chương 22: bị tập kích

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" nó đấy anh. Đm"
" đm thằng chó đó hả? Trông cùi bắp vl"
" đm đập chết mẹ nó đi. Anh em lên"
Tweddy boy bị lôi tuột vào ngõ bị đạp xuống đất, đòn đấm đá liên hồi ập đến.
" đm mày dám đánh em tao hả thằng chó này"
" đm mày thằng cùi bắp. Mày dám láo à"
" đm mày láo, láo này"
Tweddy boy ôm đầu rên từng tiếng hổn hển. Mắt cậu mờ đi, nước mắt theo kẽ mắt rỉ lòe nhòe.
Đau quá
Có ai không? Cứu với
Cứu tôi
Làm ơn. Cứu với
Cứu
"Thôi anh. Chết người giờ"
"Đm mày. Biết đường mà chừa nghe con" thằng béo vừa chửi vừa sút bồi thêm một cú vào bụng tweddy boy.
" cái lũ kia chúng mày làm gì đấy" giọng thét lanh lảnh vang lên, bác gái đi chợ về chạy đến quát to
" bỏ mẹ. Chạy" đám học sinh hốt hoảng kéo nhau bỏ chạy loáng một cái không còn một bóng.
" lũ mất dạy. Trời ơi làm sao thế này? Cháu ơi" bác gái hốt hoảng vứt túi đồ ăn nhào tới bên tweddy boy. Cậu hé cặp mắt mờ, trong lồng ngực sôi trào lẫn đau đớn ộc đến cổ họng. Miệng tweddy boy phụt máu tung tóe lên áo sơ mi bẩn thỉu.
" trời ơi con ơi con làm sai vậy. Đừng dọa bác. Bác gọi cấp cứu. Gọi ngay đây, con đợi bác" bác gái hoảng hốt rút điện thoại ấn số.
Tweddy boy nằm ngửa trên đất, đôi mắt cậu lờ mờ chớp nhẹ. Trên cao, bầu trời xanh ngăn ngắt không một gợn mây. Gió thổi lẫn theo vài âm thanh non nớt. Hình như gần đây có trường tiểu học và hình như đang giờ chào cờ. Hình như có tiếng móc quần áo va lanh canh trên sân thượng nhà ai.
Đôi mắt tweddy boy vô hồn mở trừng, nước mắt bất chấp đau đớn lăn không kiềm chế.
Bầu trời xanh..
Con sên yếu đuối..
Tôi mệt rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#học