No 03. Hoa nở mùa đông

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


「𝓗𝓪̀𝓷𝓰 𝓝𝓱𝓾𝓪̣̂𝓷」𝓗𝓸𝓪 𝓷𝓸̛̉ 𝓶𝓾̀𝓪 đ𝓸̂𝓷𝓰

"Hãy uống một ly để tiêu tan những muộn phiền và chỉ muốn em đi cùng anh. Cái kết tốt đẹp được ôm trọn vào lòng."

"Lỗi lầm trong vườn hoa", ai biết cánh đồng trồng hoa cẩm tú, ai biết cánh đồng hoa này đã từng chôn vùi một mỹ nhân?

Sự việc bắt đầu phải nói đến từ kỳ nghỉ hè, sau những nỗ lực không ngừng, cuối cùng sân khấu "Lỗi lầm trong vườn hoa" đã được Tả Hàng và Trần Thiên Nhuận tiếp nhận. Sau khi biết tin, Tả Hàng vô cùng phấn khích, anh đã không ngủ suốt đêm, vòng tay của mình lên người bạn trai nhỏ quý giá của mình - người đã buộc phải thở một cách khó khăn.

Tả Hàng thích cách Trần Thiên Nhuận chơi violin. Trong quá trình chuẩn bị cho sân khấu này, anh đã không ngần ngại để Trần Thiên Nhuận chơi violin, Trần Thiên Nhuận cũng không từ chối.

Cho đến khi lên sân khấu, hai người mới nhận ra mình đã tới vách núi, không có khả năng lùi lại nên rất căng thẳng. Tả Hàng hôm đó tưng bừng như gió xuân, có lẽ là vì được bạn trai nhỏ hôn cổ vũ trước khi sân khấu bắt đầu.

Cũng nhờ nó mà cả hai thể hiện rất tốt trên sân đấu. Sau khi sân khấu kết thúc, hai người rủ nhau đi ăn lẩu chúc mừng. Tả Hàng đã hồi hận ngay lập tức, vì giờ anh đang ở trên xe cấp cứu, ôm bạn trai bị ngất xỉu của mình.

Mọi thứ xảy ra quá nhanh, Tả Hàng chưa tìm ra nguyên nhân và hậu quả của mọi việc. Đèn trước phòng mổ sáng lên, Tả Hàng vẫn quanh quẩn trong mớ rối tung rối mù, anh không hiểu một bữa lẩu có thể gây ra nhiều chuyện như vậy. Đầu óc của Tả Hang ong ong trước câu nói của bác sĩ khi kết thúc cuộc phẫu thuật

"Ung thư dạ dày giai đoạn cuối, người nhà hãy chuẩn bị tâm lý"

Hoàn toàn sụp đổ. Thế giới này như tan thành nhiều mảnh vỡ, nó rơi xuống chung quanh người anh.

Tả Hàng không biết mình sống sót bằng cách nào, chỉ biết khi nghe tin thì ngất xỉu, sau đó tỉnh dậy bên cạnh giường bệnh của Trần Thiên Nhuận, khuôn mặt và cơ thể gầy gò hiện ra trước mắt anh.

"A Nhuận?"

Tả Hàng ngập ngừng hỏi.

"Nước..."

Tả Hàng vội vàng rót cốc nước cho Trần Thiên Nhuận.

"Hàng ca, em khó chịu quá ... em sẽ không thể chơi violin cho anh nữa..."

"Đừng nói nhảm, A Nhuận sẽ chơi violin cho anh cả đời, A Nhuận sẽ chơi violin cho anh hết đời này ..." Nói xong, Tả Hàng cúi đầu nức nở.

Trần Thiên Nhuận vuốt má Tả Hàng lau nước mắt, nghĩ đến việc sẽ không thể đi cùng người yêu được bao lâu, đôi mắt cậu cũng lặng lẽ đỏ hoe.

"Được rồi, Tả Hàng. Hứa với em, anh phải ... vui và hạnh phúc ... Cứ coi như là ... kết thúc lần cuối cùng cho em, Tả Hàng, anh phải nhớ đến em, nhớ em ... yêu em mãi mãi"

Cậu trút hơi thở cuối cùng, cây đàn bên cạnh phát ra âm thanh rơi xuống và giọt nước mắt chảy ra từ khóe mắt Trần Thiên Nhuận, giống như niềm tiếc thương cuối cùng dành cho thế giới.

"A Nhuận? A Nhuận! A Nhuận, mở mắt ra nhìn anh đi? Mở mắt ra và nhìn anh đi! Bác sĩ ... bác sĩ! Bác sĩ!"

Đèn trong phòng mổ lại bật sáng, nhưng lần này Chúa không chọn cách đáp ứng cho đôi tình nhân mà đưa Trần Thiên Nhuận đi và để lại Tả Hàng một mình rong ruổi khắp thế giới.

Cửa phòng mổ bật mở, bác sĩ lắc đầu bất lực.

"Xin lỗi, chúng tôi đã cố gắng hết sức, xin lỗi ..."

Trong phút chốc, tất cả kí ức ùa về trong lòng, Tả Hàng cảm thấy trong lòng thắt lại, như thể đột nhiên thiếu mất một mảnh, đáy lòng Tả Hàng trở nên cằn cỗi không một ngọn cỏ, khu vườn bí mật rậm rạp một thời trở nên vô hồn.

Khu vườn bí mật, đúng vậy, anh ấy suýt nữa đã quên mất. Anh cũng có một khu vườn bí mật với Trần Thiên Nhuận. Trần Thiên Nhuận nói rằng cậu thích hoa hồng , vì vậy anh đã để cậu ấy trồng rất nhiều loại hoa hồng. Tả Hàng hỏi cậu tại sao, cậu nói:

"Hoa hồng đen tượng trưng cho tình yêu đầy tiếc nuối. Người ta nói rằng hoa hồng đen còn tượng trưng cho một tình yêu đầy bi kịch. Là sự kết thúc của một điều gì đó đó như một mối quan hệ hay một sự nghiệp. Và thậm chí nó còn là biểu tượng của sự hận thù. Nó cũng tượng trưng cho tình yêu kéo dài cho đến chết. Anh không nghĩ nó đặc biệt đẹp sao?"

Tả Hàng cười nhìn cậu.

Tang lễ của Trần Thiên Nhuận diễn ra vào một ngày mưa. Tả Hàng không chọn hỏa táng hay giao cậu cho bệnh viện mà chôn xác Trần Thiên Nhuận trong khu vườn bí mật của họ. Có lẽ, chính là khu vườn hoa hồng ấy.

___________

#Layla
#R13U
#CalanthaCurts

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro