[ONESHOT][SNSD] S.A the final saga: Love, Taeny Yulsic Soosun Yoonhyun NC-15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

+ Author: Leone A. Galante aka rjl4444, with some ideas from S. Alex and S. C.

+ Status: Oneshot (về độ dài) - 4 parts | Ongoing.

+ Rating: NC -15

+ Disclaimer: Các nhân vật dĩ nhiên không thuộc về tác giả

+ Category: Romance, Drama, Humor, NC...

+ Pairings: TaeNy, YulSic, Soosun, Yoonhyun, AND SOMEONE ELSE.

Ghi chú: Saga là gì?

Saga là một tác phẩm độc lập nhưng là phần sau của một serie nhiều phần riêng biệt, điển hình nhất hiện nay là serie Twilight. Bạn có thể đọc Saga mà không cần đọc phần trước đó vì nội dung là riêng biệt. Nếu đọc phần trước, bạn sẽ hiểu nhiều hơn một chút về phần sau cũng như hiểu được một số chi tiết nhỏ liên quan đến phần trước.

Các phần trước:

Sunday Afternoons

Sunday Afternoons Saga: Downpour

Sunday Afternoons Saga: Nowhere To Go

Inspired by a Backstreet Boys’ song: Trouble Is

Sao ta cứ ngu ngơ không trân trọng những gì ta có cho đến khi điều đó đi khỏi cuộc đời ta

Tệ quá

Vì tôi đã không có tình cảm tốt đẹp với ai cả

Tôi thật ngốc khi nghĩ rồi mình cũng sẽ ổn, sẽ ok, sẽ bình thường thôi.

Thế là mỗi ngày tôi cố gắng nhiều hơn để quên cô ấy

Nằm đây tự thuyết phục mình rằng ngày mai sẽ tốt hơn hôm nay

Sao cô ấy lại nói tôi đã không cho cô ấy thấy trái tim tôi

Tệ quá

Giờ thì tôi là người thấy có lỗi

Tôi thật ngốc khi nghĩ rồi mình cũng sẽ ổn, sẽ ok, sẽ bình thường thôi.

Thế nên mỗi ngày tôi tìm điều gì đó để tự nhắc mình

Dù tôi có cố gắng thế nào, nhưng kỷ niệm vẫn sẽ mãi bên tôi.

Tôi một mình

Tôi ổn, tôi vẫn ok

Tôi sẽ bình thường thôi, tôi chỉ cần một chút thời gian…

Nhưng rồi rắc rối là tôi không thể bỏ cô ấy ra khỏi tâm trí mỗi đêm khi tôi nhắm mắt lại

Ai giúp tôi với. Cô ấy đi rồi.

Đi thật rồi.

Rắc rối là có một phần trong tôi không thể nào từ bỏ những kỷ niệm về cô ấy.

Chỉ đơn giản là không thể

Giờ thì tôi đã nhận ra, tôi hiểu rồi

Rắc rối ấy chính là tình yêu.

Sunday Afternoons Saga:

LOVE

What happened in and after the fateful 6 months…

Sooyoung & Sunny

-Chào buổi sáng! Lính mới Sooyoung có mặt!

-Hừm hừm, trung úy, cậu nghỉ phép hơi bị lâu nhá!

-Không có Sooyoung thì sở ta vẫn làm ăn ngon lành mà, hehe.

-Ê anh em ơi, ra mà xem cậu Sò của chúng ta nè, tóc dài ra trông nữ tính hẳn. – anh cảnh sát trực ban gọi với vào trong, cả nửa sở cảnh sát chạy ra.

-Ối chà, mỹ miều dữ… “Anh cảnh Sò” biến mất rồi, giờ thay vào là đây…

-Công túa ngành cảnh sát!

-Thiếu nữ Sò!!!!

-Mấy cậu này, thôi đi coi, tớ đấm cho mỗi cậu một cái bây giờ. Chỗ của tớ vẫn còn nguyên chứ?

-Bên ngoài thiên thần nhưng bên trong vẫn hổ báo. Chỗ của cậu y như cũ, không một hạt bụi.

-Thank you babe

-Thôi vào xem xét rồi bắt nhịp công việc đi cô nương! Dạo này đủ thứ vụ xảy ra, giải quyết mệt nghỉ…

______________

Cũng khi đó, tại một trường trung học.

-Nghe nói lớp chúng ta hôm nay đổi giáo viên nhạc…

-Cô ơi, giáo viên của chúng em vào phòng học nhạc chưa ạ? – một học sinh hỏi cô giám thị đang đứng trong hành lang.

-À, cô của các em vào lớp rồi đấy.

-Gì? Sao lại là cô? Chẳng phải là một thầy sao? Thầy ấy còn rất dễ thương nữa… - Đám học sinh nháo nhào…

_______________

Cuối buổi chiều Sooyoung ghé cửa hàng mua ít thứ rồi tung tăng về nhà. Vừa mở cửa thì cô nghe tiếng lục cục dưới bếp…

-Ê anh kia, anh là ai mà vào nhà tôi lục lọi thế hả? – Sooyoung hét lên khi thấy một người tóc vàng, dáng hơi nhỏ con đang lục tủ lạnh, ngay lập tức cô thủ thế chuẩn bị xông vào tấn công người lạ.

-… - người kia vẫn không quay lại hay trả lời

-Kyaaaa – Sooyoung không nghe đáp trả liền bay đến

Bẹp.

Sooyoung nằm một đống dưới sàn nhà.

-Haiz… baby à, chiêu đó baby dùng để “vồ” mình trước đây rồi, mình biết cách né hết cả.

-Hả, baby đó sao? Tóc… ngắn… nhuộm vàng… á?

-Mình mới cắt sáng nay. Vì để ý thấy mấy tháng qua tóc baby dài ra, rất chi là… con gái, mình quyết định là sẽ thay đổi vai trò với baby! Tối nay mình sẽ… nằm trên… <cười nham nhở>

-Ê khoan, ăn uống xong đã, tối tính, sao chưa gì đã đè mình xuống thế này, baby ahhhhhh~~~

Sống một cuộc sống giản dị vui vẻ bên nhau, thiếu nữ Sò và Sunkyu đẹp zai rất hạnh phúc. Quả là một cái kết yên ả và đẹp cho một cặp… vai phụ. Cho đến một hôm khi 2 người đang đi trên phố, Sunny bắt gặp một ánh mắt làm cô không dừng được mạch cảm xúc trong tâm trí. Vẫn khoát tay đi bên Sooyoung, Sunny lướt nhìn và nhận ra người lạ ấy.

Nhưng lúc này Soosun vẫn đang tiếp tục tay trong tay, tình tứ, tung tăng tại trung tâm thời trang. Sunny và người lạ ấy, sẽ là một câu chuyện khác.

Đón xem part kế: Yoonhyun.

And don't forget to comment this part.

LOVE, Part 2

Yoona & Seohyun

Trong 6 tháng Taeyeon ra đi, Yoona và Seohyun ở chung 1 nhà với tư cách… đôi bạn học tập. Yoona vẫn cứ thầm lặng yêu thương Seohyun. Bản thân Seohyun cũng đã yêu quý Yoona rất nhiều rồi, nhưng cả hai đều ngại ngùng không dám nói ra, sợ rằng người còn lại không chấp nhận mình. Thế là đã qua mấy tháng, lửa gần rơm nhưng mãi không cháy…

[Yoong unnie

+82 44696661 (+82 himyoona)

-Em đây unnie!

-Em đi đâu sau giờ học vậy? Đã trễ hơn 15 phút so với giờ em thường về nhà rồi, unnie đang lo cho em đấy!

-Hôm nay em ra về hơi trễ nên bị lỡ xe buýt. Em đang đi bộ về nhà đây…

-Ngoài đường nguy hiểm lắm, sao em lại đi bộ? Em đi đến đâu rồi?

-Em đang đi ngang qua tòa cao ốc ở gần nhà Tiffany unnie ấy, cũng gần đến nhà rồi.

-Ở đó giao thông đông đúc lắm, em cứ đi từ từ cẩn thận, unnie sẽ chạy ra đón em ngay!]

-Haiz, Yoong unnie ngốc quá, mình có phải trẻ con nữa đâu…

Yoona khóa cửa chạy một mạch tới chỗ Seohyun. Hai người đối mặt 2 bên đường, Yoona gọi với sang để Seohyun trông thấy cô.

Nhìn thấy Yoona chạy gần 2 cây số ra đón mình, trong lòng Seohyun dậy lên một cảm giác gì đó vui tươi, nhẹ nhàng… Hạnh phúc. Cô nghĩ lại những lời Yoona nói trong điện thoại, không lời nào là không quan tâm đến cô. Những việc làm đầy sự yêu thương, cảm thông, chia sẻ của Yoona suốt từ lúc ở chung gợi về trong suy nghĩ của Seohyun. Càng nghĩ cô càng thấy mình thật may mắn khi có một người như thế quan tâm chăm sóc, và càng nghĩ cô càng yêu quý Yoona hơn.

Với niềm vui đó, Seohyun nở một nụ cười với Yoona, nụ cười mà đối với Yoona là đẹp nhất vũ trụ.

-Unnie! – Seohyun vẫn tươi cười, cô băng qua đường để đến bên Yoona

Keeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeet – tiếng xe tải thắng gấp, bánh xe ma sát với mặt đường nghe lạnh sống lưng…

-Coi chừng Seohyun!!!!! – Yoona hét lớn khi thấy Seohyun đang đi ngay trước đầu xe.

Xe tải vẫn lao đến như chớp, không còn kịp nữa. Yoona đã nghĩ thế là hết, tình yêu của tôi…

Bỗng vụt, một bóng người lướt qua, đúng hơn là bay lướt qua, chụp lấy Seohyun ngay trước đầu xe tải rồi đặt cô vào vòng tay Yoona.

-C… cô là ai? – Yoona ôm chặt lấy Seohyun đã ngất xỉu rồi nhìn người lạ mặt - *ối má ơi cô ấy đang BAY*

-Ha ha ha, ta là nữ siêu nhân chuyên giúp đỡ mọi người. Cô có thể gọi ta là SUPERHYO, mwahahahaha!!!! – nói xong, nữ siêu nhân ngửa mặt lên trời cười đắt ý, hào quang sáng chói rực rỡ sau lưng cô cùng với bản nhạc nền hùng tráng phụ họa

-À… vâng… nữ siêu nhân… cảm ơn cô đã cứu bạn tôi… - Yoona cúi đầu

-Bạn cái giè, cô yêu cô gái này đúng không? Thổ lộ ra đi! Đem cô ấy về chăm sóc, đáy là dịp tiện lợi để bày tỏ tình cảm đấy! – nữ siêu nhân dí sát mặt vào Yoona nói như đinh đóng cột

-Sa…sao cô biết chuyện đó?

-Không gì qua mắt được Superhyo!!!! Cái cách nhìn, cách hét tên cô gái này của cô vào cái lúc cô ấy sắp bị xe đâm, rồi cái cách ôm chặt cô ấy như lúc này nữa. Chỉ có thể dành cho người mình yêu thôi.

-V… Vâng… xin cảm ơn cô…

-Không cần nói nhiều, đó là nghĩa vụ của ta mà, thôi ta đi đây! Ha ha ha ha… - đoạn Superhyo lấy đà bay vút lên cao rồi mất hút về phía xa trong tiếng nhạc nền hoành tráng.

______________

Ngày 28/6, Yonghwa mua cho Seohyun một cái bánh sinh nhật rất đẹp và mời cô ăn tối.

[Em sẽ về lúc 8h tối]

Yoona ngồi ôm khư khư cái điện thoại mà nhìn vào tin nhắn của Seohyun. Cô muốn vào ngày sinh nhật người cô yêu, người đó phải ở bên cô…

Bữa tối được Yoona chuẩn bị đầy đủ, chỉ 2 3 món đơn giản nhưng là những món cô biết Seohyun sẽ thích. Rồi Yoona ngồi chờ.

8pm

8:05pm

8:15pm

8:30pm

Hyunnie đâu rồi?

8:45pm…

Yoona ngồi trên ghế, bó gối nhìn đồng hồ…

-Hyunnie ah~… về với unnie đi…

9pm, Yonghwa đưa Seohyun về đến nhà. Cô về trễ là do sau khi ăn tối, Yonghwa rủ cô tản bộ bên bờ sông Hàn, cũng chỉ là để có thêm một chút thời gian bên cô. Rồi không để ý đến đồng hồ, lúc Seohyun nhìn lại thì đã quá 8 giờ, cô lịch sự hối Yonghwa đưa mình về nhà… Hối thúc một cách lịch sự, hối thúc mà không làm người khác không khó chịu chút nào, một điều mà chắc ít ai làm được ngoài thiên thần Seohyun.

-Yoong unnie ah… - Seohyun gọi Yoona khi thấy thức ăn bày trên bàn và 2 cây nến đã cháy sắp hết, không thấy tiếng đáp lại – Unnie?

Trông thấy Yoona ngủ gục trên ghế dài, Seohyun thấy thương không chịu được… Cô tiến đến ôm nhẹ Yoona từ phía sau rồi hôn phớt lên má cô gái đang ngủ chập chờn ấy.

-Unnie ngốc của em, sao không gọi em về mà lại cứ ngồi chờ thế này chứ… Em xin lỗi…

-Em… về rồi đó à… - Yoona mơ màng tỉnh giấc - *ố mài gót Hyunnie đang ôm mình!!!!*

-Unnie vào giường nghỉ đi, ngủ ở đây lạnh lắm, để em dọn dẹp bàn ăn cho – giọng nói yêu kiều của Seohyun làm Yoona có muốn giận cũng không giận nổi.

Yoona lết lên giường, Seohyun đắp chăn cẩn thận cho Yoona.

-Ngủ ngon nhé Yoong của em!

-*Yoong của em, giời ơi nó muốn mình khỏi ngủ hay sao mà nói như thế… con bé này ngày càng bạo dạn*

______________

Sáng ra 2 cô gái lại đi đến trường với nhau. Yoona không nói gì về chuyện tối hôm trước. Chiều, 2 người ngồi với nhau ở nhà học bài.

Và mọi chuyện diễn ra như đã kể trước đây (nếu cần xin hãy đọc lại Sunday Afternoons Saga: Nowhere to go). Yoona và Seohyun thổ lộ tình cảm của mình cho nhau.

Nụ hôn bất ngờ của Seohyun dành cho Yoona…

-*HÁ HÁ HÁ HÁ HÁ* - Yoona đang ở trong tình trạng sung sướng tinh thần tuyệt đối

-Nụ hôn đầu đời của em đấy… và em đã để dành nó cho unnie từ lâu rồi… Em cứ chờ đến ngày này để có thể nói mình yêu unnie…

-Sao em lại chọn unnie mà không phải Yonghwa oppa? Anh ấy cũng yêu thương em hết mình mà, và cái gì anh ấy cũng hơn unnie cả…

-Ngày em gặp tai nạn, vào cái lúc thấy chiếc xe tải lao tới, biết là mình sẽ chết, mà trước khi chết, người ta luôn nghĩ về những gì quan trọng nhất. Khoảnh khắc ấy, em chỉ nghĩ đến bố mẹ… và Yoong. Em đã tự nói với mình lúc ấy rằng: “Yoong unnie, em yêu unnie…, em biết unnie cũng yêu em nhưng vì ngại ngùng nên còn chưa nói ra. Giờ thì em muốn nói cũng không kịp nữa, xin lỗi unnie…”. Hôm sau tỉnh lại thấy mình còn sống, em nghĩ lại về điều đó, càng nghĩ em càng thấy mình đã yêu Yoong unnie từ bao giờ rồi… Và vậy là em quyết định không bỏ lỡ cơ hội nào nữa. Quả thật nếu hôm nay unnie không buộc miệng nói yêu em thì e cũng đã nói yêu unnie trước rồi…

-Em nói những gì nãy giờ là thật cả chứ? Em yêu một đứa ngốc, ham chơi như unnie sao?

-Em không có lý do gì để đùa với unnie cả. Nếu unnie chưa rõ ràng em sẽ lặp lại cho unnie nghe: Em yêu Yoong unnie!!!

Tim Yoona đập nhanh liên tục, cả người nóng ran, đầu óc như muốn nổ tung vì… sung sướng sau khi nghe những gì Seohyun vừa nói.

-Vừa nãy unnie chỉ là buộc miệng, giờ unnie sẽ nói lại thật rõ ràng… Unnie đã yêu em từ khi gặp em chưa bao lâu, yêu em không ngừng cho đến lúc này, và yêu em hơn mọi thứ trên đời.

-… - Seohyun chỉ còn biết đỏ mặt thẹn thùng

-Hyunnie à… vừa nãy… chúng ta… hôn… cảm giác thích lắm… unnie muốn… hôn em… nữa… được không?

-Yoong ngốc của em, có gì mà phải xin phép như thế chứ… lại đây nào…

Yoona nhích đến bên cạnh người mình yêu, Seohuyn ôm lấy eo Yoona. 2 cơ thể chạm vào nhau, 2 người chìm vào nụ hôn một cách tự nhiên. Lại một nụ hôn ngọt ngào nữa của 2 thiếu nữ. Một kết thúc đẹp như mơ cho một tình yêu nhẹ nhàng, trong sáng.

-Unnie à, thời gian qua em vẫn muốn hỏi unnie chuyện này… - Seohyun hỏi sau khi 2 đôi môi rời nhau ra

-Chuyện gì vậy? – Yoona còn đang phê vì nụ hôn mới dứt

-Unnie nghĩ sao về cái bra màu trắng này của em, nó dễ thương chứ?

-*AAAAARRRGGGH, con bé ngốc này sao bỗng lại đi hỏi mấy chuyện… vãi thế?* - Yoona nhìn xuống ngực Seohyun, hết toáng lên trong tâm hồn rồi ngã phịch ra giường.

-Unnie, unnie sao vậy? Sao tự nhiên lại chảy máu mũi thế này? Unnie nằm đó nhé, em đi lấy khăn…

-*Tại em chứ tại ai………*

Next part: Taeny.

Comments please

Now, it's time for the main couple.

Taeyeon & Tiffany

Tiffany’s POV

Hôm nay Chủ Nhật, lại là Chủ Nhật. Tôi có cảm giác là lạ trong người, đã 6 tháng 5 ngày kể từ hôm tôi và Taeyeon chia tay nhau, cô ấy có thể quay về bất kỳ lúc nào. Và như đã hứa, chúng tôi sẽ lại đến bên nhau, nhưng…

Mình cần thêm thời gian, mình chưa quên được nỗi buồn ngăn trở tình yêu của mình và Taeyeon. Sự hối tiếc về cái chết của cha là quá lớn… Không biết bao giờ mình mới quên đi, nhưng bây giờ quay lại với Taeyeon như trước là không thể.

Có tin nhắn. Tôi lấy điện thoại xem, là tin từ anh Leone.

“Tiffany, em phải giữ bình tĩnh khi đọc tin nhắn này. Hôm nay là ngày Taeyeon về. Chuyến bay theo lịch sẽ hạ cánh lúc 15h30, nhưng tôi vừa nhận được tin báo từ mấy anh cấp dưới, họ nghe được từ sân bay là chuyến bay đó đã gặp tay nạn giữa biển, tình trạng của tất cả hành khách vẫn chưa xác định. Em không được lo lắng quá mà làm chuyện bậy bạ đấy!”

Tin máy bay gặp tai nạn như ngọn lao thép cắm thẳng vào tim tôi. Không thể được! Đau buồn chuyện của bố cái gì chứ? Tôi sống, còn có tinh thần học tập và làm việc cũng chỉ để một ngày nào đó khi đã quên đi chuyện cũ, tôi và Taeyeon sẽ lại ở bên nhau, yêu nhau, nỗi buồn về bố cũng chỉ là một ngăn cách mà tôi hy vọng tôi sẽ sớm quên đi. Giờ thì Taeyeon… Taeyeon gặp chuyện rồi, tôi sống có ý nghĩa gì nữa đâu…

Tôi gục xuống, khóc không ra nước mắt. Tôi đang làm gì thế này? Không còn Taeyeon thì tôi phải làm gì đây? Taeyeon quan trọng với mình như thế… vậy mà mình vì nỗi buồn mất cha, đã tránh mặt cậu ấy, đã chấp nhận xa nhau 6 tháng dù mình biết quá rõ cậu ấy đưa ra yêu cầu đó tất cả là vì mình, cậu ấy có bao giờ muốn xa mình chứ. Rồi ngay lúc nãy mình còn định khi cậu ấy về mình sẽ bảo cậu ấy tiếp tục chờ vì mình vẫn chưa quên hết về chuyện của bố.

Không. Không gì có thể so sánh với tình yêu của mình và Taeyeon, không gì cả! Mình yêu Taeyeon hơn mọi thứ trên đời, Taeyeon cũng yêu mình như thế. Chúng tôi là 2 con người không thể tách rời. Thời gian Taeyeon đi mình luôn nhớ cậu ấy, mình chỉ mong sao cho nỗi buồn sớm trôi qua để tình yêu lại lên ngôi. Mình đã không cương quyết chút nào, mình đã để tình yêu của mình phải mòn mỏi chờ đợi. Đến giờ thì mình mới nhận ra tình yêu mới là điều quan trọng nhất, mãnh liệt nhất.

Và mình nhận ra khi mà Taeyeon không còn nữa.

-Tiffany chết tiệt! Sao cô lại có thể đối xử như thế với người cô yêu hả? Taeyeon yêu cô và luôn yêu cô, cô lại hết lần này đến lần khác làm cô ấy khó xử, buồn bực. Mỗi tối nhắm mắt lại là cô nghĩ tới Taeyeon, cô không lúc nào không có Taeyeon trong tâm trí, cô vẫn luôn nhớ những ngày tuyệt đẹp bên Taeyeon. Cô đang buồn vì bố mà, sao vẫn luôn nhớ Taeyeon? Cô có vấn đề à? Há há, rõ rồi… Cái vấn đề đó chính là tình yêu của cô và Taeyeon nó quá lớn đến không gì làm nó lu mờ được… - Tôi tự mắng vào mặt mình…

Lúc mất đi một thứ, người ta mới nhận ra sự quý giá của nó, sự quý giá mà khi còn có nó trong tay người ta không nghĩ đến được bao nhiêu cả.

Taeyeon… Tôi nhận ra rồi. Taeyeon mới là tất cả đối với tôi. Cuộc đời tôi chỉ cần Taeyeon là đủ…

…………………………………………..

Tôi không biết đã khóc vật vã trên giường rồi thiếp đi trong bao lâu, cho tới khi nghe tiếng chuông cửa. Tôi ra mở cửa, không thấy ai, chỉ thấy 2 nhánh hoa hồng cùng 1 mẩu giấy.

“Je n'ai nulle part ailleurs où aller, je ne peux que revenir à toi, mon amour.”

-Tôi không còn nơi nào để đi nữa, chỉ còn có thể về bên em… T… Taeyeon… là Taeyeon… TAEYEON À CẬU ĐANG Ở ĐÂY PHẢI KHÔNG?

Không có ai đáp lại.

Tôi loanh quanh ngoài lề đường mãi vẫn không thấy ai nên đành vào nhà. Cắm xong 2 bông hoa vào chiếc lọ nhỏ trên bàn ăn, tôi đứng thẫn thờ suy nghĩ…

Cho đến khi…

Có một vòng tay ấm áp quen thuộc ôm lấy tôi từ phía sau. Tôi lấy tay che miệng để không phải bật khóc thành tiếng…

Tôi quay lại, siết chặt cơ thể người ấy, vẫn hơi ấm này, vẫn mùi hương này, mùi hương mà trước đây chúng tôi đã từng nói về nó thế này: “Chúng ta chẳng cần khí oxy, chúng ta thở bằng mùi của nhau là đủ rồi…”

Chúng tôi vẫn không buông nhau ra. Tôi cứ muốn chúng tôi mãi như thế này cũng được. Tôi không bao giờ muốn xa Taeyeon nữa. Không. Bao. Giờ.

-Tae vào nhà cách nào vậy?

-Căn nhà của cậu, của người mình yêu, không lẽ mình còn không biết cách vào sao?

-Chuyện tai nạn máy bay…

-Tối qua mình nhờ mấy anh staff đặt vémáy bay bay về đây, nhưng khi anh ta đặt xong rồi thì mình mới nghĩ rằng mình không thể chần chờ chút nào nữa. Mình muốn về với cậu càng sớm càng tốt nên đã không nói với ai và tự dời chuyến bay của mình thành chuyết sớm hơn, thế là mình đã về đây không một vế xước. Suy cho cùng chính tình yêu mình dành cho cậu đã cứu mạng mình đúng không? – Taeyeon vui vẻ

-Anh Leone báo tin cho em, em đã muốn chết đi vì tưởng mình mất Tae rồi…

-Đừng ngốc thế, mình đã về bên cậu đây, và mình cũng đã nhắn cho Leone là mình vẫn an toàn. Mọi chuyện đau buồn qua hết rồi.

-Cảm ơn Chúa. Amen!

-Cảm ơn cậu, cảm ơn tình yêu mình dành cho cậu. – chúng tôi ôm nhau chặt hơn nữa.

Rồi 2 cơ thể chúng tôi cũng rời nhau ra. Chuyện gì phải dến cũng sẽ đến. Taeyeon bắt đầu nhìn tôi… nhìn khắp người tôi…

Chúng tôi không nói gì, không cần phải nói. Những gì cần nói, mắt chúng tôi đã nói cho nhau tất cả.

Taeyeon cởi phăng chiếc áo cô ấy đang mặc. Cái nhìn say đắm chúng tôi đang dành cho nhau bị cắt đứt khi tôi không thể không nhìn xuống ngực Taeyeon.

Mắt Taeyeon bắt đầu nhìn khắp người tôi, từ dưới lên trên, từ trên xuống dưới… Tôi cũng nhìn cô ấy, từ đôi chân… ngắn trắng nõn nà, lên đến những đường cong của cái vòng 3 mà cô ấy tự hào, đến cái eo quyến rũ, ngực, và đôi vai trần mà tôi vẫn thích chạm môi vào đó, để nghiêng đầu vào ngửi hương thơm từ quanh cổ Taeyeon…

Mắt chúng tôi một lần nữa lại gặp nhau.

-Cậu đẹp lắm Fany à… - cô ấy thì thầm như thế - cậu vẫn cứ đẹp như hôm nào chúng ta chia tay, cậu sẽ mãi đẹp như thế này trong mắt mình.

Tôi nhìn vào mắt Taeyeon và thấy một sự trộn lẫn cảm xúc. Tôi thấy sự khao khát, sự mong đợi, dục vọng và thèm muốn, tôi thấy tình yêu của chúng tôi.

Taeyeon tiến đến gần tôi.

Tôi mỉm cười và chớp chớp mắt. Taeyeon nói tiếp

-Cậu biết không, mình vẫn nghĩ nên để việc này từ từ, vì chúng ta chỉ mới gặp lại sau một thời gian, nhưng làm sao mình dừng lại được đây? Cậu đẹp như thế, cậu đã quyến rũ mình. Vẻ đẹp của cậu chỉ là một vấn đề nhỏ, quan trọng là mong muốn của cậu đến với mình, mình biết cậu đang có sự ham muốn đó, đã vậy thì làm sao mình ngăn bản thân lại nổi…

Taeyeon đi guốc trong bụng tôi rồi… Cô ấy đã đến sát bên tôi.

Cảm giác đến bên nhau sau một thời gian dài là như thế này sao? Háo hức, e thẹn, mong chờ trong cuồng nhiệt…

Taeyeon đưa tay lên má tôi vuốt nhẹ rồi luồn vào mái tóc, Cô ấy nghiêng người về phía tôi, để 2 má chúng tôi chạm nhau, và cứ thế cô ấy hít một hơi thật dài, cô ấy đang ngửi mái tóc của tôi.

Taeyeon hôn lên tai tôi, trở dần ra má, và cuối cùng lại tìm về nơi cô ấy muốn. Tôi nhắm mắt đón nhận nụ hôn ngọt ngào, cũng ngọt ngào như nụ hôn đầu của chúng tôi gần 3 năm trước vậy.

Taeyeon cứ tiến tới và tôi thì bước lùi lại, cho đến khi cơ thể cô ấy ép chặt tôi vào tường. Tay Taeyeon đặt lên đùi tôi, xoa nhẹ, tôi biết cô ấy nhớ lắm làn da nơi ấy của tôi, rồi tay cô ấy đi chuyển nhích dần lên trên…

Rồi tôi cũng phải bắt đầu hành động. Tôi đặt một tay lên ngực Taeyeon, tay kia vòng ra sau lưng ép chặt cơ thể cô ấy vào người tôi hơn nữa. Tôi chưa bao giờ muốn Taeyeon như lúc này.

Môi chúng tôi rời nhau ra, cả 2 thở dốc để lấy lại số oxy đã cạn sạch trong cơ thể sau khi hôn. Rồi không chần chừ chút nào nữa, Taeyeon tháo bỏ nốt những gì còn lại trên người. Chiếc quần short, phăng! Cái bra màu xanh, phăng! Và cái mà ai cũng biết là cái gì đấy, phăng nốt! Tôi lại nhìn khắp cơ thể Taeyeon, giờ đây đã không còn gì che chắn.

-Taetae à, em nghĩ không biết Tae có phải người có làn da trắng mịn, tuyệt nhất trên đời không nhỉ?

-Mình chả quan tâm, mình chỉ cần biết rằng cậu, Tiffany Hwang, người mình yêu, là người đẹp nhất trên đời!

Những hoạt động nóng bỏng lại tiếp diễn. Taeyeon xông đến một cách bạo lực, ép tôi vào tường một lần nữa và hôn tôi. Nụ hôn di chuyển dần xuống cổ trong khi tay cô ấy bắt đầu gỡ từng nút trên chiếc áo sơ mi tôi đang mặc. Và khi chiếc áo không còn trên người tôi, những nụ hôn ấy bắt đầu xâm lấn vai và ngực tôi. Hơi thở ấm áp của Taeyeon đang được tôi cảm nhận rất rõ ràng qua làn da cua mình.

-Ah~ - tôi rên nhẹ một tiếng khi môi Taeyeon bắt đầu chạm đến vùng nhạy cảm trên ngực.

Taeyeon không dừng lại, cô ấy vòng tay ra sau lưng tôi, gỡ móc và cởi bỏ chiếc áo con của tôi, tìm lại với cái vẫn luôn thuộc về cô ấy.

-Ngực của cậu vẫn tuyệt đẹp và mềm mại như ngày nào…

-Gashhh, đồ ngốc này, nói thế mà cũng nói được! – tôi đỏ cả mặt

Taeyeon áp vào ngực tôi, dùng lưỡi mà nghịch với nơi nhạy cảm nhất. Tôi không thể không run người và rên lên thành tiếng. Nhưng tôi còn run rẩy hơn khi cảm nhận được đôi tay Taeyeon đang lướt trên eo tôi, đi dần xuống dưới và chạm tới thắt lưng của chiếc quần short tôi đang mặc. Tôi không hiểu sao chúng tôi đã làm việc này không biết bao lần nhưng mỗi lần như vậy tôi đều có cảm giác ngại ngùng, pha lẫn với háo hức… Vẫn nhắm mắt rên rỉ trong sung sướng, tôi cảm nhận chiếc nút đang được gỡ ra, rồi dây khóa được kéo xuống. Những cảm giác từ trến ngực ngưng lại, tôi mở mắt nhìn và ngay lập tức thấy Taeyeon đang nắm lấy cả 2 chiếc quần của tôi kéo xuống một lượt dọc theo đôi chân tôi.

Bây giờ thì tôi cũng đã không còn gì che chắn nữa. Taeyeon đứng dậy và 2 chúng tôi lại nhìn nhau, trong tình trạng khỏa thân… Tôi thấy mắt Taeyeon cứ liếc xuống dưới nhưng chúng tôi đang đứng gần nhau quá nên cô ấy cũng không thấy được gì mấy.

Không ngắm được thì chuyển sang hành động, Taeyeon lại một lần nữa ép chặt tôi vào tường bằng một nụ hôn. Tay tôi chộp được một bên ngực Taeyeon nhưng tay cô ấy còn ghê gớm hơn, nó bắt đầu tìm đến vùng nhạy cảm ở nửa dưới cơ thể tôi…

Tôi đột ngột bỏ tay khỏi ngực Taeyeon và đẩy cô ấy ra. Mặt Taeyeon lúc đó như bị sốc vì nghĩ rằng tôi không muốn tiếp tục nữa, cứ như con thỏ ấy. Nhưng rồi khuôn mặt cáo trở lại khi cô ấy thấy tôi tiến tới đẩy cô ấy ngã ra giường. Đã đến lúc phải làm chuyện ấy, nghịch đủ rồi. Chúng tôi chẳng cần biết sao chúng tôi lại làm việc này, chúng tôi chỉ biết rằng đây là việc phải làm, thế thôi.

Tôi leo lên giường định tấn công Taeyeon nhưng cô áy lại bật dậy đè tôi xuống giường. Những ngón tay cô ấy chạm vào phía trong đùi tôi và nhanh chóng lướt lên phía trên, tôi rùng mình khi biết nơi chúng đang hướng đến. Nhưng ngón tay Taeyeon cứ di chuyển lên xuống mà không đi hẳn tới nơi ấy. Tôi thấy hơi giận khi cô ấy cứ đùa nghịch như thế. Và rồi dường như hiểu được tôi đang nghĩ gì, Taeyeon đưa những ngón tay tiếp cận vùng thiêng liêng của tôi. Một ngón tay chạm nhẹ và tôi bắt đầu rên lên. Tôi nhắt mắt chờ đợi. Cảm giác sung sướng ập đến khi ngón tay đi vào trong tôi…. Rồi chỉ thoáng chốc sau là 2 ngón tay. Những ngón tay mềm mại của Taeyeon đã nằm trong tôi…

Cô ấy bắt đầu lướt những ngón tay ra rồi lại vào, mỗi lúc một nhanh hơn. Tôi thở gấp, cacwsn lấy môi dưới của mình để không phải hét lên, tôi chảy nước mắt vì cơn đau đầy khoái lạc. Tôi cảm giác mình không chịu được lâu nữa. Taeyeon vẫn cứ nhấn những ngón tay mạnh hơn và sâu hơn vào trong tôi.

Và cuối cùng tôi cũng tới đỉnh điểm của sự sung sướng, tôi rên một tiếng dài, ưỡn ngực lên và giải phóng thứ nước ngọt ngào bên trong cơ thể, làm ướt hết những ngón tay Taeyeon. Tôi nhắm mắt và thở sâu để lấy lại sức khi mà những ngón tay Taeyeon vẫn không rời nơi ấy mà cứ tiếp tục di chuyển ra vào, nhưng chậm hơn và nhẹ nhàng hơn rất nhiều. Việc đó làm tôi tuy đã qua cơn cực sướng nhưng vẫn cảm thấy lâng lâng đài khoái cảm. Tôi hé mắt và thấy Taeyeon rút tay ra khỏi đó, đưa lên miệng nếm thử, sau đó lại đưa 2 ngón tay cho tôi tự cảm nhận hương vị của mình. Tôi vui vẻ đón nhận và mút 2 ngón tay Taeyeon.

-Tuyệt quá Tae ạ… - tôi nói thầm với Taeyeon

Tae cười. Đôi môi tôi lại khao khát đôi môi Taeyeon rồi. Và không chờ đợi, tôi vòng tay qua đầu cô ấy, kéo cô ấy một cách gần như bạo lực về phía tôi, để một nụ hôn đầy đam mê và khát vọng lại xảy ra. Taeyeon hình như hơi ngạc nhiên nhưng rồi cũng đã thả người theo nụ hôn. Lưỡi chúng tôi quấn lấy nhau giữa 2 đôi môi. Chúng rên lên sung sướng trên môi nhau. Vị ngọt từ đôi môi Taeyeon không lời nào diễn tả nổi…

Taeyeon nắm lấy vai tôi, đẩy 2 cơ thể ra khỏi nụ hôn nồng nàn

-Nói với mình 3 chữ ấy đi, và mình là của cậu – Taeyeon nói

Tôi ú ớ mấy tiếng, mắt vẫn nhắm nghiền vì mệt. Sau khi dần mở mắt, tôi thấy Taeyeon đang nhìn tôi tràn đầy tình yêu.

-I love you Kim Taeyeon – tôi thì thầm bằng tất cả sức lực sót lại

Một lần nữa chúng tôi chìm vào nụ hôn say đắm…

Đêm qua đi.

Một buổi sáng thức dậy, mở mắt ra và thấy khuôn mặt Taeyeon bên cạnh là một buổi sáng hơn cả tuyệt vời, mặc dù hơi dễ sợ vì cái khuôn mặt ngủ không nhắm mắt… Nhưng tôi yêu khuôn mặt ấy, con người ấy bằng tất cả trái tim và tâm hồn mình. Tôi sẽ ở bên cô ấy mãi mãi. Chắc cũng chẳng cần cho cô ấy biết tôi đã định kéo dài thời gian xa nhau trước khi cô ấy về, vì giờ thì tôi không quan tâm chút nào về việc đó nữa. Tôi đã nhận ra tình yêu của tôi dành cho Taeyeon lớn như thế nào. Trouble is solved.

Hôn nhẹ lên trán người mình yêu, tôi thỏ thẻ vào tai cô ấy:

-Je t’aime, mon amour! Dậy sớm nhé người yêu của em, sáng nay sẽ đến lượt em làm Tae sung sướng…

Một ngày nắng đẹp.

Sau khi Yoona và Seohyun đến bên nhau, Yonghwa buồn lắm, nhưng làm được gì bây giờ? Cô gái ốm nhom ấy, nhìn vào không có gì hơn anh cả, nhưng Seohyun yêu cô ấy, như vậy tức là tình yêu Seohyun dành cho cô ấy quá lớn rồi, anh đã vô vọng. Một thời gian ngắn sau, Yonghwa quyết định vượt qua nỗi buồn, làm bạn với Seohyun và những người bạn của cô. Anh nhận được lời mời từ Tiffany, chuyển qua chính tay Seohyun, để đến làm việc tại tập đoàn MF.

Leone có một người trong trái tim, cô gái họ Jung bí ẩn không ai biết. Đùn một cái anh tâm sự với Tiffany rằng cô gái ấy xa vời quá, dù Leone đã với quá nhiều nhưng vẫn không tới được. Một người không cần mình thì sao mình còn phải cần người đó chứ? Tiffany chỉ nói với anh rằng hãy yêu ai yêu mình, đừng cố lấy được người mình yêu, rồi anh sẽ tìm được người thực sự dành cho anh… Leone đồng ý và chuyên tâm vào công việc hơn, vẫn với tư cách phó giám đốc kiêm quyền giám đốc, chẳng là vì Tiffany trước đây ngoài giờ học còn dành chút thời gian giúp được Leone, nhưng giờ thì giờ không học của Tiffany đồng nghĩa với giờ ở bên Taeyeon, bất kể Taeyeon đi đâu, biểu diễn nơi nào đi nữa. Leone đã gọi vui Tiffany là Tailfany, cô ấy đã thành cái đuôi của Taeyeon rồi…

2 người đàn ông cô đơn gặp nhau kh Yonghwa đến gặp Leone làm các hồ sơ gia nhập tập đoàn MF. Như vớ được chiến hữu, 2 anh chàng trở thành đồng chí (note: cái này không phải shounen-ai nhé). Chiều hôm đó, 2 người tản bộ trên đường ngắm mặt trời lặn. Xa xa, người ta thấy một bóng người có logo chữ H trước ngực đang bay vút về phía chân trời… trong tiếng nhạc nền hoành tráng!!!!

Sunday Afternoons the final saga: Love. En…

Ối đừng đánh au, đùa thôi mà…

Và đây, điều mọi người mong đợi:

Yuri & Jessica

-Yah! Cậu ra khỏi cuộc đời của tôi đi! Tôi không thể chịu đựng khi sống với cậu được nữa, tên đen chết tiệt này. I HATE YOU!

-Này, đừng có mà đem tiếng Anh ra nói này nói nọ với tôi! Tôi là người nói câu đó mới đúng, đồ con bé tóc vàng ngu ngốc đáng ghét! Vĩnh biệt!

-TỪ NAY ĐƯỜNG AI NẤY ĐI NHÁ!

ĐƯỢC THÔI TÊN ĐEN CHẾT TIỆT NÀY!

Lát sau thì cô gái tóc vafngv fcn 7 5

-Yul à, 2 người nhà bên cạnh lại cãi nhau to rồi kìa! Lại còn đòi chia tay nhau nữa…

-Yul đâu biết gì. Mà nhắc họ Yul mới thấy là bề ngoài họ giống 2 đứa mình ghê, gã đó thì da ngăm ngăm, còn cô gái ấy thì tóc vàng giống em…

-Nghe nói mấy hôm nữa họ cưới nhau rồi, hôm nay lại chia tay. Tiếc nhỉ…

-Nếu ta cưới nhau em có như vậy không?

-Yul đi mà tự hỏi mình ấy! Em yêu Yul thế nào Yul biết quá rồi. Em chỉ sợ Yul rồi có lúc nổi máu giang hồ với em rồi đòi chia tay thôi.

-Ngốc này! – Yuri cốc yêu lên trán Jessica – Yul giang hồ còn em thì không dễ ghét chắc? Yul yêu em có chết cũng không ngừng yêu, chỉ sợ em có lúc cáu lên, chanh chua, ghen… rồi bỏ Yul thôi.

-Yul làm gì mà em phải ghen?

-À ờ… Yul có làm gì đâu, nhưng cái tính thất thường của em thì nguy hiểm lắm. Yul lo xa mà, hí hí.

-Yul mới là đồ ngốc. Dù Yul có làm gì đi nữa thì cùng lắm em cũng chỉ cho Yul ăn hành, cắn Yul, đánh Yul chứ em không bao giờ bỏ Yul đâu. Em iu Yul mà… - Jessica tung khuôn mặt baby face ra để làm người Yuri đã mềm càng thêm nhũn vì sướng.

-Ứ ừ, Yul yêu em hơn em yêu Yul nhé!

-Em yêu Yul nhiều hơn! – Jessica nhích lại gần Yuri ôm siết cô vào người

-Yul yêu em nhiều hơn! – Yuri siết lại Jessica mạnh hơn

-Yul muốn gì đây? – Jessica nheo mắt nhìn Yuri

-Muốn gì em biết quá rõ, khư khư khư… - Yuri nở nụ cười đặc bản chất hư hỏng rồi đẩy Jessica lên giường, đè cô xuống…

-Á! Em hổng chịu, mới tối qua rồi, bây giờ nữa sao?

Chiếc giường rung rinh, chiếc chăn lùng nhùng…

-Jessica à…

-Sao ngưng lại vậy, em đang sướng…

-Sica… - Yuri nhìn sâu vào mắt cô gái đang nằm dưới mình

-Yul nói đi… Đừng làm em hồi hộp vậy…

Yuri cúi xuống hôn nhẹ lên môi Jessica. 2 người lại nhìn nhau không chớp mắt. Yuri thì thầm:

-Yul yêu em Sica à.

-Vớ vẩn, ai chả biết. Em cũng yêu Yul đấy.

-… - Yuri chưng hửng - Ừ thì… là vậy… em làm Yul cụt hứng rồi…

-…

-…

-… Yul định nói bấy nhiêu thôi à… - Jessica hỏi ngu ngơ với cái mặt đơ

-Jessica…

-Nữa sao? Vâng, em đang nghe đây, nói yêu em nữa đi… - Jessica bắt đầu tỏ ra thích thú

-Mình lấy nhau đi.

-…

-Yul muốn chúng ta có một điều gì đó kết nối thật rõ ràng, bền chặt. Fic này toàn nói về drama của Taeny, đâu nói nhiều đến những thăng trầm của chúng ta. Chúng ta cũng đã có lúc xích mích hờn giận rất dữ dội rồi vẫn tha thứ cho nhau. Có reader nào biết đâu. Tình yêu của chúng ta cũng to lớn như Taeny vậy, chưa biết của ai to hơn ấy.

-… Yul nói thật chứ?

-Yul đùa làm gì? Em đồng ý chứ?

-Vâng! Ngàn lần vâng!

-Thế tới lần thứ 1001 thì không à?

-Á, Yul đáng ghét! Em giận Yul luôn!

-Giận thì giận, cưới thì vẫn cưới chứ gì…

-Yul này… chỉ được cái nói đúng! – Jessica đỏ mặt

2 cô gái vẫn khỏa thân nằm bên nhau… … đúng hơn là Yuri nằm trên người Jessica, 2 người nhìn nhau…

Một nụ hôn lại đến, tự nhiên như bao lần trước đây, và họ tiếp tục công việc quen thuộc trên giường đang dang dở.

-Sica babo của Yul, Yul yêu em quá cơ!!!!

-Lại nói toàn chuyện em biết rồi. Nhưng sao em vẫn cứ thích nghe nhỉ? Hí hí. Yul là best in the world đấy, cục than của em ♥!

-Chúng ta vào việc chính đi chứ nhỉ? Câu khẩu hiệu của chúng ta là gì nào?

-Yulsic is better than sex, never be enough!

-Khi Yul bên Sic, chuyện diễn ra sẽ hơn cả sex, khi Sic bên Yul, leo lên giường rồi thì sẽ không bao giờ là đủ!

_________________________________

L có một điều sâu xa muốn nói với cái độc giả, chắc ít ai nhận ra nên L mới phải giải thích đây:

-Main couple của Sunday Afternoons là Taeny

-Cả 4 saga đều lấy cảm hứng từ một bài hát của BackStreet Boys, điều đó dễ thấy.

-Nhưng có ai để ý cả 4 bài “Unsuspecting Sunday Afternoons”, “Downpour”, “Nowhere to go”, và “Trouble is” nằm trong cùng một album?

-Album ấy của BSB mang tên “Unbreakable”.

=> Thông điệp L muốn nói với tất cả: “TAENY is UNBREAKABLE”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro