PART 3 - END

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thấm thoát mà hai bạn mèo đen và mèo con màu vàng đã đi được một hành trình thật là dài

Điều đó chứng tỏ công lao hết sức to lớn của mèo đen khi ép uổng thành công mèo con màu vàng giảm giấc ngủ tỉ lệ 3:1 xuống còn 2,5:1

Hai bạn mèo cứ đi, cứ đi mãi...

Qua bao khu rừng, qua bao ngôi làng xa lạ và còn gặp được rất nhiều bạn mèo tốt

Nếu may mắn thì các bạn mèo ấy còn cho mèo đen thật nhiều bánh quy để mèo đen nuôi mèo con màu vàng. Bởi dạo này mèo con màu vàng trông có vẻ hơi sụt kí

Nhưng cũng nhờ vậy mà mèo đen dễ dàng cõng mèo con màu vàng trên lưng hơn

Mèo con màu vàng lười lắm, nó rất dễ mỏi chân, đi một lúc là hai chân trước của nó lại mỏi, đi thêm một lúc thì đến cả hai chân sau cũng mỏi. Rồi nó ngồi khóc, mèo đen mà dỗ dành thì nó lại lăn ra ngủ. Mèo đen đã hết cách với nó rồi, mèo đen đành phải cõng nó trên lưng vài giờ liền trong ngày để tiết kiệm thời gian

Không phải mèo đen muốn sớm đưa mèo con màu vàng về nhà và như vậy là chia tay đâu. Mèo đen hoàn toàn chẳng muốn chút nào. Nhưng nó rất sót khi thấy mèo con màu vàng thiếu ăn và bị ốm đi. Nó biết nó không đủ sức lo cho cái bụng đầy mỡ của mèo con màu vàng

Nó tự trách rằng do nó mà nhan sắc dễ thương của mèo con màu vàng đang dần đi xuống. Nó rất đau lòng, nó thấy cắn rứt và nó muốn mình phải làm điều gì đó... không khác hơn là nhanh chóng đưa mèo con màu vàng về nhà mèo mẹ tam thể giàu có để mèo mẹ tam thể chăm sóc thật tốt cho con mèo ú ham ăn này

Lại một ngày nữa trôi qua, và dường như có vẻ bình yên quá

Băng qua ngọn đồi này nữa thôi là sẽ đến được ngôi làng - nơi có ngôi nhà bằng đất nung thật to lớn của mèo con màu vàng

Trời lại bắt đầu nhá nhem tối, bụng của mèo con màu vàng réo lên inh ỏi. Cả đến mèo đen đang đi ở đằng trước cũng hơi xa mà còn nghe thấy rất rõ nữa

Nhưng việc mèo đen đi trước không phải vì mèo con màu vàng đi chậm đâu, tại nó lười mà còn ham chơi. Cứ hễ gặp một bông hoa là nó sẽ dừng lại ngắm và trầm trồ khen bông hoa này thật thơm. Rồi nó sẽ hỏi mèo đen: "Hoa này có mang về trồng ở nhà nó được không?"

Và sau đó thì năn nỉ mèo đen hái về cho nó

Đến khi gặp một con bướm với đôi cánh sặc sỡ thì mèo con màu vàng lại nhảy dựng lên đuổi theo rồi còn bảo mèo đen hãy bắt dùm nó - nó rất muốn làm bạn với những chú bướm nhỏ

Mèo đen là mèo bình thường mà, mèo đen cũng biết mệt cũng biết bực nó chứ

Vậy nên để tránh phiền phức mèo đen cứ đi ở đằng trước và làm ra vẻ chẳng hề nghe thấy những câu hỏi hay lời đề nghị ngớ ngẩn nào của nó. Mèo đen biết với sức của mèo vàng thì nó sẽ không bứng nổi bông hoa hay bắt được con bướm và rồi cũng sẽ bỏ cuộc

Ấy đừng vội nghĩ mèo con màu vàng yếu đuối nha, chỉ vì nó không tài nào hái một bông hoa mà giữ cho bông hoa đó nguyên vẹn xinh đẹp, còn việc chạy theo một thứ gì đó, sẽ làm nó mệt... rồi nó sẽ thôi không đuổi nữa

...

Đêm nay là một đêm rất dài. Có lẽ ngày mai đã phải chia tay nhau...

Mèo đen quyết định sẽ không ngủ mà chỉ thức để ngắm nhìn mèo con màu vàng. Nhưng con mèo ú nu tự nãy giờ vẫn lăn qua lăn lại trên bụng mèo đen, nó thật lạ, vì bình thường giờ này nó đã lên đến cung trăng thăm bạn thỏ ngọc cũng mập y chang nó rồi

- "Sao mi còn chưa ngủ hả?"

- "Mai là tới nhà hả mèo đen?"

- "Ừa"

- "Woa... vui quá"

- "Vậy ra tại vui mà mi không ngủ được sao"

- "Ừm, tớ nhớ mẹ mèo tam thể lắm" ^^

Mèo đen đã ngừng vuốt lấy cái đầu vàng hoe của mèo con màu vàng. Nó không biết tại sao nữa, trong lòng nó dường như hơi giận. Nó buồn con mèo con vô tâm này

Nó đang tự hỏi nó là gì trong cuộc sống của mèo con màu vàng...

Một người bạn đến và đi như chưa từng quen biết chăng?

Nhưng mèo con màu vàng đâu có nghĩ sâu xa thế, mèo con màu vàng nhớ mèo mẹ tam thể thật mà. Và điều nó đang vui là nó sắp được về nhà rồi. Nó sẽ giới thiệu với mèo mẹ tam thể về bạn mèo đen tốt bụng. Rồi nó sẽ đem thật nhiều món bánh ngon nhà nó ra thiết đãi mèo đen như một lời cám ơn

Mèo con màu vàng thích mèo đen lắm, nó chưa từng nghĩ đến chuyện chia tay. Điều đó quá lớn lao và uyên thâm so với cái bộ não non nớt của mèo con màu vàng ngây thơ ^^

...

Hành trình lại tiếp tục...

Giờ đây trước mặt mèo con màu vàng là một con kênh chảy siết nhưng thật may ở đây có rất nhiều tảng đá nhỏ. Vậy là có cái vô tình làm cầu cho hai bạn mèo băng qua an toàn rồi

Mèo đen nhanh nhẹn lắm, thoắt cái là nó đã sang được bờ bên kia. Nó đứng đó trông theo con mèo vàng từng bước ì ạch nhảy lên mỏm đá. Mèo đen nhìn theo mà muốn rụng tim bởi những lần loạng choạng suýt trượt chân xuống nước của mèo con màu vàng

Cuối cùng sau một tiếng "Á" khe khẽ mà mèo đen cứ ngỡ là của mèo con màu vàng thì con mèo ú này cũng đã an toàn bước chân lên được bờ

Chúng lại cùng nhau đi tiếp... khoảng 3h sau...

Mèo đen và mèo con màu vàng gặp được hai con rùa tí hon. Nghe đâu chúng đã hỏi han gì đó về bác rùa đang tắm mát dưới con kênh lúc nãy. Tắm lâu rồi mà chưa thấy về nên chúng phải đi tìm theo lệnh của rùa mẹ

Cả mèo đen và mèo con màu vàng điều lấy làm tiếc khi phải lắc đầu bảo rằng chúng không hề thấy bác rùa nào cả

Ờ thì có lẽ hai bạn mèo đã không thấy và không hề biết rằng một trong những tảng đá làm cầu mà mèo con màu vàng đã dẫm lên lại chẳng phải là đá ^^

Cả 4 người bạn chia tay nhau rồi đi về hai hướng hoàn toàn đối nghịch, và cứ thế mà đi mãi đi mãi cho đến lúc trước mắt mèo con màu vàng là cái nơi vô cùng quen thuộc...

LÀNG MÈO ĐẠI GIA

Một nơi chỉ toàn những con mèo ú thật là ú và xinh thật là xinh. Nhưng không bằng mèo con màu vàng đâu ^^

...

- "Mẹ mèo tam thể ơi, con về rồi nè" ^^

- "Trời ơi, cục mỡ cưng của mẹ, mẹ nhớ con quá... mẹ đã cho người tìm con khắp nơi..."

- "Dạ, con bị lạc ạ" ^^

- "Thương cục mỡ của mẹ quá, sao con ốm thế này, mẹ sẽ không cho con đi xa mẹ lần nữa đâu... sống bên ngoài nó cực lắm phải không... hic hic"

- "Vui lắm mà mẹ, con gặp được rất nhiều bạn mèo kì lạ và to lớn nữa"

- "Mẹ mặc kệ, từ nay phải ngoan ngoãn ở nhà để mẹ tẩm bổ con lại"

Mèo đen tự nãy giờ vẫn lặng lẽ quan sát, nó đã thấy tất cả. Nó cũng mừng cho mèo con màu vàng, nhưng nó càng thấy mặc cảm nhiều hơn. Nhà mèo con màu vàng quá giàu, mẹ mèo con màu vàng thương mèo con màu vàng nhiều đến thế. Còn kẻ hèn mọn như nó lấy tư cách gì để chơi với mèo con màu vàng đây chứ?

Rồi nó lầm lũi bỏ đi, êm ái hệt như nó chẳng hề tồn tại

Nó không muốn mèo con màu vàng trông thấy bộ dạng đáng thương của nó

Và sự thật là mèo con màu vàng đã chẳng hề hay biết. Đến khi nhận ra thì đã quá muộn rồi

Bạn mèo đen đã biến đâu mất tiêu rồi...

- "Mẹ mèo tam thể ơi, bạn mèo đen của con đâu rồi?"

- "Mèo đen là ai?"

- "Con phải đi tìm bạn mèo đen mới được"

- "Không, ở nhà cho mẹ, con lại lạc thì sao... mẹ không cho phép con đi nữa"

- "Nhưng con muốn tìm bạn mèo đen... huhuhu"

- "Nín đi nào, chắc bạn mèo đen của con bận việc nên không kịp báo cho con biết mà phải đi ngay... con ngoan ngoãn ở đây chờ nha, thế nào bạn ấy cũng đến tìm con mà"

- "Hic hic... thật sao mẹ"

- "Ừm, con k tin bạn mèo đen của con sao"

- "Dạ con tin bạn mèo đen lắm, bạn mèo đen sẽ đến tìm con... vậy con sẽ ngoan ngoãn ở đây chờ bạn mèo đen ạ"

- "Ừm, vào nhà với mẹ mẹ làm bánh kem cho ăn nè"

- "Woa... thix quá đi" ^^

...

1 tuần trôi qua, rồi 2 tuần, 3 tuần...

Thấm thoát mà đã 1 tháng trôi qua rồi

Mèo con màu vàng ngày nào cũng ngồi trước cửa nhà nó ăn bánh quy và đợi mèo đen. Đôi lúc nó còn ngủ quên ngay ngoài bậc thềm lạnh lẽo. Nhưng nó không dám bỏ vào trong, nó sợ bạn mèo đen quên mất nhà nào là nhà nó, và bạn mèo đen sẽ đi lạc

Thế là nó vẫn quyết tâm ngồi đó chờ mãi dù cho mẹ mèo tam thể đã cố gắng khuyên ngăn rất nhiều lần

Phần về mèo đen, nó về nhà lâu lắm rồi, nó chỉ mất có nửa ngày để đi từ Làng Mèo Đại Gia về khu rừng già nhà nó

Hằng ngày nó vẫn cố gắng sinh hoạt thật bình thường, trồng trọt và đi săn thức ăn

Nó muốn nó quên được tháng ngày vui vẻ bên mèo con màu vàng, nó muốn nó quên đi việc có một ai đó bên cạnh và nhất là nó muốn nó quên đi con mèo ú nu vàng khè ngớ ngẩn mà rất đỗi đáng yêu kia

Đêm nay vẫn là một đêm thật dài và buồn tẻ. Cho nên nó đã không tài nào chợp mắt ngay được

Rồi chợt những âm thanh lạch cạch đập vài tai nó khiến nó cảm thấy thật bất an. Trong bóng tối, mèo đen mon men theo từng ngỏ ngách quen thuộc của căn nhà làm bằng hốc cây đơn sơ

Âm thanh dường như phát ra từ gian bếp, ngày càng rõ ràng hơn...

"CẠCH CẠCH... SUỴT... CẠCH CẠCH"

- "Hai con mèo đạo tặc kia, các ngươi thật to gan mà"

- "Chít nữa òi chị ơi"

- "Rút nhanh thui em gái" ><

- "ĐỨNG LẠI, KHÔNG TA NÉM CON DAO NÀY VỀ ĐÓ LÀ CỤT ĐUÔI CẢ LŨ NHÁ"

- "Sợ quá chị ơi"

- "Mình nghe theo nó đứng lại thì nó đâu có ném, sợ gì chứ"

"Bọn ta đứng lại rồi nè, đứng có ném nha Đại ca mèo đen"

- "Chị mèo đen ơi, tụi em đứng yên rồi đó... hic hic"

- "Các ngươi lại đến đây trộm... hừ, lần này muốn ta bẻ gãy chân cho khỏi làm ăn hay muốn ta cạo lông cho xấu càng thêm xấu hả?"

- "Thôi mà, chiện đâu còn có đó... mình trò chuyện cho hiểu nhau chút nha... tâm sự đêm khuya đi ha" ^^

- "Chẳng có gì để nói cả"

- "Bọn ta biết tin về cục mỡ đồng minh của ngươi đó... không muốn nghe sao"

Đòn đánh tâm lý của con mèo ốm đói Lòng xương quả thật vô cùng hiệu quả. Và thế là mèo đen cũng chịu hồi tâm mà ngồi xuống hàng uyên với chúng. Mặc dù cái tin của chúng thì phần trăm đáng tin chắc chỉ đếm được bằng số ngón chân của chúng thôi

- "Con mèo ú nu đó ngày nào cũng nằm chờ mi đến độ bị nhiễm lạnh bệnh lên bệnh xuống"

- "Dạ, trông nó tội lắm"

- "Con mèo ngốc đó còn đòi đi tìm ngươi mà mẹ nó không cho vì sợ nó bị bắt cóc bán sang làng lân cận làm mèo tiếp viên"

- "Dạ, nhan sắc của nó thì miễn bàn rồi, mỹ miều quá mờ"

- "Nếu ngươi mà không mau tìm nó thì nó sẽ chết vì nhớ ngươi rồi ốm rồi bệnh rồi uất ức chết tức chết tưởi chết không kịp chửi ngươi đó"

- "Dạ, chết vậy là chết oan đó chị"

Điều của hai chị em nhà mèo nói quả thực khiến nỗi buồn chán trong mèo đen dâng lên thành một cảm giác tội lỗi vô cùng. Nó biết nó nên tìm mèo con màu vàng dù chỉ là một lần duy nhất, một lần cuối cùng thì nó cũng phải nói rõ ràng với mèo con màu vàng rằng: "Nó thích mèo con màu vàng lắm... nhưng nó không xứng đáng và cũng không đủ sức đem lại hạnh phúc cho mèo con màu vàng..."

Nó mong mèo con màu vàng sẽ hiểu và quên đi nó. Mèo con màu vàng xứng đáng có một cuộc sống hạnh phúc hơn vạn lần khi ở với nó - một kẻ chỉ có bàn chân đen thui mà trống rỗng

...

Rồi thì nó cũng đi tìm mèo con màu vàng

Nó ngập ngừng cả mấy tiếng liền chỉ vì một quyết định bước đến trước cửa nhà mèo con màu vàng - nơi cách nó độ chừng 10 bước chân

- "Mèo ú..."

- "Oáp..." ...mèo con màu vàng vẫn đang mơ màng trong giấc ngủ, nhưng nó nhận ra dáng hình quen thuộc đó

"A, bạn mèo đen... bạn mèo đen đến tìm tớ rồi... bạn mèo đen ơi"

Nó vui lắm, nó nhảy cẩng lên rồi lại gì lấy cổ mèo đen làm mèo đen ngã xuống, hành động này đã trở nên quá quen thuộc với mèo đen nên mèo đen lần nữa chỉ mỉm cười

Và cái sức nặng kia, nào có hề thay đổi như lời bọn mèo ốm đói xuyên tạc...

Mèo con màu vàng liếm nhanh lên lên cái mỏm đen đúa với 3 cọng râu trắng toát - thứ duy nhất không phải màu đen trên cơ thể của mèo đen. Điều đó làm mèo đen cảm thấy thật nóng nực, cứ như gương mặt bị thiêu đốt ấy

- "Mèo ú à... nghe ta này"

- "Bạn mèo đen ơi, bạn đừng đi nữa... ở đây với tớ đi, không thì dẫn tớ theo với, có bạn đi cùng mẹ mèo tam thể sẽ không sợ tớ lạc đâu" ^^

- "Nghe ta nè mèo ú... ta đến để chia tay mi"

- "Bạn lại đi đâu sao... có lâu không? Bao giờ bạn trở lại tìm tớ dạ?"

- "Không, ta sẽ không trở lại... ta đến đây để nói lời chào và bảo mi đừng chờ ta nữa"

- "Huhuhu... tại sao vậy... bạn mèo đen không thích chơi với tớ sao... huhuhu"

Mèo con màu vàng khóc rất lớn, nó ngồi phịch xuống thềm nhà và cứ khóc như thế, khóc ướt cả bộ lông mà mèo mẹ tam thể vừa chải chuốt cho nó

Mèo đen làm sao nỡ nhìn mèo con màu vàng như vậy chứ. Rồi nó cũng hạ giọng và dỗ dành mèo con màu vàng...

- "Ta không có tiền, ta không có bánh quy, ta không có gì để lo cho mi mập mạp được... ta không xứng đáng với một con mèo xinh xắn như mi... hãy... quên... ta ...đi... mèo ú à"

- "Huhuhu, tớ đâu có cần bạn mèo đen có, mẹ mèo tam thể có mà, mẹ mèo tam thể sẽ cho tớ và tớ sẽ cho mèo đen ăn cùng nữa... mèo đen đừng đi, ở lại đây ăn bánh quy và chơi với tớ nha"

- "Mi thật là ngốc... ta và mèo mẹ tam thể của mi đâu có quen... ta cũng không thích ăn bám... như thế là một sự xỉ nhục, ta không cần đâu"

- "Huhuhu, hông chịu hông chịu... bạn mèo đen đừng đi mà... huhuhu" ...nó lại khóc lớn hơn

Nhưng mèo đen thì vẫn cứ bước đi

Mèo đen biết giờ đây, cần phải có một kẻ mạnh mẽ hơn, và đó sẽ là nó

Luôn luôn là thế

...

- "Cháu là mèo đen phải không?"

Một tiếng nói vang lên níu giữ lấy bước chân đen đúa mà cô độc của mèo đen đáng thương...

- "Dạ... cháu chào cô"

- "Ta đã nghe nhiều về cháu... ta biết cháu đã giúp cục mỡ của ta rất nhiều và nó thì cũng rất quý cháu"

"À, phải nói là nó vô cùng thích cháu... cháu hãy ở lại đi... hãy ở đây chơi cùng cục mỡ ngốc nghếch của ta"

- "Nhưng cháu..."

- "Đó là một lời thỉnh cầu đấy" ^^

Nụ cười hiền từ cùng cái nhìn trìu mến của một quý mèo phu nhân là điều mà mèo đen chưa bao giờ dám mơ tưởng đến. Nó luôn nghĩ sẽ bị xem thường, sẽ bị cấm cản và sẽ bị hất hủi ghê lắm

Vậy mà...

Nó nên làm sao đây, nó muốn ở bên mèo con màu vàng nhưng nó không thích ăn bám - nó lấy gì để xứng đáng với mèo con màu vàng chứ?

- "Ta sẽ tài trợ một số tiền, cháu hãy giúp đứa con ngốc nghếch này của ta mở một tiệm bánh quy nướng theo nguyện vọng của nó nha"

"Ta quá già để phụ nó rồi, mà nó thì rất cần một ai đó... ừm, trợ giúp, hay là lo toan tất cả..."

"E hèm, chắc cháu biết khả năng của con gái ta rồi đó" ^^

- "Dạ... nhưng..."

- "Ta thật lòng khẩn xin cháu đấy, hãy ở lại giúp nó... sau này tiệm bánh phát triển thì với số lương có được, cháu sẽ không còn là kẻ trắng tay..."

"Lúc đó... chắc cháu hiểu ý ta mà he" ^^

- "Cháu được sao cô?"

- "Không ai là thích hợp hơn cháu, con gái ta sẽ rất vui, ta lại càng vui hơn vì hạnh phúc của nó" ^^

- "..." ...sau một hồi lâu ngẫm nghĩ cuối cùng mèo đen cũng khẽ gật đầu và mỉm cười

- "Hoan hô, vậy là bạn mèo đen sẽ không đi đâu nữa hả?" ^^

- "Ưm, ta sẽ ở lại giúp mi mèo ngốc à" ^^

- "Hoan hô"

Cả hai con mèo ôm nhau trong niềm hạnh phúc, và có cả niềm hạnh phúc của mẹ mèo tam thể nữa

Tương lai không biết sẽ ra thế nào...

Nhưng ai mà quan tâm cơ chứ, không phải hiện tại vui vẻ và có mục tiêu để theo đuổi thì cuộc sống đã là quá hoàn mỹ rồi sao ^^

HÃY LUÔN TIN VÀO BẢN THÂN KHI CHÍNH BÀN TAY MÌNH LÀ THỨ TẠO NÊN HẠNH PHÚC

Không có ai vốn cao sang, cũng chẳng ai là hèn hạ... niềm vui chỉ đến với những chú mèo đáng yêu và biết yêu quý những người xung quanh mà thôi

...

- "Chị ơi, sao ta lại phải nói giúp con mèo đen đó vậy?"

- "Em ngốc quá, chẳng phải nó giàu rồi thì lần sau chúng ta đến trộm sẽ có thứ đáng giá và ngon hơn sao"

- "A, em hiểu rồi ạ... chị thật thông minh" ^^

- "Chứ sao... vài năm nữa em cũng sẽ thông minh được như chị... lúc mà não em phát triển hoàn toàn, em gái ngoan à" ^^

...

Cuộc sống của những bạn mèo lại đâu vào đấy

Nhưng có hạnh phúc bên nhau suốt đời hay không là chuyện của chúng...

Hãy cứ tin vào tương lai nhá ^^

THE END

CÁM ƠN ĐÃ THEO DÕI FIC ^^

Cổ tích thì vẫn mãi là cổ tích và dành cho con nít

Không có PG... k có SE

Hehehe... các bạn thông cảm cho nha, nếu mình làm ai đó thất vọng

^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#yulsic