Chương 1. MƯU SÁT

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Máy bay đã bay đi trên trời cao muôn trượng, tiến nhanh qua mây khói lượn lờ!! Nữ tử khuynh thành ngồi trong khoang máy bay với dung nhan tuyệt sắc, con ngươi màu tím của ngọc lưu ly, tao nhã tuyệt thế dường như đang nhắm mắt nghỉ ngơi.

Ngay lúc này, một chàng mỹ nam tử khí chất ôn hòa, bước chân dường như không thể nghe thấy hướng về phía nữ tử mà đi. Ngay lúc hắn sắp tiếp cận được người nữ tử, nàng đột nhiên tùy tiện mở mắt, nhìn về mỹ nam phía sau lưng nói: " Dịch Kỳ, ngươi tới rồi!"

Khóe miệng Dịch Kỳ mang theo nụ cười ôn hòa nhìn nữ tử mà nói " Không Mộng, nàng vẫn nhạy bén như vậy!"
Đúng vậy, nữ tử này chính là Không Mộng, đệ nhất sát thủ tung hoành quốc tế.

Dịch Kỳ lấy một cốc nước màu vàng đưa vào trong tay Không Mộng. Không Mộng chầm chậm ngửi, sau đó lại uống mấy ngụm rồi mới quay đầu nhìn Dịch Kỳ, đường nét trên khuôn mặt dần dần dịu dàng lại" Cũng chỉ có ngươi nhớ ta thích uống nước chanh nhất!"

Dịch Kỳ buông lỏng tay: " thêm 3 miếng chanh, 5 viên đường vào trong 1 cốc nước, rất đơn giản và cũng rất dễ nhớ!"

Sắc mặt Không Mộng dần dần trở nên dịu dàng, chỉ là lúc vừa mở cửa nghĩ đến muốn nói điều gì đó, đột nhiên sắc mặt dần dần trở nên méo mó, màu tím đen lòe loẹt diêm dúa dần dần lan tràn trên làn da trắng nõn, nàng khó chịu đỡ lấy ngực mình.
Nhìn thấy dáng vẻ khó chịu của Không Mộng, khuôn mặt xưa nay luôn ôn hòa của Dịch Kỳ dần dần xuất hiện một nụ cười u ám: "ta biết ngươi xưa nay luôn thận trọng, cũng biết mũi của ngươi có thể ngửi thấy các loại độc trên thế giới, cho nên trong ly nước chanh ta mỗi ngày đặc biệt làm cho ngươi, đã bỏ vào "Bích Ngọc", mặc dù nói rằng " bích ngọc" không sắc không vị, nhưng nếu bỏ vào trong nước của ngươi, ngươi tự nhiên cũng sẽ ngửi ra, cho nên ta đặc biệt hỏi thăm sở thích của ngươi, làm ra một loại nước chanh như vậy, mới làm ngươi trúng độc. Nhìn thấy dáng vẻ như vậy của ngươi, mới cảm thấy thuốc độc nhiều năm nay ta phí sức lực và tâm tư đạt được, quả thật rất hay!"

Bích ngọc (碧玺): Tourmaline là tên hàng thủ công đá điện khí, là một loại đã đạt được cấp châu báu trong gia tộc đá điện khí, là một loại do Bo Silic axit muối kết thành tinh thể,có chứa nhôm, sắt, magiê, natri, lithium, kali và các nguyên tố hóa học khác, có nhiều màu sắc. ( hình như tác giả nói là cái này, mà mình k chắc, do không biết nó có làm thuốc độc được không nữa, huhu)

Nghe thấy hắn nói như vậy, Không Mộng quay đầu lại hung ác nhìn Dịch Kỳ nói: " ta tự thấy rằng ta và ngươi hợp tác nhiều năm như vậy, không có chỗ nào có lỗi với ngươi, ngươi tại sao lại trăm phương ngàn kế đối với ta như vậy?"

"Không có chỗ nào có lỗi với ta!"

"Không có chỗ nào có lỗi với ta!"

Dịch Kỳ nói lại câu nói đó trong miệng, lúc nói lại lần sau cùng, hắn bỗng nhiên ngẩng đầu lên, nét mặt khôi ngô và dịu dàng bị méo mó sâu sắc. Mức độ méo mó không thấp hơn nét mặt tàn bạo của Không Mộng. Dịch Kỳ gào thét đầy câm phẫn nhìn Không Mộng "ngươi còn nhớ một năm trước giết một nhà Bilu ở Nga không?"

Nghe thấy câu nói đó của Dịch Kỳ, Không Mộng ngạc nhiên ngẩng đầu lên "Ngươi chính là đứa trẻ bị bỏ rơi thời thơ ấu của nhà Bilu !" Không Mộng từ trước đến nay hạ thủ tuyệt đối không lưu tình, bình thường nàng cần phải giết ai, vậy thì cả nhà người đó đều sẽ bị giết trong tay của nàng. Nhưng mà gia đình Bilu một năm trước, duy nhất đứa trẻ bị bỏ rơi thời thơ ấu thoát được. Bởi vì sợ đứa trẻ đó đến trả thù, cho nên Không Mộng một năm nay không ngừng tìm kiếm tung tích đứa trẻ đó, chỉ là không ngờ tới đứa trẻ đó vậy mà ẩn nấp ở bên cạnh mình, đúng thật là tự mình làm hại mình.

Không Mộng còn muốn nói cái gì đó! Nhưng mà bây giờ nàng cảm thấy lục phủ ngũ tạng đều đau đớn kịch liệt, những lời nói đều không thể nói ra, mí mắt thật sự rất nặng nề. Nàng cố gắng dùng hết khí lực cuối cùng, mở mắt nhìn Dịch Kỳ phía trước, rất muốn nói với hắn:" thật ra ta yêu chàng". Chỉ là câu nói đại biểu cho tâm ý của nàng, nàng cả đời này đều không thể nói ra!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro