Chương 105

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc trong lòng có bất an, cảm giác lo lắng từng giây từng phút thực sự khiến người giày vò

Bất quá mới hai ngày ngắn ngủi, Cung Viễn Chủy lại giống như đã trải qua cả đời

Trên đời này có rất nhiều chuyện xảy ra, kỳ thực khiến người cảm thấy rất không chân thực

Giống như Cung Viễn Chủy thường xuyên hoài nghi chuyện xảy ra giữa mình và Tuyết Trùng Tử rốt cuộc có phải là giấc mơ ảo tưởng của cậu không

Nếu không phải trong tay cậu còn cầm lệnh bài Tuyết cung mà Tuyết Trùng Tử đưa lại cho cậu, cậu đại khái cũng không cho rằng mình hóa ra cư nhiên cũng có một vị trí nhỏ trong lòng Tuyết Trùng Tử

Cậu vì thân thể không khỏe mà ngất xỉu, sau khi tỉnh lại, chạy tới Vũ cung hỏi thăm chuyện của Tuyết Trùng Tử, nghĩ có lẽ Vân Vi Sam cũng biết được chút gì

Nhưng sau đấy cậu từ trong miệng Vân Vi Sam biết được, sau khi Cung Tử Vũ đi Tuyết cung, tạm thời không có tin tức mới gì truyền về

Vân Vi Sam cũng bất an như Cung Viễn Chủy, luôn phái Kim Phồn đi hỏi thăm tin tức, nhưng dường như tất cả thị vệ đều nói:

Tuyết trưởng lão đặc biệt hạ lệnh, vì Cung Thượng Giác không ở trong Cung môn, người chủ yếu cầm quyền đều ở Tuyết cung núi sau giúp Tuyết Trùng Tử chuyện chữa trị, cho nên, bây giờ Cung môn tiến vào thời điểm giới nghiêm đặc biệt chặt chẽ

Chấp Nhẫn Cung Tử Vũ không ở núi trước, Cung nhị Cung Thượng Giác ra ngoài chưa về, hai vị Tuyết, Nguyệt trưởng lão đều đang bận

Nhưng may mà núi trước còn có Chấp Nhẫn phu nhân Vân Vi Sam và Kim Phồn trấn an lòng người, khiến người các cung không tới mức quá hoảng hốt

Bầu không khí của Cung môn mấy ngày nay đặc biệt quái dị, nhưng chỉ có đại tiểu thư của Thương cung, Cung Tử Thương không bị một chút ảnh hưởng nào

Sau khi Cung Tử Thương đẩy nhanh tốc độ chế tác xong bao tay đặc biệt cho Cung Viễn Chủy, đã bắt đầu chăm chú chuẩn bị cho hôn sự của nàng và Kim Phồn

Người ngoài thấy nàng như vậy, hơn nữa đám hạ nhân luôn không tránh được bàn luận vài câu, nói nàng vô tâm vô phế, dường như không quá quan tâm tới người nhà

Dù sao quan hệ vi diệu của Tuyết Trùng Tử ở núi sau và Cung Viễn Chủy đã nháo quá ầm ĩ, trên dưới Cung môn không người nào không biết, không người nào không hiểu

Bây giờ, Tuyết Trùng Tử bế quan tiếp nhận chữa trị, tính mạng ở trong nguy nan thì thôi, ngay cả người cầm quyền của các cung khác cũng bị liên lụy, kết quả chưa biết thế nào

Cung Viễn Chủy gần đây sức khỏe cũng không tốt, nghe nói người yếu ngất xỉu

Nhưng cảm giác Cung Tử Thương không quan tâm với những thứ này, cũng không cố tình thể hiện quan tâm, trái lại còn vui vẻ bận rộn chuẩn bị hôn sự của mình

Nhưng có lúc, chính mắt chứng kiến, chính tai nghe thấy, cũng chưa chắc đã là sự thật

Cung Tử Thương đặc biệt tự thành một phái như vậy, kỳ thực có suy nghĩ riêng của nàng

"Chỉ lo lắng không có tác dụng gì sao ? Chẳng lẽ chỉ cần mặt mày ủ rũ khiến lòng người hốt hoảng như các ngươi là có thể giúp đỡ được gì sao ?" Cung Tử Thương kỳ thực suy nghĩ rất thông suốt, cũng cực kỳ khác người

Một buổi sáng, nàng hưng phấn cầm một đống mẫu vải mang tới Vũ cung cho Vân Vi Sam xem, nói là nàng muốn lựa vải và kiểu dáng để may hỉ phục, muốn Vân Vi Sam cho nàng ý kiến

Kim Phồn lo lắng cho đám người Cung Tử Vũ và Tuyết Trùng Tử cùng các trưởng lão, mấy ngày nay sắc mặt sầu lo rất nhiều, thực sự không có tâm tư suy xét chuyện hôn sự

Tuy Vân Vi Sam quan tâm chuyện khác, nhưng thấy Cung Tử Thương hứng thú như vậy, nàng cũng không muốn phá hỏng tâm tình của đối phương, cho dù bản thân ưu tư rất nhiều, nhưng vẫn cực lực phối hợp với Cung Tử Thương cùng thương lượng chuẩn bị hôn sự

Cung Tử Thương luôn tính là người lạc quan, cho dù là trời sập cũng lấy đấy làm chăn đắp

Nàng cảm thấy nếu chuyện đã xảy ra, hơn nữa bọn họ đều bất lực, không bằng dứt khoát làm chuyện mình có thể làm, cần gì ưu phiền quá độ

Dù sao đi tới đâu hay tới đấy, nàng luôn tin những chuyện phiền lòng này chắc chắn sẽ được giải quyết rất tốt

Nói tới cùng, chuyện nhất định phải xảy ra chung quy cũng sẽ xảy ra, cũng không ngăn cản được

Bất luận là chuyện tốt, hay là chuyện xấu, đều đã được định sẵn

Nếu đã như vậy, cũng không cần buồn lo vô cớ, tự chuốc lấy phiền não

Nhưng cho dù như vậy, Cung Tử Thương cũng không vô tâm vô phế như phần lớn người nói

Tuy ở ngoài không tỏ vẻ quan tâm với mọi người, nhưng Cung Tử Thương cũng lén cầu nguyện cho người thân, bằng hữu không ít lần

Mấy ngày nay, nàng thoạt nhìn như bình thường tới Vũ cung tìm Kim Phồn, tìm Vân Vi Sam, tuy như muốn tìm người thương lượng hôn sự, nhưng kỳ thực cũng là tới hỏi thăm, xem núi sau có truyền tới tin mới gì không

Hơn nữa, mỗi lần nàng rời khỏi Vũ cung, luôn sẽ lấy đủ lý do kỳ quái, đặc biệt đi Giác cung thăm Cung Viễn Chủy

Giống như sáng hôm qua trời còn chưa sáng, Cung Tử Thương từ rất xa chạy tới Giác cung, chỉ là vì hỏi Cung Viễn Chủy có muốn làm "chuột bạch thử nghiệm" của nàng không, nói là nàng muốn tự tay làm chút điểm tâm cho Kim Phồn, nhưng lại sợ đối phương ghét bỏ, cho nên định hỏi Cung Viễn Chủy quanh năm lấy thân thử độc có thể giúp nàng "thử đồ ăn" không

Cung Viễn Chủy chỉ cảm thấy khó hiểu, cậu tâm tình không tốt, không có chút kiên nhẫn, trực tiếp bảo Kim Phục tiễn Cung Tử Thương phiền lòng ra ngoài

Nhưng nói tới cũng kỳ quái, Cung Tử Thương thực sự giống một ngọn cỏ có sức sống ngoan cường

Nàng buổi sáng mới bị Cung Viễn Chủy đuổi ra ngoài, trái lại cũng không ghi hận hay khổ sở, lúc giữa trưa đi Vũ cung một chuyến xong, còn đặc biệt chạy tới Giác cung tìm Cung Viễn Chủy

Lý do lần này cũng đặc biệt kỳ quái, nói là nàng tâm huyết dâng trào, chạy tới hỏi xem Cung Viễn Chủy thử đeo bao tay nàng đặc chế chưa

Nàng nói, nàng muốn thu thập suy nghĩ có tâm của người sử dụng sau khi trải nghiệm, như vậy xem có thể cải tiến gì không, tăng tiến tay nghề của nàng trở nên càng tốt hơn

Cung Viễn Chủy đương nhiên mắng nàng có bệnh, cảm thấy nàng quá rảnh rỗi, sau đó không nói nhiều lời lại bảo Kim Phục tiễn Cung Tử Thương ra khỏi Giác cung

Cung Tử Thương là ai ?

Chỉ cần da mặt đủ dày thì sẽ vô địch thiên hạ

Cung Viễn Chủy cho rằng Cung Tử Thương sẽ không muốn tới tìm cậu nữa

Nhưng không nghĩ tới, buổi chiều Cung Tử Thương lại mặt dày chạy tới Giác cung, lần này lý do của nàng là:

Nàng bận chuẩn bị hôn sự, lại trong lòng khẩn trương, luôn thức đêm, muốn hỏi xem Cung Viễn Chủy có kỳ dược gì có thể hồi xuân, khiến người uống xong có thể sắc mặt rạng rỡ, quay về bộ dạng thiếu nữ thanh xuân không

Cung Viễn Chủy lần này ngay cả nói cũng lười, cũng không mắng người nữa, trực tiếp phất tay ra hiệu với Kim Phục, chỉ thấy Kim Phục tận trung với công việc, theo ý của Cung Viễn Chủy lập tức mời Cung Tử Thương ra ngoài

Mãi tới khi đi ra ngoài cửa của Giác cung, Cung Tử Thương mới khôi phục bình thường, nhẹ giọng hỏi Kim Phục, quan tâm Cung Viễn Chủy có dùng dược đúng giờ không

Trong lòng Kim Phục hiểu rõ Cung Tử Thương kỳ thực rất quan tâm Cung Viễn Chủy, đương nhiên cũng cảm kích với đại tiểu thư này

Lập tức, trong phòng chỉ còn lại một mình Cung Viễn Chủy, kỳ thực ngoài miệng không nói, nhưng trong lòng cũng có cảm giác

Tuy Cung Viễn Chủy luôn cảm thấy tâm tình phiền muộn, nhưng từ khi có Cung Tử Thương năm lần bảy lượt tới đây chọc cậu tức giận, không biết vì sao, hành động này cư nhiên cũng dần dần khiến Cung Viễn Chủy không cảm thấy tịch mịch như vậy nữa

Dù sao dưới trạng thái giới nghiêm của Cung môn, bất luận ban ngày hay ban đêm, thị vệ các cung đều canh chừng đặc biệt nghiêm ngặt

Trưởng lão viện phái thị vệ hoàng ngọc và hồng ngọc luân phiên tuần tra khắp nơi

Bầu không khí này lộ vẻ khẩn trương khó hiểu, khiến trên dưới Cung môn hoảng sợ

Sức khỏe của Cung Viễn Chủy còn chưa khôi phục hoàn toàn, tạm thời miễn việc xử phạt

Nhưng vì vậy, cậu không nhận được tin tức liên quan tới Tuyết Trùng Tử, cũng chỉ có thể lo lắng chờ đợi, không có việc gì để làm khiến cảm giác bất lực, lo lắng lại càng sâu

Cung Viễn Chủy vốn định đi Vũ cung thám thính tin tức, nhưng sau đấy mới phát hiện, hóa ra Vân Vi Sam và Kim Phồn cũng là đối tượng bị điểm tên không được nhận tin tức

Lần này Tuyết Trùng Tử bế quan chữa trị, liên lụy tới quá nhiều người

Vì lo lắng tin tức lộ ra ngoài sẽ dẫn tới phiền phức không cần thiết, cho nên tất cả chuyện xảy ra ở Tuyết cung đều bị phong tỏa đặc biệt

Tin tức của núi sau không được truyền tới núi trước, đây cũng là kết quả định đoạt sau khi thương lượng của Chấp Nhẫn Cung Tử Vũ và hai vị Tuyết, Nguyệt trưởng lão, còn có Cung Thượng Giác đang ở bên ngoài

Lúc biết được kết quả từ trong miệng của thị vệ hoàng ngọc thuộc Trưởng lão viện, Cung Viễn Chủy cũng lười đi Vũ cung, cả ngày chỉ ở trong phòng ở Giác cung chơi trò đóng cửa không ra ngoài

Mặc dù Kim Phục không có cách với Cung Viễn Chủy, nhưng trải qua lần kinh hoảng trước đấy, Kim Phục thế nào cũng phải đảm bảo Cung Viễn Chủy uống dược và ăn cơm đúng giờ

Cho dù Cung Viễn Chủy không có khẩu vị đi nữa, Kim Phục cũng sẽ dỗ dành, thậm chí lấy cái chết ra để uy hiếp, tóm lại muốn Cung Viễn Chủy ăn chút đồ mới thỏa đáng

Lần này dược Nguyệt trưởng lão chỉ định cho Cung Viễn Chủy, dường như thêm thành phần khiến người mê man tĩnh dưỡng

Kỳ thực lúc Cung Viễn Chủy uống dược cũng có phát hiện, nhưng cuối cùng cũng không phản kháng, ngoan ngoãn uống hết dược

Có lẽ trong tiềm thức, cậu cũng hy vọng có thể coi đây là một cách để trốn tránh sự thật

Ít nhất, trong lúc cậu ngủ mơ, nếu vận khí của cậu tốt, cũng có thể nhìn thấy người cậu ngày nhớ đêm mong

Ở đấy không có bệnh tật đau khổ, tất cả người cậu để ý đều khỏe mạnh, sống bình an cùng nhau


Buổi tối ở Giác cung lộ vẻ yên tĩnh khác thường

Bầu không khí trầm mặc này kỳ thực cũng mang theo một chút lo lắng cổ quái

Bên trong bóng tối, Cung Viễn Chủy cả người lười biếng dựa vào bàn ngắm lệnh bài của Tuyết Trùng Tử

Kim Phục khác thường cư nhiên cũng không ở bên cạnh cậu, dường như có thể cũng đoán chừng Cung Viễn Chủy lần này sẽ không làm càn nữa

Dù sao Tuyết Trùng Tử bây giờ sinh tử chưa rõ, bầu không khí trong Cung môn khẩn trương, Cung Viễn Chủy cũng không muốn làm chuyện gì ảnh hướng tới chuyện bế quan chữa trị của Tuyết Trùng Tử

Hơn nữa, Cung Viễn Chủy hai ngày nay cũng rất mệt mỏi, chỉ cần nghĩ cách ứng phó với Cung Tử Thương cũng đã là một việc rất mệt

Cả ngày hôm nay, từ sáng tới tối, Cung Tử Thương cũng như hôm qua, không mời mà tới rất nhiều lần

Nhưng lý do lần này cũng kỳ quái khó hiểu, đơn giản mà nói chính là tới tìm mắng, như không có chuyện gì đặc biệt tới tìm Cung Viễn Chủy đấu võ mồm

Lúc tâm tình Cung Viễn Chủy không tốt, sau khi giương nanh múa vuốt, đấu võ mồm với Cung Tử Thương phiền phức xong, kỳ thực cũng coi như là một cách phát tiết cảm xúc rất tốt

Mà bây giờ khó có khi thanh tịnh, Cung Viễn Chủy rất vất vả mới lấy được chút thời gian tốt đẹp

"Chủy công tử, ngài nên uống dược rồi." Là tiếng của Kim Phục

Cung Viễn Chủy không nhịn được trừng mắt, thầm nói ở dưới đáy lòng, "Nếu có thể đuổi được Kim Phục, đoán chừng bên tai mới chân chính thanh tịnh."

Nhưng nói thật, tuy Cung Viễn Chủy bị người làm phiền tới có chút chán ghét, nhưng mâu thuẫn là, kỳ thực cậu cũng cực kỳ cảm kích

Ít nhất có người ở bên cạnh, cảm giác này vẫn rất tốt, không tới mức khiến cậu cảm thấy cô độc quá mức

Cung Viễn Chủy như thường giơ tay tiếp nhận bát dược Kim Phục đưa, sau đó không nói nhiều lời ngửa đầu một hơi uống cạn sạch, "Đây, bát không trả lại cho ngươi. Ta muốn nghỉ ngơi, ngươi ra ngoài đi."

"Vâng, Chủy công tử." Kim Phục hơi cúi đầu, trên mặt hiếm có khi lộ ra thoải mái

Cung Viễn Chủy mơ hồ cảm thấy khác thường, không nhịn được gọi lại Kim Phục đang định xoay người rời đi

Lúc này Kim Phục thực sự có chút kỳ quái, nhìn thế nào cũng cảm thấy hắn dường như rất vui vẻ

"Sao tâm tình ngươi trông tốt như vậy ? Là có chuyện gì tốt sao ?" Cung Viễn Chủy buồn bực hỏi

Nếu thực sự là chuyện tốt, cậu vẫn hy vọng Kim Phục có thể nhanh chóng nói cho cậu, đừng một mình giấu làm bí mật

Trời mới biết tâm tình mấy ngày nay của Cung Viễn Chủy buồn bực, khổ sở thế nào

Nếu có thể có tin tốt gì khiến cậu thay đổi tâm tình chút, không phải cũng rất tốt sao

Nói tới cũng kỳ quái, bây giờ không chỉ Tuyết cung ở núi sau không có tin tức, ngay cả Cung Thượng Giác ở ngoài Cung môn cũng rất tốt không viết thư về cho cậu

Cung Viễn Chủy cảm thấy mất mác không phải bình thường, chỉ cảm thấy trong lòng lo lắng lại khổ sở

Lúc này, chỉ thấy Kim Phục mỉm cười với cậu, chần chờ một chút, tránh nặng tìm nhẹ nói, "Cũng không có chuyện gì đặc biệt, nếu ngài không có gì phân phó, vậy ta ra ngoài trước, cũng tiện để ngài có thể nghỉ ngơi tĩnh dưỡng."

Cung Viễn Chủy thấy không hỏi được cái gì, mặc dù có chút nghi ngờ, nhưng cậu cũng biết tính cách của Kim Phục

Kim Phục từ trước tới nay miệng kín như bưng, nếu hắn không muốn nói, mặc cho ai cũng rất khó cạy được miệng hắn

Cung Viễn Chủy thở dài nặng nề, nhưng lười tiếp tục tìm hiểu

Cậu theo lẽ thường mở miệng hỏi xem Kim Phục có nghe được chuyện gì liên quan tới Tuyết Trùng Tử núi sau không, muốn xem tình huống núi sau thế nào

Nhưng Kim Phục lắc đầu nói mình không rõ, theo hắn biết, Vũ cung cũng rất mơ hồ, bất luận Vân Vi Sam hay Kim Phồn cũng không biết, trên cơ bản giống như tình huống của bọn họ

Cung Viễn Chủy bất đắc dĩ lắc đầu thở dài một tiếng, nghĩ thầm cũng đúng

Dù sao nếu thực sự có tin tức gì, Vân Vi Sam đoán chừng cũng sẽ phái người tới mật báo cho cậu như đã giao hẹn

"Thôi đi. Ta mệt rồi, ngươi ra ngoài đi." Cung Viễn Chủy rầu rĩ không vui đứng dậy, sau đó đi thẳng tới chỗ giường

Kim Phục lại mím môi khẽ cười, cung kính hành lễ với Cung Viễn Chủy, mới nỡ chậm rãi xoay người ra khỏi phòng

Mãi tới khi ra tới cửa phòng, Kim Phục đi qua hành lang dài, lúc đang chuẩn bị xuống cầu thang, lại đột nhiên có thị vệ đuổi kịp bước chân hắn

Kim Phục đưa bát không trong tay cho đối phương, nhẹ giọng nói, "GIác công tử khoảng nửa canh giờ nữa sẽ tới Cung môn, ta đi ra ngoài chờ ngài ấy. Các ngươi vực dậy tinh thần, trông chừng Chủy công tử, đừng để xảy ra sai sót."

"Vâng, Kim thị vệ." Thị vệ cung kính lên tiếng, cầm bát không rời đi theo hướng ngược lại, trực tiếp biến mất trong bóng đêm

----------------------------------------

Còn tiếp

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro