Tặng cô bé ngốc.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Em nói không nhớ anh
Cây mùa hè có lá
Em đốt đống lá vàng
Cho hạ hết thu sang.

Em nói không chờ tin
Ai vừa vào đấy nhỉ ?
Im đi con chó vàng
Mau rượt chú đưa thư.

Em nói em chẳng ngốc
Đây một xấp giấy bài
Những con mười nóng hổi
Một mực đỏ, không xanh.😆

Em cầm con dao nhỏ
Em khắc lên vách nhà
Những lần anh đáng ghét
Đây nhỏ nhỏ con tim.

Anh đừng hòng em giận
Em có giận gì đâu
Em mặt mâm bánh bèo
Bởi giấc ngủ trưa quên.

Đôi mắt em ửng đỏ
Đôi môi em dỗi hờn
Chân mày em chém nhẹ
Anh còn chờ gì nữa ?

Mau xin lỗi em đi !

Mau xin lỗi em đi,
Thân này em bé bỏng
Những hờn ghen dẫu nhẹ
Chẳng chứa nỗi đâu anh.

Mau xin lỗi em đi ;

Em là công chúa nhỏ
Anh cầm lon hát dạo
Kiệu này em hé nhẹ
Là phúc đức của anh.

Mau xin lỗi em đi !

Lời năn nỉ thật nhiều,
Trăm truyện cười thật ngắn
Cùng đôi môi ấm nóng
Hôn trên cổ em run.

Hôn trên cổ em run
Chẳng làm em hết giận
Chỉ là sao thấy nhột
Nên mới cười đấy thôi.
..
Thôi tha lỗi cho anh !

Sau này đừng thế nữa.
Mỗi lần em thức dậy
Phải thấy mắt anh xanh
Phải thấy môi anh nóng
Phải thấy ngực anh đầy
Đôi bờ vai siết chặt
Và câu nói yêu em.

Anh phải nói yêu em
Trăm lần ngàn lần nữa
Rồi trăm trăm vạn vạn
Rồi triệu triệu tỉ ti

Anh phải nói yêu em
Dẫu khi em thấy chán
Vẫn phải nói yêu em.
Vẫn phải nói yêu em..

Bởi con tim em nhỏ
Bởi thân xác em mềm
Lần đầu anh nói thế
Đã trao hết cho anh.

Anh phải nói yêu em
Và yêu em nhiều nữa
Bởi tình yêu anh đó
Là nhịp sống của em.

Yêu anh.
Yêu anh.!

T L V.

Bó tay. Viết cho vừa lòng bé. Cảm giác như không phải chỉ đang đeo xích, còn có thêm bảng tên với số điện thoại của chủ nhân.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro