CHAP 39 HÀN HÂN NGHIÊN KHÔNG CÓ BẠN NHẢY LÀM SAO ĐƯỢC?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hàn Hân Nghiên mặt đầy tức giận về nhà, quả nhiên mình về sau ra cửa phải xem lịch, mình muốn nói không nghĩ đụng tới Hoàng Mẫn Tuyên này, mỗi lần đều nhằm vào mình, gia thế tốt cũng không phải lỗi của mình.

Di động Hàn Hân Nghiên reo lên......

"Uy...... Ba?" Hàn Hân Nghiên tiếp nhận điện thoại.

"Nghiên Nghiên a, công ty ngày hôm qua nhận được thiệp mời của Quách thị, con thay mặt ba đi đi" Hàn ba ba cười nói.

"......" Quả nhiên nhận được .

"Con dù sao cũng là người thừa kế Hàn thị, con đi đi, nhận được thiệp mời, con không đi cũng không thể nào nói nổi." Hàn ba tiếp tục nói.

Hàn Hân Nghiên đầy mặt hắc tuyến "Vì cái gì là con a? Thiệp mời kia là ba nhận, cũng không phải con, hơn nữa, hiện tại Hàn thị bây giờ còn là thuộc về ba, muốn đi cũng là ba đi mới đúng!"

"Khụ khụ khụ, này, ba con ngày mai bắt đầu cùng mẹ thân ái của con đi du lịch, cho nên, việc này liền nhờ con." Hàn ba ba lấy lòng nói.

"Ba lại muốn đem công ty ném cho con!!! hai người đi tiêu dao để con làm cu ly?? Không có cửa đâu, không được!!" Hàn Hân Nghiên quyết đoán cự tuyệt nói.

"Khụ khụ, ba biết Nghiên Nghiên luôn luôn rất hiếu thuận , tốt như vậy đi, liền quyết định như vậy đi, Nghiên Nghiên thực ngoan, a ~ ba phải đi thu thập quần áo, Nghiên Nghiên bái bai , thiệp mời ba sẽ kêu người đưa cho con! Ba mẹ yêu con!" Hàn ba nói xong liền cúp điện thoại.

Hàn Hân Nghiên khóe miệng run rẩy nhìn điện thoại trong tay, không biết nói gì. Ba da mặt giống như càng ngày càng dầy ....

Quả nhiên, không đến 10 phút, có người đem thiệp mời tới...

Hàn Hân Nghiên càng là đau đầu nhìn đại thiệp hồng trong tay.( cứ tưởng thiệp cưới chứ)

Không cần nghĩ cũng biết, mình dù không muốn đi như thế nào thì cũng phải đi...... Mới vừa rồi đồng ý với Hoàng Mẫn Tuyên, chỉ là nhất thời tức giận nói. Hiện tại tốt lắm, ai......

Bạn nhảy a......

Hàn Hân Nghiên thở dài...... Không biết Trạch có thể hay không đi cùng mình.

Cầm lấy điện thoại, gọi Mộ Vũ Trạch..

"Uy? Bảo bối? Làm sao vậy? Còn đi dạo phố sao?" Mộ Vũ Trạch âm thanh ôn nhu truyền đến, Hàn Hân Nghiên tâm tình trong nháy mắt liền hảo ..

"Ân...... Không đi dạo nữa, không có tâm tình ......" Hàn Hân Nghiên ủy khuất nói, còn tính đô đô khóe miệng.

"Ân? Làm sao vậy? Ai không có mắt chọc tới bảo bối nhà mình?" Mộ Vũ Trạch cười cười nói.

"...... Ân, cũng không có gì, đúng rồi, Trạch...... Cuối tuần này có rảnh không?" Hàn Hân Nghiên nhẹ giọng hỏi.

"...... Ân? Này cuối tuần?" Mộ Vũ Trạch dừng một chút. Này cuối tuần, Quách gia khai yến hội, tuy rằng mình không định đi, mình muốn đến U Minh điện...... Còn có cùng Hải Đường và Hoa Chi Băng, Bắc Huyền Hạo thương lượng một số việc......

"Không rảnh sao? Kia, kia cũng không có gì, em là tùy tiện hỏi thôi......" Hàn Hân Nghiên vừa nghe Mộ Vũ Trạch dừng một chút, liền nói.

"Ngạch...... Tôi......"

"Cái kia, Trạch chắc đang bận đi, em đây trước hết không quấy rầy Trạch...... Trạch, bái bai...... YêuTrạch." Hàn Hân Nghiên cười cười.

"Ân, tôi cũng yêu em......" Mộ Vũ Trạch sáng tỏ cười cười.

Hàn Hân Nghiên treo điện thoại, Mộ Vũ Trạch đối Lê Hiên nói "Lê Hiên, đi điều tra xem hôm nay bảo bối gặp được người nào? Phát sinh chuyện gì?" Nàng cũng không bỏ qua bảo bối mới vừa rồi trong giọng nói có chờ mong, nghe được sự thất vọng khi mình do dự. Cho nên mình dám khẳng định là bảo bối gặp chuyện ......

"Vâng lão đại." Lê Hiên nói.

Lê Hiên làm việc hiệu suất là rất tốt , không đến nửa giờ, Lê Hiên liền tra được nguyên nhân.

"Lão đại, hôm nay đại tẩu đi dạo phố đụng phải người quen."

"Người quen? Ai?" Mộ Vũ Trạch nhíu nhíu mày.

"Hoàng Mẫn Tuyên, cùng con một xí nghiệp Lâm Thiên, Lâm Hải Chí." Lê Hiên đẩy gọng kính nói.

"Nga? Lâm Hải Chí? Sau đó thì sao?" Mộ Vũ Trạch bán tựa vào nhuyễn ghế, mỉm cười, ánh mắt quả thật lãnh dọa người.

"Hoàng Mẫn Tuyên hình như là bạn cùng bàn khi sơ trung của đại tẩu, hôm nay trên đường ngoài ý muốn đụng phải, cho nên đối với đại tẩu khoe khoang một phen." Lê Hiên nói thời điểm thản nhiên hừ một tiếng, tỏ vẻ khinh thường.

"Khoe khoang??" Mộ Vũ Trạch có chút buồn cười. Thiên hạ này còn có cái tư cách gì có thể ở trước mặt bảo bối khoe khoang sao? Thiên hạ này mình có thể đoạt cho bảo bối, ha ha ha, thật sự là đáng cười, cư nhiên có người khoe khoang với bảo bối...... Trong ánh mắt Mộ Vũ Trạch mang theo tia châm chọc cùng lãnh lệ, dám khoe khoang, vậy đừng trách mình đùa giỡn lại......

"Không có đâu!" Mộ Vũ Trạch âm thanh rất lạnh, ngón tay ở trên bàn gõ có tính quy luật.

"Còn có chính là, Hoàng Mẫn Tuyên lấy thiệp mời Quách gia châm chọc đại tẩu, còn liệu định đại tẩu lần này không có bạn nhảy. Mà đại tẩu giống như cũng đáp ứng nói nhất định sẽ tham gia yến hội lần này......"

"Nga? Bảo bối đáp ứng rồi?" Mộ Vũ Trạch cười cười, khó trách bảo bối vừa rồi có ngữ khí kia, xem ra là nghĩ hỏi mình ngày đó có thời gian bồi nàng cùng nhau đi hay không......

Ha ha...... Nghĩ đến bảo bối chờ đợi lại thất vọng, chính là yêu đến không được..

Vì thế......

Mộ Vũ Trạch dùng ngón trỏ lơ đãng xoa xoa tai dưới khóe miệng hơi hơi nhếch lên, xinh đẹp tuyệt mỹ cười...... Nhất thời toàn bộ thiên địa ảm đạm thất sắc...... Lê Hiên hơi hơi trương miệng ngốc lăng nhìn. Lão đại, quả nhiên là tuyệt thế yêu nghiệt.

"Lê Hiên, thông báo Hải Đường, chủ nhật hội nghị dời lại đi" Mộ Vũ Trạch đạm cười nói.

"...... Vâng, lão đại......"

Cuối tuần sao? Mình sẽ cho bảo bối một kinh hỉ ......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro