Viết cho em (4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hợp tan đã quen,
Cay đắng đã nhiều.
Xin quân tử chớ sợ lòng thiếp lạnh
Bước dặm trường ai nhớ chuyện gối chăn.

Đào hồng tơi tả,
Cỏ úa lại xanh.
Đem hương nồng say lòng người lữ khách
Biệt ly rồi son phấn... đẫm..phũ..phai.

Cầm ơi ! Cùng ta nâng tiếng hát
Khóc Tương Dương, khóc Tấn, khóc Tần.
Rót đi rượu nhạt tình cô phụ
Rót đủ đầy hóa rượu giao bôi.
Chinh nhân hỡi hồn say đất khách
Nén hương trầm có dắt lối huynh.
Đời ca kỹ đã buông tâm kết
Kiếp này ! Thiếp xin đến với Lang.

T L V.

Đã say xin đừng lay ta tỉnh
Tỉnh rồi sẽ thấy quá đắng cay
Rượu đủ nồng chén lòng ai khóc
Hỡi ơi ! chén tỉnh chén đọa đày.

***

*Tấn, Tần : nước Tấn, nước Tần thời xuân thu chiến quốc. Lấy từ thành ngữ Tấn Tần chi hảo. Thời bấy giờ, quan lại, quý tộc, hoàng thất của hai nước Tấn và Tần thường xuyên thông hôn. Khiến mối quan hệ về chính trị, kinh tế, ngoại giao của hai nước vô cùng bền chặt, hai mà như một.
Nên duyên Tấn Tần ý nói đến những mối quan hệ tốt đẹp, lâu dài, có tương lai.

* Tương Dương : ở đây sử dụng theo nghĩa cổ trong cách viết phồn thể. Nói đến thành cổ Tương Dương năm xưa, nằm bên bờ sông Tương Giang. Có vị trí chiến lược hết sức quan trọng, là ranh giới phân chia hai miền nam bắc Trung Hoa cổ.
Tại đây thường xuyên xảy ra chinh chiến, tráng sĩ có đến không có về. Thường nói chia tay tại Tương Dương, ý là chia tay mãi mãi.

Ý dùng trong câu thơ có thể hiểu là : người con gái khóc cho người tình đã ra đi mãi mãi của mình. Rồi khóc cho duyên lứa đôi không bao giờ thành của mình.
Từ đó sẽ hiểu được nghĩa của "chinh nhân" và "nén hương trầm".

Người con gái kia thật sự vẫn chưa chính thức thành thân với tình lang của mình, thì hai người đã âm dương đôi ngã chia ly. Nên mới mượn chén rượu uống một mình, rước hồn người xưa trở lại, để cùng lấy rượu nhạt cô phụ mà hợp thành rượu tân hôn để nên nghĩa vợ chồng. Từ đó mới đủ danh phận cho hai tiếng 'thiếp'  'lang'.

Còn ở câu cuối, năm đó ta viết là 'kiếm này' sau mới đổi lại là 'kiếp này'. Cả hai đều đau khổ như nhau, chẳng qua là ý sau có che giấu đi một chút.

Còn từ Lang, chính là lấy trong lang quân. Chẳng qua viết sai lỗi chính tả nên mới thành ra in hoa vậy thôi. Không hề có ý gì khác, thề luôn, có bóng đèn hột vịt làm chứng.

Còn đây là bài thơ trong tranh vẽ của ta.

***

Con tim ơi sao mày dốt toán thế
Phép cộng vào lại cứ để vơi đi.
Tham lam góp thêm thật nhiều nhung nhớ
Để cuối cùng kết quả lại bằng không.!

***

Người tặng cảm xúc để ta viết bài thơ kia không phải là thiếu nữ trong tranh kia. Mà là một người khác. Sau này nếu xin phép được rồi thì ta sẽ họa bức tranh của người ấy rồi thay vào, đảm bảo đẹp hơn nhiều. Rồi cũng nhân đó mà xin phép cảm nhận từ cô ấy mà viết thêm một chương trong bộ tiểu thuyết "Những người phụ nữ tuyệt vời" của ta.
Nếu các ngươi có đọc truyện của ta thì cũng biết sơ sơ về người đó rồi.
Chính là cái thiên cổ kỳ án, chấn động trời xanh  mà Bao Công cũng phải bó tay đó.
Ta tin là nếu xin phép được, chắc chắn bộ tiểu thuyết kia của ta sẽ không tầm thường đâu. Nói là để đời cũng không quá.
Đành phải chờ cơ hội thích hợp thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro