C17: Thi đấu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vòng thứ nhất, các đệ tử chi thứ thi đấu với đệ tử tiền viện , người thiên phú tốt sẽ được tiến vào tiền viện thay thế cho những người thực lực thấp hơn.

Vòng thứ hai chính là thi đấu giữa Liễu Hạ Yên với Liễu Lãng.

- Liễu Hạ Yên, hừ, huyền giả tứ hệ thì thế nào, ta sẽ cho ngươi biết hậu quả chọc ta là thế nào. 

Liễu Lãng nhìn chằm chằm vào Liễu Hạ Yên, thần thái trong mắt không phân rõ là đố kỵ hay ghen ghét, hoặc là đối với Liễu Hạ Yên mà nói hắn có cả hai loại tâm tình này, hoàn toàn chính là hâm mộ ghen ghét, đang muốn tìm cơ hội giáo huấn Liễu Hạ Yên một trận.

Liễu Hạ Yên căn bản cũng không có nhìn Liễu Lãng, chính mình không có hứng thú cãi cọ như đàn bà chanh chua, nhưng trong lòng cảm thấy hứng thú.

- Các ngươi có thể ra tay, nhớ kỹ, không được hạ sát thủ, nếu không hủy bỏ tư cách. Trưởng lão Liễu gia nhìn tràng diện chung quanh, cuối cùng cất cao giọng nói.

Khi trưởng lão nói xong, cả vũ trường huyên náo yên tĩnh lại, lập tức không ít ánh mắt nhìn lên người Liễu Hạ Yên, nhưng trong những ánh mắt kia hiếu kỳ chiếm hơn phân nửa.
- Liễu Hạ Yên, ta sẽ cho ngươi biết sự lợi hại của ta.
- Vậy thì tốt, bằng không quá nhàm chán.

Trưởng lão thấy hai người đã chuẩn bị xong, quát lớn:

- Trận đấu bắt đầu.

-Hô!

Liễu Lãng thủy khí phát lực, hai mắt đột nhiên trở nên sáng lóa, nắm tay đang siết chặt tỏa khí thủy lưu.

Chân hơi động, Liễu Lãng vượt qua khoảng cách bảy tám mét, điên cuồng triển khai công kích đối với Liễu Hạ Yên.
Đối diện với quyền ảnh đầy trời, Liễu Hạ Yên vẫn bình thản đứng yên, hai tay vẽ nửa vòng tròn, một chiêu Ngũ Linh thần quyền thôi xuất.

Ầm ầm!

Âm thanh khí bạo kình liệt truyền ra, mặt đất bụi cuốn mù mịt.

Gần như đồng thời, một đường nhân ảnh từ trong khói bụi bay ra, là Liễu Lãng, hắn hai tay giang rộng như cánh đại bàng, đôi chân thon dài đá ra liên tục.

- Thủy Thất Huyền Thích!

Phốc phốc phốc phốc phốc phốc!

Kình đạo lăng lệ ma sát với không khí, tạo ra một màu u lam nhàn nhạt, như lửa ma trơi xuất hiện mỗi đêm trong nghĩa địa, chiêu chiêu đoạt mệnh.


Liễu Hạ Yên giỏi nhất chính là dùng kiếm, chỉ là nàng tạm thời không muốn bạo lộ toàn bộ thực lực, thậm chí một nửa thực lực cũng muốn bảo tồn, đây là con át chủ bài của nàng, càng ít người biết càng tốt.

- Thử chiêu này trước xem sao!

Chân Liễu Hạ Yên lùi lại theo quy luật, hai quyền hoặc ngăn cản, hoặc lấy cứng chọi cứng, hoặc liên tiếp lùi lại, tiêu trừ chân ảnh ma trơi đang đánh đến.

Ngũ Linh thần quyền hóa ảnh trong tay Liễu Hạ Yên như có sức sống, biến ra rất nhiều diệu dụng, vững vàng chống đỡ liên hoàn cước của Liễu Lãng.

- Cương nhu nhất thể, bất phân âm dương, đây là cảnh giới cao nhất của quyền pháp cương mãnh.

Liễu Thanh hít một hơi lãnh khí, ông sống từng ấy năm, gặp vô số thiên tài nhưng rất ít người đạt đến trình độ võ học như Liễu Hạ Yên.

Sắc mặt Liễu Lãng âm trầm, lúc này hắn đã ra mười một cước, vậy mà vẫn không thể đả thương Liễu Hạ Yên, trình độ đối phương thực sự vượt quá sức tưởng tượng của hắn.

- Thủy tứ hoàn sát!

- Tam sát quỷ đạo!

Bảy đòn tiếp theo có thể tổ hợp thành hai tuyệt chiêu, Liễu Lãng dồn toàn bộ huyền khí, phát một đòn công kích chí mạng về phía Liễu Hạ Yên.

Lúc này, Liễu Hạ Yên có chút cảm thán quyền kĩ không đủ dùng, ngoại trừ kiếm pháp và huyền kĩ thuộc tính nhưng nàng chỉ muốn đánh bại tên này bằng quyền thôi ah
- Lần này trở về, nhất định phải đột phá lên Huyền đồ tứ trọng, đợi sau khi đi tộc hội, mới triển thực lực, chí ít không phải bối rối như lúc này.

Đối diện với hoàn cảnh "nguy hiểm", Liễu Hạ Yên cười khổ một tiếng, nâng sức lực lên ba phần, đánh bảy quyền vào không trung.

Bành bành bành bành bành bành...Từng khối khí lưu bộc phát giữa võ đài, thổi ngược Liễu Lãng ra sau, chân đứng không vững, ngẩng đầu nhìn, Liễu Lãng thân khoác tử y như một con diều đứt dây, vẽ nên một hình vòng cung tuyệt đẹp trong không trung, cuối cùng rơi xuống giữa đoàn người. Liễu Lãng chỉ bị thương ngoài da không ảnh hưởng gì, nhưng hắn phát hiện lúc đánh với hắn, Liễu Hạ Yên chưa dùng tới 5 phần thực lực. Hắn đứng lên, cảm thấy thật nhục nhã, trong tay xuất hiện kiếm đâm tới Liễu Hạ Yên.

Trưởng lão trong tộc còn đang bàng hoàng trước kết quả, lúc phản ứng lại nhìn thấy một tràng như vậy thì cả kinh, liền hét lên:

-Liễu Lãng, dừng tay!

Chỉ là đã quá muộn, sát chiêu bay tới Liễu Hạ Yên, chỉ là Liễu Hạ Yên chắc hề quan tâm, nàng đã nương tay với hắn, hắn chả cảm ơn lại mang sát ý với nàng, tên này, thật là chán sống rồi nha!

Hai ngón tay Hạ Yên kẹp lại kiếm, nhìn Liễu Lãng bằng ánh mắt khinh thường, rồi một tia Thanh Liên kiếm khí phóng ra từ nội thể bắn ra người Liễu Lãng khiến hắn bị văng ra chục mét, miệng phun ra búng máu, mắt nhắm nghiền, cả người bị kiếm khí làm cho thảm hại, khắp người đều vệt máu trông khá dọa người.

-Chết tiệt!

Liễu Đông nổi khùng lên, một chưởng toàn lực hướng Liễu Hạ Yên đánh tới. một kích toàn lực của Huyền tướng, người bình thường chắc chắc không chết sẽ tàn phế, nhưng tuy Hạ Yên có phòng ngự cường hãn cũng sẽ bị nội thương không nhẹ. Thấy Liễu Đông sát tới, Liễu Hạ Yên thầm mắng mình xui xẻo, né cũng không kịp thôi thì ăn vậy!

Đúng lúc này, một luồng chấn động vô hình xuất hiện, vẫy nhẹ tay khiến Liễu Đông văng ra ngoài, nhìn kĩ người xuất hiện thì....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#nyyến