Tuyệt chiêu 3:Dù làm cái gì cũng phải biết lợi dụng mọi thứ!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một tuần mới đẹp đẽ đầy nặng lượng lại đến!
Ai cũng sướng rồi, có ba đưa , mẹ chở đến trường trong hôm đầu tiên đi học. Còn ba mẹ tôi thì rõ thương con, nói cái gì mà "Con gái à, con cũng lớn rồi cần có tính tự lập, bố mẹ không thể bên con mãi được. Đi cùng con đến quãng đường hôm nay chứ không thể đi bên con mãi . Thế nên... Khửa khửa...con hãy học tập anh Hùng hàng xóm, đạp xe đi học đi nhé! Bố mẹ tin ở con!"
Bởi vậy mà có cái hình ảnh này đây, một đứa con gái mũm mĩm trong chiếc áo phông trắng quần jean xanh. Đang gồng cơ đít khít cơ mông đạp xe với vận tốc ánh mặt trời trên đường. Với khung cảnh xung quanh là những chiếc xe máy, ô tô đông đúc, thì tôi như con chim én lạc đàn chỉ chờ một một lát cắt dưới móng vuốt của một anh đại bàng.
Sự thật thì tôi đang bị 1 con kền kền ga gẫm làm thịt thì đúng hơn!
"Em gái, sao trông em lạc lõng giữa dòng người vậy. Bỏ lại xe đi, lên đây anh trở đến trường cho nhanh nè!" con kền kền mặt rỗ hưng phấn bấm còi inh ỏi, đu sát con wave alpha ghẻ, tháo trơ trọi yếm vào gần con phượng hoàng lửa của tôi. ( xe đạp mà làm màu)
"..." Fuck ,em gái??? Ói máu, bà đây sống đã 25 lắm trên đời không có công lao cũng có tuổi cao, nay bị 1 thằng nhóc mũi vắt ra sữa, ối nhầm, mặt vắt ra sữa sỉ nhục thâm niên sống như vậy. Nể mặt trời cao, nể mặt hội người cao tuổi, nể mặt trái đất vẫn quay,... bà đây nhịn. Bà đây mệt lắm, đường đến trường còn gian nan ta không có thời gian rảnh chơi với con chim ghẻ nhà mi. Tôi nhắm mắt làm ngơ, tiếp tục tập chung đảo nhanh con xe của mình, chỉ mong dưới sức đạp bền bỉ của mình thì con phượng hoàng chói lóa này sẽ bằng 1 thế lực siêu nhiên nào đó đi nhanh hơn  con wave alpha  ghẻ kia.
Nhưng sự thật vẫn là thật sự... sức trâu còn lâu đú đởn bằng sức máy, bởi thế mà tôi thì cứ vã hết mồ hôi mẹ mồ hôi con, đạp xe như đạp tung cả thế giới lên nhưng xe vẫn không thế nhíc hơn thằng cha ngồi con xe bên cạnh 1 cm nào! Má nó
Phản, phản thực tế hết rồi!
"Hế ế. Tôi nói này em gái tuổi nhỏ, không nên tự hành hạ bản thân mình thế. Tôi thấy em đạp xe đến cực khổ rồi, mà em không cực khổ thì chiếc xe của em tôi thấy nó cũng cực hơn em rồi đấy. Nào ngoan ngoan, lên xe anh trở nào. Em cứ lên xe đại gia anh, trường em có xa đến đâu, anh vặn ga 3 lần là đến tức thì!Ha ha hay em thấy vẻ đẹp trai chói lòa của tôi mà ngại ngùng. Nào nào không phải ngại nhé, tôi sẽ rất nhẹ nhàng với em thôi" con chim mặt rỗ hình như vẫn không hiểu ý tôi, càng nói càng hăng say, càng lượn càng vui thích.Lời nói đậm mùi dâm tặc còn giọng nói bất nam bất nữ vang dội đã kéo gọi theo vài ánh nhìn của người đi đường vào đây.
CMN! Có người không biết còn tưởng hắn ta là con lái buôn nội tạng. Còn tôi là con hàng tươi mới cần chào trong buổi sáng này.
Hắn nói làm tôi mới dám thẳng thắn "liếc" nhìn dung nhan sâu 3 gang rộng 3 cm của hắn.
Mắt đẹp đấy! Mũi cũng tương đối thẳng! Nhưng mẹ ơi, ai, đến, và nói cho tôi biết bãi mồ mả nhà ai mà lại nhiều thế kia. Nếu mặt tôi là tổ hợp có trật tự của 1 vài em trứng cá đáng yêu thì mặt con chim này là tập hợp của cái tập hợp của cái tập tập hợp tất cả các bãi tha ma không có quy hoạch của cả cái thành phố này. Không! cộng thêm thành phố lân cận nữa.
OmG! 😱
Đẹp trai chỗ nào, đẹp trai ở chỗ nào!
Đẹp trai cái con mắt! Ngại ngùng cái con mắt!
"..." vì mặt mũi, vì muôn dân, vì hòa bình nhân loại. Bà đây nhịn tiếp, còn vài bước nữa thôi. Tôi tin ở mình.
Tôi nhớ bà thím dọn vệ sinh ở công ty từng nói " Trong cuộc sống, cái đáng sợ nhất không phải người quỷ kế đa đoan mà chính là tổ hợp các loại keo ( chỉ người mặt dày ) cộng lại, tổ hợp ấy gọi là keo bà cố nội. Theo tính toán của tôi, loại người keo bà cố nội này 1 khi đã bị bám lấy thì có dùng lửa đốt, băng đóng, vạn cung, trăm súng kề cổ thì vẫn cứ bám con nhà người ta như thường. Nếu gặp loại này trên đường tốt   nhất lên tránh xa, càng xa càng tốt!"
Lúc đấy tôi còn nghi ngờ triết lí của bà thím ấy, nay tôi không những tin rồi mà còn gặp ngay lù lù 1 con to đùng trên đường đây. Bà thím ơi! Cho tôi biết có cách nào tiêu diệt nó không? 😭😭
" Em gái!!" thấy tôi lại không ngó ngàng tới hắn ,hắn lại the thé lên. Tôi thề cái giọng của con chim mặt rỗ này không khác giọng nói kinh điển của đám hoạn quan trong phim truyền hình cổ trang cung đình Trung Quốc. Mỗi lần hắn nói đủ làm tôi thấy thẳng đứng da gà, tóc gáy lạnh buốt, mà nay hắn thé lên có khác gì lợn bị chọc tiết đêm 30.
Em gái cái đầu ngươi! Em gái cái em gái ngươi! Em gái cái bà mẹ người! Cút xa chị đây ra. Tôi thầm ở trong lòng chửi cả họ hắn lẫn nguyền rủa hắn 1001 lần.
Tôi cứ im lặng nhưng không có nghĩa con chim keo bà cố nội này bỏ qua cho tấm lòng nhân hậu của tôi!
Hôm nay tôi lại sâu sắc mặc niệm cuộc sống tươi đẹp xưa kia!
"Á... Không lẽ, không lẽ em là trẻ khuyết tật. Đứa trẻ tội nghiệp, em nên nói sớm chứ, tôi sẽ linh động mà dùng tấm thân này miêu tả cho em hiểu. Mà không đúng, em đâu có nghe thấy tôi nói gì đâu, có khi em còn không nói được phải không. Ôi, đứa trẻ tội nghiệp, em nói xem sao bố mẹ em lỡ để em như vậy mà ra ngoài đường chứ. Biết đâu em gặp kẻ xấu, rồi hắn sẽ dụ dỗ em, bắt cóc..!!!"
"Đến rồi!" đầu tôi đầy vạch đen, trán lấm tấm gân xanh. Nhanh nhẩu nhảy xuống xe, vội cắt đứt đống tư duy chó má của con chim khốn nạn kia.May quá đến trường rồi, tôi thầm cảm thấy may mắn cho bản thân cũng như bái phục với tư duy con chó nhỏ ( cậu huyết, đậm chất ngôn tình phi thực tế) của hắn. Má ơi không nhanh chút nữa chắc hắn lôi cả dòng họ tôi ra thêu dệt thành cả cuốn tiểu thuyết thuyết tâm lý tình cảm xã hội rồi.
" Em nói... Em nói được!!!" hắn ta há hốc, mồm trợn mắt lên nhìn tôi hét lên như gặp ma. Tay đang cầm tay lái cũng vì ngạc nhiên mà bẻ ngoặt một đường rõ mạnh, khiến thân xe cùng người hắn lảo đảo lấy 1 đường cơ bản tông ngay vào lề đường, khỏi nói cũng biết đủ thảm.
"Đáng đời..." tôi hả hể trong lòng. Buông lại 1 câu chó chết rồi nhanh chân vào trường!Không phải tôi ác nhưng kệ xác hắn đi, không chết đâu mà lo.

**********🐶🐶🐶***********

Lúc ngồi vững vào ghế thì đã là 7h 30 phút tròn.
Trời vẫn trong xanh như năm ấy, nhưng nay đã khác rồi!
Thật ra tôi cũng đếch nhớ ngày này của năm ấy như thế nào ,nắng mưa bão bùng gì không, nhưng nói chung là bây giờ khác!
Còn khác như thế nào thì... Haha, tôi chuyển lớp rồi! 😀
Cảm ơn đảng cộng sản Việt Nam, cảm ơn sự nâng đỡ dặt dìu của mẹ thiên nhiên, cảm ơn sự bảo vệ hòa bình của thánh của chúa của các vị thần linh . Tôi, bằng vào mưu mô, quỷ kế, à không không, bằng vào khả năng biện hộ thần thánh, những lập luân lí lẽ sắt đá, các bằng chứng chân thực đầy rùng rợn, khụ khụ, cuối cùng thì tôi cũng cảm hóa thành công tâm hồn mong manh dễ vỡ của 2 vị song thân mà đi đến được thành công hôm nay, thành công đó chính là chuyển lớp!
Chuyển lớp!!!!!!
Yeh yeh yeh!
Niềm vui thì hân hoan đấy! Nhưng có 1 sự thật đau buồn là tôi trong mặt của quần chúng nhân dân thì không được đẹp đẽ cho lắm!
Vì sao hả?
Cụ thể là ai cũng nghĩ tôi bị điên mẹ rồi! Đang yên đang lành thi cực vậy làm chi để vào lớp chọn rồi lại sống chết đòi ra!
Bệnh thần kinh!
Nếu là tôi của ngày xưa thì tôi cũng chửi ngày vào mặt con bệnh thần kinh nào làm như tôi bây giờ. Nhưng giờ thì khác, đã là người xuyên không, người của thời đại mới! Chị đây sợ mấy cưng chắc!
Kệ mẹ đi! Tao bệnh thần kinh mà không những thần kinh mà tao điên luôn này! Tao vừa mới 25 tuổi mà tao tự dưng trở về 15 tuổi này!
hơ hơ, chắc tôi điên mất!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro