[THREESHOT][SNSD] Sunday Afternoons Saga: Downpour, Taeny Yulsic Soosun

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

+ Author: Leone A. Galante aka rjl4444, with some ideas from taeyeonyoonasnsd

+ Rating: PG-15

+ Disclaimer: Các nhân vật dĩ nhiên không thuộc về tác giả, ngoài trừ nhân vật Leone.

+ Category: Romance, Drama, Humor, PG kha khá...

+ Pairings: TaeNy, YulSic, Soosun và những người bạn

Ghi chú: Saga là gì?

Saga là một tác phẩm độc lập nhưng là phần sau của một serie nhiều phần riêng biệt, điển hình nhất hiện nay là serie Twilight. Bạn có thể đọc Saga mà không cần đọc phần trước đó vì nội dung là riêng biệt. Nếu đọc phần trước, bạn sẽ hiểu nhiều hơn một chút về phần sau cũng như hiểu được một số chi tiết nhỏ liên quan đến phần trước.

Au vẫn mong các bạn đọc phần đầu trước : Sunday Afternoons

Và đây là phần Saga:

Inspired by a Backstreet Boys’ song: Downpour

*Downpour = Cơn mưa rào

Tôi bước đi

Trong mù mịt

Giữa vô vàn

Những lý do

Tôi trốn tránh

Những u tối

Của quá khứ

Khó thở quá…

Tôi lãng phí

Những ngày qua

Bóng tối

Đã phủ xuống

Tôi không thấy

Mặt trời

Chiều Chủ nhật

Tôi điên rồi

Tôi không thể

Ở lại đây

Tôi vô hồn

Tôi chỉ cần

Người…

Không

Tôi đã nghĩ

Người

Là tất cả

Nhưng tôi lầm

Đời vẫn trôi

Tôi vẫn sống

Tôi bước đi…

Trong mù mịt…

Tôi muốn cảm nhận cơn mưa này

Tôi muốn cẩm nhận từng hạt mưa trên cơ thể

Để cuốn đi tất cả những cảm xúc trong quá khứ

Tôi thà quên đi quá khứ, quên tất cả trong cơn mưa rào này

Trong cơn mưa rào, cảm nhận…

Cùng với dòng nước mắt đã cạn khô, tôi chỉ muốn cơn mưa rửa sạch ký ức về người

Nhưng sao… lại thế này?

Tôi vẫn khóc, cảm nhận những hạt mưa và những dòng nước mắt, trong cơn mưa rào…

Sunday Afternoons Saga:

Downpour

Chiều Chủ nhật, ngày 8/8, một tuần sau ngày sinh nhật của Tiffany Hwang Mi Young, cô lại đi cùng Kim Taeyeon thơ thẩn trong công viên.

Tiffany Hwang, con gái một ông trùm tài chính, làm việc tại một tập đoàn thương mại lớn, bằng cấp, trình độ học tập đáng nể.

Kim Taeyeon, một ca sĩ nổi tiếng quá mức cần thiết, luôn bận rộn với lịch diễn của mình, mà lại toàn ở ngoại quốc, ở Mỹ ấy chứ đâu phải đùa!

2 người chả có vẻ gì là liên quan nhau ấy, 2 người con gái ấy, đã gặp nhau và yêu nhau, cũng vào một buổi chiều Chủ nhật cách đây 2 năm.

Suốt trong 2 năm yêu nhau, 2 người đã sắp xếp lại lịch làm việc của mình để mỗi ngày thứ 4 hàng tuần có thể gặp nhau và… yêu nhau.

Chuyện đã là trong quá khứ, còn buổi chiều Chủ nhật ngay cách đây 1 tuần, ngày 1/8, cũng là ngày sinh nhật kì lạ nhất trong đời Tiffany. Kim Taeyeon đã cầu hôn cô…

Và cô đồng ý. (Các bạn độc giả đã đọc qua Sunday Afternoons chắc cũng biết là Tiffany đã do dự, và cái “động cơ” làm cô đồng ý )

Từ hôm ấy, 2 người chuyển ngày gặp nhau hàng tuần sang hẳn ngày Chủ nhật. Hôm nay cũng là một ngày như thế.

Chiều Chủ nhật, ánh nắng ánh lên trong mắt Tiffany. Và vẻ đẹp đó, Taeyeon là người cảm nhận được nhiều hơn cả. Đối với Taeyeon, lúc này Tiffany là tất cả.

2 người ngồi xuống một chiếc ghế dài trong công viên vắng lặng. Taeyeon say đắm nhìn Tiffany, mắt Taeyeon không thể nào rời khỏi khuôn mặt thiên thần của người mình yêu được…

-Fany à…

-Gì vậy Taetae?

-Mình yêu cậu, yêu đến phát điên lên ấy!

-Mình biết rồi mà! Mình cũng yêu cậu, chịu chưa? – Tiffany đáp lại Taeyeon bằng một nụ cười eye-smile, nụ cười rạng rỡ mà không ai có thể cưỡng lại.

-C-cậu nói lại lần nữa đ-đi… M-mình muốn nghe n-nữa… - Bị sững sờ trước sự rạng rỡ của nụ cười ấy, giọng Taeyeon trở nên lắp bắp, không bình thường…

-Cậu giở trò gì đấy? Thôi được rồi, nghe lại lần này nữa thôi đấy! Mình. Yêu. C…

Chưa kịp nói hết câu thì đôi môi Tiffany đã bị môi Taeyeon giữ chặt lấy. Taeyeon không chịu đựng được nữa, phải hôn thôi!!!! Tiffany hơi bất ngờ nhưng cũng yên lặng, nhắm mắt đón nhận nụ hôn từ người mình yêu. Nụ hôn cứ thế diễn ra, thật nồng nàn, tới khi điện thoại reo…

-Yahhhhhh, tên đen chết tiệt! – Taeyeon phát điên vì bị người manager của mình phá ngang khoảnh khắc lãng mạn.

[Manager than đen đáng ghét]

[+82 512252257] (+82 512blackp)

-Gì hả tên đen kia?

-Tối nay có phải làm gì không?

-À ờ… - Taeyeon chưa biết nói sao thì quay sang nhìn Tiffany… - Có! Bận cả đêm! Việc gì thì để sau đi, mà gấp lắm hay sao mà lại gọi tớ lúc này chứ? Có biết tớ đang…

-Cậu đang … gì đó với Tiffany chứ gì… Tớ biết rồi. Đúng là việc quan trọng, nhưng mai cũng được, để tớ sắp xếp.

-Mà về Hàn Quốc làm gì vậy? Đang làm gì thế? Không phải đang theo dõi rồi phá đám tớ đấy chứ tên đáng ghét?

-Thằng cha Leone kêu về chứ ai! Về lo việc cho cậu đấy đồ lùn! Nhưng mà cứ thư giãn đi. Tớ đang nằm nhà, không đi theo cậu đâu, cứ vui vẻ với Fany đi… ÁI DA! ĐAU! NHẸ NHẸ THÔI CHỨ!

-Biết rồi, nằm yên coi… - Taeyeon nghe tiếng Jessica léo nhéo trong điện thoại.

-Cậu đang làm cái gì thế? – Taeyeon ngu ngơ hỏi

-À không, không có gì… Sica đang… massage cho tớ… ÁI ĐAU!!!!

-Không muốn đau nữa chứ gì? Thế này thì sao…

-Ối Sica… sao lại nổi hứng… yêu mình đột ngột thế này, mình chưa chuẩn bị tinh thần… ối mà bình thường toàn là mình đòi trước, sao hôm nay lại là cậu? Chờ mình chút đ… ứ ứ…

-Điện thoại còn mở kìa… - Jessica nhắc

-Oái! Khỉ thật, tên lùn nó nghe hết rồi. Ê thôi nha lùn… Tớ cúp máy đây, ngày mai nhớ tới công ty đấy… ứ ứ…

*Cụp*

-Ê! Ê! Tên đen này! Haiz…

-Sao vậy Taetae? – Tiffany tò mò hỏi…

-Không sao đâu… Cậu đừng để ý, công việc ấy mà. Cho qua đi! Fany à, mình đi ăn rồi về nhà đi, mình có việc muốn nói riêng với cậu…

(Suy nghĩ của Taeyeon)

-Ừm, trời đang tối, mà mình cũng lạnh rồi.

Sau một bữa ăn tối đơn giản, 2 người lại trở về căn nhà nhỏ của Tiffany. Bên ngoài, trời bắt đầu mưa, có vẻ là một cơn mưa rào.

-Mình muốn hỏi cậu… - Taeyeon nhìn Tiffany say đắm rồi nhẹ nhàng nói

-Hm? – Tiffany đáp

-Cậu có yêu mình không? – Taeyeon tươi cười hỏi dù đã biết chắc câu trả lời

-Cậu cứ hỏi thế mãi, cậu biết rồi mà… - Tiffany ngượng ngùng trả lời trong khi đang dọn dẹp lại đồ đạc trong phòng ngủ.

-Biết gì nào? Mình hổng biết gì hết… Tiffany có yêu tui không nhỉ?

-Có, yêu lắm lắm… cậu chịu chưa hả đồ ngốc này…- mặt Tiffany ngượng chín cả lên.

-Còn một việc nữa… - Taeyeon bước tới ôm nhẹ lấy Tiffany từ phía sau.

-Chuyện gì? – Tiffany nắm lấy 2 bàn tay Taeyeon để siết chặt hơn vòng tay ấy vào người mình.

-Voulez-vous coucher avec moi ce soir?  (cậu có muốn ngủ với tớ tối nay không?) – Taeyeon hỏi, nụ cười tươi tắn khi nãy giờ đã chuyển sang… gian xảo.

-Que ferez-vous si je dis “non”? (sẽ thế nào nếu tớ nói "không") – Tiffany nhướng mày đáp lại…

-JE VAIS TE VIOLER! (tớ sẽ dùng biện pháp mạnh)

-Non non non!! Ne pas le faire! (không,không, không,..đừng làm vậy mà)

-Encore une fois, c'est trop ****! (một lần này nữa thôi) :D

____

Sáng ra, Tiffany thức dậy trong tình trạng khỏa thân thì Taeyeon đã đi rồi. Vẫn như thế từ 2 năm nay. Tiffany làm những việc một người phải làm vào buổi sáng rồi xuống bếp, bữa sáng cũng đã được Taeyeon chuẩn bị luôn rồi. Tiffany mỉm cười ngồi xuống bàn thưởng thức, lạ một điều là Tiffany chả thèm mặc quần áo vào…, cứ đi loanh quanh trong nhà dọn dẹp, sửa soạn đồ dùng đi học và làm việc, nói tóm lại là cô nghĩ cô đang ở nhà một mình, cửa thì đóng khóa hết cả, cô thích làm như thế để nhớ lại những gì Taeyeon làm tối hôm trước, cô còn đặt tên cho việc đó là “sáng thứ 2 khỏa thân” nữa. Vẫn trong tình trạng “phỡn” như thế, Tiffany bước ra phòng khách thì thấy một cái túi xách màu xanh trên sofa… Cái túi trông quen quen…

-Á Á Á Á Á Á… - Tiffany hét lên khi đột nhiên có một vòng tay siết lấy người cô từ phía sau

-Muốn giữ lại những gì tối qua hay sao mà lại sexy thế này? – giọng nói cất lên và một cơ thể áp chặt vào người Tiffany, và vì Tiffany đang khỏa thân nên làn da cô cảm nhận được cơ thể của người đó, cô biết người đó cũng đang… không một mảnh vải.

-YAH! Cậu vẫn chưa đi sao? Mà cậu muốn dọa tớ chết hay sao v… - Lại một nụ hôn đầy bạo lực được đặt lên môi Tiffany, cô cũng vòng tay ra sau lưng người đó áp chặt cơ thể 2 người lại với nhau. 2 người ép vào nhau như 2 mảnh ghép vừa vặn, hoàn hảo.

Mọi việc tiếp tục trên ghế sofa, Tiffany buộc phải rời đôi môi ngọt ngào kia ra để hét lên đầy sung sướng khi mà bàn tay mềm mại uyển chuyển của Taeyeon đi đến (và đi vào) những nơi nhạy cảm nhất trên cơ thể Tiffany.

-Ư ư ư… đồ đáng ghét… mình tưởng cậu đi rồi… ghét ghét ghét! Ư ư… Tối qua chưa đủ hay sao chứ? – Tiffany nói giữa những tiếng rên, càng làm Taeyeon hứng chí và hành động bạo lực hơn.

-Chỉ tại cậu thôi, khỏa thân đi lòng vòng trong nhà, mình chỉ định ngồi lại uống tách café rồi chào cậu mà đi, nhưng chính cậu làm mình không thể chịu được. Mình cố kìm nén lắm rồi đấy, chứ nếu không thì cậu sẽ không ăn được hết bữa sáng đâu mà giờ này đang nằm phía dưới mình trên sàn nhà bếp rồi. Còn nữa, cậu không nhớ cách đây 2 tháng, có một đêm cậu nói cậu mệt mỏi nên mình tha cho cậu đêm đó, cậu nợ mình một đêm, mình quyết định đòi nợ ngay bây giờ. Giờ thì phục vụ mình đi. – Taeyeon càng “nhấn” vào Tiffany nhanh và mạnh hơn.

-Ư ư… Mình không chịu!

-Hả?

Part 2 (cảnh báo, PG nặng)

[...]Giờ thì phục vụ mình đi. – Taeyeon càng “nhấn” vào Tiffany nhanh và mạnh hơn.

-Ư ư… Mình không chịu!

-Hả?

-Sáng hôm nay, cậu mới là người phải phục vụ mình… - Tiffany bật dậy xoay ngược vị trí của 2 người lại, đè nghiến Taeyeon xuống bằng một nụ hôn và những ngón tay tìm đến nơi mà Tiffany muốn… - Đã lâu rồi mình cho cậu mọi thứ để vui đùa, hôm nay cậu sẽ phải là đồ chơi của mình! – Tiffany nhấn mạnh những ngón tay mình vào Taeyeon, Taeyeon không còn cách nào hơn là hét lên một tiếng đầy sung sướng.

Cứ thế, phòng khách nhà Tiffany chỉ còn những âm thanh “thỏa mãn” phát ra từ Taeyeon. Tiffany rời đôi môi Taeyeon để di chuyển dần xuống cổ, rồi đến “phần trên” trắng nõn của Taeyeon, xuống bụng… và cuối cùng là nơi ấy, nơi mà Tiffany cũng thèm khát giống như Taeyeon luôn thèm khát của cô. Cả buổi sáng hôm ấy, 2 người chỉ còn biết đến nhau, cho dù thế chiến thứ 3 có nổ ra ngay trước cửa cũng không màng tới nữa.

-Tiffany… Tiffany… mình yêu cậu, hực… mình chỉ yêu cậu thôi, mình yêu cậu… Tiffany… hực…

-Tiếp tục đi Taeyeon, nói tiếp đi! – môi và lưỡi Tiffany rời chỗ ấy ra, cô chồm lên người Taeyeon và lại đặt lên môi Taeyeon một nụ hôn thật sâu nữa. – Cậu có biết nơi nào trên cơ thể cậu cũng đều tuyệt vời không? Cậu nói tiếp đi, gọi tên mình nữa đi…

-Tiffany… mình yêu cậuuuuuuuu… ư ư ư ư……

(Các bạn độc giả đen tối hãy tận hưởng cái giây phút này đi, vì từ giờ tới cuối truyện, Taeny sẽ rặt drama đấy!) (nhưng còn cp khác thì au không biết nhá )

___

Trưa thứ 2, phải chia tay thật rồi, không có “ca 3” đâu… Tiffany còn phải đi làm (buổi sáng đã cúp một buổi học rồi, không thể vắng luôn buổi làm chiều được). Taeyeon thì xách túi uể oải lết lên xe bus để tới công ty quản lý. Ngồi trên xe bus, Taeyeon nghĩ bụng: “Chết toi rồi, vì cái tính byun mà mình không chịu nổi khi nhìn thấy Fany như thế, rồi mất luôn cả buổi sáng, trong khi hôm qua tên đen ấy bảo sáng nay mình phải tới công ty, tiêu rồi tiêu rồi, lão Leone sẽ tẩn mình một trận cho xem…”

-6 tiếng 32 phút 22 giây… - một giọng nói cất lên khi Taeyeon khúm núm mở cửa bước vào phòng… - Đó là khoảng thời gian tôi đã ngồi chờ cô đấy. Đúng giờ quá nhỉ Taeyeon?

-Sếp…

-Sáng giờ làm cái gì thế? – Leone, vẫn giọng lạnh lùng ngang ngửa Jessica, nhưng bắt đầu ra vẻ mọt người bạn hơn

-À… tớ ở với người yêu… - Taeyeon vẫn lắp bắp nhưng thấy đỡ run hơn một chút.

-Haiz, lại thế, tớ biết là cậu cũng có một tình yêu, cậu cần ở bên người yêu mình, nhưng cậu phải nghiêm túc trong giờ giấc công việc chứ…

-Biết rồi… tớ xin lỗi mà…

-Xin lỗi thì xin lỗi, nhưng có ngon thì phạm lần nữa đi, tớ sẽ cho cậu biết thế nào là quyền lực, cậu vẫn chỉ là ca sĩ của công ty tớ thôi đấy nhá!

-Tớ biết rồi! Bỏ qua đi mà, hôm nay cậu gọi tớ vào công ty có việc gì vậy? – Taeyeon lái sang chủ đề chính

-Tour lưu diễn mới!

Leone và Taeyeon bàn bạc về một tour diễn xuyên quốc gia mới của Taeyeon, lát sau thì Yuri – manager của Taeyeon – cũng đến, 3 người tiếp tục công việc đến chiều. Taeyeon và Yuri (và Jessica) lên máy bay trở sang Mỹ vào tối hôm đó để sáng hôm sau Taeyeon có thể tiếp tục chuỗi show vòng quanh nước Mỹ của mình.

___

Trong tuần đó, Taeyeon cứ nghĩ khơi khơi về Tiffany, nghĩ về những giây phút bên nhau, nghĩ về cơ thể mỹ miều của Tiffany (giang sơn dễ đổi, bản tính byun khó chừa). Nhân lúc rảnh, Taeyeon quyết định đến thăm Sooyoung và Sunny…

-Hello! – Taeyeon đẩy cửa căn hộ của Sooyoung rồi bước vào, không có ai trong phòng khách.

-Hello! Có ai ở nh… ôi trời ơi! – Taeyeon vừa mở cửa phòng ngủ thì đã thấy Sooyoung đang đè nghiến Sunny vào tường, hôn hít túi bụi.

-YAH! Đồ tên lùn đáng ghét! Cậu làm cái khỉ gì thế hả? Muốn bầm mắt nữa không? – Sooyoung điên lên lao tới đẩy Taeyeon ra ngoài. Taeyeon bị túm áo nhấc lên hăm dọa… - Cậu có biết đang tới lúc cao trào không mà lại phá ngang như thế hả?

-Thôi nào Sooyoung, Taeyeon là chị họ của baby mà!

-Là cái gì của baby cũng mặc, tự nhiên đâm vào ngay lúc mình đang háo hức, thế thì dù bạn bè cỡ nào cũng phải cho một trận! Tên phá đám này!

-Gá… tha cho tớ, tớ không cố ý mà! Tớ về ngay đây, cậu cứ tiếp tục với em tớ, với baby của cậu đi. – Taeyeon lắp bắp khi nhìn nắm đấm của Sooyoung.

-Lẹ đi… làm mất hứng!

Taeyeon vừa ra khỏi phòng, đóng cửa lại thì đã nghe một tiếng “phịch” bên trong phòng – âm thanh khi một (hoặc 2) cơ thể tác động lên một chiếc giường – rồi Taeyeon còn nghe loáng thoáng tiếng Sooyoung…

-Chúng ta tới đâu rồi nhỉ baby?

-Tới đoạn cậu đang đi “xuống”, qua khỏi môi, đang ở quanh cổ, và hình như định tiếp tục đi xuống nữa…

-Nhớ rồi, mình tiếp tục nhé, baby hãy xem đây!

-Ối, từ từ thôi nào, đừng làm baby… sướng… hí hí

Taeyeon đứng nghe loáng thoáng ngoài cửa mà không chịu được…

-TÊN LÙN ĐÁNG GHÉT! ĐỨNG NGOÀI ĐÓ LÀM GÌ THẾ HẢ? – Sooyoung hét lên từ trong phòng khi nhận ra rằng chỉ mới nghe 1 tiếng đóng cửa phòng, còn tiếng đóng cửa chính thì chưa, chắc chắn Taeyeon còn ở ngoài phòng khách – MUỐN ĂN ĐẤM THẬT CHỨ GÌ?

-Á á tớ đi ngay đây! – Taeyeon chạy ra khỏi căn hộ của Sunny, đóng cửa. Chỉ khi đó thì Sooyoung mới lại dịu xuống và quay lại đối mặt với baby của mình…

-Giờ thì thật sự thoải mái rồi, sẽ không ai cản mình và baby được nữa! – Sooyoung nói xong thì chỉ trong một khoảnh khắc sau, 2 chiếc áo cả ngoài lẫn trong của Sunny đều nằm dưới sàn nhà.

-Baby là của cậu đấy! Cậu cứ từ từ thưởng thức, càng chậm thì càng cảm nhận được nhiều hơn đấy… ư… ư ư ư…

-Mình hứa sẽ thưởng thức từ từ đến khi cảm nhận được tất cả của baby… Baby cứ im lặng là được…

-Làm sao mà baby im lặng được khi cậu đang thưởng thức baby như vậy chứ… ứ ứ…

-Quả thật, baby “ngon” hơn mọi thứ thức ăn mình đã ăn, mình có thể “ăn” baby cả ngày mà không đói đấy! Khư khư khư!!!! – Giọng cười thỏa mãn của Sooyoung cất lên cũng là lúc trên người Sunny không còn gì che chắn…

Trong khi Sooyoung tiếp tục “ngấu nghiến” Sunny trên giường thì Taeyeon lại chán nản đi lòng vòng khu phố, thỉnh thoảng lại liếc nhìn mông một cô gái nào đó trên đường, nhưng rồi vẫn nhớ Tiffany…

Trời lại mưa, mưa rào… Taeyeon vội vào một cửa hàng trú mưa… Cô lấy điện thoại ra.

[Nấm yêu]

[+82 393764530] (+82 eyesmile0)

-Taetae? Có việc gì vậy… lại…

-Ừ, mình lại nhớ cậu, sắp điên lên rồi!

-Mình đang làm việc, tối nay cậu gọi lại được không?

-Mình mặc! Nấm yêu, nghe đây!

-Sao?

-Mình muốn cưới cậu càng sớm càng tốt! Cưới cậu ngay lập tức! Mình muốn cậu ở bên mình và thuộc về mình mãi mãi!... [hàng loạt câu nhăng cuội khác] …! Cậu và mình không thể tách rời. Cậu hãy xin phép bố đi, mình cũng xin phép cha mẹ ngay đây!

*cụp*

Taeyeon gọi ngay cho cha mẹ ở cửa hàng mắt kính tại Jeonju:

-À lố, Taeng của cha, ha ha ha, mày nhớ tới 2 ông bà già này rồi đấy à?

-Cha, mẹ, con lấy vợ đây!

-Ah cuối cùng cũng có người yêu rồi đấy à, bao giờ con làm đám cưới với vợ con… cái giè, con cưới cái gì nói lại coi…

-Vợ ạ. Cha mẹ đồng ý nhé, con cúp máy đây, cha mẹ mạnh khỏe!

-Ê, con bé này, con nói thật đấy hả? Aish…

-Thôi đi ông ơi, tôi biết tính nó ngay từ đầu mà, nó đã khoái con gái lâu rồi, mà ông thì cản nó gì được, trời cản nó còn không được mà…

-Haiz… thôi tôi bó tay với con bé này, mong là con bé nào rơi vào tay nó sẽ được hạnh phúc… cái này là tôi đành chấp nhận vì không làm gì được chớ không phải tôi đồng ý nhá!

-Thôi được rồi… tôi thua ông.

___

-Chào bố, con có việc thưa với bố ạ.

-Ah Fany hả? Ngồi đi con, bố định mấy hôm nữa đi sang nhà con thăm con đây, vậy mà con tìm bố trước rồi, hahaha, bố cứ tưởng con lo học lo đi làm rồi quên ông già này chứ…

-Không đâu ạ, vì con cũng khá bận nên không thăm bố thường xuyên được ạ.

-Ngồi đi con gái. Ryeowook à, cậu làm cho tôi 2 tách café nhé!

-Vâng thưa bác!

-Cảm ơn anh nhé!

-Sao nào con gái, con cần bố giúp gì à? Tiền nong hay có tên nào trong công ty, trong lớp học ăn hiếp con? Bố cử cậu Siwon đi tẩn nó một trận là xong.

-Không bố ạ… con… con muốn…

-Muốn gì nói đi bố cho tất, miễn là trong tầm tay bố! – Ông Hwang cười nhân từ…

-Con muốn kết hôn ạ.

-Ôi trời, anh nào mà tu hành mấy kiếp trước để bây giờ được con gái tôi yêu thế này? Sao con không dẫn nó về đây gặp bố? Cậu ấy là người ở đâu, hiện đang làm gì? Hẳn cũng phải đẹp mã lắm mới lọt được vào mắt con nhỉ? Tụi con quen nhau bao lâu rồi? Mà này, con với cậu ta chưa… có gì đấy chứ?

-Dạ không… chúng con quen nhau 2 năm nay rồi ạ… chúng con có… bên nhau ít lần (ít mới lạ… tuần nào cũng… mà kêu ít) nhưng con vẫn còn… nguyên bố ạ… I’m still a… virgil…

-Ôi giời không sao! Tình yêu cũng phải có những lúc nồng thắm chứ nhỉ? Bố không để ý đâu! 2 năm nay mà bố không biết nhá, con giấu cũng hay lắm. Được! Dẫn cậu ta ra mắt bố! Ưng là bố cho con cưới ngay, hahaha! – Ông Hwang niềm nở cười…

-Bố ơi…

-Gì nữa con gái?

-Người ấy không phải một “cậu ta”, con xin lỗi bố, con muốn lấy một cô gái ạ…

(khuôn mặt WTF!)

-Hả? HẢ? Con nói lại xem? Bố vừa nghe cái gì thế này?

___

Mấy hôm sau, một ngày mưa, Leone nhận được một cuộc điện thoại.

-Vâng chào ngài, sao công ty giải trí nhỏ của chúng tôi lại được ngài quan tâm thế ạ?... À vâng ạ, Kim Taeyeon là ca sĩ của chúng tôi đang lưu diễn dài hạn ở Mỹ ạ, nhưng mỗi tuần cô ấy đều về đây một lần… Ngài nói sao ạ?... … … Vâng… tôi… sẽ giải quyết cho ngài ạ… nhưng ngài cho tôi biết lý do được không ạ?

*Cụp*

-Thưa ngài… aish… chuyện gì thế này…

“Cậu giúp tôi, tôi sẽ thưởng lớn cho cậu, nếu cậu không làm xong, cái công ty cỏn con của cậu đừng mong đứng nổi trên thương trường nữa!” – câu nói của ông Hwang cứ văng vẳng trong đầu Leone…

Một show chương trình có cơ quan quản lý đặt luôn tại Mỹ, nhân vật chính là Kim Taeyeon, một lịch làm việc tuy không dày đặc nhưng không có thời gian đủ dài để quay về Hàn Quốc. “Giữ Taeyeon bên ngoài Hàn Quốc càng lâu càng tốt, cho đến khi ông Hwang bảo ngưng”, Leone phải làm vậy để bảo vệ công ty, nếu không thì việc tập đoàn ông Hwang nuốt gọn công ty nhỏ này là chuyện nay mai.

___

[Nấm yêu]

[+82 393764530]

The number you have dialed is not available at the moment…

[Nấm yêu]

[+82 393764530]

The number you have dialed is not available at the moment…

Hơn 1 tuần liên tiếp Taeyeon đứng ngồi không yên, ngủ không được vì gọi cho Tiffany không được (ngoài ra còn do dạo này tối nào Yuri và Jessica cũng “ồn ào” quá sức). Một đêm, mưa, Taeyeon lại nằm nhớ Tiffany. Tên Leone chết tiệt, sao lại sắp lịch lưu diễn kiểu này? Tới gần khuya, Taeyeon lại nghe âm thanh quen thuộc mà tối nào cũng phải nghe, hôm nay có vẻ lớn hơn hôm qua, vì trời mưa mà Taeyeon vẫn nghe rõ. Taeyeon không thể chịu được nữa, phải sang phòng Yuri và Jessica gõ cửa hét vào…

-YAH! Có vật nhau thì cũng nhỏ nhỏ thôi, cho người khác ngủ nữa chứ!

-Chẳng phải cậu và Tiffany mỗi lần với nhau còn ồn ào hơn cả thế này sao? – Yulsic đồng thanh trả lời.

-Đó là hàng tuần, khác, còn các cậu là hàng ngày, ai mà chịu nổi!!!! Mà từ giờ đừng có nhắc Tiffany nữa rõ chưa? – Taeyeon bực bội vì đang nhớ Tiffany như điên lại còn bị chọc ghẹo, cô đạp cửa bước vào…

Yuri đang nằm trên giường, Jessica thì đang… ngồi trên người Yuri…

Áo sơ mi của Jessica đã cởi tung hết khuy, còn Yuri thì chỉ còn chiếc áo trong đang được Jessica cởi dang dở… Thấy Taeyeon bước vào, Yuri ngồi dậy đẩy Jessica sang bên.

-Em ra nào, để Yul đá đít cậu ta ra rồi mình tiếp. – Yuri đứng lên tự cởi phăng cái bra của mình quăng vào mặt Taeyeon.

-Này… l-làm gì thế? – Taeyeon vội bắt lấy cái bra đang bay tới. Hơi bất ngờ và hơi sợ, Taeyeon lùi lại một chút.

-Cậu muốn gì đây hả? Con mắt Sooyoung đập cậu mấy tuần trước bình thường lại rồi chứ gì, cậu muốn bầm con bên kia nặng hơn thế nữa không? – Yuri bẻ nắm tay lóc cóc rồi ưỡn “ngực” nhìn Taeyeon trừng trừng…

-T-tớ chỉ muốn bảo hai cậu nhẹ nhàng một chút… Trả cậu này! – Taeyeon dúi cái ấy vào tay Yuri rồi lướt ra khỏi phòng, nhăn nhó về phòng trùm kín chăn… Người ta nói khi bực bội có khi lại dễ ngủ hơn. Đúng vậy thật, Taeyeon ngủ luôn.

Bên phòng này, Yuri khóa cửa phòng xong thì quay lại nhìn Jessica đang ngồi khêu gợi trên giường. Nụ cười gian tà lại nở trên khuôn mặt vốn cũng gian tà của Yuri. Sau khi ném cái bra của mình về phía Jessica, Yuri bước nhanh tới.

-Mấy hôm nay em ăn hiếp Yul quá, hôm nay em phải đáp lại Yul chứ… Yul ở trên! – Yuri phóng lên giường định đè Jessica xuống.

BẸP!

Jessica đã né sang bên, Yuri đập mặt vào gối, nằm sấp trên giường.

-Hôm nay Yul vẫn phải phục vụ em, em có “ăn hiếp” Yul đâu, em thấy Yul thích lắm ấy chứ! Mà Yul có mất gì đâu? Hơi mệt một chút thôi mà… - khi Yuri lật ngửa lên thì Jessica đã nhanh chóng leo lên người Yuri, trở lại vị trí cũ như trước khi Taeyeon bước vào khi nãy. Jessica bắt đầu nghịch 2 cái ấy của Yuri… - Nè… Yul để cậu ấy thấy cái này dễ dàng vậy sao? 2 người thân nhau quá nhỉ?

-Cậu ta thấy vài ba lần rồi…

-CÁI GÌ? – Jessica bóp mạnh.

-Áuuuuuuuu!!!! ĐAU! Ngốc! Chỉ là thấy thôi mà, Yul và cậu ta sinh hoạt chung từ 4 năm nay rồi, nhưng tất cả mọi thứ trên cơ thể Yul vẫn luôn là của em!

-Nhưng em hông thích… Sau này không được như vậy nữa nghe ch… - Jessica chưa nói hết câu thì đã bị Yuri kéo người xuống, hai người chìm trong một nụ hôn. Đến khi môi hai người buông nhau ra thì nửa thân trên của Jessica cũng chẳng còn thấy gì khác ngoài cơ thể trắng nõn đang được phơi bày chỉ cho mình Yuri…

-Yul hứa, Yul mãi sẽ là của em, tất cả của Yul là của em, chỉ cần một điều kiện…

-Gì nữa đây?

-Tất cả mọi thứ của em cũng là của Yu… aaaaahhhhh… - Jessica không để cho Yuri kịp nói hết, bàn tay lả lướt của Jessica đã luồn qua 2 lớp vải che đậy nửa dưới của Yuri, tiếp cận nơi bí mật của Yuri, đùa nghịch nơi ấy… Yuri không thể chịu được mới đành phải kêu lên sung sướng… - Sica… Yul là của em, em tiếp tục đi, đừng dừng lại… aaahhhhh… nhẹ nhàng thôi nhé… ahhh…

-Em không bạo lực như Yul đâu, những lúc em cho Yul hành động, Yul luôn làm em đau, thích thật đấy NHƯNG VẪN ĐAU. Em sẽ cho Yul biết thế nào là sung sướng thật sự.

-Sica… Yul yêu em… Yul yêu em… đừng dừng lại Yul là của em… hãy làm Yul sung sướng nữa đi… ahh… [hàng loạt câu khác lặp đi lặp lại tương tự trong cơn sung sướng]…

-Em biết rồi mà… nhỏ nhỏ thôi… chưa gì mà đã thế này… lát nữa thì Yul còn la to thế nào nữa… - Jessica rút tay ra và cởi bỏ tất cả những gì còn lại trên người Yuri và cả người mình nữa… Xong, Jessica chìa mấy ngón tay vào mặt Yuri rồi đưa vào miệng mình nút nhẹ – Yul thấy chưa, em mới chạm vào một tí mà tay em đã ướt rồi, Yul ít có đen tối lắm! Phải phạt Yul mới được!

-Hơ hơ…

___

Có ai nhớ rate của SA chỉ có PG13 không? Sang đây au "tăng đô" dữ quá... Ngày càng đen tối mà...

Tiếp tục chờ mưa

Ghét thật, nhìn cái hình trong sign của au mà xem O"O. Au là au yêu Fany hơn Tae nhá!!!! Ai có hảo tâm lên lv cho tụi nó au cảm ơn, nhưng sao mà toàn bấm vào anh lùn là sao?

Part 3. Drama, a little TaeRi, JeTi and... LeoFany

[...]Yul thấy chưa, em mới chạm vào một tí mà tay em đã ướt rồi, Yul ít có đen tối lắm! Phải phạt Yul mới được!

-Hơ hơ…

-Em sẽ “nếm” Yul ngay bây giờ! - Jessica di chuyển xuống dưới Yuri, đôi môi và lưỡi của cô bắt đầu công cuộc chiếm hữu và tận hưởng nơi quý giá bí mật của Yuri. Trong căn phòng lúc này chỉ còn những tiếng rên rỉ nho nhỏ từ Yuri (do Jessica bắt cô không được la lớn), nhưng những âm thanh sung sướng được dồn ép lại đó càng làm cho Jessica thấy phấn khích và say sưa hơn với việc đang làm.

-Yul không biết cảm giác của em mỗi lần Yul làm em sướng nó ra sao… Nhưng em đang làm Yul không chịu nổi nữa… ưưưưư…

-Em đang chờ đây. Yul cứ tự nhiên… - Jessica vẫn nhẹ nhàng thưởng thức Yuri, và đúng như cô mong đợi, Yuri đã lên đến đỉnh cao cảm xúc, Jessica nhận lấy tất cả…

Yuri mệt lả, nhắm mắt thở dốc sau nụ hôn “kết thúc quá trình chiếm hữu” của Jessica. Cô cảm thấy Jessica đang di chuyển trên người mình, khi mở mắt ra thì… nơi ấy của Jessica đã ở gần sát đôi môi Yuri.

-Mấy ngày nay Yul phục vụ em rồi, em trả công đấy. Vả lại em cũng nhớ cái cảm giác khi Yul “sử dụng” em rồi, em muốn sướng như Yul nãy giờ…

-Phù phù… em… nói đấy nhá… đừng có trách Yul… - Yuri thở dốc mấy cái lấy lại sức rồi nở nụ cười… - Yul bắt đầu đây!!!!!

-AAAAAHHHHHHHH…

Và cứ thế, Yuri vẫn bên dưới, Jessica vẫn bên trên, nhưng những âm thanh sung sướng từ Yuri giờ đã chuyển sang tiếng rên cá heo của Jessica. Taeyeon vẫn không ngủ yên giấc được… Trời vẫn mưa…

___

-Các anh vào nhà đi.

-Nhưng cô chủ à, cô sẽ bệnh đấy… Cô mới nên vào nhà, nếu không ông chủ sẽ mắng chúng tôi chết! – Ryeowook và Sungmin cứ nài nỉ Tiffany vào nhà, bung dù lên che cho cô, còn Tiffany thì vẫn một mực ở ngoài mưa.

Ai đó đã từng nói: “Khi khóc trong mưa, người ta sẽ không biết bạn đang khóc.”

Cre: ai đó.

-Không cần đâu, tôi không sao mà, các anh ở ngoài này thì cũng lạnh đấy, các anh vào trong đi. Cứ mặc tôi!

-Cô chủ…

-Tôi sẽ sa thải các anh đấy! Tôi bảo cứ mặc tôi mà…

-V-vâng. Chúng tôi để dù lại cho cô nhé… - 2 cậu trai vội che chung chiếc dù còn lại chạy vào nhà.

Tiffany nhặt chiếc dù… Cũng là chiếc dù, nhưng sao khi cô cùng đứng dưới nó cùng với Taeyeon, cảm giác ấm áp đến thế… Giờ thì cô chẳng cần dù nữa. Cơn mưa trút xuống, cô khóc, khóc tức tưởi. Mưa và nước mắt lẫn với nhau, tiếng mưa át mất tiếng khóc. Người qua đường chỉ có thể thấy một cô gái đứng trong sân ngôi biệt thự, dựa lưng vào hàng rào, cúi đầu… Mấy ai biết được nỗi đau trong cô như đang bóp nát từng mảnh tâm hồn cô… khi mà cô biết trước tương lai mình sẽ không như mơ ước.

Ông Hwang đứng trên lầu nhìn qua cửa sổ xuống sân, trông thấy con gái mình như thế mà lắc đầu ngao ngán. Ông đã bắt Tiffany về ở trong nhà chính của ông từ hôm Tiffany nói muốn cưới Taeyeon. Điện thoại bị tịch thu, không được phép ra ngoài, lúc đi làm và đi học thì kè kè hai gã vệ sĩ loắt choắt. Ông Hwang cũng đã bắt Leone phải giữ Taeyeon bên ngoài Hàn Quốc cho đến khi Tiffany không còn nhớ đến Taeyeon, mà trông Tiffany buồn khổ như thế, ông thấy kiểu này không xong rồi. Không làm nó quên được thì mình làm nó không thể tới với con bé kia.

LẤY CHỒNG.

-Đúng vậy, chỉ còn cách đó thôi.

-Ông chủ thấy chưa, Heechul này đã bày kế thì gì mà chả xong!!!! – giọng õng ẹo của gã văn thư lại cất lên

-Thôi, bày kế là đủ rồi, đừng có nhẹo thêm!

-Như vậy có… ép buộc chị ấy quá không? – quản gia trẻ Kyuhyun ngần ngại nói.

-Không cần cậu phải lo, tôi ép nó như thế là vì tương lai của nó, vì danh tiếng của nó. Con tôi không thể lấy một đứa con gái khác được.

-Ông chủ có định tên nào để gả cô chủ chưa? – Heechul nói. – Liệu đi, đừng có gả cho tôi được rồi… tôi là tôi chả ham con gái đâu…

-Tôi định ngay từ khi nãy, khi cậu bày kế gả chồng cho nó kìa.

-Gả cho tôi hả thưa ngài? – Siwon nhao nhao.

-Cho tôi chứ! Tôi ngon hơn cậu nhé! – Hankyung tranh giành.

-Hê, Hankyung, anh là của tôi mà, tôi nói chả ham con gái, ý tôi là tôi ham anh đấy! – Heechul lại nói…

-Các cậu im hết và ra ngoài hết! Kyuhyun, cậu bấm số của cậu ta cho tôi.

-Vâng.

[Leone A. Galante]

-Hello, Leone xin nghe…

-Cậu Leone…

-Vâng, chào ngài ạ!

[…]

___

Taeyeon cáu kỉnh! Taeyeon buồn và đau khổ… Một nghệ sĩ có đau cách mấy vẫn phải tươi cười trên sân khấu (trừ nghệ sĩ kịch, cải lương…). Những lúc mưa, Taeyeon ngồi một mình, càng thấy đau và khó chịu hơn. Lúc cô bay sang Mỹ sau khi từ biệt Tiffany vào thứ 2 ấy, lúc đó trời đã mưa rất lớn, hành khách ngồi trong máy bay cũng cảm thấy sợ. Rồi ngày thứ 4 sau đó, lại mưa, và lúc đó Taeyeon gọi cho Tiffany, từ đó phát hiện ra là không gọi cho cô được nữa… Taeyeon không thích mưa!

Một chiều Chủ nhật, lẽ ra là cô đang được ở Hàn Quốc, được bên cạnh Tiffany.

“Lẽ ra mình đang được bên cạnh Tiffany!” – suy nghĩ của Taeyeon khi đang rehearsal

Lẽ ra cô đang ở nhà Tiffany.

“Lẽ ra mình đang ở trên giường Tiffany!”

Lẽ ra là cô đang được ôm lấy Tiffany.

“Lẽ ra là mình đang được ôm butt Tiffany!”

[…]

Taeyeon trông vẫn ngon lành khi tập, Tae lúc nào chẳng ngầu và tỏ ra chuyên nghiệp. Nhưng mấy ai biết được, cô rất mềm yếu bên trong. Sự lo lắng khi không ở bên Tiffany cứ dằng vặt cô. Trái tim Taeyeon đang khóc…

-Mưa rồi, tạm ngưng đê! – mấy anh staff nhốn nháo dọn và che phủ dụng cụ.

Mưa mỗi lúc một lớn.

-Này, cô ấy làm quái gì vậy? Yuri, gọi cô ấy vào đi chứ? – vài người nói với Yuri khi thấy Taeyeon đang đứng một mình trong mưa, ướt sũng.

-Tae! Cậu đang làm gì đấy, vào trong trú mưa đi chứ, tớ mang dù này, đi n… - Yuri bị một âm thanh mà cô thấy rất lạ chặn lời lại, đã lâu, lâu lắm rồi cô mới nghe âm thanh này.

Tiếng Taeyeon khóc…

Trời vẫn mưa, và Yuri không phân biệt được đâu là mưa, đâu là nước mắt trên khuôn mặt Taeyeon. Yuri chỉ thấy đôi mắt đỏ hoe… và khuôn mặt vui tươi hay cười đùa đã hoàn toàn biến mất, chỉ duy nhất nỗi đau hiện hữu. Nếu nhìn Taeyeon lúc này, bạn sẽ thấy như có chữ “Tiffany” đang được viết lù lù trên mặt cô vậy.

-Được rồi… đừng khóc nữa… Tớ ở đây với cậu mà. – Yuri ôm lấy Taeyeon, để cho cô gục lên vai mình mà khóc.

2 người cứ đứng như thế trong mưa…

___

Taeyeon vẫn không thoát khỏi cái lịch diễn dày đặt của mình, và Yuri cũng bị kéo theo, nhưng Jessica thì không. Cô bay về Hàn Quốc để xem xem việc quái gì đang xảy ra với cô bạn của mình. Về nhà Tiffany thấy khóa cửa, trong nhà bụi bặm, Jessica bắt đầu lo, cô đến công ty Tiffany đang làm để tìm thì may mắn ngay giờ cô đi làm. Nhân lúc 2 gã vệ sĩ Donghae và Eunhyuk đang đùa nhau, Jessica ra hiệu cho Tiffany. Nhận ra bạn, Tiffany tìm cách bám theo ngay.

-Yah! Hai anh theo tôi cả vào toilet sao?

-Không ạ thưa cô chủ, chúng tôi sẽ chờ phía ngoài ạ.

Tiffany đóng cửa toilet nữ rồi dựa vào cửa và bắt đầu khóc… Jessica vội chạy đến ôm lấy cô.

-Có chuyện gì? Nói cho mình biết, đừng khóc nữa! – Jessica nói nhỏ vào tai Tiffany và càng siết chặt cô hơn.

-Mình… mình không thể… tại sao lại như thế? Mình… không… đau quá…

-Yên nào! – Jessica dùng hai tay giữ chặt lấy khuôn mặt Tiffany rồi đặt lên môi Tiffany một nụ hôn.

Tiffany tròn mắt ngạc nhiên. Jessica vẫn không ngừng lại… Nụ hôn cứ thế xảy ra, đến khi Jessica rời ra thì Tiffany bị sự ngạc nhiên át đi mất cơn khóc.

-Đó là để cậu bình tĩnh lại đấy! – Jessica lại trở lại hình ảnh băng giá – Nào giờ thì nói mình nghe chuyện gì đang xảy ra? Hay muốn tớ dùng bạo lực bắt cậu nói? – Jessica vừa nói vừa ép Tiffany vào tường.

Tiffany dụi nước mắt rồi dựa đầu vào vai Jessica, kể lại những gì xảy trong hơn một tuần qua. Jessica lắng nghe tất cả.

-Mình có nên nói lại với Taeyeon hay không? Cậu ấy đang lo lắng cho cậu, nói ra thì cậu ấy sẽ đau khổ, làm sao đây chứ? – Jessica khó nghĩ…

-Có lẽ mình giao quyền quyết định cho cậu. Mình đã phó mặc bản thân cho số phận rồi…

Cuộc nói chuyện kết thúc trong im lặng. Tiffany định trở lại phòng làm việc thì lại quay lại nói với Jessica:

-Cảm ơn cậu đã đến đây. Cảm ơn cả việc đó nữa. Mình…

-Không thành vấn đề. – Jessica bước đến hôn nhẹ Tiffany lần nữa rồi bảo cô nhanh chóng quay lại làm việc. Lát sau khi mọi người đi khỏi, Jessica cũng rời công ty.

*knock knock*

-Xin lỗi ai thế? Tôi đang bận.

-Là tôi Jessica đây mà.

-Ah, vào đi.

-Chào anh Leone. Yuri dặn tôi ghé qua xem anh có định đưa giấy tờ gì cho cậy ấy không?

-Có mấy chỉnh sửa lặt vặt trong lịch trình đây.

-Vâng, thế thôi à?

-À… chắc chẳng bao lâu nữa là tôi làm đám cưới… - Leone nghiêm giọng… - Em có thời gian thì đến dự nhé, gọi cả Sooyoung và em họ của Taeyeon nữa.

-Cô gái nào hạnh phúc lắm mới lấy được anh đấy. Chúc mừng! Mà ai thế?

-Con gái của ông Hwang, chủ tịch tập đoàn MF nổi tiếng ấy, cô ấy tên là Tiffany, cô ấy tốt lắm. – Leone cười

(Leone chưa bao giờ biết Tiffany trước đây vì cô chưa hề tới công ty cùng Taeyeon, cũng chưa ai nói với Leone về cô. Còn Jessica luôn đi theo Yuri nên đã gặp Leone nhiều lần rồi. Leone chỉ gặp mặt Tiffany cách đây mấy ngày)

-CÁI GÌ? ANH NÓI AI? TIFFANY HWANG?

-Ừm… Thật ra cũng khá chóng vánh. Ông Hwang đã sắp xếp cho chúng tôi. Tôi cũng chưa biết nhiều về cô ấy. Nhưng vì tương lai của công ty, vả lại cô ấy cũng rất tốt, tôi chấp nhận.

Trong thoáng chốc, Jessica hiểu ra tất cả nhưng việc khó hiểu vừa qua. Jessica nắm xốc Leone lên, nhìn trừng trừng:

-Tiffany Hwang là người yêu của Taeyeon đấy, anh lấy được cô ấy là do lão bố của Fany không cho phép họ đến với nhau đấy!

Leone im lặng…

___

Trong lúc đó, Tiffany tan sở ra về. Trời nổi gió mù mịt. Lại sắp mưa rồi… Từ cái hôm mà Tiffany nói về Taeyeon trước mặt bố, trời mưa nhiều hơn hẳn, đến cả thời tiết cũng buồn khổ với Tiffany chăng?

-Cô chủ à, về nhanh thôi, chúng tôi gọi về nhà bảo đem xe đến nhé? – Eunhyuk và Donghae bảo Tiffany.

Tiffany không thích đi xe, cô muốn đi bộ chầm chậm, mặc cho mưa gió cô vẫn thích như vậy, cô muốn kéo dài cái khoảng thời gian cô ở bên ngoài ngôi nhà của chính mình, càng lâu càng tốt. Ngôi nhà đã giống như một nhà tù đối với cô rồi.

-Hai anh theo tôi đến một nơi được không?

-À ờ… vâng ạ… nhưng mà đi đâu vậy cô chủ?

Tiffany rẽ qua vài con hẻm rồi dừng lại trước ngôi nhà nhỏ, tuy thật bé nhỏ nhưng là của riêng cô. Mở cửa bước vào, bụi đã đóng một lớp sau gần 2 tuần không ai đến. Hơi ấm con người, của cô, của Taeyeon không còn nữa, căn nhà lạnh lẽo… Tiffany đi một vòng quanh nhà, 2 cậu vệ sĩ đứng ngó nghiêng. Cô dừng lại trong phòng ngủ, ngồi xuống giường.

Ký ức về những giây phút nồng nàn bên nhau lại hiện lên. Vòng tay siết chặt của Taeyeon những lúc hai cơ thể quấn lấy nhau, những nụ hôn nồng nàn, khi Taeyeon chạm vào những nơi nhạy cảm trên cơ thể Tiffany, ánh mắt 2 người trao nhau say đắm khi nằm nhìn nhau (sau khi đã xong những chuyện ấy), nụ cười (mãn nguyện) của Taeyeon… mất hết rồi. Tiffany mãi mất đi những ngày ấy rồi. Cô sắp khóc… cô biết cô sắp khóc. Không thể ở lại đây lâu được.

Tiffany đi giữa mưa và gió bụi. Khóc thì vẫn khóc. Dù cho 2 anh vệ sĩ có bung dù ra che cho cô và giục cô nhanh về nhà, nhưng cô vẫn đi chầm chậm. Điều cô cảm thấy nhói lên trong tim là tận trong đáy lòng, cô bắt đầu nghĩ tới việc quên đi Taeyeon.

“Leone A. Galante, một người rất tốt và có tương lai xán lạn. Bố muốn mình lấy chồng là để mình không đến được với Taeyeon. Leone đồng ý cũng một phần rất lớn là do áp lực từ bố. Anh ấy không có lỗi gì. Nếu mình cứ nằng nặc chống lại bố thì không biết tương lai mình sẽ ra sao, và mình lại có lỗi với Leone nữa.”

Ý nghĩ ấy cứ tiếp tục dằn vặt Tiffany. Liệu cô có từ bỏ được Taeyeon? Lại một ngày nữa cô đứng khóc trong sân, dưới cơn mưa rào. Hôm nay cô khóc ít hơn và suy nghĩ nhiều hơn. Khi Kyuhyun thuyết phục một hồi lâu thì cô chịu vào nhà, không cứng đầu như hôm trước… Nhưng tối hôm đó cô vẫn không thể ngủ, cô mất ngủ ngay từ cái ngày về lại nhà bố mình sống.

Jessica không nói gì với Taeyeon về đám cưới sắp tới, chỉ nói với Yuri và Taeyeon là bố Tiffany không đồng ý, có lẽ cần thêm thời gian để Tiffany thuyết phục bố. Sau đó bí mật nói lại sự thật với Yuri, Sooyoung và Sunny, đồng thời bắt họ giữ kín không nói Taeyeon biết. Để biết thêm thông tin chi tiết về suy nghĩ dẫn đến quyết định này của Jessica, xin độc giả liên lạc trực tiếp Jessica Jung, au không giải thích gì thêm.

___

Nhà thờ nơi diễn ra lễ cưới. Một buổi chiều Chủ Nhật, trời không có nắng, hơi âm u nhưng có lẽ là sẽ không mưa.

Ông Hwang vui vẻ bắt tay thân mật với khách mời là gia đình hai họ và mấy đại gia tài chính. Mấy tên thân cận của ông thì lao nhao bên Leone làm cậu phát bực. Jessica, Sooyoung và Sunny lặng lẽ chờ trong thánh đường. Tiffany mặc bộ áo cưới lộng lẫy, ngồi một mình trong phòng. Cửa mở, Leone bước vào và đuổi đám nhao nhao đi theo ra ngoài. Trông thấy khuôn mặt u sầu ấy, Leone cảm thấy không thể không lên tiếng.

-Tôi xin lỗi.

-Anh không có lỗi. Là lỗi của tôi cả thôi.

-Ông Hwang…

-Bố chỉ muốn tốt cho tôi thôi. Ông ấy chọn anh là đúng rồi, tôi biết anh rất tốt mà.

-Tôi không muốn phải làm em như thế này. Tôi ước gì Taeyeon mới là người đứng ở vị trí của tôi. – Leone thở dài.

-Thôi, đừng nhắc tới cậu ấy nữa. Chúng ta có một tương lai phía trước mà. – Tiffany nhận mẩu khăn Leone đưa, lau nước mắt rồi nở nụ cười tươi, mà Leone biết rõ nụ cười ấy là một nụ cười cay đắng.

-Cậu Leone! Đến giờ rồi! – Kyuhyun gõ cửa và gọi.

-Anh ra đó đi, em chuẩn bị đây! – Tiffany cười.

Leone ra đầu thánh đường, đứng cạnh cha cố chờ đợi.

-Cậu ấy đẹi zai quá! – Heechul xuýt xoa.

-Chỉ có thế là giỏi! – Mấy cậu trai khác làm việc cho nhà họ Hwang phang vào ngay.

13 cậu trai mặc vest đen xếp hàng ngang bên cạnh thánh đường. Cửa mở, và ông Hwang dẫn con gái mình, trong mắt Leone là cô dâu đẹp nhất trần gian, đi dọc xuyên qua thánh đường đến chỗ Leone đứng.

Leone nâng mạng che mặt của Tiffany. Cha cố bắt đầu đọc sau khi mọi người đã im lặng, tiếng piano cũng đã ngưng:

-Chúng ta có mặt ở đây hôm nay là để chững kiến [bla bla bla… au không rõ]. Vậy Tiffany Hwang, con có đồng ý lấy Leone A. Galante làm chồng hợp pháp của mình, vì tình yêu và danh dự, dù khỏe mạnh hay ốm đau, vì Chúa hay không?

-Con…

Cả thánh đường chờ đợi nhưng Tiffany vẫn chưa nói được… Cô dùng tay che miệng, cố không để bật ra tiếng khóc. Cha cố bất đắc dĩ phải chắp vá tình huống bằng cách quay sang hỏi Leone trước.

-Leone A. Galante, con có đồng ý lấy Tiffany Hwang làm vợ hợp pháp của mình, vì tình yêu và danh dự, dù khỏe mạnh hay ốm đau, vì Chúa hay không?

-Thưa cha,…

Cả thánh đường vẫn im lặng.

-…con không đồng ý! – Leone kết thúc câu nói cũng là lúc tất cả mọi người sững sờ.

Trời bắt đầu mưa.

-Em đi đi. Hãy đến với hạnh phúc thực sự của mình. Tôi sẽ giải quyết mọi chuyện cho.

Tiffany nhìn Leone rồi bật khóc. Cô chạy ra khỏi cửa nhà thờ và mất hút trong cơn mưa rào. Nước mắt vẫn hòa lẫn với mưa, tiếng mưa lại át đi tiếng khóc…

Sunday Afternoons Saga: Downpour, END.

___________________________________

Xin lỗi độc giả vì kết thúc "ngang xương", nhưng đã có phần 2 như thế này, làm gì mà không có phần 3 được chứ nhỉ? Đừng lo!

THANKS A LOT! Cm nhiệt tình nhé, và cho ý kiến về trình độ tự sướng (nhân vật Leone) của au nữa

Đang suy nghĩ về cái Saga thứ 2, tức truyện thứ 3 trong serie, sẵn sàng lắng nghe ý kiến đóng góp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro