[THREESHOT][SNSD] S.A Saga:Nowhere To Go,Taeny Yulsic Soosun Yoonhyun

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

+ Author: Leone A. Galante aka rjl4444, with some ideas from taeyeonyoonasnsd

+ Status: 3 shots

+ Rating: PG-15

+ Disclaimer: Các nhân vật dĩ nhiên không thuộc về tác giả, ngoại trừ nhân vật Leone.

+ Category: Romance, Drama, Humor, PG kha khá...

+ Pairings: TaeNy, YulSic, Soosun và những người bạn

Ghi chú: Saga là gì?

Saga là một tác phẩm độc lập nhưng là phần sau của một serie nhiều phần riêng biệt, điển hình nhất hiện nay là serie Twilight. Bạn có thể đọc Saga mà không cần đọc phần trước đó vì nội dung là riêng biệt. Nếu đọc phần trước, bạn sẽ hiểu nhiều hơn một chút về phần sau cũng như hiểu được một số chi tiết nhỏ liên quan đến phần trước.

Các phần trước:

Sunday Afternoons

Sunday Afternoons Saga: Downpour

Inspired by a Backstreet Boys’ song: Nowhere to go

Đi tìm một điều tốt đẹp

Đi tìm sức mạnh trong khoảng không tối tăm

Có lẽ tôi đang hướng đến một sự sụp đổ

Có lẽ cũng không sao

Cũng có lẽ tôi đã quá mong muốn một cuộc đời tươi đẹp

Có lẽ tôi cần một điểm tựa

Vì em là người duy nhất

Làm tôi có cảm giác này.

Cố gắng bỏ qua mọi việc

Tự hứa với lòng tôi sẽ không quan tâm nữa

Có thể em làm tôi trở thành một kẻ dối trá

Nhưng tôi vẫn ở đây

Em làm tôi không thể chống lại nữa

Và em tìm cách làm tôi ra đi.

Tôi nhìn em

Không còn con đường nào khác.

Mọi con đường tôi chọn

Là em.

Dù tỉnh hay mê muội

Tôi biết là em.

Không còn ai khác có thể cứu lấy tôi…

Nên, xin em…

Hãy cứu lấy tôi, tôi đang một lần nữa gục ngã

Hãy giữ lấy tôi, đừng để con tim tôi tan vỡ thành triệu triệu mảnh

Cuối cùng, dù tôi có làm gì đi nữa

Vẫn không còn nơi nào để đến

Không còn nơi để đến, trừ đến bên em.

Sunday Afternoons Saga:

Nowhere To Go

Một tuần sau đám cưới không thành của Tiffany. Cô đang ngồi trong bệnh viện, bên cạnh bố mình.

-Bố xin lỗi con. Cậu Leone đã làm rất đúng. Bố sẽ không làm gì cậu ấy đâu. Vả lại chắc bố sẽ không qua khỏi, có muốn làm gì cậu ấy cũng không được. Hahaha!

-Bố! Đừng nói vậy... bố không thể...

-Từ lúc bị căn bệnh quái ác này, bố đã luôn sẵn sàng cho ngày hôm nay rồi. Sớm hay muộn thì bố cũng phải ra đi. Hãy sống một cuộc đời hạnh phúc nhé, tân chủ tịch tập đoàn MF!

-Bố!!!!

[Profile: Tiffany Hwang Mi Young, con gái một ông trùm tài chính nguyên là chủ tịch tập đoàn kinh doanh MF khổng lồ.]

Ông Hwang đang nằm trên giường bệnh vì cú sốc làm tái phát căn bệnh đang hăm he bóp lấy trái tim ông. Tiffany rất hối hận, và ông cũng hối hận, ông hối hận vì đã ép buộc con gái mình vào con đường cô không mong muốn.

Một tuần sau biến cố, ông ra đi trong tay Tiffany. Leone đứng cạnh cửa phòng bệnh, yên lặng, bình tĩnh nhưng lòng nghẹn ngào...

Tiffany trở thành tân chủ tịch của MF, một nữ doanh nhân lớn, lãnh đạo một tập đoàn tài chính tiếng tăm vang dội.

-Flashback-

Lễ cưới của Tiffany và Leone - người đã được bố Tiffany sắp đặt. Tiffany biết Leone rất tốt, cô đã định chấp nhận cuộc sống với Leone, nhưng rồi trong giây phút quyết định, từ trong đáy lòng, cô biết rằng cô không thể. Và ngoài cô ra, người biết rõ điều đó hơn cả chính là Leone, anh đã là người trực tiếp từ chối hôn sự thay cho Tiffany, dù anh thực sự có yêu thương cô...

-Ê Fany, chờ bọn tớ đã! Hey!

Sau khi Tiffany bật khóc và chạy ra khỏi thánh đường hôn lễ, Sooyoung và Sunny vội chạy theo cô.

-Hự...

-ÔNG CHỦ!!!!!

Ông Hwang đột nhiên ôm lấy ngực quỵ xuống.

-Bệnh tim ông chủ lại tái phát rồi, gọi cấp cứu mau! - Kyuhyun hét lên với 12 cậu gia nhân còn lại đang bu quanh. Cả bọn nháo nhào đi gọi cấp cứu. Loáng cái ông Hwang được chuyển lên xe, 3 cậu gia nhân đi theo ông trên xe cứu thương, 10 người còn lại cố gắng sắp xếp với khách khứa trong thánh đường. Đám cưới bỗng chốc thành một vụ hỗn loạn.

Jessica ở lại, đến gần nói với Leone:

-Anh quyết định lúc nào thế?

-Ngay từ lúc em nói với tôi cô ấy thuộc về Taeyeon.

-Anh tốt thật. Chấp nhận một cuộc hôn nhân sắp đặt để bảo vệ công ty, giờ thì hy sinh chính công ty vì Fany.

-Tôi rất quý công ty của mình, và dĩ nhiên rất quý Tiffany. Cân bằng. Và có một lý do làm tôi chọn giải pháp để Tiffany đi.

-Sao?

-Tôi quan tâm, quý mến Tiffany, không có nghĩa là yêu. Tôi có tình yêu đính thực của riêng mình.

-Chúc may mắn với cô ấy. Dù sao tôi cũng biết một chút về cô ấy, cô ấy cùng họ với tôi nữa cơ mà, hehehe.

-Em biết cô ấy à? Cảm ơn em.

-Anh vẫn sẽ...?

-Dĩ nhiên, tôi sẽ vẫn quan tâm chăm sóc Tiffany. Tôi không bỏ rơi bạn mình đâu.

-Bọn chúng tôi, cả đám toàn con gái, đã thật may mắn khi có một người con trai tốt như anh làm bạn.

-End Flashback-

Chỉ 2 ngày sau đám tang lặng lẽ. Leone được mời đến văn phòng giám đốc tập đoàn MF.

-Tiffany, em tìm tôi?

-Vâng, mời anh ngồi.

-Em đi làm sớm quá đó, tôi nghĩ sau việc vừa rồi em nên nghỉ ngơi nhiều hơn, vả lại em cũng phải sắp xếp ổn thỏa việc nhà đã chứ?

-Cảm ơn anh. Không sao đâu, em lo được mà. Nếu bố có mặt, bố cũng không cho em để việc gia đình xem vào công việc đâu.

-Ừ. Tôi cũng nghĩ là em làm được. Vậy việc chính của hôm nay là gì thế?

-Trước đây bố cũng định làm việc này rồi, em sẽ làm thay ông, có điều sẽ thay đổi một chút.

-Việc gì?

-Anh giải tán công ty của mình đi. Ngay nội trong tuần này!

-Hả?

_________________

Một tuần sau đám cưới không thành của Tiffany. Taeyeon vẫn chưa biết gì mà vẫn bận bù đầu với lịch lưu diễn cùng với Yuri. Jessica đã kể hết cho Yuri, và một lần nữa bệnh hoang tưởng của Yulsic lại trỗi dậy.

-Cậu ấy khóc trong lễ cưới, chưa chắc là vì Taeyeon. Vả lại 1 tuần rồi mà Tiffany vẫn không tự liên lạc với Taeyeon, lão Leone cũng không nói gì về việc ngưng cái lịch trình dày đặc này lại, dù sao đây cũng là một phần trong kế hoạch của ông Hwang. Giờ ông ấy mất rồi, sao mọi việc vẫn cứ như cũ vậy?

-Hay là Tiffany và Leone, 2 người đó có gì đó... - Jessica bắt đầu nghi ngờ

-Sao lại nghĩ về họ như thế chứ? Mà... có thể là có gì với nhau thật. Toi Taeyeon rồi!

-Thôi, Yul đừng vội kết luận, cứ chờ vài hôm nữa xem sao...

-Ừ thôi vậy... mà này, mấy hôm nay Yul làm việc mệt, em vừa bay lại sang đây cũng than mệt 2 3 ngày nay rồi, hôm nay thấy em khỏe khoắn quá, Yul phải...

-Em ứ cho! Đi ngủ nào!

-Yul cứ đòi đấy...

-Yul mà động vào em thì tối nay ngủ dưới đất!

-Em có chắc Yul ngủ dưới đất, đến khuya em ngủ say thì Yul không làm gì em không?

-Vậy là mấy lần trước đây em quăng Yul xuống đất, sáng ra thấy Yul lại nằm kế bên em, thật sự là trong mấy đêm đó Yul leo lên giường không chỉ vì lạnh mà còn để...

-Ừ, hí hí, làm thế lúc em ngủ, cảm giác cũng khác nữa, thích lắm...

-YUL ĐÁNG GHÉT!!!!

BỊCH

Yuri lao đến đè Jessica xuống giường:

-Không sớm thì muộn, em cứ đồng ý ngay lúc còn thức luôn cho rồi. Hehehehehehe....

Bịch. Pặc. Hự. Phịch...

Giờ thì Jessica lại là người đè Yuri xuống.

-Em đồng ý, nhưng Yul mới phải là người phục vụ em. Giờ thì...

-Ư ư ư ư ư ư ư ư............ - tiếng Yuri kêu lên khi mà 2 bàn tay lả lướt của Jessica đã đi vào trong những lớp vải trên người Yuri, tiến đến những nơi thầm kín nhạy cảm nhất...

-2 ĐỨA CHẾT BẦM KIA! VẬT NHAU THÌ CŨNG NHẸ NHÀNG THÔI NGHE CHƯA HẢ!!!!

Chapter 1 - Part 2

-2 ĐỨA CHẾT BẦM KIA! VẬT NHAU THÌ CŨNG NHẸ NHÀNG THÔI NGHE CHƯA HẢ!!!! - Taeyeon điên lên hét từ phòng bên cạnh, Taeyeon càng ngày càng nhớ Tiffany, lại thêm lịch diễn dẫn tới stress và khó ngủ, giờ tới phiên Yulsic thêm vào nguyên tố xúc tác gây nên phản ứng cơn điên bùng nổ của Taeyeon.

[Profile: Kim Taeyeon, ca sĩ nổi tiếng của Hàn Quốc, do manager Kwon Yuri quản lý, luật sư Jessica Jung làm đại diện, làm việc trong một công ty giải trí. Taeyeon hiện đang ở Mỹ lưu diễn. Cô chính là người mà Leone đã quyết định trả lại Tiffany cho, Leone biết đây mới là người xứng đáng được bên cạnh Tiffany.]

-Ứ ứ ứ ứ...mmmm ... mmmm... - Jessica cúi xuống hôn Yuri để cô khỏi phát ra những tiếng rên rỉ lớn quá mức cần thiết nữa.

Đêm cứ thế trôi qua.

______________________

-Câu này khó đấy, có anh chị nào đáp được không?

Tiffany biết hướng để trả lời rồi nhưng chưa xác định rõ ràng câu trả lời được... Cô ngồi suy nghĩ một chút.

-Mời chị Seo Joo Hyun nào.

-Vâng, thưa thầy, theo em nghĩ thì [bla bla bla...]

[Profile: Seo Joo Hyun. Con gái một gia đình trí thức truyền thống. Ngoan hiền, cực kỳ dễ thương, ham học]

Tiffany đảo mắt, Seohyun lại cướp cơ hội phát biểu của thiên tài rồi. Trong lớp, 2 người, một người giỏi vượt bậc, một người thì thần đồng, chẳng ai chịu thua ai. Bỗng Tiffany bị mất tập trung bởi tiếng lảm nhảm từ người ngồi bên cạnh:

-Haaahhhh, sao mà đẹp đến thế? Sao mà dễ thương đến thế?...

-Này, làm gì thế con bé Yoong này, để unnie nghe Seohyun nói nào! - Tiffany quay sang trách móc

[Profile: Im Yoona, aka Yoong, một cô gái đủ giỏi để vào học trong lớp cao học này nhưng vẫn cứ ham chơi và mê tít Seohyun. (hết sức đơn giản)]

-Tốt lắm Joo Hyun, trả lời rất chính xác. - Thầy giáo khen ngợi, Seohyun ngồi xuống với bao ánh mắt nể phục đổ dồn về phía cô, đến Tiffany cũng chưa từng được mọi người nhìn thán phục nhiều đến thế.

Sau giờ học, Yoona nhờ Tiffany ở lại chỉ bài học.

-Sao em không chịu nghe thầy giảng mà lại cứ phải kêu unnie giảng lại nhỉ?

-Em thích unnie dạy hơn, hí hí!

-Hừ hừ, mà này, em thích Seohyun lắm phải không? Cả buổi chỉ lo nhìn rồi lảm nhảm khen Seohyun...

-Vâng... - Yoona đỏ mặt.

-Em học đâu có tệ, chỉ tại vào lớp học cứ lo Seohyun nên có nghe thầy giảng gì đâu.

-Em...

-Thích Seohyun đến thế thì sao không nhờ nó chỉ bài cho? Đến bắt chuyện với nó! Chụp lấy nó! Unnie chả dạy em thế này nữa...

-Á, unnie! - Yoona gọi với theo, Tiffany cứ đi - Quái! - Fany unnie hôm nay stress hay sao mà nóng nảy thế nhở?

______________________

Hôm sau, hết giờ học Yoona lấy hết can đảm đến nhờ Seohyun chỉ bài cho thật. Tiffany thấy thế nên lẻn về luôn, dù sao cô cũng có việc.

-Seohyun ah, em giúp unnie xem lại bài vừa học nhé? Unnie tiếp thu hơi chậm, em thì lại rất giỏi, giúp unnie nhé? - Yoona vừa nói vừa bắt đầu tung chiêu aegyo

-Em thấy unnie hay học bài với Tiffany unnie mà, chị ấy hôm nay đâu rồi?

-*Sao mà giọng của em dễ thương đến thế cơ chứ?*

-Yoona unnie?

-Oh, Fany unnie hôm nay có việc bận, với lại unnie và Fany unnie cũng mới cãi nhau chút ít... - Yoona trở lại thực tại sau khi nghĩ vẩn vơ

-Em không ngại gì chuyện giúp unnie, nhưng quả thật hôm nay em có hẹn rồi.

-Tiếc quá. - Yoona yểu xìu

-Ngày mai giúp được em sẽ giúp unnie ngay.

~wetoriya wetoriya~

Điện thoại Seohyun đổ chuông.

-Vâng, ngoài cổng trường à, em ra ngay! Vâng! - Seohyun ngọt ngào trả lời điện thoại rồi quay sang Yoona - Em phải đi đây, hẹn gặp unnie ngày mai nhé.

-Ừm! - Yoona tươi cười đáp - *Tên nào thế nhỉ? Phải đi xem sao...*

Yoona giữ khoảng cách bám theo Seohyun đến cổng trường. Một người bước ra từ chiếc xe hơi màu đỏ đang đỗ trước cổng.

-Hyun~

-*LÀ TÊN ĐÓ HẢ? AISH, MÌNH ĐÃ NGHI NGAY TỪ ĐẦU MÀ >"<*

-Yong~ Anh tới lâu chưa?

-Mới đến, kekeke, ta đi ăn trưa nhé?

-Vâng! - Seohyun đáp rồi bước vào xe qua cánh cửa được người kia mở sẵn.

Chiếc xe chở Seohyun và Yonghwa phóng vụt đi, bỏ lại Yoona đứng ngẩn ngơ nhìn.

[Profile: Jung Yonghwa, con trai một gia đình nghệ sĩ tài danh, nối nghiệp gia đình đi theo con đường nghệ thuật và hiện tại rất thành công trong sự nghiệp. Bạn rất thân (chưa định rõ mức độ) của Seohyun]

(Đừng có mà hăm dọa đánh au, về maknae, au ship Yoonhyun chỉ 75% thôi, còn lại 25% là Yongseo đấy)

______________________

Tiffany bước vào phòng chủ tịch tập đoàn MF. Căn phòng trước đây là của bố cô. Giờ thì nó trên lý thuyết là của cô...

-Chào anh.

Chap 2 - 1

Tiffany bước vào phòng chủ tịch tập đoàn MF. Căn phòng trước đây là của bố cô. Giờ thì nó trên lý thuyết là của cô...

-Chào anh.

-Chào Tiffany. Lấy lại ghế chứ?

-Em đâu để ý mấy chuyện lặt vặt đấy, em ngồi đây được rồi.

-Hae, cậu lấy coffee…

-Ô có ngay, mấy hôm nay mới thấy cô chủ tới, có coffee ngay! – Donghae nhanh nhảu cướp lời.

-Mấy hôm nay công việc vẫn ổn chứ? – Tiffany hỏi qua loa

-Merging xong rồi. Công việc tiến triển tốt. Nhân viên mới và cũ cũng khá hợp nhau, chưa thấy có gì nghiêm trọng.

-Thế thì tốt rồi, em có thể yên tâm tiếp tục học hành. Quả thật em không gánh vác nổi khi vừa lãnh đạo công ty vừa học, nhờ có anh…

-Lại thế rồi, tôi đâu kể công gì đâu, em cứ nói mãi. – Leone trả lời

[Profile: Leone A. Galante, nguyên giám đốc công ty giải trí Leo, quyền chủ tịch tập đoàn kinh doanh MF]

Tiffany đã đề nghị Leone giải tán công ty của mình, nhập toàn bộ nhân viên, cơ sở vật chất vào tập đoàn MF. Vốn dĩ tập đoàn MF chuyên đầu tư vào lĩnh vực giải trí chứ không tự tay thực hiện các công việc đó, nay 2 tổ chức nhập lại sẽ ngày một lớn mạnh hơn. Thoáng nghe ai cũng nghĩ là Tiffany đang nuốt gọn công ty Leo, nhưng cô đã để Leone nắm quyền chủ tịch toàn bộ tập đoàn (trên lý thuyết thì cô vẫn là chủ tịch, Leone chỉ là… phó thôi). Nhờ như thế cô có thời gian để chuyên tâm vào học tập.

Leone ngạc nhiên vì sự ưu đãi quá lớn cho mình và cố gắng thực hiện tốt việc phải làm. Tiffany giao quyền quyết định mọi hoạt động lại cho Leone. Thế thì cũng bình thường rồi, nhưng Tiffany có nhờ Leone làm một chuyện mà anh không hiểu.

-Flashback-

-Hả?

-Em muốn công ty của anh sát nhập toàn bộ vào tập đoàn MF.

-Như vậy khác nào…

-Em trình bày hết đã. Lúc đó 2 tổ chức sẽ là một, và anh sẽ là người điều hành nó.

-Thật sao? Tại sao lại đường đột vậy?

-Em muốn tập trung vào việc học tập, làm sao em có thể vừa làm việc, vừa học, vừa mang nỗi đau mới mất cha được chứ? Anh giúp em đi.

-Tôi hơi bất ngờ…

-Không sao đâu. Cả anh và em đều thấy là nếu 2 tổ chức nhập lại thành một sẽ tốt thế nào mà. Và anh cũng sẽ không mất gì cả. Anh sẽ đạt được những điều đó, chỉ cần giúp em 1 chuyện nho nhỏ.

-Em cứ nói. Không cần rào trước đón sau đâu.

-Giữ Kim Taeyeon lại ở Mỹ, không cho phép cô ấy về Hàn Quốc.

-…

-End Flashback-

_____________________

Sáng hôm sau.

-Vâng, em tự lo được mà, anh cứ lo mãi. – Seohyun ngọt ngào trên điện thoại – Được rồi, bye Yong~

-*Tên Yonghwa này có bùa mê thuốc lú gì mà Seohyun thân mật với hắn thế không biết? Thử hỏi hắn hơn mình gì nào? Con nghệ sĩ, giàu, đẹp trai, nổi tiếng, thành công, nhà to, xe xịn… Sao mà gì hắn cũng hơn mình thế? Gừ gừ…*

-Yoona unnie à, ta bắt đầu được chưa? – Seohyun cúp máy rồi quay sang hỏi

-Ừ, sẵn sàng. – Yoona tươi như hoa

Trưa hôm đó Seohyun đã giữ lời hứa, ở lại giúp Yoona hiểu bài trong gần 1 giờ đồng hồ. Yoona đền đáp Seohyun bằng một bữa ăn trưa đơn giản ở một tiện ăn gần trường.

-Cảm ơn Yoona unnie vì bữa cơm. – Seohyun cảm ơn sau bữa trưa

-Chỉ là chút gì đáp lại thôi mà, sau này còn phải nhờ em nhiều.

-Em giúp unnie thôi, đâu đòi hỏi gì đáp lại, hihi.

-*Seo à, em quá perfect rồi đó, em đẹp cả từ cái đáng yêu bên ngoài lẫn cái tâm hồn bên trong.*

-À, cũng quá trưa rồi, em cũng phải về đây. Tạm biệt unnie nhé!

-Tạm biệt Seo~, mai gặp lại!

Seohyun đi bộ trên con đường nhỏ quen thuộc về nhà.

-Seohyun’s POV- (lần đầu tiên au viết dưới góc nhìn người thứ nhất)

Sao hôm nay mình có cảm giác lạ lạ… Mà hình như cảm giác này có liên quan tới Yoona unnie. Sao nhỉ? Haiz không nghĩ tới nữa, về nhà đã! Mà khoan, sao con đường hôm nay vắng vẻ thế này? Có lẽ nó luôn vắng vẻ, chỉ vì Yong oppa hay chở mình về nhà nên mình không để ý lắm về con đường. Đường vắng thế này, lỡ…

-Hê hê hê, chờ từ sáng giờ mới có một mống đi ngang qua. Ấy mà khách hàng của chúng ta hôm nay xinh ra phết. Này cô em, biết điều thì có gì nộp ra hết đi, không thì mấy anh đây phải xin tí huyết đấy!

-Các anh là ai? Các anh định làm gì? – tôi hoảng sợ

-Giả vờ ngu ngơ à? Bọn ta là ELF, nhầm, bọn ta là cướp, và bọn ta đang cướp, hiểu chưa? – 2 tên cướp lăm le tiến đến gần tôi, lăm lăm con dao găm trong tay.

Chapter 2-2

Một món quà cho ship Yoonhyun

-Các anh là ai? Các anh định làm gì? – tôi hoảng sợ

-Giả vờ ngu ngơ à? Bọn ta là ELF, nhầm, bọn ta là cướp, và bọn ta đang cướp, hiểu chưa? – 2 tên cướp lăm le tiến đến gần tôi, lăm lăm con dao găm trong tay.

-Cướp! Cứu với! – tôi nhanh chóng hét lên cầu cứu

-Cái con nhỏ chết tiệt, im miệng lại coi! – chúng lao vào phía tôi bịt miệng tôi lại, sau một hồi giằng co thì tôi thấy đau nhói ở bụng. Chúng cứa dao vào bụng tôi rồi. Vết thương hình như không nặng nhưng làm tôi choáng váng khụy xuống.

Tầm nhìn của tôi bắt đầu mờ đi. Tôi nghe thấy tiếng đấm đá. Tôi cố nhìn rõ hơn, là Yonghwa oppa… anh ấy làm gì ở đây vậy… Anh ấy đánh tay đôi với một tên và… Ôi không, tên còn lại đang tiến đến từ phía sau, hắn định đâm anh ấy…

-Yong… - tôi không kêu lên nổi nữa

Tên kia tiến đến từ phía sau lưng Yonghwa ngày một gần, hắn hét lên rồi đâm tới. KHÔNG! Không… một bóng người nữa chụp gáy hắn lại rồi nhấn mặt hắn đập thẳng vào bức tường bên cạnh. Hắn ngã vật ra, máu mũi đầm đìa.

-Yoona unnie…

Pặc.

Yonghwa oppa đánh ngã tên còn lại rồi cho hắn thêm mấy cú đá.

-Biến ngay! – Yonghwa oppa và Yoona unnie cùng nói, tên vừa ngã lồm cồm bò dậy đỡ tên chảy máu mũi bỏ chạy.

-Khỉ thật! - Yonghwa oppa lấy tay quệt ít máu ở khóe miệng – Seohyun em không sao chứ? Bọn cướp khốn nạn…

-Em…

-Nào, giữ sức đi, về tới nhà rồi tính. – Yoona unnie ngăn không cho tôi nói tiếp. 2 người họ nhẹ nhàng hết sức có thể đỡ tôi dậy, đưa lên xe của Yonghwa oppa rồi chở tôi về nhà.

Tôi nửa tỉnh nửa mê, gần như ngất đi. 2 người dìu tôi vào nhà. Yonghwa oppa nhìn tôi một lát rồi nói với Yoona unnie:

-Vết thương cũng không có gì nghiêm trọng, sơ cứu tại nhà là được rồi. Cô lo cho cô ấy đi, dù sao tôi cũng là con trai…

-Dĩ nhiên em sẽ cố hết sức.

-Cảm ơn.

Yonghwa oppa ngồi đợi ngoài hiên nhà. Nhà tôi chỉ có 2 gian phòng, 1 là phòng vệ sinh và 1 phòng để ăn ngủ, làm mọi thứ còn lại, dù sao thì tôi cũng chỉ là cô sinh viên cao học nghèo, vừa học vừa làm part-time. Tôi ở một căn nhà nhỏ thế này là bất đắc dĩ, không như Tiffany unnie có nhà cao cửa rộng mà cứ thích ra nhà nhỏ ở một mình.

(Ghi chú: VÌ TIFFANY THÍCH Ở ĐẤY. CĂN NHÀ ĐẤY TIFFANY ĐÃ XEM NHƯ NGÔI NHÀ CHUNG CỦA CÔ VÀ TAEYEON RỒI)

Yoona unnie dìu tôi vào phòng tắm để rửa vết thương…

DÁM CÁ LÀ THẾ NÀO CŨNG CÓ MỘT SỐ READER BẮT ĐẦU NGHĨ BẬY BẠ!

-Aish, tất cả là tại chị, sao chị lại không biết con đường đó nguy hiểm chứ. Biết trước thì chị đã đưa em về rồi. – Yoona tự trách mình trong khi lục tủ y tế.

-Không ạ, em không sao đâu. Unnie đừng như thế.

-*Con bé ngốc này! Dao vào bụng mà còn bảo không sao.* - Yoona nhìn tôi tỏ vẻ đau khổ. -Em lại thế, lúc nào cũng hiền lành quá.

-Em không sao mà! – tôi cười…

-Em… cởi áo sơmi ra đi… - Yoona ngại ngùng.

-V… Vâng… - tôi cũng thấy ngượng chín cả lên – đau quá…

-Aish, để đấy chị cởi ra cho!

-… - tôi chẳng biết nói gì hơn, cứ ngồi đó để Yoona unnie gỡ từng nút áo, đến khi chiếc sơmi trắng của tôi được đặt bên cạnh.

Yoona unnie nhìn tôi, tôi không biết là đang nhìn vết thương trên bụng tôi hay đang nhìn… cái bra trắng trên người tôi nữa. Xấu hổ quá…

-Vết thương không có gì nguy hiểm, chị có học sơ cứu trước đây rồi, chỉ cần sát trùng rồi băng lại một chút, vài ngày là lành thôi.

Yoona unnie làm sạch vết thưng rồi băng bó cho tôi rất cẩn thận.

-Ái đau! – tôi bất chợt kêu lên.

-Không sao không sao, ngoan nào, unnie sẽ nhẹ nhàng lại. – Yoona unnie áp sát vào người tôi để quấn băng quanh bụng tôi.

Tôi có thể cảm nhận hơi thở ấm áp của chị ấy. Vì ngượng nên tôi chẳng dám nhìn Yoona, nhưng tôi cũng thoáng thấy mặt chị ấy đỏ bừng vì ngượng và không dám nhìn tôi. Cái chị đáng ghét này, đã áp sát vào, gần như ôm người ta rồi, trong lớp học cũng nhìn người ta suốt, thích người ta chết được mà cứ giả vờ ngượng…

Yoona unnie hoàn thành việc sơ cứu, và dĩ nhiên là… mặc lại áo cho tôi.

-Nhớ bồi dưỡng lại sức khỏe cho mau khỏi đấy!

Chúng tôi mở cửa bước ra hiên nhà, Yonghwa oppa đứng phắt dậy hỏi han đủ điều xem tôi có sao không. Lát sau thì 2 người cũng ra về, tôi trở vào nhà với 1 câu hỏi nhỏ lờn vởn trong đầu…

“Không biết Yoona unnie có thích cái bra màu trắng dễ thương này của mình không nhỉ?”

Chapter 3 - The comeback of Taeyeon.

Part 1

Tại Mỹ, Taeyeon đã gần phát điên vì cứ phải làm việc mà không nghe tin gì từ Tiffany. Rồi một ngày mưa gió, lịch diễn tạm hoãn, Taeyeon ngồi với Yuri và Jessica trong phòng.

-Có gì mới không đen? – Taeyeon hỏi

-Lịch biểu diễn mới vừa được mail sang đây. Vẫn kín đấy. – Yuri cầm tờ giấy xem sơ sài rồi đáp lại

-Ok được rồi…

-Ý cậu là sao… ê làm gì vậy, bỏ tớ ra! – Yuri bị Taeyeon xông đến nắm lấy cổ áo nhấc lên.

-Chết tiệt! Nói cho tớ biết chuyện gì đang xảy ra mau lên, tớ không chịu nổi nữa rồi. Cái lịch trình diễn này là sao hả? Lão Leone đang làm khỉ gì thế hả?

-Này, khôn hồn thì bỏ tớ xuống…

BỐP.

Một đấm bay vào mặt Yuri.

-Nói cho tớ biết tất cả ngay lập tức!

BỐP!

Taeyeon lãnh trọn lại một cú đấm, ngã ngửa ra sàn.

-Tớ không muốn động tay động chân, cậu bắt đầu trước đấy nhá! – ánh mắt Yuri trở nên sắc ngọt

-Đừng tưởng tớ không biết gì, có cả đống việc 2 cậu giấu tớ, ở trong đoàn chúng ta ngoài Jessica vẫn có những người khác về Hàn, và tuy họ không biết gì nhiều nhưng cũng đủ để tớ nghe và biết là 2 cậu đang dối trá với tớ! – Taeyeon bật dậy húc vai vào bụng Yuri, đẩy ngã Yuri lên chiếc ghế dài, 2 người đánh nhau túi bụi.

-Chúng tớ không nói là vì cậu, đồ chết tiệt. Cậu sẽ chẳng muốn nghe đâu!

-Thà nghe cho xong còn hơn bứt rứt mãi vì không biết gì! Nói đi, sao Leone lại giữ tớ ở Mỹ hả? Sao không cho tớ về Hàn hả?

-Đó là vì Tiffany!

-Liên quan gì tới Tiffany? Mà vì Tiffany thì 2 cậu có quyền giấu tớ hả?

-Vì cậu rất đáng ghét, chúng tớ quý Tiffany hơn cậu hiểu chưa? – Yuri đẩy văng Taeyeon ra.

-Thôi!!!! 2 người ngưng lại đi! Yul! Đừng đánh cậu ấy nữa! – Jessica chen vào la lớn, lúc này chân Yuri đã đưa lên cao, nếu Jessica không kịp lên tiếng thì nó đã được đạp thẳng vào giữa bụng Taeyeon rồi.

Jessica lấy tờ giấy in bức mail đưa cho Taeyeon rồi kể lại cho Taeyeon nghe tất cả, từ việc làm của ông Hwang, đám cưới, rồi quyết định bất ngờ của Leone khi thấy Tiffany khóc, vụ ông Hwang mất, và giờ là tờ mail này đây. Quyết định điều hành của Leone.

-Tập đoàn giải trí MF… Sao trong bức mail lại ghi tên công ty nhà Hwang chứ không phải công ty Leo? – Taeyeon bối rối…

-Cứ xem đi rồi tớ nói tiếp. – Jessica nhẹ giọng.

Và rồi Taeyeon, sau khi đọc bản mail của Leone gửi cho Yuri và Jessica, được Jessica giải thích thêm, cô rút ra một kết luận: Tiffany đang tránh mặt cô.

-Tại sao? Tại… sao…? – Taeyeon bắt đầu… khóc.

-Ơ này cậu khóc đấy à? Vừa rồi còn đánh tớ ghê lắm mà…

-Yul! Để cậu ấy yên đi.

Cứ thế, Taeyeon ngồi bên cạnh Yuri và Jessica mà khóc. Trong công việc, cô chuyên nghiệp, táo bạo, với bạn bè, cô hết mình, vui vẻ, đôi lúc nóng nảy bộc trực, nhưng khi một mình, gặp chuyện đau khổ, cô khóc, cô sẽ khóc như bao cô gái yếu đuối khác.

Ngay ngày hôm sau, Taeyeon tự ý hủy bỏ lịch diễn, đặt vé bay về Seoul.

-Ê, Taeyeon đâu rồi? – Yuri gọi Jessica dậy và hỏi.

-Hở? – Jessica còn đang say ke…

-Tae đâu? Mình đi hỏi mấy anh staff, chả ai biết cả.

-Vậy là trốn rồi… oài, thế mà cũng hỏi.

-…

-… - Yulsic nhìn nhau…

-AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA! TRỐN RỒI SAO?

______________________

Hàn Quốc, trong ngày hôm đó.

-Ê! Cô là ai mà vào đây?

-Cháu là… - Taeyeon ấp úng

-Chú Sooman, cho cô ấy vào đi. – Ryeowook bước ra cổng nói với chú bảo vệ.

-Vâng thưa cậu Ryeowook!

-Cảm ơn anh. – Taeyeon nói với Ryeowook

-Ừ, nhưng hôm nay em tới có lẽ không được gì đâu.

-Anh nói vậy là…

-Thôi em vào trong sẽ biết.

Taeyeon vào trong tòa nhà trụ sở tập đoàn MF, tìm phòng giám đốc, vì cô đi với Ryeowook nên mọi người không thắc mắc gì. Đến cửa phòng giám đốc, Ryeowook bảo cô vào đi. Taeyeon bước vào trong.

-Chào em.

-Anh làm gì ở đây thế?

-Tôi là giám đốc, không ở đây thì ở đâu? – Leone trả lời tỉnh bơ.

-Hở?

-Tôi đang chờ em đây.

-Sao anh biết em sẽ đến đây?

-Yuri gọi báo tôi biết. Em cũng gan phết, báo hại mọi người phải nháo nhào hủy lịch diễn.

-Em xin lỗi nhưng em không còn cách nào khác. – Taeyeon cúi đầu…

-Tôi biết, với cái lịch làm việc đó, không sớm thì muộn em cũng sẽ phản kháng, nhưng trong trường hợp này, tôi cũng không có cách nào khác.

-Tại sao vậy? Sao anh phải giữ em ở Mỹ?

Rồi Leone cũng giải thích cho Taeyeon hiểu hoàn cảnh hiện tại. Leone làm theo lời Tiffany… và những việc linh tinh khác.

-Sao Fany lại làm thế chứ? – mắt Taeyeon bắt đầu ướt.

-Đừng như vậy, hẳn cô ấy có lý do riêng. Lúc này lặng lẽ tìm hiểu hay trực tiếp tìm cô ấy hỏi là quyết định của em…

-Anh biết cô ấy đang ở đâu không? – Taeyeon dụi mắt rồi ra vẻ cương quyết

-Chắc là ở trường hoặc ở nhà…

-Em sẽ đi tìm cô ấy ngay! – Taeyeon đứng phắt dậy bước ra cửa

-Leone à cái hợp đồng hôm trước anh giải quyết đến đâu r… - cửa phòng đã mở ra trước khi Taeyeon kịp nắm lấy tay nắm cửa

Và trước mặt Taeyeon, vẫn là một Tiffany đẹp như thiên thần, vẫn khuôn mặt ấy, mái tóc ấy, giọng nói ngọt ngào ấy. Cả 2 nhìn nhau không chớp mắt.

Leone chống cằm ngồi chờ xem điều gì sẽ đến…

Chapter 3-2

Mắt Tiffany ứa nước, cô định quay mặt chạy đi nhưng Taeyeon đã không bỏ lỡ một giây và ôm cô lại được. Tiffany đưa tay che lấy miệng để không bật khóc thành tiếng.

-Chúng ta cần phải nói chuyện Fany à… - Taeyeon vẫn cương quyết nhưng bắt đầu hơi lúng túng khi thấy Tiffany không ngừng nấc lên.

-2 người ở đây đi, tôi ra ngoài một lát. – Leone xếp lại giấy tờ, rời bàn làm việc, ra ngoài và đóng cửa phòng, để lại 2 cô gái bên trong.

Taeyeon lau nước mắt cho Tiffany, 2 người lại im lặng… Taeyeon buộc phải lên tiếng trước:

-Mình không giận cậu, chỉ cần cho mình biết lý do thôi, sao cậu lại giữ mình ở Mỹ? Thời gian đó mình nhớ cậu biết bao nhiêu cậu hiểu chứ?

-Sao cậu không điên lên với Yulsic sớm hơn? – Tiffany cúi đầu, lên tiếng

-Hả?

-Sao cậu không bỏ việc trốn về đây sớm hơn?

-Cậu…

-Sao cậu không nhớ mình nhiều hơn nữa, để có thể trở về đây sớm hơn hả?

-Fany ah… mình… dù sao thì mình đã về đây với cậu rồi mà… - Taeyeon đã ấp úng lại càng ấp úng hơn

-Cậu có biết mình nhớ cậu, và vì quá nhớ cậu mà mình đã đau khổ thế nào không? – Tiffany trào nước mắt, ôm chặt lấy Taeyeon mà khóc trên vai cô.

-Mình hiểu mà, mình cũng nhớ cậu, cũng đau khổ như cậu thôi…

Tiffany buông người Taeyeon ra, 2 người nhìn nhau… và rồi Tiffany đặt môi mình lên môi Taeyeon. Một nụ hôn giống như bao nụ hôn khác trước đây, nhưng nó chứa đựng tình cảm dồn nén của một khoảng thời gian đủ dài để 2 người thấy được sống thiếu vắng nhau là sống trong địa ngục. 2 người bắt đầu lạc trong thế giới của riêng họ, và nụ hôn cứ thế mỗi lúc một nồng cháy, 2 cơ thể lại áp chặt với nhau như 2 cực nam châm. Giờ thì chẳng cần biết đến gì khác nữa, 2 người yêu nhau ngay trên ghế sofa của phòng giám đốc.

-… - Tiffany rời môi Taeyeon, đẩy người ra, thẫn người, không nói không rằng

-Fany à, cậu sao vậy? – Taeyeon ngồi dậy ngơ ngác…

-Mình không thể…

-Cậu ngại chỗ này là nơi làm việc phải không? Chúng ta có thể đi nơi khác…

-Không, không phải chỉ là không được lúc này, mình không thể… mãi cũng sẽ không thể… - Tiffany đứng dậy mặc áo vào, đứng nhìn Taeyeon ngồi trên ghế với chiếc áo cởi nửa chừng. Hình như Tiffany khóc, nhưng cô dụi mắt ngay rồi vụt chạy ra khỏi phòng.

Taeyeon vội cài áo lại đuổi theo, nhưng lần này thì không kịp rồi.

-Chuyện gì vậy? – Leone ngồi ở gần cửa ra vào, trông thấy Taeyeon bước ra liền hỏi – Sao Tiffany lại chạy đi thế kia?

-Em không biết, chúng em đang… cô ấy đột nhiên khóc rồi bỏ đi. Em… em… phải làm gì đây?

-Bình tĩnh nào. Cài nút áo lại, còn sót 1 cái kìa. Từ từ tìm cách giải quyết… - Leone điềm tĩnh nói, Taeyeon hơi ngượng, quay vào phòng cài lại áo cẩn thận. Lát sau thì Leone cũng bước vào, đem hồ sơ ra tiếp tục công việc, còn Taeyeon thì không biết làm gì hơn là ngồi im lặng suy nghĩ.

___________________________

Lại nói về Yuri và Jessica, lúc này đã vội bay về tới Hàn Quốc, lôi theo cả Sooyoung và Sunny. 4 người nhốn nháo đi tìm Taeyeon và Tiffany.

-Chào cô Sooyoung, chào cô Sunkyu, cô chủ hôm nay không được khỏe, có lẽ không nên làm phiền cô ấy lúc này. – Siwon ngăn Soosun lại khi 2 người đến biệt thự nhà họ Hwang – Chính cô chủ khi nãy cũng nói “Để tôi yên, đừng cho ai vào đây”.

-Chúng ta làm sao đây baby?

-Fany ah~~~

-Suỵt, tôi đã bảo đừng làm phiền cô chủ mà – Siwon hấp tấp – 2 cô tới sau vậy nhé!

-Anh Choi, cho họ vào đi, không sao đâu.

-Vâng thưa cô chủ…

Sooyoung và Sunny vào phòng, nhìn Tiffany, lúc này cô chẳng còn chút tinh thần nào trong người. Quần áo xộc xệch, đầu tóc rối bù, Tiffany ngồi bệt dưới sàn nhà, dựa vào tường, đôi mắt đỏ hoe nhìn vô hồn ra cửa sổ. Cô cầm trong tay mặt dây chuyền hình thánh giá, miệng không ngừng lẩm bẩm “Amen, amen…”

-Chuyện quái gì đây? Tiffany, sao cậu lại ra thế này chứ? – Sooyoung chạy đến đỡ Tiffany dậy, đặt cô ngồi lên giường, trong khi Sunny lấy khăn lau đi những vệt nước mắt đã gần khô hẳn trên mặt cô.

Tiffany vẫn chỉ ngồi đó, gục đầu không nói gì, mặc cho 2 người bạn không ngừng hỏi han khuyên bảo. Cô muốn khóc tiếp, khóc thật nhiều nữa, nhưng nước mắt đã cạn. Mái tóc dài rũ rượi che mất khuôn mặt đẹp như ngọc đang chìm trong đau buồn, đôi mắt lóng lánh như gương vì nước mắt.

-Amen…

Một giọt lệ hiếm hoi sót lại chảy dài trên má.

Angel’s cry.

___

-Chào bác trai, chào bác gái!

-2 cháu là…

-Dạ chúng cháu là bạn của Taeng, nó đâu rồi ạ thưa bác?

-Nó về nhà bất ngờ làm ta với bố nó chẳng hiểu chuyện gì xảy ra, xong rồi giờ thì nó đóng cửa phòng trốn trong đó suốt không chịu ra. – Taeumma ngao ngán đáp lời Yulsic

-Chúng ta bó tay rồi đấy, 2 đứa muốn làm gì nó thì làm. Bọn trẻ bây giờ đúng là khó hiểu, vớ vẩn thật… - Taeappa thêm vào…

-Dạ để tụi cháu… - Yulsic phóng lên phòng Taeyeon.

-Ê Lùn! – Yuri gõ cửa

-Cái quái gì thế? Đứa nào đấy? – Một giọng nói bực tức căng thẳng hét ra – Biến! – thấy không phải giọng bố mẹ mình, Taeyeon cứ thế mà đuổi.

-Ơ hay tên này, cậu quên giọng tớ rồi à? – Yuri hơi sững lại

-Mở cửa đi Tae… Có gì bình tĩnh giải quyết nào! – Jessica nhỏ nhẹ

-Cửa không khóa…

Jessica mở cửa từ từ đi vào.

CHÉO!

Yulsic cùng gập người né kịp, đó là một tấm ảnh. Và liên tục những tấm ảnh khác bị Taeyeon phóng ra bay khắp phòng. Taeyeon ngồi trên giường, cảm xúc uất ức bao trùm khuôn mặt cô.

-Chết tiệt, chết tiệt… - mỗi tấm ảnh ném ra là một câu phẫn uất, ảnh rơi khắp phòng, toàn bộ là ảnh của Taeyeon chụp chung với Tiffany suốt hơn 2 năm qua.

-Ê thôi trò vớ vẩn này đi, nói chuyện rõ ràng xem, chuyện gì xảy ra vậy? – Yuri tiến đến chụp lấy vai Taeyeon.

-Đừng có giỡn mặt với tớ.

-Ai giỡn mặt hồi nào hả?

-Muốn đánh nhau à? – Taeyeon nghiến răng rồi túm cổ áo Yuri

-Cậu đánh lại tôi chắc? Lần trước chưa đủ làm cậu chừa s… *BỐP* - Yuri ăn một đấm ngã ra sàn

-Muốn nói gì nói nhanh, xong thì đi chỗ khác chơi, đừng làm phiền tớ!

-Ok ok, tớ nói chuyện rõ ràng đây… lắng nghe cho kỹ nhé! – Yuri loạng choạng đứng dậy.

PHỤP

Yuri tống một cú trời giáng vào bụng Taeyeon.

-Hự… chết tiệt…

-Nghe rõ tiếng chưa? Tớ đánh kêu rõ to thế còn gì…

-Này thì đánh… - Đại chiến Taeyul lần thứ 2 bùng nổ

Jessica biết là cản cũng không được. Sau một hồi đấm đá, bỗng Yuri ngưng lại.

-Cổ áo cậu ướt hết rồi, cả nửa phần áo phía trên luôn, lúc trước khi bọn tớ tới cậu đã khóc hả?

-Khóc cái gì chứ? Một đứa xấu tính như tớ không bao giờ khóc hiểu chưa? Devils never cry!

-Nhưng đôi lúc một devil vẫn khóc đấy. Devil may cry! – Jessica đáp lại

-Chết tiệt… tớ không có khóc… hức… - Taeyeon ôm lấy quyển album, nhìn đống hình vương vãi trong phòng – Chết tiệt… hức… tớ không có… hức… khóc… hức…

Devil’s cry.

 Trước khi tiếp tục, au muốn bày tỏ ít ý kiến của mình về vấn đề “PG” khi mà au cũng viết cái này khá nhiều.

Quan niệm của dân fic về PG sai lầm quá, hiểu lệch cả rồi.

Mấy cảnh nóng mà mọi người đọc mà là PG à, cái đó phải rate 16 17+ ấy. PG, hay Parental Guidance contents là sảm phẩm cho mọi lứa tuổi nhưng có một số chi tiết cần sự giám sát của người trưởng thành vì có thể sẽ ảnh hưởng suy nghĩ người xem nhỏ tuổi

Cái mớ cảnh nóng đó mà cho mọi lứa tuổi cái nỗi gì.

Vả lại toàn đọc và đọc, ứ thấy người lớn đâu để giám sát, cóc gọi là PG được

………phải gọi là light sex

Hoặc có thể gọi là NC (Not for Children contents)

_________________________

Chapter 3 - last part

(Warning: NC kinh hoàng)

Jessica đang nằm trong lòng Yuri, tối hôm ấy sau chuyến đi đến nhà Taeyeon.

-Đau không?

-Đau chứ sao không!

-Chẳng biết sao Tae lại như thế nữa, haiz… - Jessica vừa nói vừa xoa xoa vết bầm trên mặt Yuri do cú đấm của Taeyeon.

-Làm cho Yul bớt đau đi.

-Là làm gì?

-Biết rồi còn hỏi, ah~, từ từ chứ, Yul chưa chuẩn bị tinh thần để… sướng.

-Em dư biết Yul muốn gì, chỉ giả vờ ngây thơ một chút thôi… - trong khi miệng nói thì tay Jessica đã lần vào trong chiếc áo ngủ của Yuri.

Yuri chẳng phải nghĩ gì thêm, cô cởi bỏ chiếc áo đang mặc, vòng tay qua eo Jessica kéo cô lại gần và đặt lên môi Jessica một nụ hôn. Nhưng chưa gì Yuri đã rời môi Jessica ra làm Sica hơi thất vọng, nhưng ngay sau đó thì cô lại phải kêu lên… sung sướng vì Yuri bắt đầu tấn công xuống cổ Jessica.

-Ah~ - Jessica kêu lên khi Yuri cắn nhẹ vào cô – Yul à, em muốn nằm trên…

-… - Yuri im lặng không phản đối, vả chăng cô cũng đã mệt mỏi sau khi đánh nhau với Taeyeon.

Jessica nằm trên người Yuri, hôn nhẹ lên môi Yuri rồi dần di chuyển xuống cổ. Yuri cứ rên ư ử, nhắm mắt cảm nhận 2 bàn tay Jessica đang lả lướt trên khắp người mình. Khi mà 2 cơ thể còn áp chặt với nhau, xoa vào nhau thì trời sập Yuri cũng chả quan tâm.

-Yul cứ để em làm mọi thứ cho nhé, thư giãn đi nào…

Yuri thở dốc khi 2 tay Jessica đi đến vùng ngực của mình, một âm thanh sung sướng lẽ ra đã bật lên nếu Jessica không khóa môi Yuri lại bằng một nụ hôn cháy bỏng. Môi Yuri mở ra và Jessica tiến vào, 2 người có một cuộc đấu tay đôi nảy lửa… bằng lưỡi. Hết hiệp đấu, cả 2 rời nhau ra để lấy lại nhịp thở, nhưng chưa đầy 3 giây sau thì 2 đôi môi lại dính vào nhau.

Tay Jessica bắt đầu tìm xuống phía dưới. Yuri buộc phải kêu lên khi cảm nhận những ngón tay jessica chạm vào vùng nhạy cảm nhất của mình qua những lớp vải. Jessica ngưng nụ hôn lại để cởi bỏ những gì còn cản trở cô tiến đến… nơi cô muốn.

-Yul thấy sao rồi? – Jessica hỏi, những ngón tay vẫn không ngừng đùa nghịch nơi nhạy cảm của Yuri

-Chưa… đủ… - Yuri trả lời và thở mỗi lúc một nhanh hơn

-Em sẽ làm cho Yul thích hơn nữa!

-Sica à, em làm gì thì làm nhanh đi, Yul không chờ được nữa! – Yuri thốt lên

Jessica stopped what she was doing and sat up to look at Yuri whose face was flushed and was breathing deeply.

-Sao vậy Yul của em? - Sica giả vờ ngây thơ hỏi

-Đừng… vờn Yul nữa…

-Nhưng em muốn thế.

-Jessica… làm ơn đi…

Jessica nghiêng đầu nhìn Yuri rồi mỉm cười. Yuri chẳng cầu xin bao giờ, lúc nào cũng là Yuri vờn Jessica khi 2 người trên giường với nhau, và cô phải cầu xin Yuri hãy tiến đến công đoạn chính cho nhanh vì cô không thể chịu đựng nữa. Còn giờ thì thấy mình điều khiển được Yuri, Jessica nghĩ mình phải làm trò này nhiều hơn trong tương lai mới được.

-Jessica… nhanh đi mà…

Lưỡi Jessica bắt đầu chuyến du lịch vòng quanh cơ thể cô, Yuri cứ nhắm mắt, bình tĩnh mà phê. Lát sau thì Jessica ngưng lại, Yuri không còn cảm thấy lưỡi Jessica trên người mình nữa, cô mở mắt nhìn. Jessica nở một nụ cười “cáo” chưa từng thấy rồi chuẩn bị khám phá nơi tuyệt vời ấy của Yuri. Yuri có thể cảm thấy hơi thở nhè nhẹ của Jessica đang sát cạnh bên vùng nhạy cảm của mình.

-Yul thấy sao rồi? – Jessica hỏi

-Tuyệt hơn khi nãy một chút… Yul muốn… thêm nữa -

Jessica hôn nhẹ nơi ấy, Yuri nắm chặt tay, mím môi để không bật lên thành tiếng những âm thanh… thỏa mãn

-Em sẽ cho Yul thêm nữa như Yul muốn…

Và trước khi Yuri kịp đáp lại, lưỡi của Jessica đã tấn công mãnh liệt vào bên trong Yuri

-Sica aaahhhh!!! – Sau những hành động của Jessica từ đầu đến giờ, cô không mất nhiều thời gian trong việc đưa Yuri lên đến đỉnh. Yuri ưỡn người, giải thoát những gì dồn nén bên trong, tất cả đều được Jessica nhận lấy và thưởng thức.

Yuri rũ người xuống giường, thở dốc, khi mà cơ thể cô vừa đạt đến giới hạn.

Lưỡi Jessica rời em bé của Yuri sau khi đã “làm sạch” nơi ấy rất kỹ càng, cô bò lên nằm trên người Yuri.

-Yul à…

Mắt Yuri vẫn nhắm nghiền. Jessica hôn Yuri, hi vọng sẽ đánh thức cô dậy, nhưng vẫn không được. Jessica sợ Yuri vì mệt quá mà ngất đi luôn rồi.

-Yuri~

Jessica ôm lấy mặt Yuri và đặt lên môi cô một nụ hôn cháy bỏng hơn. Đến khi 2 đôi môi rời nhau ra thì mắt Yuri từ từ mở. Jessica mỉm cười với cô gái đang nằm dưới mình.

Đột nhiên, Jessica phải giật mình khi nhận thấy Yuri vừa đảo lộn vị trí của 2 người. Yuri đã đè Jessica xuống giường và thực hiện một nụ hôn đầy bạo lực.

Jessica cảm nhận bàn tay Yuri đang đi khắp người mình trong khi tinh thần còn đang vội suy nghĩ xem chuyện gì vừa xảy ra, cô thấy có gì đó đang tiến vào trong người mình, những ngón tay của Yuri… Jessica bám chặt lấy vai Yuri và… trải nghiệm khoái cảm từ nơi ấy của mình dần lan ra khắp cơ thể.

Yuri không ngừng hôn, và cả cắn nữa, lên môi và cổ Jessica, trong khi những ngón tay vẫn không ngừng tiến sâu khai phá vùng thiêng liêng của cơ thể Jessica. Chỉ lát sau, nhận thấy Jessica đã sắp đến cực đỉnh, Yuri nhấn mạnh ngón tay vào trong cô, đưa cô đến giới hạn cuối cùng.

-AAAAhhhhhh~~~

Yuri tựa đầu lên ngực Jessica rồi ngã sang bên cạnh, nhắm mắt thở nhanh để lấy lại sức sau những hoạt động nóng bỏng vừa rồi. Những ngón tay của Yuri rời vùng ẩm ướt và được đưa lên miệng để Yuri có thể thưởng thức hương vị xuất phát từ bên trong Jessica.

-Tuyệt… Ngọt quá… em muốn thử không? – Yuri đưa ngón tay còn ướt của mình lên môi Jessica. Công chúa băng giá mút nhẹ ngón tay người mình yêu.

-Thứ ấy từ trong người em, dĩ nhiên em biết nó như thế nào rồi, đâu cần bảo em thử nữa. Thứ ngọt ngào ấy em chỉ dành cho Yul thôi đấy. Yul ngốc, đã mệt mỏi rồi mà còn cố vùng lên làm em như thế, mặt vẫn còn bầm đây này…

Jessica hôn nhẹ lên chỗ đau ấy, Yuri mở mắt rồi mỉm cười. 2 đôi mắt nhìn sâu thẳm vào nhau. Yuri gỡ lọn tóc đang che mất khuôn mặt thiên thần (mều) của Jessica rồi thì thầm:

-Em đẹp lắm đấy biết không? Yul không biết trên đời có thể tồn tại điều gì làm cho Yul ngưng yêu em được không nữa. Yul yêu em quá đi mất! – Yuri kéo Jessica ôm vào lòng

Jessica dụi đầu vào ngực Yuri để giấu đi khuôn mặt thẹn thùng…

_____________

RẦM!

Tiếng đập bàn ngắt ngang lời Tiffany. Cô đang nói giữa những tiếng khóc.

Cửa mở và Taeyeon bước vào. 2 cô gái nhìn nhau rồi không nói gì, quay mặt đi hướng khác.

-Tiffany, em càng nói càng thấy lạc lỏng. Tôi là người quyết định không lấy em, vì tôi muốn 2 em được ở bên nhau, để 2 em được hạnh phúc! Giờ thì em vì chuyện ấy mà chối bỏ Taeyeon, vậy em coi việc làm của tôi là gì? Còn Taeyeon, em yêu Tiffany nhiều tới mức thấu lên đến trời, ai cũng thấy điều đó, vậy mà mới cách đây 2 hôm, em lấy đâu ra cái thái độ để mà nói câu “Kệ Fany, cô ấy không chịu gặp tớ nữa, tớ mặc!” với Yuri và Jessica?

-Em… em xin lỗi… - Tiffany lại khóc

-Hôm đó em uống hơi nhiều nên… - Taeyeon chìa khăn cho Tiffany lau nước mắt (mặt vẫn ngoảnh đi hướng khác) rồi ấp úng trả lời.

RẦM RẦM RẦM!

Tiếng đập bàn đầy bức xúc lại vang lên.

-2 đứa này! Một đứa tự kỷ, một đứa thì lao vào rượu. 2 đứa còn yêu nhau, không ngừng yêu nhau, tôi khẳng định như vậy. Mấy em có biết Albert Einstein đã từng nói trên đời này có 2 thứ vô hạn là vũ trụ và sự ngu ngốc của con người. 2 đứa đều ngốc vì không nhận ra rằng tình yêu của mình lớn như thế nào, vì nếu được bổ sung lời Einstein, Leone A. Galante này sẽ nói rằng còn một điều thứ 3 nữa là vô hạn, đó là tình yêu của 2 em đấy! Giờ thì không khóc lóc, không giận dỗi, không tránh mặt gì nữa. 2 người, chọn một lúc nào đó, bình tĩnh ngồi lại, nói chuyện với nhau, bỏ qua mọi chuyện, lại yêu thương nhau như trước đây, và hơn vậy nữa.

-Anh Leone… - Taeyeon và Tiffany ngập ngừng

-Nếu còn tôn trọng Leone này thì hãy vì tình yêu của 2 em mà làm như tôi nói. Nếu không được thì tôi cũng chịu thua, lúc đó tôi sẽ rời khỏi công ty, đừng xem tôi như một người anh nữa vì tôi đã không hoàn thành trách nhiệm 1 người anh. Quyết định là của 2 em! – Leone đóng cửa phòng bỏ ra ngoài, để lại 2 cô gái ngồi im lặng trong phòng.

___________________________

Một chiều Chủ nhật, Seohyun bận rộn giúp Yoona dời đồ đạc về sống chung (với cái lý do Yoona đặt ra là “sống chung cho dễ bề học hành”). Yuri và Jessica thì ở nhà Yuri, vẫn với cái phương châm Yulsic BTS-NBE (Yulsic is better than sex, never be enough!) nên mọi lúc có thời gian rảnh, 2 người đều dành cho nhau… trên giường. Và sự kiện chính đang xảy ra tại ngôi nhà nhỏ của Tiffany, cô đang ngồi đối diện với Taeyeon, tay nắm tay, với sự tham gia của 2 khách mời loi nhoi Sooyoung và Sunny.

-Này, tay cậu đang để đâu cậu biết không? – Sunny quay sang thì thầm hỏi Sooyoung đang ngồi bên cạnh và đang đặt tay vào chỗ mà bình thường không nên đặt trên người Sunny

-Sao thế, baby không thích à?

-Ứ ừ, ai nói thế… cứ đặt ở đó tiếp đi, nhưng mà không được làm baby… sướng quá nghe chưa? Lộ liễu quá là hư đấy!

-Mình biết mà, hí hí… - Sooyoung vẫn cứ rờ mó vòng quanh khu vực ngực Sunny

-Biết rồi mà sao cứ càng ngày càng mạnh tay thế kia?

-Không kìm được…

-Từ từ đi, đang lúc Tae với Fany căng thẳng giải quyết mâu thuẫn, mình cứ thế này không được đâu. – Sunny đẩy nhẹ Sooyoung ra

-… - Sooyoung không nói không rằng

-Vẫn không dừng lại à? Này thì chơi luôn! – Sunny chồm lên đè Sooyoung xuống ghế sofa

-2 cậu thôi đi được không? Nếu muốn thì phòng tớ đấy, dùng thoải mái! – Tiffany quay sang, tỏ vẻ không vừa ý.

-À ừ, bọn tớ xin lỗi, các cậu tiếp tục đi… - Soosun co người lại, ngồi im như thóc

Tiffany quay lại nhìn Taeyeon. Cô định nói nhưng Taeyeon lên tiếng trước:

-Mối quan hệ của chúng ta cứ càng ngày càng trở nên khó khăn hơn. Đâu rồi những ngày chúng ta yêu thương nhau? Đâu rồi những chiều Chủ nhật nắng ấm ta ngồi bên nhau? Chúng ta vẫn rất yêu nhau mà đúng không?

-Chúng ta đã, đang và sẽ mãi yêu nhau Taeyeon à.

-Vậy thì tại sao?

-Mình không rõ nữa. Từ khi bố mất, mỗi lần ở bên cậu, mình cứ cảm thấy tình yêu của chúng ta là thứ đã làm hại bố. Chính sự vương vấn về cậu của mình đã làm mình không quả quyết được trong hôn lễ. Chính chúng ta làm căn bệnh của bố tái phát. Chính chúng ta giết bố!

-Fany, bình tĩnh lại nào. – Taeyeon ôm lấy Tiffany vào lòng, còn Tiffany thì không cầm được nước mắt, cô cứ thế mà khóc… - Fany à, mình xin lỗi, mình không ngờ tình yêu của chúng ta lại đem đến bi kịch, nhưng chẳng phải Leone là người lên tiếng từ chối hôn sự làm bố lên cơn đau tim sao?

BỐP!

Nắm đấm của Sooyoung bốc khói.

-Nói lảm nhảm gì thế? Đổ tội hay nhở? – Sooyoung vừa nghe câu của Taeyeon thì xông vào tống một cú trời giáng vào mặt cô.

(Ghi chú: bạn có thể gọi Kim Taeyeon là Đổ Thừayeon)

-Yah! Choi Sooyoung tớ cóc phải cái bao cát cho cậu đấm nhá!

-Vậy thì đừng có đổ lỗi lung tung cho Leone. Còn nữa, cả 2 cậu thôi nhựa về chuyện bác Hwang đi. Chẳng ai có lỗi hết! Cậu liệu hồn mà sắp xếp với Fany, nếu không muốn ăn đấm tiếp. Đi ra ngoài thôi baby!

-Chị đáng ghét lắm đấy! – Sunny mồi thêm một câu vào mặt Taeyeon rồi theo Sooyoung ra ngoài.

-Taeyeon à. Vậy chúng ta sẽ như thế nào bây giờ đây? – Tiffany nhẹ nhàng hỏi

-Càng ở cạnh nhau, tình yêu của chúng ta càng có những xung đột. Mình không trách cậu đâu, ai cũng có thể nghĩ như cậu. Dù đúng dù sai, mình vẫn trân trọng suy nghĩ ấy. Nhưng điều trước mắt chúng ta là suy nghĩ về lỗi lầm ấy đang ngăn cản chúng ta đến với nhau một cách trọn vẹn, chi bằng hãy quên nó đi…

-Làm sao mình quên được?

-Thời gian Miyoung à, thời gian sẽ xóa đi tất cả lỗi lầm. Chẳng phải trước đây cậu thậm chí không muốn gặp mặt mình, nhưng giờ đây đã nguôi đi phần nào và ngồi lại bên cạnh mình đây sao? Và hơn hết, cậu vẫn yêu mình, đúng không?

-Mình yêu cậu Taeyeon à. Phải mất bao lâu thì mình mới có thể lại quay về hoàn toàn với cậu đây? – mắt Tiffany bắt đầu ướt…

-Mười sáu năm, nếu có duyên đôi ta sẽ gặp lại nơi mỏm núi này… Cre: Tiểu Long Nữ.

-Cậu nói gì? – Tiffany khững người lại

-Ý mình là 6 tháng, ít hơn e rằng cậu chưa quên hết, lâu hơn e rằng… mình không chịu đựng nổi.

-Mình không muốn xa cậu lâu đến như vậy.

-Mình cũng không muốn đâu, nhưng mình muốn chúng ta khi gặp lại sẽ lại hoàn toàn yêu thương nhau như trước đây, mình muốn có lại cảm giác yêu thương say đắm đó.

-Nếu cậu đã muốn như thế… - Tiffany gạt nước mắt – mình sẽ cố gắng!

-Mình có thể...? - Taeyeon tiến đến sát Tiffany

-Ừm... - Tiffany ôm nhẹ Taeyeon và hôn lên môi cô, một nụ hôn thoáng qua nhưng có lẽ sẽ còn vương vấn mãi... - Mình sẽ vẫn luôn yêu cậu.

-Cậu không cần nói điều mình đã biết đâu. - Taeyeon nhẹ vuốt mái tóc Tiffany lần cuối cùng - Mình yêu cậu, Seu-te-pan-ni Hwang…

-6 tháng là một thời gian dài đấy, tập phát âm tên của em cho đúng đi. - Tiffany bật cười nhẹ.

-Ừ, xin lỗi… em. (Lúc này Taeyeon đang nghĩ: “Em” hả? Sao mà mùi mẫn quá vậy?)

Và như thế, 2 người chia tay nhau trong lặng lẽ. Tiffany tiếp tục học tập bên cạnh Yoona và Seohyun, làm việc bên người anh Leone. Taeyeon vẫn là ngôi sao lưa diễn vòng quanh thế giới, hầu hết là ở Mỹ, với Yuri là manager, Jessica là đại diện pháp lý, bầu bạn bên cô còn có Sooyoung và cô em họ Sunny. Cả 2 người, Taeyeon và Tiffany đều mong rằng khoảng lặng trong tình yêu của họ này sẽ làm cho họ có nhiều thời gian hơn để nghĩ về nhau, về bản thân mình. Khi cách xa nhau, người ta mới nhớ nhau, mới yêu nhau nhiều hơn.

... (Ba chấm - một album của Noo Phước Thịnh) (đùa)

... thời gian cứ thế trôi đi

Một buổi chiều chủ nhật nắng đẹp 6 tháng sau, Yoona ngồi ở nhà với Seohyun, vẫn học bài từ Seohyun.

-Yoong à, sao unnie vẫn không chịu nghe thầy giảng chứ?

-Unnie thích em dạy thôi.

-Sao vậy? Em có gì đặc biệt sao?

-*Dĩ nhiên là đặc biệt rồi! UNNIE YÊU EM MUỐN PHÁT ĐIÊN LÊN ĐÂY NÀY!!!!*

-Unnie? Unnie sao thế?

-À không, không có gì... - Yoona lắc đầu lấy lại bình tĩnh, kết thúc màn độc thoại nội tâm - Seohyun à...

-Gì vậy unnie?

-Bây giờ chúng ta là gì của nhau?

-Bạn... rất thân... em cũng không biết nữa...

-Em cảm thấy thế nào về unnie?

-Em... không thể thiếu unnie được... - Seohyun đỏ chín cả mặt

-Unnie thích em lắm đó biết không?

-Em biết mà, từ lúc unnie bắt đầu nhìn em trong lớp kìa...

-*UNNIE YÊU EM! YÊU EM YÊU EM YÊU EM!!!!*

-Unnie?

-À ờ...

-Unnie muốn nói gì đúng không?

-À không không, có cho vàng unnie cũng không dám nói là unnie yêu em đến muốn phát điên lên...

-Hơ...

-... *Chết con rồi Chúa ơi...*

-Unnie... vừa... nói gì... đấy...?

-AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA...

-Unnie... tại sao...? Grrr...

-Hơ hơ... thật mà... giờ thì lỡ nói ra cho em biết rồi, muốn đấm muốn đá gì cũng...

-Gì cơ, ai bảo em sẽ đánh unnie?

-Mặt em trông dễ sợ quá, unnie tưởng em...

-Trả lời em đi, tại sao chứ? - Seohyun dí sát mặt vào Yoona

-Tại sao gì cơ...

-Tại sao unnie không nói với em sớm hơn chứ? UNNIE CÓ BIẾT EM CHỜ BAO LÂU RỒI KHÔNG? UNNIE CÓ BIẾT EM CŨNG YÊU UNNIE LẮM KHÔNG?

-Seo...

-Thôi dẹp đê! Không nói gì nữa, lại đây nào! - Seohyun kéo Yoona về phía mình

-Ứ ứ... - lúc này thì Yoona chẳng thiết nói gì nữa. Nụ hôn đầu đời của 2 cô gái, một nụ hôn bất ngờ mà Yoona không thể tưởng tượng được. Người mình đeo đuổi bao nhiêu lâu nay chủ động xông vào hôn mình. Còn gì hạnh phúc hơn thế chứ?

Ngoài mặt thì Yoona nhắm mắt, chìm trong nụ hôn nồng nàn, nhưng trong nội tâm thì đang cười sung sướng như điên.

-*HÁ HÁ HÁ HÁ HÁ!!!!*

___

Cũng cùng cái lúc mà 2 cô gái trẻ kia đến với nhau, tại căn nhà nhỏ của mình, Tiffany nghe tiếng chuông cửa.

Cô ra mở cửa nhưng lại không thấy ai. Trước cửa là 2 nhánh hoa hồng được gói rất đẹp, kèm theo đó là một mẩu giấy nhỏ.

QUOTE To: Miyoung.

Je n'ai nulle part ailleurs où aller, je ne peux que revenir à toi, mon amour.

TY.

Tạm dịch: "không còn nơi nào khác để tôi đi nữa, cuối cùng tôi cũng sẽ về bên em"

___

Cũng cùng lúc Tiffany nhận được món quà, tại một nơi khác...

-Yah! Cậu ra khỏi cuộc đời của tôi đi! Tôi không thể chịu đựng khi sống với cậu được nữa, tên đen chết tiệt này. I HATE YOU!

-Này, đừng có mà đem tiếng Anh ra nói này nói nọ với tôi! Tôi là người nói câu đó mới đúng, đồ con bé tóc vàng ngu ngốc đáng ghét! Vĩnh biệt!

Sunday Afternoons Saga: Nowhere to go. END.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro