PART 2-2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thoắt cái mà mèo đen đã vác được cục mỡ mèo con màu vàng chạy đến cây cầu tre gần nhà bọn cọp hung hăn rồi đó. Nhưng trước khi đặt chân lên chiếc cầu siêu vẹo nó dừng lại đôi chút để quan sát...

Thật ra là nó chỉ muốn có thời gian cho buồng phổi mạnh khỏe của nó trao đổi khí với trời đất mà thôi

Nó thở rồi nó ngước nhìn cây cầu, nhìn xong thì nó thở tiếp. Nhưng tuyệt nhiên nó chẳng thể quay đầu trở lại

Tầm nhìn của nó ở phía lưng đã hoàn toàn bị che lấp bởi cái bụng đầy mỡ và cái đầu đầy lông vàng hoe của con mèo vàng khè ngớ ngẩn

"KHÌ KHÒ KHÌ KHÒ..."

...???

Tuy là mèo đen không thấy nhưng tai nó thì vẫn nghe được rất rõ

Có một âm thanh không hề nhỏ đang đập thẳng vào cái màn nhĩ mỏng manh và cực nhạy của mèo đen mạnh khỏe. Nó cố gắng nghẻo cái đầu đen đúa của mình nhìn về hướng đang phát ra tiếng động kì lạ. Để rồi đổi lại là một cảnh tượng hãi hùng, bàng hoàng đập thẳng vô trong mặt của nó

- "Yah... con mèo ú nu vàng khè lười nhát ngớ ngẩn kia... làm sao mà mi có thể ngủ được trong cái lúc dầu sôi lửa bỏng này hả"

"Thức dậy thức dậy mau... không thôi ta ném mi xuống con kênh đầy cá xấu này bây giờ"

"Hừm" ><

1s

5s

30s

Mèo con màu vàng vẫn say sưa thả hồn trong thế giới mộng mơ tươi đẹp mà cũng rất đỗi dễ chịu của mình. Nó đâu có hay bạn mèo đen lâm vào tình thế rắc rối, nguy hiểm đến dường nào cơ chứ

...

- "Mẹ ơi, con mèo béo kia kìa, thêm con mèo thịt nữa... hoan hô, chúng ta sẽ có một bữa no căng bao tử"

- "Grừ... hahaha... Các con đâu, mau bắt lấy chúng"

Thì ra là bọn cọp đuổi đến rồi. Chỉ mất có 10 phút mà mèo đen đã bị chúng phát hiện. Nhưng không phải vì chúng nhanh đâu, tại mèo đen không tài nào chạy hết tốc lực đấy thôi

Trước mặt mèo đen giờ là cây cầu siêu vẹo, sau lưng mèo đen có cả gia đình nhà cọp hung hăn, và bên dưới cây cầu lại là con kênh nước chảy siết

Mèo đen cũng biết sợ chứ bộ...

Chỉ là cái đầu nó đang bận suy nghĩ xem có nên băng qua cầu để mong tìm được một con đường sống duy nhất, hay là quăng con mèo ú trên lưng xuống nước cho nó thức dậy rồi chết... đuối, còn mình thì ở lại làm mồi cho bọn cọp

Nó thà là như thế, chứ nó không cam tâm dâng nguyên cục mỡ ngớ ngẩn này vào miệng bọn cọp kia

Với lại con mèo vàng khè này ngốc lắm, chắc hẳn nó sẽ không chịu nổi đau đớn, bị trụng nước sôi, bị cạo lông rồi bị xé ra từng miếng. Nham nhở quá đi à. Chỉ vừa tưởng tượng đến đó thì mèo đen đã hết do dự, nó quyết định sẽ băng qua cầu, cõng mèo vàng, nó và mèo vàng sẽ cùng chạy, bất quá thì cùng chết đuối. Chứ cái cách chết kia thật là không thể chấp nhận

- "Chết như vậy xấu lắm! Ta cũng không thích đâu"

"Con mèo ngớ ngẩn kia có chịu thức chưa hả? Yah yah yah"

"Liều 1 phen vậy"

Thế là mèo đen với cục mỡ mèo con màu vàng trên lưng bắt đầu hàng trình tẩu thoát - băng qua chiếc cầu tre lắc lư xiêu vẹo

"RẮC RẮC"

Một âm thanh lạ vang lên khiến lòng mèo đen thêm bất an và lo lắng

- "Oáp..." (_ _?) ...vươn vai mắt chớp chớp

"A, thì ra là tớ ngủ quên" ...mèo con màu vàng đã thức giấc

"Bạn mèo đen ơi, tớ hết tê chân rồi nè"

Mèo con màu vàng vẫn luôn lễ phép thế đó, nó sợ mèo đen sẽ mệt, nó chỉ muốn mau chóng đi lại bằng đôi chân của mình để bớt gánh nặng cho bạn mèo đen tốt bụng

Và rồi chẳng cần nghĩ ngợi gì nhiều... nó cứ thế mà tuột nhanh khỏi lưng của mèo đen

Đến khi mèo đen hoảng hốt thét lên thì chân mèo con màu vàng đã chạm chiếc cột tre bên dưới mất rồi

"PẶC"

- "Aaaaaa"

- "Aaaaaa... con mèo ngốc... aaaaa"

- "Cứu cứu... ọc ọc ọc"

...

- "Cục mỡ và cục thịt chết đuối rồi mẹ ơi"

- "Hơi, xui xẻo thật... về thôi các con ạ, tìm con mồi khác vậy"

Bọn cọp chỉ đến chậm có một bước thôi, và điều cuối cùng mà cả gia đình nhà cọp chứng kiến là tiếng la thất thanh cùng thân hình một vàng một đen của hai con mèo lúc chìm lúc nổi trôi nhanh theo dòng nước dữ tợn

Thế là đã có kẻ thất thỉu bỏ về nhà, có kẻ lại mệt mỏi kêu gào thảm thiết trong cái mát lạnh giữa trưa hè oi bức...

Mèo thì sợ nước là đương nhiên, nhưng sẽ chẳng thể chết nếu như nó cứ nổi lềnh bềnh trên mặt nước

- "Á... không... thở... được... á... cay... mắt... quá"

- "Yah... con mèo ú nu vàng khè lười nhát ngớ ngẩn khùng điên ba trợn kia... mi có im đi không thì bảo"

Cái tên của mèo con màu vàng dường như càng lúc càng dài thêm thì phải

Mèo đen bực rồi. Mèo đen dùng cả cái chân trước với hàng móng sắt nhọn túm lấy nhúm lông trên đầu mèo con màu vàng và kéo lên khỏi mặt nước. Bởi nó chẳng thể nào chịu nổi thêm cái sự bất bình thường nào nữa của con mèo đầy mỡ này

Chỉ riêng cái chuyện bụng mỡ của mèo vàng nổi lềnh đềnh trên mặt nước đã đủ khiến mèo đen vừa mừng vừa mệt mỏi lắm rồi

Tuy rằng cái bụng đó đang làm phao và cứu cả hai khỏi cảnh chết đuối, nhưng cái mỏ của chủ nhân chiếc bụng mỡ thì nào nhận ra điều đó. Và cứ thế mà con mèo vàng khè mãi gống cái mỏm lên kêu gào thảm thiết, còn cái đầu nó thì không ngừng trồi lên, ngụp xuống cứ như là chết chìm tới nơi ấy

Ừ, cứ như là nó có thể chìm xuống nước được như bao con vật bình thường khác ấy

Thật sự... không tức không phải mèo mà ><

- "A, hết ngộp rồi nè... hay quá hay quá... cám ơn bạn mèo đen đã cứu mình nha"

- "Được rồi, bây giờ thì nằm yên, cấm cựa quậy bốn cái chân, cái đầu nhìn qua bên kia..."

"Ta sẽ lái cái thân hình ú nu của mi vào bờ"

- "Hướng này?"

- "Trời ơi, bộ mi định ra biển chơi với cá mập hả!?" ><

- "Cá mập có mập được như tớ không?" (_ _?)

- "To hơn cả con cọp mẹ"

- "Woa... vậy đó là một con cá mẹ vĩ đại"

- "Những thứ vĩ đại điều nguy hiểm biết chưa!?"

- "Vậy là không được chơi chung hả?"

- "Ừa... giờ thì im lặng và làm theo những gì ta nói mau"

- "Ờ, nhìn hướng này"

- "Trời ơi, mi quả là con mèo ngớ ngẩn nhất thê giới mà" ><

"Đó là hướng nhà của cá mẹ vĩ đại..." (_ _!?)

"Ta đang nói gì thế này... ta điên theo mi mất rồi" ><

"Ây..." (_ _+)

...

Vậy là cuối cùng mèo đen cũng đã lái chiếc tàu mèo con màu vàng đến được bờ an toàn. Nhưng vấn đề mới lại phát sinh... Nơi đây là lãnh thổ của bọn thú hoang, và lại rất xa ngôi làng cũng như khu rừng có căn nhà bằng hốc cây đơn sơ giản dị của mèo đen anh hùng

Vậy thì làm sao để trở về an toàn khi bên mình mèo đen là một con mèo đầy mỡ lại bị bệnh ngớ ngẩn?

Nhưng ngặt nổi nó - mèo đen thông minh anh dũng và kiên cường không nỡ bỏ mặt mèo con màu vàng ngốc nghếch lười nhát và ngây thơ tự sinh tự diệt được... bởi mèo đen biết rõ con mèo con vàng khè này chỉ có thể "tự diệt" chứ không bao giờ có chuyện "tự sinh" tồn được đâu

- "Woa... mèo lông xù kìa mèo đen ơi"

"Bạn... ớ" (_ _?)

- "Mi muốn chết sao mà dám chào con đó... nó không phải mèo..."

"Đó là một con sư tử"

- "Sư tử là gì? Bạn ấy cũng to hệt như Mèo mẹ vàng vằn vĩ đại... đó là mèo mẹ lông xù vĩ đại"

- "Nhớ ta đã nói gì lúc ở dưới nước không"

- "...Hông"

- "Trời ơi... mi cần được dạy dỗ lại từ đầu... mất kiến thức căn bản trầm trọng và tình hình não bộ có vẻ như đã ngừng hoạt động"

- "Học cái gì?"

- "Việc đầu tiên có lẽ phải dạy mi cách phân biệt mèo và thú dữ"

"Hãy cho ta xem mi hiểu thế nào là một con mèo?"

- "Có lông, có râu, có bốn chân và cái mặt nhìn quen quen"

- "..." (_ _+)

"Vậy bọn chuột cũng đáp ứng đủ yêu cầu vậy sao không kêu nó là mèo luôn đi"

- "Tớ đâu có phân biệt được gương mặt của các bạn chuột đâu, nó k có quen"

- "Rồi, ta đã hiểu... do chúng cùng họ với chúng ta nên mi đã lầm lẫn"

"Vậy xem ra mi vẫn chưa đến nổi quá ngốc"

- "Woa... thật hả"

- "Ta chẳng có khen mi đâu mà mừng"

- "Ờ"

...

Thế là cuộc hành trình về nhà lại bắt đầu nhưng lần này hai con mèo không còn cô độc nữa, chúng đi cùng nhau, chúng nói chuyện với nhau và chúng giúp đỡ lẫn nhau thoát khỏi cơn buồn tẻ

Trời bây giờ đã nhá nhem tối, bụng của mèo con màu vàng lại không ngừng kêu gào biểu tình vì một ngày dài bị bỏ đói

Mèo con màu vàng sợ nhất là tối và nó ngại nhất là bị đói

Nên làm sao mà nó đi tiếp được đây?

Nó ngồi phịch xuống bãi cỏ xanh nhưng giờ đã chằng còn thấy được màu và rồi nó thúc thít...

- "Huhuhu"

- "Gì vậy?"

- "Mệt quá... mỏi chân nữa... và thèm bánh quy"

- "Mi thật là phiền phức mà... ở chốn này đào đâu ra bánh quy cho mi, ta sẽ đi săn mấy con thú nhỏ"

- "Tớ không ăn thịt đâu... nó tanh lắm, tớ chỉ biết ăn bánh thôi"

- "Vậy thì mau cắn lưỡi chết quách cho rồi, khi ta về được nhà ta sẽ cúng cho mi dĩa bánh quy"

- "Thật hả... nhưng cắn lưỡi đau lắm"

- "Đồ ngốc..."

- "Mèo đen, cậu đi đâu vậy?"

- "Bắt dế... món đó không tanh"

- "Nhớ nướng lên cho nó thơm nha, vậy mới ngon"

- "Ây... cái đồ lắm mồm, ở đây chờ ta" (_ _+)

Nói rồi mèo đen liền chạy đi một mạch. Đi sớm để về sớm, bởi nó không yên tâm bỏ con mèo vàng khè ú nu ngớ ngẩn này ở một mình lâu quá được

Còn phần mèo con, thật may là nó biết ăn côn trùng, không thôi thì mèo đen đã dùng cách ép nó ăn thịt tươi mất rồi

Đúng là mèo tiểu thư khó chìu lòng mà

...

CẢM ƠN ĐÃ THEO DÕI FIC ^^

khi nào mèo về đến nhà thì đó là đoạn kết, hahaha... vậy là fic lại kéo dài ra... kakaka

thật ra mình cũng k muốn, tại để con mèo ngơ này về đến nhà tốn sức lắm á, cho về nhanh quá sẽ mất tự nhiên

các bạn thông cảm cho nha ^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#yulsic