Tuyệt Chiêu 1: Tuyệt đối không nên tự nhạo báng chính mình!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Có trời mới biết được chuyện gì đang xảy ra!
Fuck
Tôi ai oán giơ ngón giữa có chút mập mạp của mình lên trời xanh!
Tôi là Vương Loan, 15...à không chính thức là 25 tuổi. Một bà cô già 25 tuổi của thế kỉ 21, vào một Có trời mới biết chuyện gì đang xảy ra!
😭😭😭😭😭
Ai đó đưa tôi về lại Trái Đất đi!
********
Vương Loan_ một trạch nữ vô danh của thế kỉ 21 bỗng dưng gặp vận cứt chó! Khi cô chót lỗi mồm nhạo báng tuổi trẻ của chính mình, khiến trời cao động lòng thương xót tặng cô 1 vé trở về thời thanh xuân nhạt nhẽo của chính mình.À thì chỉ là cho cô cơ hội Reset toàn bộ tuổi xuân vô vị của mình!
Nhưng...
Nhưng...
rõ ràng là cô đâu có muốn!
Reset đâu có dễ vậy chứ!?
Còn việc học..
Còn kiểm tra...
Còn...
Trời ơi,ai đó nói tôi phải làm sao với! ?😱😱 cào muốn đi tông xe chết!
Cho đến bây giờ đã 2 tiếng 45 phút kể từ lúc xuyên qua, tôi vẫn đếch hiểu nổi mình đã làm nên tội tình gì mà học theo phim truyền hình lúc 6 giờ của VTV 3, xuyên không!
Má!
Hôm qua tôi vẫn là 1 bà cô 25 tuổi có công viêc tốt,bạn bè thương yêu, cuộc sống vui vẻ viên mãn tràn đầy hạnh phúc. Chính xác là cách đây không lâu còn đang cùng đồng nghiệp công ty vui vẻ thảo luận về tuổi trẻ nhạt nhẽo của mình, mà nay thân tàn ma dại, côi cút lạc lõng giữa dòng người của 10 năm trước....
Khoan!
!!!
F
U
C
K
Có khi nào, hôm qua, tại vì hôm qua...!!!

************😑😑😑**************

21 giờ trước

9:45' am ngày xx tháng x năm 2017
Văn phòng tầng 12 của tòa nhà tập đoàn C&V!
Giờ giải lao
  "Loan lão đầu, cô nói xem tại sao, Tuyền ngực lớn kia lại có thể theo một thằng nhóc còn đang là học sinh cấp 3, cắm sừng ông chồng giàu có vậy chứ?" nữ đồng nghiệp A  kéo ghế gần tôi thấp giọng nói.
"Có chuyện này nữa sao?tôi không biết nha!" Tôi cũng rảnh rỗi vươn vai hỏi
"Còn sao nữa, đương nhiên là người ta đẹp trai hơn, trẻ hơn, tinh lực dồi dào hơn lão già giàu có kia gấp 10 lần rồi sao nữa!"Nữ đồng nghiệp B tinh thần hóng hớt cao nhảy bổ vào chỗ chúng tôi, cất chất giọng the thé như gà mắc đẻ nói "Loan lão đại, tôi nói cho cô nghe,mấy hôm trước Tuyền ngực lép nộp đơn xin nghỉ làm. Nói cái gì nỗi khổ khó nói trước khi ra khỏi công ty còn nước mắt giàn dụa vẻ mặt lưu luyến, hận không thể công hiến lâu thêm. Chậc chậc, cô nghĩ xem cô ta bàn sắc có sắc, bàn thủ đoạn có thủ đoạn. Lăn lộn trong công ty cũng được vài năm, cũng có chút thành tích không nhỏ. Tổng giám đốc còn đang cân nhắc cô ta lên chức trưởng phòng sáng tạo, tại sao lại bông dưng muốn nghỉ. Tôi nghe lão Dũng công ti chúng ta nói, do cô ta ngoại tình với 1 tên nhóc con còn đi học, đòi ly hôn. Bị chồng lão già  nhà cô ta phát hiện, lão tức điên lên, sống chết không chịu ly hôn, đòi  đến công ty quậy cô ta tới chết. Cô ta là do sợ mất mặt lên đến công ty xin nghỉ việc! "
"Tôi còn nghe nói lão già nhà cô ta khá giàu có nha. Cô ta hủy thanh xuân giả cho lão già đó vì tiền, giờ lại đòi ly hôn vì tình trẻ, haiz có phiền phức không? Mà cũng nổi da gà nghe, cô ta nhìn vậy thế mà có chồng rồi hoen nữa lại là 1 lão già bằng tuổi bố cô ta" nữ đồng nghiệp A thở dài.
"Ồ, thảo nào tôi cứ thấy bầu không khí công ty mấy hôm nay lạ lạ! Mà lão già trưởng phòng kia cũng nhăn nhó khó chịu suốt cả buổi như đàn bà đến tháng vậy!hại tôi không dám vào báo cáo luôn!" tôi gác chân lên ghế, với tay lấy vài hạt bí từ tay đồng nghiệp C vừa cắn vừa phát biểu cảm xúc.
" Lão ta thích Tuyền ngực lép đến nhỏ dãi, chiếu cố cô ta từ lúc mới chân ướt chân ráo vào công ty. Nay lộc còn chưa được hưởng lại còn nghe tin gà mình vỗ béo bấy lâu nay theo cáo đã thế còn là gà mãi đã qua thời kì động dục thì tâm hồn đương nhiên tổn thương rồi! Khó chịu là phải thôi! Nếu là tôi tôi còn 1 cước đạp chết cô ta"
"Mà cô ta cũng lợi hại thật, cưa được em tình trẻ, nghe nói rất đẹp trai nha, nhưng tôi thấy giống kiểu thích trẻ con quá! Thằng nhóc kia phải kém cô ta 7, 8 tuổi là ít!Trâu già gặm cỏ non! Đáng nể phục"
"Đúng, đúng, lão Dũng nói thằng bé kia mới chỉ 18 tuổi, mới năm cuối cấp 3, má ơi, xuân xanh phơi phới, tinh lực vượt trội mà chót dại theo bà dì hơn mình cả chục tuổi, phí đời trai quá! ở tuổi đấy tôi còn đang đeo 2 cái đít trai dày cộp , mẹ bảo gì là nghe đấy nha!"
"Xí, trẻ trâu quá, tôi tuổi đấy cũng yêu rồi nha, sao nhỉ, bạn trai tôi lúc đấy cùng tuổi, cùng lớp luôn,đẹp trai lồng lộng, ngày nào cũng lén lút đi với nhau, chỉ sợ thầy cô phát hiện, đến cả nắm tay còn đỏ hết cả mặt! Chỉ tiếc... Haiz" đồng  nghiệp B mơ mộng nói rồi tự lâm vào ảo tưởng.
Ọe
Mọi người đều lấy tay che mồm làm động tác nôn ọe! Nhìn cô nàng khinh bỉ.
"Ha ha, tôi tuổi đấy thì khỏi nói rồi, cái gì cũng đã làm, từ  bỏ học đến phá thầy cô rồi yêu đương tôi đều đã làm hết... Giờ nhớ lại thấy hãnh diện và hoài niệm quá!" đồng nghiệp C phổng mũi cười đến chói mắt.
"Còn tôi thì thảm rồi, thánh xuân trôn vùi trong nước lã, xin 1 chút muối còn khó huống chi là đường. Thanh xuân chỉ biết có sách, vở và phim truyền hình, giờ hỏi lại hầu như chỉ nhớ các kì thi, bài kiểm tra ác mộng thôi, bạn bè còn mờ nhạt không rõ mặt!"Tôi cắn hạt bí mà  đau khổ rơi nước mắt.
"Không phải chứ, số cô cũng quá thảm đi, nhạt nhẽo quá rồi"
"Đừng đùa chứ Loan lão đại"
" Cô cũng nói quá rồi"
3 đồng nghiệp nhìn tôi như nhìn sinh vật trên sao Hỏa, lớn lên đúng là thất bại quá rồi! Như vậy mà bây giờ có thể sống vui vẻ như vậy thì đúng là kì tích rồi còn gì. Họ đều nhìn tôi bằng ánh mặt không tin.
" lời tôi nói còn thật hơn cả vàng 4 con 9 nha. Tôi nói thật mà, từ lớp 1 đến lớp 12  tôi đều học lớp chọn. Không phải là tôi học giỏi mà cũng không phải là  dốt, nhưng cứ bình bình, khá khá, nhưng chưa từng bị đánh rơi khỏi lớp chọn. Bố mẹ tôi kì vọng nhiều, hơn nữa tôi lại là 1 đứa bé lớn lên rất ngoan ngoãn nghe lời, nên dù có dốt vẫn cứ cố gắng học ngày học đêm cho bằng bạn bằng bè. Mà tôi cũng rất lười, việc giao lưu, tiếp xúc cũng rất lười lại còn là trạch nữ. Sáng học thì chiều ngủ không có việc tuyệt đối sẽ không bước chân ra khỏi nhà nên nói chung là sống như kẻ vô hình nhất lớp! He he. Bây giờ nghĩ lại cũng cảm thấy tiếc nuối cực kì, hận bản thân tại sao trước kia vô dụng quá, ôi!" tôi lớn tiếng thở dài biểu lộ với đồng bạn sự tiếc nuối vô vàn của mình với tuổi trẻ không tên kia.
" không nhìn ra Loan lão đại dũng mãnh của bây giờ trước kia lại yếu đuối cậy nha.Nếu Loan lão đại của bây giờ trở về ngay xưa thì sao nhỉ???!!tôi rất tò mò nha" Đồng nghiệp A vỗ tai tôi vẻ mặt mong đợi.
"Vậy thì tôi sẽ nghịch chết giáo viên, thu phục bạn bè, bắt cho được bạn trai soái ca cùng anh ta làm 1 đoạn tìn cảm máu chó nhé! Ha ha! Nhưng sẽ không có quay lại được đâu" 
Ha ha ha ha
Cả văn phòng cười vang dội.

 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro