1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1

Tôi xuyên vào một truyện tổng tài bá đạo, lại đột nhiên bị trói định với một hệ thống kiếm tiền.

Hệ thống: "Nhiệm vụ của cô là kiếm mười ngàn vạn, thời hạn thực hiện nhiệm vụ là 1 năm."

Thân phận hiện tại của tôi là thư ký của tổng tài.

Nhìn cái nhiệm vụ này xem, còn cho rằng tôi là tổng tài hay sao?

Còn may trong đông đảo các anh em tổng tài khác, Cố Thượng An được tính là bình thường.

Tuổi thơ không có bóng ma tâm lý kỳ quái gì, không có ánh trăng sáng nào cần cầm tù, cũng không phải đầy tường treo đầy ảnh nude của bản thân hoặc mỗi ngày đều tìm kiếm đối tượng tình một đêm.

Mỗi ngày nhiệm vụ của tôi là giúp hắn sắp xếp hành trình, bưng trà đưa nước, đi công tác, tổ chức cuộc họp, ngẫu nhiên thay hắn làm tài xế.

Chỉ là hắn quá mức bình thường, khiến cho nhiệm vụ của tôi thật không quá bình thường rồi.

Khấu trừ bảo hiểm và hội quỹ một năm tám ngàn, nếu mỗi ngày đều ăn cơm thừa nước công ty từ chỗ Cố Thượng An, không phát sinh chi phí gì thêm, mỗi năm còn dư tám vạn.

Thật chúc mừng nha, Giang Hàm Nghiên, cứ tiếp tục công việc như thế này, 1250 năm nữa là mày có thể kiếm được một ngàn vạn hoàn thành nhiệm vụ rồi.

Trải qua gần hai tháng cố gắng cùng nỗ lực, thanh tiến độ nhiệm vụ của tôi vẫn ở mức 0. 01%. Thật khiến người ta sốt ruột.

Hết cách tôi đăng một câu hỏi trên một trang hỏi đáp:

"Làm thế nào để thư ký của CEO có thể nhanh chóng kiếm được mười ngàn vạn?"

Tôi xoa xoa tay chờ đợi câu trả lời, phía dưới đúng thật câu trả lời gì cũng có.

"Quỳ xuống trước mặt CEO, khóc lóc thảm thiết, cầu hắn cho bạn một ngàn vạn, hắn không đồng ý thì dọa treo cổ trước cổng công ty hắn."

"Đứng trên bàn hắn chống nạnh, hát "Being Poor"."

"Ghé vào lỗ tai hắn cười gian, nham hiểm nói cho tôi một ngàn vạn, nếu không..."

....

"Đem hắn trói lại, bắt hắn tự giao tiền chuộc cho chính mình."

Trong một đống những lời không đứng đắn như trên, ý kiến này có vẻ không tồi.

Đang lúc tôi cân nhắc tính khả thi của việc này, có người còn nhanh hơn tôi một bước, bắt cóc hắn.

2

Hai tay tôi bị trói sau lưng, nằm trên nền đất đầy bụi bặm.

Nếu tôi cử động một chút, nồng độ PM2.5 (Các hạt bụi có kích thước đường kính nhỏ hơn hoặc bằng 2,5 µm) ở nơi này sẽ ngay lập tức vượt quá tiêu chuẩn.

Phía đối diện, Cố Thượng An ưu nhã ngồi trên ghế sa lon, hai tay được cố định bằng vòng da, đối diện còn có một màn hình lớn, đang phát kênh tài chính và kinh tế.

Đây là bị bắt cóc sao? Các ngươi làm sao còn không chưa cấp thêm cho hắn cái thùng ngâm chân nữa.

Tên bắt cóc miệng đầy râu mép đi tới, kề dao găm trong tay vào cổ tôi:

"Kêu hắn đưa tiền, nhanh, nếu không tao sẽ giết mày."

"Anh bắt cóc cả ông chủ của tôi ở đây rồi, anh nghĩ ai sẽ trả tiền chuộc?"

Tôi phí hết sức mới xổ ra được một câu. Tiểu thuyết này do ai viết, có chút logic được không?

Tên bắt cóc như bừng tỉnh đại ngộ, đi đến trước mặt Cố Thượng An nói:

"Mày để người Cố gia giao tiền chuộc, nếu không tao sẽ gi-ết con tin."

Cố Thượng An quét mắt lạnh lùng nhìn hắn một cái.

"Nói xong chưa? Cút."

Tên bắt cóc lại như giật mình tỉnh ngộ, cuống quít rời đi, còn đánh rơi dao găm xuống mặt đất.

Vừa khéo, rơi ngay bên cạnh tôi.

Đến thời điểm dùng tới tôi rồi sao.

Tôi chống chân xuống đất, quay một vòng, dùng ngón tay nhặt con dao găm lên cắt sợi dây của chính mình trước.

"Cố tổng, giúp tôi trông chừng một chút."

Vòng da nhỏ trên tay bền dẻo, tuỳ tiện cắt liền đứt.

"Đừng lo, họ sẽ không tiến vào đâu."

3

Tôi cứu được Cố Thượng An, tập đoàn Cố thị phát cờ thưởng cho tôi, biểu ngữ khen thưởng treo trước bàn làm việc của tôi.

"Lâm nguy không sợ, chăm sóc chu đáo người bị thương."

Đồng nghiệp đi ngang qua đều phải nhìn vài lần, ép tới nỗi tôi không ngóc đầu lên được.

Cố Thượng An gọi tôi tiến vào văn phòng.

"Cô đối với khen thưởng này rất bất mãn sao?"

"Không có không có, Cố tổng, tôi là người thực dụng, không chịu nổi loại hư vinh này."

Hắn thỏa mãn gật gật đầu.

"Cô rất thành thật."

Ít nhất cũng phải tăng lương cho tôi hai ngàn chứ, như vậy tôi có thể làm ít đi 200 năm sẽ hoàn thành nhiệm vụ.

"Cô có hai lựa chọn, A, gả cho tôi."

"B, tôi chọn B."

"..."

"Chọn B, chỉ có thể lấy ba ngàn vạn."

"Tôi chọn B."

Ánh mắt tôi kiên quyết như bước ra chiến trường, chuẩn bị anh dũng hy sinh.

Cái này còn phải chọn sao? Kết hôn với Cố Thượng An , đồng nghĩa với việc mỗi ngày phải làm hai ca, ca ngày và ca tối, lương lại chỉ nhận được một nửa.

Cố Thượng An dùng ánh mắt không thể tin được nhìn tôi.

"Cô phải suy nghĩ rõ ràng, loại cơ hội này không phải dễ dàng mới có."

Tôi đứng đó suy nghĩ sâu sắc trong năm phút

"Cố tổng."

Cố Thượng An mỉm cười cổ vũ tôi nói tiếp.

"Ba ngàn vạn này là sau thuế phải không?"

Trở lại bàn làm việc, tôi cất biểu ngữ và chỉnh sửa câu hỏi trên trang lúc trước.

"Mục tiêu hiện tại còn bảy ngàn vạn, tiến lên."

"Trời ạ, chủ post ngầu đét."

"IP từ Lê thành, hôm nay ở đó có án cướp bóc nào không?"

"Tốt hơn là giả. Nếu không thành công khiến trái tim tôi chua loét."

4

"Thẻ tiết kiệm có số đuôi 1234 của quý khách đã nhận được ba ngàn vạn nhân dân tệ vào tài khoản, số dư khả dụng hiện tại là 30067219,35 tệ." 

Trong lòng ấm áp biết bao.

Tôi đem số tiền kia gửi tiết kiệm định kỳ, mua nguyên một thùng kem Haagen Dazs, lại mua một phần gà rán thật lớn.

Thật sự là sinh hoạt ngợp trong vàng son.

Ngày hôm sau, tôi đi làm với khuôn mặt sưng tấy.

Cố Thượng An nhìn tôi.

"Cô lấy tiền làm cái gì rồi?"

Tôi vỗ vỗ gương mặt

"Đi một chuyến đến thẩm mỹ viện, còn không có tiêu sưng nữa."

Cố Thượng An không hiểu, nhưng cũng biểu thị tôn trọng quyết định của tôi.

"Ba ngàn vạn, cô có thể tiêu trong bao lâu?"

Tôi nghiêm túc suy nghĩ rồi trả lời.

"Nếu không mua nhà xe sang thì đủ dùng cả một đời."

"Tôi nghĩ qua so sánh với cuộc sống của cô trước đó thì tiền xác thực quan trọng hơn, tôi hiểu sự lựa chọn của cô."

Cố tổng, ngài sai rồi ạ, hiện tại cũng là tiền quan trọng hơn.

"Đúng rồi, mấy tên bắt cóc kia thế nào rồi, phán quyết mấy năm?"

Cố Thượng An sững sờ.

"Ừm, chuyện này chúng ta sẽ xử lý riêng."

Xử lý ...là sao?

"Cố tổng, tôi cảm thấy, kỳ thật bọn hắn cũng chưa tạo thành hậu quả gì quá nghiêm trọng, không đến mức phải...xử lý?"

Cho anh ăn ngon uống sướng, tên bắt cóc thì ngốc nghếch muốn chết, có thể là do quá ngốc mới lạc lối như thế.

"Chỉ là đánh một trận thôi."

Đánh thì nói đánh, nói xử lý gì chứ, trách tôi không suy nghĩ nhiều được sao.

5

Đồng nghiệp đều cảm thấy, lần này chắc chắn tôi đã thu được lợi ích không nhỏ.

Nhưng sau khi quan sát tôi được chừng một tháng, bọn hắn bắt đầu hoài nghi phán đoán của chính mình.

Làm gì có kẻ giàu mới nổi nào, ngày nào cũng xách túi trà sữa đi làm, mở mồm ngậm miệng đều là mã giảm giá, thức ăn ngoài, còn xách đồ giải khát công ty về nhà.

Bọn hắn làm sao có thể hiểu, tôi vừa mở mắt liền là kẻ xuyên không mắc nợ một ngàn vạn đây.

"Hàm Nghiên, cô có nghe nói hay không, mẹ Cố tổng gần đây đang ép hắn kết hôn đấy."

"Cái này rất bình thường mà."

Trong tiểu thuyết khẳng định mẹ Cố tổng, không phải nói: "Cho cô năm trăm vạn rời khỏi con trai tôi", thì cũng là "Nguyện vọng lớn nhất trước khi chết của mẹ, là nhìn thấy con kết hôn" các kiểu.

"Nghe nói Cố tổng luôn có người trong lòng, nhưng cầu hôn rồi mà bị người ta cự tuyệt."

Tôi kinh ngạc, không nghĩ tới tổng tài Cố Thượng An cũng có thiết lập cũ kỹ như vậy.

Cho nên ngày đó hắn đột nhiên nói tôi chọn kết hôn với hắn, chắc hẳn bị đả kích không nhẹ đi.

"Thật không rõ tại sao có người còn có thể cự tuyệt Cố tổng a ."

Tôi nhàn nhàn nói:

"Đó nhất định là người thanh cao thoát tục, hẳn là một cô gái xem tiền tài như cỏ rác."

6

Hôm nay tâm tình của Cố Thượng An tựa hồ không được tốt.

Hắn cũng không biểu hiện khác lạ gì so với ngày thường, chỉ là không chịu ăn thức ăn tôi đưa vào.

Tôi tưởng rằng hôm nay bánh bao, bánh quẩy, bánh nướng không hợp khẩu vị của hắn, lại gọi thêm một phần sandwich, hắn nhìn một chút, cuối cùng đem cho trợ lý Lý.

"Trợ lý Lý, Cố tổng hôm nay sao vậy?"

Trợ lý Lý ợ một cái.

"Cô không cần quản."

"Còn có, cơm trưa mua ít chút nhé, tôi thực sự ăn không hết hai phần đâu."

Đến trưa, nhìn Cố Thượng An có chút tiều tụy.

Tôi sợ hắn đói, không nghe theo trợ lý Lý khuyên bảo, mua hai phần cơm thịt bò cỡ lớn, cuối cùng tất cả đều vào bụng trợ lý Lý.

Trái tim con người đều là bằng xương bằng thịt, trái tim của Cố Thượng An ắc hẳn có dáng dấp máy in tiền, hắn hành hạ chính mình như thế, tôi vẫn có chút đau lòng.

Tổng tài có bộ dáng thế này, tám phần là bị tình yêu làm tổn thương. Giờ là lúc cần đến người khuyên bảo là tôi đây.

"Cố tổng, ngài không nên bởi vì một lần thất bại liền nhụt chí. Con gái mà, tính cách có thể hơi nội liễm một chút. Suy cho cùng, hôn nhân là chuyện cả đời nên người ta luôn có chút do dự."

Cố Thượng An như có điều suy nghĩ.

"Cô cảm thấy, tôi có nên thử một lần nữa không?"

"Nên vậy, ngài nên biểu hiện ra quyết tâm của chính mình."

Tôi vỗ vỗ bả vai hắn, biểu thị ý cổ vũ.

Mới vỗ mấy cái, Cố Thượng An bị tôi đập choáng bất tỉnh luôn rồi.

7

Tôi lái chiếc Bentley của Cố Thượng An, cùng trợ lý Lý đưa hắn đến bệnh viện.

Tim tôi đập loạn xạ, thứ nhất là sợ người hắn bị mình làm hỏng, thứ hai là sợ xe của hắn bị mình làm hỏng.

Nếu hắn mà xảy ra chuyện, không biết ba ngàn vạn kia của tôi có đủ để bồi thường hay không nữa.

Vì lo lắng, tôi quyết tâm đặt lịch khám sức khỏe toàn diện cho người còn đang hôn mê ở kia.

Chi phí rất đắt, tiêu hết hai ngàn tệ.

Cố Thượng An thật vất vả mới tỉnh lại, tôi lại thúc giục hắn tiếp tục đi làm kiểm tra sức khỏe toàn diện.

Vừa vặn hắn cái gì cũng chưa ăn, rất thích hợp làm kiểm tra sức khoẻ. Xong xuôi đã là 4 tiếng sau Cố Thượng An mới hoàn thành tất cả các hạng mục.

Kiểm tra sức khoẻ xong Cố Thượng An sắc mặt càng tái nhợt, đến phòng bệnh lại ngã xuống hôn mê bất tỉnh, khóe mắt tựa hồ còn có một tia lệ quang.

Mặc dù hôm nay tôi rất hào phóng nhưng cũng không cần phải cảm động như vậy chứ.

Anh bạn bác sĩ của Cố tổng cuối cùng cũng đến, treo một chai glucose truyền cho Cố Thượng An.

"Chỉ như vậy?"

"Chỉ như vậy."

"Vậy, người không phải là do tôi đập thành bệnh?"

"Tổng tài của cô cũng không phải làm bằng giấy, có thể là do hắn chưa ăn cơm, tụt huyết áp."

"Vậy hai ngàn tệ của tôi?" Chỉ tra ra bị tụt huyết áp thôi sao?

"Các báo cáo khác phải qua mấy ngày mới có kết quả."

"Vậy, nếu không..."

"Cố Thượng An, nhanh chóng tỉnh dậy đi, lại còn không tỉnh lại nữa thư ký nhỏ của anh lại phải khiến anh kiểm tra sức khoẻ thêm lần nữa rồi."

Đang hôn mê Cố Thượng An suy yếu mở mắt ra, cố gắng quật cường lắc lắc đầu.

Chai glucose kia đúng thật hiệu nghiệm, mới truyền được bao lâu đâu, nói tỉnh liền tỉnh rồi.

Truyền nước xong đêm đã khuya.

Tôi ăn cơm hộp được phát đến no nê và chìm vào giấc ngủ sâu trên ghế sofa.

Truyền nước xong Cố Thượng An bất chấp lỗ kim trên tay, lái xe chở tôi về nhà.

Đến cửa tiểu khu, tôi như tự cảm ứng được địa bàn của mình, mở to mắt, chuẩn bị xuống xe. Lại nghe Cố Thượng An nói.

"Giang Hàm Nghiên, cô lại cứu tôi thêm một lần nữa."

Người là tôi đập choáng, Cố tổng còn phải cám ơn tôi đấy.

"Cố tổng, ngài quá khách khí rồi. Ngài tụt huyết áp cũng là thất trách của tôi, đem tiền thuốc men trả lại cho tôi là được."

"Không được, tôi từ trước đến nay đều thưởng phạt rõ ràng."

8

Lại có một biểu ngữ khác trên bàn làm việc của tôi.

"Ái cương kính nghiệp, diệu thủ hồi xuân."

Diệu a, thật là diệu, để cho tôi nhận hết bao chế giễu.

"Tiểu Nghiên, cô một ngày tiếp một ngày, đều thấy việc nghĩa hăng hái đi làm."

"Khăn quàng đỏ trước ngực lại thêm đỏ thắm nha."

Tôi không ngóc đầu lên được, không thể không "tiến cung lần 2".

"Cố tổng, ngài không phải thưởng phạt rõ ràng sao? Phần thưởng này của ngài cùng với để cho tôi xấu hổ đến ch-ết khác nhau ở chỗ nào?"

Cố tổng gỡ kính mắt gọng vàng trên mũi xuống.

"Cô lại muốn làm lựa chọn sao?'

Tôi ngạc nhiên trừng to mắt

"Tôi có thể chứ?"

"Cô vẫn là có thể lựa chọn gả cho tôi, hoặc là ba ngàn vạn."

"Tôi chọn ba ngàn vạn."

"..."

Không nên a, tôi hẳn nên do dự một hồi mới đưa ra quyết đinh.

Chúng tôi mắt lớn trừng mắt nhỏ hồi lâu, Cố Thượng An bỗng đứng lên, đứng trước cửa sổ, phía sau là phồn hoa thành thị.

Giống Wechat bắt đầu khởi động giao diện. Hắn bắt đầu nói:

"Giang Hàm Nghiên, cô có biết không , năm 19 tuổi giá trị bản thân tôi đã là 24.8 tỉ."

"Cố tổng, ngài đương nhiên có giá trị hơn nhiều so ba ngàn vạn, nhưng tôi là người nông cạn, tôi chỉ biết ba ngàn vạn giá trị ba ngàn vạn, giá trị con người thâm bất khả trắc, đến cùng với tôi đều là ẩn số."

"Vậy bây giờ cô biết rồi đó."

"Cũng không biết ...... nhưng mà, trong tim tôi phân lượng ba ngàn vạn làm sao so sánh được với ngài?"

Tôi bẹp miệng.

"Đáng tiếc thật, nhưng tôi muốn phụ trách lựa chọn của chính mình, lần sau tôi nhất định sẽ cân nhắc thêm."

Tôi vui vẻ trở lại làm việc, đem cờ đỏ cùng banner trên bàn làm việc tháo xuống.

"Cố tổng đồng ý cho cô lấy xuống rồi sao? Chúng tôi còn nghĩ hắn bị bà chủ tương lai cự tuyệt, tâm tình không tốt nên kiếm chuyện với cô nữa."

Khó trách lại muốn tôi gả cho hắn, nguyên lai lại bị cự tuyệt.

Chẳng lẽ hệ thống này bug tại đây, chỉ cần Cố tổng bị cự tuyệt, liền sẽ phát động cơ chế 2 chọn 1, nếu vậy thì thật sự là hack cực lớn rồi.

9

Cố tổng gần nhất tâm tình không tệ.

Hắn cao hứng không biểu hiện rõ ràng, là tôi thông qua mổ xẻ từng chi tiết phân tích ra được.

Nghe nói, người thích chia sẻ sinh hoạt cuộc sống với người khác, thường thường là người đang có cảm giác hạnh phúc.

Cố Thượng An gần đây rất thích chia sẻ cuộc sống của hắn.

Hắn bắt đầu đăng tin trên vòng bàn bè, trên các tấm ảnh hắn chia sẻ đều là các mặt hàng của các nhãn hàng xa xỉ, hiển lộ ra logo đắt đỏ, tiện thể định vị địa chỉ nơi bán.

Tôi từng cái đều bấm like.

Xem ra hắn cùng bà chủ tương lai ở chung không tồi, trầm ổn như Cố tổng cũng bắt đầu có chút khoe khoang rồi.

Thỉnh thoảng, hắn còn phát cho tôi một số tiêu đề bài báo trên mạng.

"Doanh nhân thiên tài mới 27 tuổi, giải mã người cầm quyền trẻ tuổi nhất tập đoàn Cố thị."

"Hạng năm Bảng xếp hạng những người giàu có nhất thế giới, bí ẩn thời niên thiếu của thái tử gia Cố thị."

Tôi nhanh chóng ấn mở, ấn thích tất cả bình luận, nhanh chóng Screenshots, sau đó gửi cho Cố Thượng An, lại thêm vài câu khen ngợi chân thành.

Trông cậy vào chính mình hoàn thành nhiệm vụ là không được rồi, tôi chỉ có thể từ trên đầu dê béo này kiếm chút lông da.

Tài lực của Cố Thượng An, chính là lực lượng của tôi, ai dám nói Cố Thượng An điều gì không tốt, tôi là người thứ nhất không tha cho hắn.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro