CHAP 24 CHUYỆN NGOÀI Ý MUỐN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Mộ tổng, đây là bản tư liệu hạng mục quan trọng của công ty năm nay, năm nay tôi có thể cam đoan với ngài hạng mục này tuyệt đối là một khoản đầu tư rất tốt. Có lợi chứ không hại, Mộ tổng tôi cam đoan sẽ không làm ngài thất vọng ."

Mộ Vũ Trạch cầm tư liệu tùy tay lật xem vài trang, đại khái liền thấy rõ, không thể không nói vị mỹ nữ tổng tài công ty Kì Lâm này nhất định có năng lực. Tại năm nay hạng mục này thật là có thể kiếm được một khoản khổng lồ.
"Ân, tôi tin tưởng năng lực của cô, chuyện hợp tác này tôi đồng ý, ký hợp đồng đi!" Mộ Vũ Trạch thản nhiên nói.
"Mời!" Quách Kì đem hợp đồng đưa tới trước mặt Mộ Vũ Trạch, sau đó mời Mộ Vũ Trạch kí tên.
Nàng thật sự rất đẹp.. Tuấn mỹ anh khí tuyệt sắc mĩ. Dung nhan hoàn mỹ cơ hồ làm tâm Quách Kì say mê. Nàng cũng không biết chỉ là nhìn bề ngoài một người là có thể động tâm như thế.( MVT là con ruột tác giả đương nhiên sẽ như vậy r -_-)
Mộ Vũ Trạch lấy ra cây bút máy đặt ở trong ống tay áo hạ bút kí.
"Tốt lắm......" Mộ Vũ Trạch đem hợp đồng đưa cho Quách Kì.
Ách.. Quách Kì ngẩn người, đỏ mặt đem kích động trong lòng đè ép xuống.. Đáng chết, nhìn đến thất thần..
Tiếp nhận hợp đồng, Quách Kì cẩn thận nhìn Mộ Vũ Trạch, sắc mặt Mộ Vũ Trạch thản nhiên giống lúc trước liền yên tâm.
"Có thể hay không thỉnh Quách tổng cùng tôi uống cà phê?" Mộ Vũ Trạch cười nói.
"Ách, không thành vấn đề."
Quách Kì đi tới mở cửa liền thấy loạt nhân viên đứng ngay ngắn chỉnh tề. Mộ Vũ Trạch cũng nhìn ra cửa thấy bảo bối mình đứng tham gia vào nhóm nhân viên kia.
"Cô phân người đi giúp Mộ tổng pha cà phê" Quách Kì nhìn trợ lý đứng ngoài ,nói xong liền xoay người vào phòng.
"Vâng tổng tài" Trần Tiểu Lệ nói liền xoay người, thấy Hàn Hân Nghiên đứng sau không ngừng hướng cửa nhìn nhìn.
"Hàn Hân Nghiên cô theo tôi lại đây" âm thanh Trần Tiểu Lệ không lớn nhưng vẫn để cho người kia nghe thấy..
"Tôi?" Hàn Hân Nghiên chỉ chính mình..
"Đúng vậy công ty còn có người thứ hai tên Hàn Hân Nghiên sao?"
"Nga, đã biết. Có chuyện gì không Trần trợ lí?"
"Cô đang làm gì? Hết nhìn đông tới nhìn tây, không biết hôm nay ngày rất quan trọng sao? Thất thần như vậy? May mắn tổng tài không có nhìn đến, bằng không cô cũng đừng nghĩ ở lại công ty" Trần Tiểu Lệ nghiêm túc nói.
"Tôi......" Hàn Hân Nghiên há miệng thở dốc.. Bất đắc dĩ cũng không nói gì.
"Tốt lắm, hôm nay là tình huống đặc thù, không có lần sau. Đi giúp Mộ tổng pha cà phê đi." Trần Tiểu Lệ nói.
"Vâng tôi đi liền" Hàn Hân Nghiên đáp.


........................................ta là vĩ tuyến 17.....................................

"Quách tổng, có thể mang tôi tham quan công ty cô không?" Mộ Vũ Trạch cười nói..
"Đương nhiên không thành vấn đề . Mộ tổng thỉnh......" Quách Kì đứng dậy, thay Mộ Vũ Trạch mở cửa, bên ngoài nhân viên thấy cửa mở, đầu đánh một tiếng cảnh báo, sẵn sàng trận địa đón quân địch a.
"Ân, không sai!" Mộ Vũ Trạch hơi hơi gật đầu một cái. Xem ra Quách Kì huấn luyện rất tốt, rất có trật tự.
"Mộ tổng, bên này mời." Quách Kì dẫn theo Mộ Vũ Trạch đi, vừa đi chưa được mấy bước, từ phòng nước Hàn Hân Nghiên lao tới đụng phải..
"Tránh ra tránh ra..." Hàn Hân Nghiên cầm ly cà phê nóng vừa pha, bước đi có chút sốt ruột.. Vừa ra cửa liền đụng phải mấy người..
"Mộ tổng, cẩn thận!!"
"Bảo bối, cẩn thận!!"
"A !! cẩn thận!!"
Tê ~~~~~~~~~ cà phê nóng đổ hết lên người Vũ Trạch....
Các nhân viên giờ phút này đều ngốc.... vết đen lớn như vậy.... Nhưng lại là phát sinh trên người Mộ tổng..
Giờ phút này các nhân viên đều nín thở.. Toàn bộ làm không khí trong nháy mắt ngoài ý muốn đọng lại..
"Mộ tổng, cô không sao chứ?" Quách Kì trước hết lấy lại tinh thần.. Nhìn Mộ Vũ Trạch một thân tây trang trắng lại có kia vệt cà phê, gân xanh trên đầu thiếu chút nữa bại lộ..
Cái này xong rồi... Này Hàn Hân Nghiên hôm nay là chuyện gì xảy ra.. Ngày quan trọng như vậy.. Bất quá...khoan khoan.. mình vừa mới nghe thấy bảo bối?? Bảo bối?????
Hàn Hân Nghiên cũng là ngơ ngác nhìn Mộ Vũ Trạch trên người có vết bẩn, hoàn toàn không biết phản ứng như thế nào. Xong rồi, chính mình giống như gặp rắc rối .
Mà Mộ Vũ Trạch cũng không để ý, chỉ là thấy bộ dáng bảo bối ngơ ngác có chút không yên lòng..
"Bảo bối, có hay không đau nơi nào?" Mộ Vũ Trạch lo lắng hỏi..
Câu hỏi phát ra ,hiện tại có một trận hít khí... Thiếu chút nữa kèm theo hộc máu hàng loạt..
Đây là cái tình huống gì?????????? Bảo bối?????????, Mộ tổng cư nhiên kêu Hàn Hân Nghiên là bảo bối??????
Mình có phải hay không nghe nhầm?
Quách Kì càng kinh ngạc nói không nên lời nói. Ngơ ngác nhìn Mộ Vũ Trạch..
"Không, không có việc gì. Ngược lại là Trạch." Hàn Hân Nghiên nhìn trên người Mộ Vũ Trạch nhíu mày nói.
"Tôi không sao, em không bị thương chứ? Không được, tôi không yên lòng, tôi phải kiểm tra." Nói xong, Mộ Vũ Trạch bắt đầu kiên trì nhìn Hàn Hân Nghiên từ trên xuống dưới..
Hàn Hân Nghiên nháy mắt đỏ mặt, thế này mới ý thức được chung quanh còn có rất nhiều rất nhiều người vội vàng kéo Mộ Vũ Trạch..
"Em em thật sự không có việc gì. Đừng như vậy, có, có rất nhiều người nhìn!" Hàn Hân Nghiên đỏ mặt nói..
Bị Hàn Hân Nghiên nói như vậy, Mộ Vũ Trạch thế này mới hoảng hốt lại đây là công ty Kì Lâm a...
"Ân, chúng ta về nhà kiểm tra.." Mộ Vũ Trạch cười cười..
Lại là một trận hít khí lạnh... Về nhà???,
"Khụ khụ." Quách Kì sắc mặt không tốt nhìn hai người "Mộ tổng, không phải muốn tham quan sao?"
"Ân, không được, như vậy tôi cũng không tham quan được, lần sau đi." Mộ Vũ Trạch thản nhiên nói.
"Nhưng là......"
"Bảo bối, chúng ta về nhà." Mộ Vũ Trạch dắt tay Hàn Hân Nghiên bước đi... Cũng không quản người ở đây bị chấn động.
"Lê Hiên" Mộ Vũ Trạch kêu lên.
"Vâng lão đại " Không cần Mộ Vũ Trạch nói, Lê Hiên liền biết lão đại muốn cái gì, đây là nhiều năm qua ăn ý.
"Về nhà!" Lê Hiên vung tay lên, đoàn người vest đen lên xe. Động tác mau để người líu lưỡi.
"Đến đây đi, bảo bối." Dắt Hàn Hân Nghiên ngồi trên xe thể thao số lượng có hạn của mình. Chạy vội mà đi..
Quách Kì mân môi, nhìn bóng dáng Mộ Vũ Trạch rời đi, lần đầu tiên nàng biết đến tư vị ghen tị..

Editor nói: chap sau ngược rồi mua haha. cơ mà ít cmt quá ha


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro