên thật sự là cậu đang làm việc tốt ?”

Hạ Tuấn Lâm có chút xấu hổ, nhưng cũng chỉ có thể gật đầu: “Đúng vậy, lúc nãy em nói, đây là sự hiểu lầm, em thật sự không cố ý cọ nhiệt độ anh ấy.”

Tiểu trợ lý lại đánh thẳng trọng điểm: “Nếu hai người từng là bạn học, hơn nữa nếu anh có thể biết anh ấy dị ứng với gừng, vậy thì quan hệ của hai người cũng thật sự rất tốt, vậy tại sao hôm đó lúc chúng ta hành lang, anh lại muốn tránh anh ấy vậy?”

“……”

Tiêu Nhân nâng mí mắt nhìn Hạ Tuấn Lâm.

Hạ Tuấn Lâm giờ mới hiểu thế nào là đứng trên đống lửa, ngồi trên đống than, cậu cười: “Bởi vì từng là bạn học, mà bây giờ địa vị anh ấy trên tôi, nên tôi có chút xấu hổ.”

“Vớ vẩn.” Tiêu Nhân cười nhạt, cô ngồi thẳng người mình, cực kỳ coi trọng: “Hạ Tuấn Lâm, cậu phải nhớ kỹ cho chị, trong giới giải trí này thì tài nguyên cao hơn tất cả, có thể dùng quan hệ leo lên người nào điều phải tận lực leo, dù chỉ có một tí khả năng cũng không thể buông tha.”

“Có thể cậu cảm thấy chuyện hôm nay đối với cậu mà nói không phải là thứ cậu mong muốn.” ngón tay Tiêu Nhân gõ gõ lên bàn: “Nhưng cậu lại không biết, cơ hội đó là bao nhiêu người tha thiết ước mơ.”

Tiểu trợ lý cũng tràn đầy đồng cảm: “Hạ ca, em cũng cảm thấy vậy.”

Nội tâm Hạ Tuấn Lâm thở dài, cậu làm sao mà không biết, chỉ là quan hệ của cậu với Nghiêm Hạo Tường, thật sự không phải dăm ba câu là có thể giải thích được.

Tiêu Nhân cũng không rảnh cùng cậu dong dài: “Tóm lại, thoạt nhìn Nghiêm ảnh đế đối với cậu còn có chút tình nghĩa, ít nhất anh ta cũng chịu đứng ra giải vây, phải biết rằng, trong tình huống như vậy, nếu anh ta không lên tiếng thì thanh danh của anh ta cũng không ảnh hưởng gì, nồi này cũng chỉ đội lên đầu cậu.”

Hạ Tuấn Lâm trầm mặt gật gật đầu.

Tiêu Nhân mỉm cười, bấm vào Weibo của Hạ Tuấn Lâm, đưa cho cậu: “Nếu Nghiêm ảnh đế đã chủ động đưa tới cửa tới, không cọ nhiệt một chút chính là là phí của trời, cậu trả lời anh ta đi.”

Hạ Tuấn Lâm chần chờ nhận lấy, có chút không thể tin được nhìn Tiêu Nhân.

Tiêu Nhân xua tay: “Chị cũng không phải là người tuyệt tình, nếu cậu muốn giữ chút thể diện với bạn học cũ, thì cơ hội trả lời này là tốt nhất cho cậu .”

Tay Hạ Tuấn Lâm nắm lấy di động, chân thành nói: “Chị Nhân, cảm ơn chị.”

“……”

“Câu đừng tưởng rằng anh ta sẽ cảm ơn cậu!”

Trong phòng hội nghị,  Mẫn Tĩnh người đại diện của Nghiêm Hạo Tường đang đi qua đi lại, nữ nhân vóc dáng nhỏ xinh,  mang giày thể thao màu trắng, mặc đồ thể thao, giống như một nữ sinh.

Mẫn Tĩnh tức giận: “Đoàn đội của cậu ta còn chưa thấy qua nhiệt độ phải không, từ tối hôm qua đến bây giờ, mua nhiều cái hot search như vậy?”

“ Nhiều bao nhiêu?” Nghiêm Hạo Tường lười biếng ngồi ở trên ghế, đôi chân thon dài gác trên bàn, khóe miệng mang cười nhìn về phía trợ lý: “ Cô có đếm không?”

Đầu Trà Trà thiếu chút nữa rớt xuống.

Mẫn Tĩnh trợn mắt liếc một cái: “Cậu còn cười được, cậu bị người ta lợi dụng như vậy còn vui được .”

Nghiêm Hạo Tường cầm di động trong tay, tùy ý xoay hai vòng, thanh âm thấp thấp: “Được rồi, cũng không tệ lắm, việc này tôi cũng có trách nhiệm.”

Mẫn Tĩnh nói: “Cậu thì có trách nhiệm cái gì, còn không phải Hạ Tuấn Lâm cọ nhiệt cậu sao?”

“Là lúc đó tôi không nhìn thấy rõ người đưa, đi lấy đồ uống của cậu ta, liên quan gì đến cậu ta?” Nghiêm Hạo Tường nâng lên mí mắt, ngữ khí không tốt: “ Sao cô không nói tôi cọ nhiệt cậu ta luôn đi?”

Lời này nói ra chắc chắn sẽ khiến cả giới giải trí chê miệng cười

địa vị Nghiêm Hạo Tường hiện tại còn cần cọ nhiệt ai sao?

Mẫn Tĩnh thiếu chút nữa bị hắn làm nghẹt thở ch·ết, vừa muốn lên tiếng, trợ lý Trà Trà phía sau đúng lúc nói: “A, Hạ Tuấn Lâm đăng Weibo trả lời rồi nè.”

Mọi người đều mở ra điện thoại trong tay mình ra, click mở Weibo, quả nhiên ở trang đầu là có thể nhìn Weibo Hạ Tuấn Lâm: 【 nước vị gừng thực sự uống rất ngon, tiếp nhận nước ấm áp Bách Khoa của tiền bối tiếp sức, nhất định sẽ đem nó truyền lại. { phóng ra ái ánh sáng.jpg}】

Trà Trà nhìn màn hình di động, không khỏi cảm khái: “Hạ Tuấn Lâm cũng thật biết ăn nói, chẳng những thay Tường ca hoá giải chuyện đổi đồ uống, sẽ làm cho mọi người nghĩ rằng vị gừng khó uống, còn trực tiếp đem vấn đề này tuyên truyền, cuối cùng còn trực tiếp giải quyết việc cố ý cọ nhiệt, một mũi tên trúng ba con chim, thật giỏi a"

Nghiêm Hạo Tường nhìn một hồi, cười nhạo một tiếng: “Rất cơ trí.”

Mẫn Tĩnh:???

cô ta vỗ bàn một cái , âm dương quái khí: “Cuối cùng người được lợi còn không phải là cậu ta, tại sao lại cố tình không mặc âu phục,  danh sách thứ tự lên sân khấu vốn dĩ không phải là cậu ta, làm sao mà đột nhiên lại lên sau cậu, trợ lý ở bên cạnh đâu, sau cậu ta lại không đem đồ uống đưa cho trợ lý? Hạ Tuấn Lâm chơi chúng ta thật đúng là hao tổn tâm huyết a, tâm cơ như vậy sớm muộn gì mà không nổi.”

Nghiêm Hạo Tường nhướng mày: “ Cô nói đủ chưa .”

Mẫn Tĩnh bị tức cười, ngữ khí cũng cao lên : “Cậu rốt cuộc là ở phe ai, Hạ Tuấn Lâm là người trên đầu quả tim cậu sao, nói hai câu cũng không được?”

Trong văn phòng lập tức an tĩnh lại.

Tiểu trợ lý cảm giác áp suất trong không khí lập tức hạ thấp, giống như đang giẩm lên mìn, trong không khí  chậm rãi tràn ngập mùi thuốc súng.

“Bốp!”

di động trong tay Nghiêm Hạo Tường bị ném lên bàn, hắn thong thả ung dung ngồi thẳng dậy: “Liên hệ bên quan hệ công chúng đem những Weibo nói năn lung tung xóa hết đi, nhìn đến là thấy phiền.”

Hắn vừa nói, không khí trong phòng đã khá hơn nhiều.

Mẫn Tĩnh mím môi, rốt cuộc không tiếp tục chọc vào vị tổ tông này nữa: “ Được, chút nữa tôi sẽ kêu người làm.”

“Ừ.” Nghiêm Hạo Tường đứng lên đi ra ngoài.

tiểu trợ lý vội vàng cầm lấy di động trên bàn đi theo phía sau, sợ chậm một chút người này sẽ đem mình vức đi.

Mẫn Tĩnh hỏi: “Cậu đi đâu?”

“Buổi chiều bên đạo diễn Quách có buổi thử kính, tôi qua đó xem.” Nghiêm Hạo Tường đẩy cửa kính ra, lười biếng xoa xoa giữa mày: “ Hôm nay Lão kiểm tra lại diễn viên, bắt buộc tôi đi qua .”

sắc mặt Mẫn Tĩnh tốt lên một chút: “Phỏng vấn người toàn vào buổi tối không lẽ cậu muốn ra ngoài lêu lổng? đừng quên ngày mai buổi sáng còn có lịch trình.”

“Lêu lổng?” Nghiêm Hạo Tường cười nhạo một tiếng: “Lời này nói đang nói ai vậy, cô tôi là người như vậy?”

Mẫn Tĩnh bĩu môi.

Nghiêm Hạo Tường đẩy cửa ra, vẫy vẫy tay: “Được rồi, tôi hiểu rõ.”

Mùa hè thành phố A quá mức nóng bức, mùa đông lại quá mức lạnh, ánh mặt trời quay qua địa cầu, vạn vật đều muốn hòa tan ở trong đó, thời tiết khô nóng như vậy, càng tính tình càng nóng hơn.

Hạ Tuấn Lâm ngồi trong đại sảnh mặt chờ đợi thử kính, làm thế nào cũng không tịnh tâm được

Tiểu trợ lý thò đầu qua tới: “Hạ ca, ngày hôm qua không phải anh nói không cơ hội thi vòng hai sao, chúng ta hôm nay không tới sai chỗ chứ?”

“Không có.” Hạ Tuấn Lâm nhìn di động xác nhận: “ ngày hôm qua trợ lý đạo diễn Quách đụng vào anh, kết quả tạo thành này một loạt ngoài ý muốn, nên cho anh cơ hội thi vòng hai.”

Tiểu trợ lý như hiểu ra gì đó gật đầu: “Xem ra đạo diễn Quách cũng là một người trọng tình.”

“……”

Có lẽ căn bản không phải bởi vì việc này, mà là đạo diễn Quách trên Weibo thấy được cậu phải đội mũ, cảm thấy ít nhiều gì bản thân cũng có trách nhiệm, lúc đó mới tới bồi thường thôi.

Hai người đang nói chuyện, bỗng nhiên bên kia lại truyền đến tiếng xôn xao, tin tức từ người này đến người kia, thập phần kích động:

“Nghe nói chưa, là Tường ca tới.”

“Biết biết, anh ta tới làm giám khảo.”

“ Trời ơi, tôi kích động ghê,  không nói tới có được chọn hay không, có thể cùng Tường ca nói hai câu tôi cũng thấy mãng nguyện rồi.”

Một đám người kích động tại chỗ, Hạ Tuấn Lâm ngồi bên cạnh lại như muốn đông cứng đờ thành đá, ngón tay không tự giác mà siết chặt kịch bản.

Tiểu trợ lý cũng biết là cậu xấu hổ: “ nhiệt độ trên Weibo còn chưa tan hết, lại có thể gặp mặt, không phải nói chứ, trước kia em cảm thấy gặp được Nghiêm ảnh đế với tỷ lệ trúng vé số ngang bằng nhau, vậy mà từ khi đi theo anh, từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, muốn trốn cũng không trốn được, không phải hai người là bạn học sao, chút gặp mặt khẳng định là rất vui đi.”

Hạ Tuấn Lâm: “……”

ai muốn vui thì tự vui đi, tôi chỉ muốn chạy trốn thôi!!!

-

đã beta
👍 nào 👍 nào

follow me🫶

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro