Con đường tận.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xin hãy đưa, tôi về nhà
Khi giấc mơ trong đời đã hết
Cho bước chân, hoang tìm lại
Tên tháng năm, tên người lạnh lẽo.

Hai cánh tay, mang tội tình
Nhưng trái tim non trần nhỏ bé
Quên hết đi, con đường dài
Buông xuống đây, thân mệt nhoài
Cho ta được nằm nghiêng
Cho tim được nằm nghiêng
Trong giấc ngủ vô biên.
...._....

Xin hãy đưa ta về nhà
Nơi chốn đây không cần nỗi nhớ
Câu hát trong tim còn đọng
Như áng mây bay về vội vã.

Ai nắm tay, ai người tình
Ai đứng bên ai nhìn hờ hững
Ai bước chung ai đợi chờ
Ai khóc than ,ai bội thề
Cho tên được gọi lên
Cho tên được lãng quên
Trong đống cỏ xanh lơ.

Người có nhớ, người có quên,
trong nắng mới hát mặt trời trở lại.

Trong giấc ngủ mệt nhoài,
trong khát vọng không tên,
trong tiếng gọi miên man.
...._....

Từng ngày từng hát,
từng ngày từng vui,
từng ngày từng ca vang say.

Trên cánh đồng, có người tình,
và đêm gió mát,
loài cỏ non gai đan nhau,
ôm nhau dật dờ.

Từng ngày từng lướt,
từng ngày từng xoay,
từng ngày từng yêu say mê.

Thân xác này, đã mệt nhoài,
và con tim trắng,
đành bỏ thôi, ba cây đinh,
đưa ta về cùng.

Xin hãy đưa, con về nhà,
xin hãy đưa ta về nhà,
xin hãy đưa anh về nhà. !

Xin hãy đưa, xin hãy đưa,
xin hãy đưa.... về nhà.

Con đường tận.

Con của cha. Bụt !

Con mệt lắm cha ơi. ! Mệt nhiều lắm...

https://m.facebook.com/story.php?story_fbid=198988924476684&id=100030967342410

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro