HỆ THỐNG! ANH CÒN LIÊM SỈ CHỨ??

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tên truyện: Hệ thống!  Anh còn liêm sỉ chứ??

Thể loại: xuyên nhanh, chủ thụ, sủng.

Cp : Bên ngoài nai tơ nội tâm lang sói bị thanh khống nhẹ thụ X Phúc hắc vô sỉ hệ thống hóa người công

Tác giả : Nhan Thiên Túy

Tính tính cũng đã trên 400 tiểu thế giới từng đi qua cho đến bây giờ...

Lập Tranh, con một trong một gia đình giàu có, cha mẹ yêu thương hết mực, nhưng lại thần kỳ sinh ra một chút tâm lý vặn vẹo khác người. Một lần vô tình mở mắt ra đã bị nhốt ở nơi này... một không gian trống rỗng cô quạnh.

Hắn nhắm mắt, nhớ lại tình cảnh lần đầu tiên mình đến nơi này. Dù đã qua trăm ngàn năm nhưng vẫn như mới ngày hôm qua, lúc hắn đang trên đường đi học về thì bị vật thể nào đó đập vào mặt, mở mắt ra đã ở đây, trên tay là một chiếc vòng bạc tinh xảo. Lập Tranh chưa từng đọc tiểu thuyết hay xem bất kỳ phim ảnh nào nên vô cùng mới lạ với thứ gọi là "Hệ thống" này.

Nhưng chưa kịp hiểu biết điều gì, hắn đã bị cái hệ thống chó má ép buộc xuyên qua nhiều thế giới khác nhau để hoàn thành "Nguyện vọng cuối cùng". Nói trắng ra là thực hiện ước nguyện của người đã mất. Hắn xuyên vào thân xác của nguyên chủ, bị ép phải đi làm này làm nọ theo ý muốn trước khi chết của họ, sau đó ngỏm ! Từ những việc nhỏ nhặt như mua một cái bánh ngọt đến chuyện lớn như thống nhất đất nước... Giết người, phóng hỏa hay cứu với chúng sanh... Lập Tranh phải thực hiện tất cả nếu không phải nhận sự trừng phạt tàn khốc từ hệ thống. Ví dụ như...

Lập Tranh không phải thánh mẫu, thậm chí tính cách lại rất tiêu cực. Cái gì mà cứu một mạng người như xây 7 tòa tháp... có bệnh mới tin !!! Hắn thà đi dọn chuồng heo còn hơn cứu người, vừa nghĩ liền thấy ghê tởm.

Và kết quả là sang kiếp tiếp theo hắn bị hệ thống chết tiệt quẳng vào một trại nuôi lợn gần 300 con, bắt hắn dọn dẹp suốt một tháng. Hắn vẫn nhớ như in sự căm tức uất nghẹn vô cùng của bản thân, ngón giữa cũng đã dựng thẳng lên trời. Ta thao!!!  Uống lộn thuốc hay sao mà đến chết vẫn muốn chăm lợn???

Lại nhớ đến cái hệ thống đã mang lại bao khổ ải cho hắn, ban đầu chỉ là một màn hình ảo với những dòng chữ nhiệm vụ đơn giản lại nhạt nhẽo. Theo thời gian đã thăng cấp thành giọng nói cứng ngắt lạnh lẽo như người máy. Cho tới một ngày...

"Xin chào... Ký chủ của tôi...! "

Giọng nói trầm thấp gợi cảm của nam nhân vang lên trong đầu làm Lập Tranh ngây người hồi lâu. Có lẽ cô độc một mình suốt một thời gian dài khiến hắn cảm thấy vô cùng nhớ nhung thế giới mà hắn đã từng thuộc về. Vì thế giọng nói này, thanh âm này đã khiến hắn không thể tự chủ mà chìm đắm...

- "Bảo bối... em lại thất thần rồi !"

Chất giọng khàn đục quyến rũ chết người không đền mạng lại mang vài phần bất mãn của nam nhân vang lên bên tai Lập Tranh, theo sau đó là một cú thúc mạnh mẽ lực đạo 10 phần trực tiếp tha hắn về với thực tại.

- "A... a... chậm... chậm chút... đau a..."

Con mẹ nó !! Thật muốn quay ngược về quá khứ vả chết bản thân, sao có thể dại trai như thế chứ ?!

Hắn một bên khó chịu vặn vẹo thân thể, rên rỉ ngọt nị van xin người phía trên, một bên hung hăng phỉ nhổ hành vi tự dâng mình cho tên nam nhân vô sỉ khốn kiếp không có đạo đức nghề nghiệp này.

Làm hệ thống mà một chút liêm sỉ cũng méo có là thế nào ??? Dụ dỗ trẻ chưa thành niên mà tự cho mình có thành tựu lại là thế nào nữa ???

Dường như quên mình là một cái lão yêu quái sống hơn ngàn năm. Lập Tranh tuyệt đối không thừa nhận bản thân từng chỉ vì một âm thanh của nam nhân mà hận không thể dán dính lên người đối phương,  quá ngu !!!

Nguồn: Nhan Thiên Túy

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro