PART 2 - 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thấm thoát mà mèo con màu vàng đã chia tay mèo đen bị bệnh được 7 ngày rồi, nghĩa là một tuần luôn rồi đấy

Điều đó đồng nghĩa với việc mèo đen bệnh suốt một tuần

Mèo đen nằm liệt trên giường, nó có nghe tiếng mèo con màu vàng gõ cửa lần cuối đó chứ nhưng nó không còn chút sức nào để đáp lại

Nó mệt lắm, nhưng nó cảm thấy buồn thì nhiều hơn

Đối với nó cuộc sống dường như đang trở về với những chuỗi ngày đáng chán trước kia

...

- "Bạn ấy đi rồi"

Mèo đen tựa cái đầu đầy lông của mình lên của sổ lá cây nhà nó rồi nhìn chăm chú về hướng mà mèo con màu vàng đã đến

...Rồi lại đi

Trong vô thức nó đã không nhận ra rằng mình vừa gọi kẻ phiền phức kia là "bạn"

Vậy ra nó đang nhớ người bạn phiền phức của nó - mèo con màu vàng

Theo như những gì nó nghe từ lần cuối cùng mèo con màu vàng đến gõ cửa nhà nó thì có lẽ mèo vàng đã tin rằng nó ghét mèo vàng...

Và vì thế mèo vàng sẽ không về đây tìm nó nữa?

Chợt nó thấy con mèo con ú nu vàng khè đó ngốc ghê, đã lười mà còn ngốc thì thật là chịu không nổi mà

Đừng vội hiểu lầm ý của mèo đen, vì trước giờ mèo đen chưa từng hạ mình khen ai cả

Cho nên thay vì bảo rằng mèo con màu vàng "ngây thơ đáng yêu" thì nó lại mắng mèo con màu vàng "đã lười mà còn ngốc"

...

Cuối cùng thì sự bứt rứt trong lòng mèo đen cũng được giải tỏa khi nó đưa ra một quyết định hết sức táo bạo

- "Ta sẽ đuổi theo con mèo vàng khè rồi mắng vào mặt nó tội dám bỏ đi mà chưa được ta cho phép"

"Thiết nghĩ nếu ta chạy thật là nhanh thì có lẽ sẽ đuổi kịp cái tiến độ rùa bò của con mèo ú nu đó, ta tin là vậy"

"Mèo đen ta muốn gì mà chẳng làm được chứ, hahaha"

Thế là mèo đen cũng bắt đầu hành trình tìm mèo vàng rồi đấy

...

Lại nhắc đến bạn mèo con màu vàng ú nu kia, bạn ấy đã đi được 7 ngày rồi

Và vẫn như lần bạn ấy đến, vẫn là cái cách "1h đi 3h ngủ dưỡng sức"

Nhưng đoạn đường lần này sao dài lê thê, 7 ngày trôi qua mà chẳng tới được đâu cả

Ngày đầu tiên sau khi chia tay cái cửa nhà bạn mèo đen kì lạ, mèo vàng buồn bã bước từng bước chậm chạp về nhà. Rồi mèo vàng đi qua một cái cầu làm bằng tre. Nó mỏng manh lắm, nó đáng sợ lắm. Và kết quả là mèo vàng té xuống nước, cả người ướt sũng. Nó lạnh, nó sợ nhưng nó không dám trèo lên cây để ngủ, vì ngoài sợ tối, nó còn sợ độ cao nữa. Nên nó chạy đến một chỗ sáng ơi là sáng và vui ơi là vui để xin được ngủ nhờ

- "Chít chít chít... mẹ chuột cống ơi, kể chuyện cho chúng con nghe đi"

Mèo con màu vàng cảm thấy thích thú với câu chuyện của mẹ chuột cống đang kể cho các bạn chuột nhắt nghe, thế là nó chạy ì ạch lại nhà của họ chuột và cào cửa xin tá túc

- "Meo meo"

- "Á... mèo kìa mẹ... chít chít chít"

- "Xin tha cho chúng tôi... chúng tôi chưa muốn chết đâu ạ... chít chít chít"

Mèo con màu vàng nheo đôi mắt tròn xoe của mình lại bởi không hiểu tại sao họ lại sợ đến vậy. Rồi thì cái bụng đầy mỡ của nó réo lên inh ỏi

- "Meo... đói quá, lạnh quá"

- "Chúng tôi có bánh đây... xin dâng cho ngài... hãy tha mạng cho chúng tôi"

- "Oa... bánh quy... măm măm"

Mèo con màu vàng say sưa ngoạm lấy từng miếng bánh béo ngậy, mải mê đến nổi khi bụng nó no căng và nó định quay lại cám ơn gia đình chuột tốt bụng thì họ đã đi đâu mất cả rồi

Chính xác là họ đã "tẩu thoát" theo cách thầm lặng nhất mà mèo con chẳng hề hay biết

Vậy là giờ đây căn nhà tí hon hiển nhiên chỉ còn mình nó

Mèo con ngơ ngác nhìn dáo dác và nó đang suy nghĩ về cái cách để nó có thể vào trong căn nhà - nơi duy nhất có ánh sáng này

Nhưng tiếc là căn nhà quá bé so với cái thân hình tròn lụi của mèo con màu vàng, thật là một vấn đề hết sức nan giải

Rồi thì với cái đầu thông minh sẵn có, mèo con màu vàng cũng đã nghĩ được hướng giải quyết tuyệt vời

Nó đang tìm cách đưa cái đầu bé xíu vào trong căn nhà...

Vậy là nó không còn sợ bóng tối đe dọa nữa rồi, trước mắt nó lúc nào cũng sáng rực ánh đèn. Còn về phần cái thân ục ịc và đầy mỡ kia, nó bỏ mặc cho không gian hiu quạnh bên ngoài lo liệu

Mèo con màu vàng với cái đầu được giấu trong căn nhà sáng rực, còn cái thân thì phơi thay ngoài sương gió. Vậy mà nó cũng ngủ ngon lành đến sáng

Những ngày sau đó của mèo con màu vàng cũng chẳng khá khẩm hơn

Nếu như hết té xuống nước ướt mem thì nó lại bị kiến cắn sưng chù vù cái mông, rồi còn bị bầy ong rược bắt bởi cái tội tưởng nhầm tổ ong là quả bóng

Mà mèo vàng thì lại rất thích đùa với bóng

Xem ra nhan sắc của mèo con màu vàng cũng bị vơi đi ít nhìu vì những khó khăn mà tự nó gây ra

Nhưng nó không có buồn đâu, nó lại nằm xuống ngủ, nó ngủ để nó dưỡng sức

Có sức thì mới đi tiếp được

Ngày thứ 5 là một ngày đặt biệt, bởi nó quen được đến 3 người bạn xinh đẹp

Mà theo cách nó gọi thì đó là ba con "mèo vằn vàng" - nghĩa là mèo vàng mà có vằn đấy

Nó vui lắm, ba bạn mèo vằn vàng cũng vui tính nữa

- "Mèo con vàng khè ú nu ơi, hay cậu đến nhà chúng tớ chơi vài hôm rồi hãy về làng của cậu"

- "Nhưng mẹ tớ đang chờ tớ"

- "Chỉ vài hôm thôi mà, không sao đâu" ^^

Mèo con màu vàng nửa muốn đi mà nửa muốn ở, nhưng rồi sự nhiệt tình của các bạn mèo vằn lại khiến nó cảm động và nó quyết định đi theo họ

Cả bốn con mèo lại đi miết đi miết để đến được căn nhà dưới gốc cây đại thụ - nơi mà mẹ của mèo vàng vằn đang chờ các con trở về

...

Lại nhắc đến tình hình của mèo đen, quả như những gì dự đoán, nó cứ chạy rồi lại chạy và không mất đến nửa ngày là nó đã lần ra mùi của mèo con màu vàng ú nu

Nhưng thay vì vui mừng, hớn hở thì nó lại cảm thấy vô cùng lo lắng, tim nó đập nhanh lắm

Bởi xen lẫn trong cái mùi thơm dễ chịu của mèo con màu vàng còn có mùi hôi của bọn cọp con hung hăng

Thế là mèo đen lại bắt đầu một cuộc chạy đua mới, nó chạy còn nhanh hơn cả lúc mà nó bắt đầu cuộc hành trình đuổi theo mèo con màu vàng

Mọi mệt mỏi dường như tan biến, bởi trong đầu nó bây giờ không có gì quan trọng hơn mạng sống của bạn mèo vàng đáng iu của nó

...

Tại nhà của các bạn mèo vàng vằn...

Nơi đây lạ lắm, nơi đây to lắm. Và mèo con màu vàng cảm thấy bị thu hút bởi chiếc nồi khổng lồ đặt giữa nhà đang sôi ùng ục

Nó hỏi các bạn mèo vằn nồi đó để làm gì, và rồi nó lại cảm ơn khi biết đó là dành cho món ăn mà mèo vàng vằn mẹ sẽ làm để thiết đãi nó

Mèo con màu vàng cứ vô tư cười đùa, rồi lần nữa nó lại ngạc nhiên khi mèo vàng vằn mẹ xuất hiện

Đó là một con mèo to lớn mà mèo con màu vàng dám chắc rằng đấy là "mèo mẹ vĩ đại" nhất mà nó từng biết. Bởi nó nghĩ dù cho các mèo mẹ làng nó có cố ăn nhiều cách mấy thì chục năm nữa cũng không thể "vĩ đại" được bằng mèo mẹ vàng vằn này đâu

Nó cứ mở to đôi mắt tròn xoe và ngạc nhiên như thế cho đến khi mèo mẹ vàng vằn túm nó bỏ vô một chiếc lồng làm bằng sắt

Nó không hỏi tại sao, cũng không hề thắc mắc bởi các bạn mèo vàng vằn bảo rằng đó là chỗ dành cho khách quý, sẽ có điều ngạc nhiên thú vị dành cho nó sau khi vào đó

Mèo con màu vàng lại mỉm cười gật đầu cám ơn gia đình mèo vàng vằn tử tế và tốt bụng

Tiếc là nó đã không thấy cái nháy mắt kì lạ của mẹ con nhà mèo vàng vằn xinh xắn

...

Cuối cùng thì mèo đen cũng đã đuổi đến ngôi nhà to lớn của bọn cọp hung hăng, gian xảo

Nhưng mèo đen thông minh lắm, nó biết sức nó không thể làm gì bọn cọp siêu khỏe và to lớn kia. Nó chỉ còn cách dùng trí để cứu lấy bạn mèo vàng của nó

Nhẹ nhàng lách mình đến bên chiếc cửa sổ đầy gai của nhà họ cọp, mèo đen thấy được bạn mèo vàng ú nu đang nằm trong cái lồng sắt cạnh bên là cái nồi nước sôi sùng sục

- "Quái lạ, con mèo vàng khè này không biết mình sắp bị mần thịt hay sao mà cười toe vậy trời"

Mèo đen lại phải suy nghĩ cách để đưa mèo vàng trốn đi mà không bị bọn cọp kia phát hiện. Đây quả thật là một vấn đề hết sức nan giải. Nhưng dường như trời cũng giúp nó kia kìa, bọn cọp đang rời khỏi nhà. Điều đó làm mèo đen cảm thấy nhẹ nhõm vô cùng

Nó chờ đợi đến lúc bọn cọp khuất bóng rồi nó lẻn nhanh vào nhà và mở cửa chiếc lồng sắt

Công việc sau đó đương nhiên là kéo chân mèo vàng chạy thật nhanh ra khỏi cái chốn nguy hiểm này rồi. Nhưng mèo con màu vàng không thể chạy, mặt của mèo con màu vàng đang bí xị, điều đó làm mèo đen khá là lúng túng

- "A, mèo đen, sao bạn đến đây?"

- "Lát ta sẽ giải thích, đi khỏi nơi này mau"

- "Sao dạ? Tớ sắp được ăn tiệc mà, đi rồi sao mà ăn, bỏ uổng lắm đó"

- "Ta sẽ đãi ngươi bữa tiệc khác to hơn... đi nhanh lên coi"

- "Hông đi được đâu"

- "Tại sao?"

- "Ngồi lâu bị tê chân rồi"

- "Điên mất với mi đó mèo ú lười biếng rắc rối vàng khè... lên đây ta cõng"

- "Nhưng phải chào tạm biệt các bạn mèo vàng vằn nữa"

- "Đó là cọp không phải mèo"

- "Cọp là gì?"

- "Ây... Có ai khen mi ngốc chưa hả?"

- "Chưa"

- "Trời ơi, đi thôi"

Mèo đen bực lắm rồi, không hơi đâu giải thích dông dài với con mèo ngớ ngẩn này nữa. Nhưng dù tức cách mấy nó cũng không nỡ bỏ mặc con mèo này...

Thế mới chết chứ

Rồi nó ì ạch vác trên lưng con mèo ú gấp rưỡi cơ thể mình và tiến nhanh ra khỏi cửa...

- "Ăn gì mà nặng vậy hả?"

- "Ăn bánh"

- (_ _+)

...

- "Mẹ ơi, con mèo béo tẩu thoát rồi"

- "Grừ... Đuổi theo mau"

...

CÁM ƠN ĐÃ THEO DÕI FIC ^^

thể loại này nó có con nít quá k các bạn, hehehe, có ngớ ngấn quá k dạ?

thông cảm nha ^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#yulsic