Văn án

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Đích nữ tướng môn, ôn nhu trầm tĩnh,si mê Định vương, bỏ trốn vì tình. 6 năm phò tá, trở thành mẫu nghi thiên hạ. Giành được thiên hạ, chấn hưng quốc thổ, mạo hiểm thân mình làm con tin nơi đất khách quê người.  Năm năm trở về, hậu cung đã chẳng còn chỗ dung thân . Trong ngực hắn là mỹ nhân tươi cười xinh đẹp:

-"Tỷ tỷ, giang sơn định rồi, ngươi cũng nên lui."

Nữ nhi chết thảm, Thái tử bị phế. Thẩm gia cả nhà trung liệt, không một ai may mắn thoát khỏi. Hắn lật ngửa ván bài,khiến cả gia tộc tang vong!

Thẩm Diệu không thể ngờ, phu thê hoạn nạn giúp đỡ lẫn nhau, bất quá chỉ là một chuyện cười.

Hắn nói:

" Nể tình ngươi theo trẫm 20 năm, ban cho ngươi toàn thây, tạ ơn đi."

Ba thước bạch lăng ban xuống, Thẩm Diệu hạ lời thề độc:

"Mặt trời cũng có lúc tàn, ta nguyện cùng chết với ngươi."

Trùng sinh năm 14 tuổi, bi kịch chưa phát sinh, người thân vẫn còn, nàng vẫn là đích nữ tương tướng môn văn nhã dịu dàng.

Cực phẩm thân thích rắp tâm hại người, đường tỷ đường muội ác độc vô tình,  di nương mới vào cửa như hổ rình mồi, còn có tên cặn bã ý đồ muốn làm lại trò cũ?

Gia tộc nàng muốn bảo vệ, đại thù muốn báo, giang sơn đế vị cũng muốn chia 1 phần. Đời này để xem lài ai thắng ai!

Nhưng là hắn ,tiểu Hầu gia Tạ gia, cầm thương rong ruổi trên lưng ngựa, kiệt ngạo thiếu niên, lại đứng ở đầu tường nhà nàng mà ngạo nghễ:

-"Chỉ là hoàng quyền thôi mà, nhớ kỹ, thiên hạ thuộc về ngươi,nhưng ngươi -- là của ta!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#nữ#sinh