Tuyệt chiêu 2: sự thật thì luôn phũ phàng nên hãy rèn luyện tâm lí thật tốt!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

21 giờ sau
Ngày xx tháng x năm 2007

Điều làm tôi ức chế nhất ở đây cư nhiên không phải là do tính đột ngột của sự việc( việc xuyên không) mà do hình thức tôi xuyên không!
F*cking wow shit!
Tôi không xuyên không theo kiểu ngã núi, xe đâm đau đớn hay nổ mất xác,nếu được chọn tôi thà bị xe đâm còn hơn bị một cái bồn cầu, một cái bồn cầu làm cho xuyên không!
Vâng.
TÔI LÀ BỊ HÚT VÀO CÁI BỒN CẦU MỚI XUYÊN KHÔNG!
Tôi, một thiếu nữ 25 tuổi, cao 163cm nặng 47 kg, là một công dân tốt và vô cùng yêu nước, sống trên kính trọng người già, dưới được lòng quần chúng. Bố mẹ mẫu mực, anh em yêu quý. Đang giải quyết nhu cầu tất yếu, cứ thế mà bị chính bồn cầu của công ty hút ngược về quá khứ!
Cmn ông trời quả nhiên ưu ái tôi!
Có ai nói cho tôi biết có hình thức xuyên không mất mặt vậy sao hả? Tôi dẫm phải cứt voi rồi chứ không phải chỉ là 1 bãi cứt chó( chỉ sự xui xẻo) cỏn con.
Nhìn con nhóc tóc dài tận eo xơ xác do lâu ngày không dưỡng, làn da nhợt nhạt ít tiếp xúc với ánh mặt trời, dáng người có phần mũm mĩm, tròn tròn trong gương tôi muốn khóc thành sông. Tôi vất vả lắm mới luyện tập cho mình 1 thân chứ s chuẩn con gà mái, công lao khổ lao chất đống cả năm trời thế mà chỉ vì lần ngoài ý muốn quái quỷ này mà đi công cốc. Cái đau lòng nhất ở đây không chỉ ở vẻ luộm thuộm khó coi, mà còn cả do những cái mụn to đùng, đỏ ửng đang chễm chệ ngay trên má béo của tôi.
Cuộc đời tôi căm thù nhất là mụn! Nhưng có vẻ không may là khuôn mặt tôi còn bị lũ mụn tàn phá cho đến hết lớp 11!
Hu hu, làn da của tôi! Thân hình của tôi! May mắn của tôi! Chị phải xa chúng mày thật rồi
Trời ơi, ông có cần thiên vị con quá vậy không. Ngẩng mặt lên trời cao 1 góc 45° tôi thầm rơi lệ cho bản thân! Mặc niệm cho quãng thời gian 25 năm sống quá có lỗi của mình.
Nhìn lại căn phòng của mình cách đây 10 năm. Căn phòng nhỏ xíu chật chội nằm trên tầng 2, lấy màu xanh lam làm chủ đạo. Chỉ có 1 chiếc giường, 1 tủ quần áo, 1 bàn học bên trên có 1 kệ sách nhỏ do chính bố tôi làm cho tôi.Trên chiếc tường sơn màu xanh cũ kĩ chỉ là những bức vẽ nhân vật hoạt hình của tôi và vài tấm poster ca sĩ mà tôi cắt được trên báo thiếu niên!
Đau lòng!
T_T
Tôi thấy lòng nặng như đổ chì, cảm giác như cả quãng thời gian 10 năm của mình là một giấc mơ trưa hè. Khi tỉnh dậy chỉ thấy hoảng hốt và tiếc nuối.
Hôm nay cách trước ngày học chính thức 1 tuần. Đúng 1 tuần nữa là vào năm học mới, ngày đầu tiên của năm học mới tại trường cấp 3 của tôi, là lần đầu tiên tôi học cấp 3. Nếu tôi nhớ không nhầm thì tôi vừa nhận được kết quả thi sắp lớp chọn vào hôm qua. Tôi được sắp vào lớp 10A5 lớp chọn khố D tức khối Toán Anh Văn.
Lớp 10 trước của tôi gồm có 45 thành viên. Lớp được coi là nữ nhi quốc với 40 nữ sinh và 5 nam sinh, giống người anh em lớp bên là 10A6 lớp chọn khối C với 35 nữ và 7 nam! Vì đa số nam sinh sẽ chọn học khố A hay A1 thiên về các môn tự nhiên nên tỉ lệ nam nhiều nữ ít ở các khối A, A1 và nữ nhiều nam ít ở các lớp chuyên về các môn xã hội như chúng tôi là điều rất bình thường như 1 năm có 4 mùa!
Và nếu nhớ không nhầm thì giáo viên chúng tôi không phải là một người phụ nữ dễ nói chuyện. Ít nhất là trong suốt 3 năm học thì ấn tượng về vị giáo viên này với tôi rất sâu đậm!
Một người phụ nữ hễ đọc tên là khiến chúng tôi, không cả trường phát run!
Má ơi!
Cơn ác mộng của tôi!
Hơn nữa, bây giờ bắt tôi học lại từ đầu, thi từng bài thi, học lại từng bài học, ngày nào cũng lên lớp vùi đầu vào sách vở chắc tôi điên mất!
Tôi còn 1 tuần để làm 1 cái gì đó thay đổi!


Tôi phải làm sao đây? Nên bắt đầu thế nào, chính tôi cũng không nhớ rõ nữa.

Nhưng tôi không thể lại giống như ngày xưa học hành như điên như dại được.
Có lẽ tôi thử thay đổi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro