#14 Tan biến

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Xin em, đừng bỏ anh lần nào nữa...

- Em không thể... Buông em ra đi!

- Không... Anh yêu em.. Anh nhớ em thật mà!

- Em xin lỗi anh, từ ngày đó... Chúng ta đã chẳng còn gì với nhau nữa rồi.

Là không thể quay lại được nữa...

Bíp

Xuân Trường tắt tivi, ngán ngẩm nhìn đàn con đang tụ tập trên ghế sofa mà chấm nước mắt. Lũ nhóc nhà anh lên cơn, đêm đến lén anh mang khăn giấy và chăn ra phòng khách, chẳng bật đèn mà mở tivi lên xem phim tình cảm hệt mấy bà thím lầu dưới. Báo hại anh đang ngủ lại phải banh mắt dậy (chắc vậy) đắp đê phòng lụt khẩn cấp. Còn nhỏ mà đã yêu đương nhăng nhít anh không mắng, lại còn đi xem ba thứ phim tình cảm sướt mướt này. Xuân Trường không hề muốn nhà mình thành trại thính hoặc bể chứa nước chút nào! Sao không chọn phim tình cảm dễ thương mà coi, khoái nhai đi nhai lại mấy bộ ngược tâm, ăn xong ợ lên nhai tiếp như con ngựa. Trong khi lũ này chả có con nào là ngựa cả.

Lương Xuân Trường sau ngày được yêu thương lại trở về làm người cha già chăm con thơ bé bỏng. Anh lùa con như lùa cừu về chuồng, ngủ ngay đi, trẻ con thức khuya là kh...

Thôi rút kinh nghiệm không tự vả nữa.

Bọn nhóc ứ chịu, ôm chăn bật lại tivi, trúng trận World Cup khiến Xuân Trường bất lực thật sự. Anh đành dỗ dành, bảo cả bọn ngủ ngoan, mai ngày nghỉ anh cho đi chơi. Nhé nhé nhé nhân lần thứ en nờ chúng nó mới xách mông về phòng đánh một giấc mới lời nhắn nhủ trìu mến "Nhớ đấy!". Anh thở phào, thả mình xuống ghế sofa xem bóng đá tiếp. Hai rưỡi là hết rồi, mình ngồi xem tí chẳng hại gì.

Vậy là, Lương Xuân Trường lại phải bỏ tiền ra cho tụi nhóc đi chơi.

________________________________________________________

- Chường Ú dậy mauuuuuu!

- Cho bọn em đi chơiiiiiii!

Gia môn đoàn kết ấy vẫn thi hành nhiệm vụ như một thói quen. Nhảy lên giường làm đủ mọi cách để anh dậy. Xuân Trường vẫn nằm lì đó dù rất bực bội khi bọn nó dám chê mình ú, à mình dạo đây cũng ú ra thật, thôi vẫn ôm chặt con tồm bông. Đến khi Phạm Đức Huy mở cửa vào mới bật dậy để bảo toàn con mắt quý giá. Cấu mãi có ngày hai sợi mì Omachi khoai tây nằm đối xứng nhau hết thịt, ế ẩm mất cả ngon. 

Trưng diện bộ mặt ngái ngủ xuống bếp, đặt mông lên chiếc ghế một cách an toàn. Ừ thì người này an toàn. Nhưng đằng xa có một con chó mực nào đó đang định ngồi thì bị con gấu béo kéo ghế ra, kết quả ngã oạch xuống đau điếng. Gia môn mất đoàn kết, thả nút haha nhiều như khi lai sờ trym a.k.a thích sờ chym vào bản mặt của Hà Đức Chinh. Bạn Chinh đi méc công chúa, và họ hân hạnh được công chúa điện hạ trừng trị. Xuân Trường ghi những cảnh ấy vào mắt mình, mắt bé tẹo nhưng đủ thấy, chợt ngộ nhận rằng con mèo ba tư kia còn quyền lực hơn mình nhiều. Danh công chúa không sai, nuôi con hoàng tộc này quản được đám nhí nhố đó chứ? Nhưng, công chúa chỉ thích dạo chơi bên ngoài kiếm con chó đốm thôi, thờ ơ với mọi thứ quá. Xuân Trường tặc lưỡi, trong đầu nghĩ con nhà mình nuôi giờ lại đu trai con nhà người ta. Thân hoàng tộc lại đi thích trùm xã hội đen, nhà ngoại khó mà gả được. Cơ mà không gả thì nguy cơ nhà nội kéo team đến hội đồng là rất cao, nên hãy chấp nhận thôi. Dù nhà sui gia kế bên nhau, muốn rước dâu đi một đoạn là tới. 

Xuân Trường mải nghĩ xem nhà cậu Hồng Duy giàu thế vậy sính lễ sẽ đồ sộ ra sao, mình có nên đòi tồm thay trầu cau không thì bị bé Hải hỏi một câu anh đang cố lảng tránh.

- Bố ơi, mình đi đâu thế?

Vắt óc mà suy nghĩ đến hết bữa sáng nhộn nhịp, anh mắt nhỏ xíu cũng nghĩ ra được mình sẽ đi đâu. Hôm nay cho chơi bời cả ngày luôn nhé!

_____________________________________________

Anh đưa đám nhóc đến rạp chiếu phim. Theo như ước nguyện được xem phim của lũ trẻ. Ở đây có rất nhiều bộ phim hoạt hình hay. Tuấn Anh đưa sấp poster cho Xuân Trường, cả hai đang chọn lựa xem phim nào thì quay sang là cả lũ mười lăm đứa, tất nhiên anh Thanh không đi xem phim, mười lăm đứa nhỏ đứng trước bảng quảng cáo của bộ phim Boku no Pico... Ấy nhầm Annabelle 2. Bọn nhỏ là không biết phim này. Nghe nói rất đáng sợ mà ai cũng xem được thì có sao đâu nào?

 Bằng một cách nào đó, rạp đã cho bọn nhóc được xem phim. Xuân Trường vốn không sợ, nhưng chỉ sợ chúng xả ngập nước rạp chiếu phim nên đã nhắc nhở rất kĩ về độ kinh dị của nó. Nhưng đến Tư Dũng còn nằng nặc muốn xem thì anh hết cách. Tuấn Anh mua bỏng nước, cho mỗi đứa uống chung ly với nhau, Phượng công chúa một mình một ly một bắp vị caramel từ tiền riêng với câu nói sót lại:

- Tao không xài chung với đám dân kém sang.

Trường mặc kệ, không phải tiền của anh, lo gì hihi. Tuấn Anh mua bỏng nước cho cả sở thú như thế. Ôi hôm nay bạn tôi như một ông bụt thật sự. Bạn bè phải thế chứ!

- Quên nói, tớ trả tiền bằng thẻ của cậu đấy!

Lương Xuân Trường xin rút lại lời nói vừa rồi.

- Đùa thôi, tiền của tớ! Ngưng làm cái mặt đó đi, hai con mắt biến mất rồi kìa! 

Anh bèn ngưng lại, vì làm nữa hẳn sẽ có con sư tử với con mèo hiền khô nào đó sợ xanh mặt mà mè nhèo cho xem. Nghiệp lớn quá mà.

Vào đến rạp, ai cũng trầm trồ khi thấy anh dẫn cả đàn lóc chóc ciu ciu đi vào. Có mấy bà chị kì lại phụt máu mũi tại chỗ. Có cả mấy bà cắn nát bao tải trong nước mắt tiếc nuối. Thật khó hiểu mà.

- AAAAAAAAAAAAAAA!!!!!!!!!!!!!!!!!

Xuân Trường biết ngay là thế, cả rạp gào thét, có mấy chị còn khóc nức nở nữa cơ. Anh không biết do mắt mình bé không thấy được phim để sợ hay họ quá nhát, chỉ là chúng vô cùng bình thường. Annabelle tuổi tồm với truyện kinh dị ba từ Mai Đi Làm của Nguyễn Tuấn Anh mỗi tối chủ nhật hàng tuần, phát sóng độc quyền cho những ai đi làm vào thứ hai. 

Vì mắt quá híp nên chẳng ai biết anh đang liếc cả rạp phim như rađa. Máy quay mã số không sáu ghi nhận thính bay trong gió tại đây.

Trước hết bản thân anh cũng đang bắn hint mù mắt mấy cô gái trẻ ngoái đầu muốn gãy cổ rớt mắt mà nhìn nơi anh ngồi, máu mũi chảy thành dòng. Chỉ là, em bé của anh sợ ma, nên anh để một tay cho em ôm chặt, tay kia xoa đầu sư tử con. Những em gái à, hành động này của anh có gì hay mà các em cứ bấn loạn cả lên thế? 

Nhắc đến ma, không thể không nhắc đến nai. Bạn nai nãy giờ im lặng, sợ đến xỉu rồi còn đâu để nói chứ? Thất thần dựa vào bờ vai nhỏ bé của con Hồ Ly đang gào thét trong đêm. Bạn Đình Trọng lay người bạn Dũng, vả bôm bốp vào mặt anh nai để ảnh tỉnh. Tu tu khóc huhu anh dậy đi em sợ lắm. Thôi em, anh dậy anh còn sợ hơn em. 

Người hoàng tộc đều đang nhìn thường dân với anh mắt khinh bỉ. Văn Thanh không ở đây, mà nếu có Công Phượng cũng chẳng diễn ướt át sặc cẩu huyết như bọn em. Đức Huy không phải không sợ, chỉ là vừa nhai bắp rồm rộp cả buổi vừa thỉnh thoảng đưa bắp tận miệng cho ông tiên phép thuật, đến lúc ông tiên lỡ ngậm tay mình hoảng hồn rút lại thì cái tay quý tộc mặt dày nhéo má ông tiên. Cả buổi chỉ có ăn với uống, con Beo nó muốn làm gì cũng được, bắp rang vẫn đây việc gì phải sợ?

Bạn Dũng báo đã sợ ngay từ khi rạp chiếu phim tắt đèn. Vì Chinh Bún Chả ngồi kế bạn đã tàng hình và bạn chẳng thể thấy được Chinh đâu. Dù Hậu với tay trong không khí vẫn đánh được ông anh và nghe ổng kêu đau, nhưng sự thật gia môn này thấy như thiếu người. Trống vắng quá, Tiến Dụng mượn điện thoại của anh Trường, bật đèn flash lên Chinh liền xuất hiện trong sự mừng rỡ của gia đình và làng xóm. Tắt đèn Chinh Đen lại biết mất, bật đèn thì dáng còn đó. Rồi thành thú vui, bạn Duy Mạnh nghịch ngợm cứ bật đèn tắt đèn vào Chinh, đám còn lại cũng hùa theo vỗ tay thích thú, Chinh chịu đựng, hèn như cái tiền đồ của chị Dậu. Cả rạp phim đều xem ảo thuật có một không hai - tàng hình trong bóng tối by Chin Chin. Mọi người lẫn bảo vệ rôm rả khen ngợi sự kì diệu của chú chó mực có khả năng biến mất giữa màn đêm và xuất hiện dưới ánh sáng. Chinh chiếm spotlight của chị Beo trên màn hình MAX Inch nên chị hù một phát cả rạp rớt tim, ai nấy mới lượm lại tim tập trung chuyên môn theo dõi chị Beo.

______________________________________________________

Hết bộ phim, Xuân Mạnh tạt ly nước ngọt lạnh ngắt vào mặt Tiến Dũng của Đình Trọng, không quan tâm con Ỉn lườm anh thế nào. Tư Dũng tỉnh dậy sau cơn ác mộng, kèm theo cái ôm của Đình Trọng và ánh nhìn bí ẩn của các chị gái nào đó vẫn chưa hết ngáo.

Ra khỏi rạp cũng đã trưa, dù bịch bắp còn rất nhiều vụn nhưng đứa nào cũng thấy đói. Vâng, nhiệm vụ tiếp theo là lấp đầy cái bao tử không đáy của những ai đó. Chỉ là ghé vào một quán ăn thôi, nhưng cảm tưởng của nhân viên là những bé khách này gọi gần hết cái menu rồi. 

- Nè mấy đứa, chiều nay không nắng, anh dẫn đi bơi nhé?

- Đi bơi ạ?

Xuân Trường gật gù với con tồm nướng trong miệng, lâu rồi mới được gặp lại tình yêu. Hương vị vẫn vậy, tuyệt vời~ Nhìn vẻ mặt phê tồm kì dị của anh, suýt nữa anh công an mời lên phường vì nghi ngờ anh sử dụng chất kích thích với vẻ mặt phê thuốc. Sự thật anh chỉ phê loài hải sản dinh dưỡng ngon lành tên là tôm thêm dấu huyền. 

Chốt lại, Xuân Trường sẽ dẫn bầy con thơ dại đến bể bơi.

Xế chiều, lũ trẻ đã có mặt ở hồ bơi theo kế hoạch. Đám con trai lột áo, mặc quần bơi vào và thi nhau nhảy ùm xuống nước. Dòng nước lạnh tỉ lệ nghịch với cái nắng chiều khiến đám nhóc thích thú. Riêng bạn Chinh Đen bị Dũng báo đốm ôm chặt cứng không cho xuống. 

- Không được! Chinh sẽ bị tan trong nước mất!

- Mày thôi quá đáng đi!_ Chinh vùng vẫy

Tiến Dũng chấp niệm Chinh là muối, mà muối sẽ tan khi gặp nước. Nên bằng mọi giá không thể để Chinh rơi xuống đó được! 

- Hai ông xuống nước cũng nhát à? 

- Giời ơi lo ngại gì! Xuống!

Thằng em quý hoá và người tình của thằng em quý hoá thẳng tay quẳng anh vợ của nó xuống nước. Một đứa cầm tay đứa cầm chân, vứt Chinh Đen rơi cái tủm vào hồ trong sự bàng hoàng của Bùi Tiến Dũng. Là Bùi Tiến Dũng chứ không phải là Bùi Tiến Dũng đang chơi bắn súng nước cùng đồng bọn đằng kia, bắn súng chuyên nghiệp như một người lính.

Cảm xúc Tiến Dũng bây giờ là tuyệt vọng. Chinh rơi xuống đó rồi, liệu có tan đi không? Mình sẽ mất Chinh thật sao? Con báo đốm khuỵ xuống, mọi thứ như vỡ tan theo trái tim dành trọn cho Đức Chinh. Trọng Đại ngứa mắt, hò Văn Đức theo xách con báo này ném xuống hồ với thành ý cho gia môn tụi bay đoàn tụ. Chinh Đen vẫn ngoi lên, xác nhận không tan vào nước.

Mặc kệ tụi lớn chơi bắn súng nước. Xuân Trường ngồi đây dạy đứa trẻ sáu tuổi Đoàn Văn Hậu bơi. Thật ra nói đến bơi em cũng biết chút ít, nhưng chưa giỏi. Với khả năng tiếp thu nhanh như lật bánh tráng, Xuân Trường đã dạy em bơi khá hơn. Từ từ cho qua chỗ nước sâu, với chiều cao khủng bố mắt người nhìn thì rất dễ dàng để em tập bơi vùng sâu. Bạn Dụng còn nhỏ cũng theo tập chung với sự chỉ dẫn tận tình của Tuấn Anh. Hình ảnh hai thanh niên dạy một con gấu trúc và hươu cao cổ biết bơi đang gây sốt cộng đồng mạng. Thời nay cá sẽ bay trên trời xanh còn chim sẽ lặn dưới đáy biển. Thật vi diệu!

Văn Toàn lại lò mò bật Fantasic Baby, và thế là cả bọn cùng quẩy tiệc hồ bơi. Điển hình như cứ ngoi lên bờ rồi tạo dáng nhảy xuống, khoảnh khắc ấy được chụp lại vô cùng đáng giá. Những tư thế như chim bay cò bay, kiếp đỏ đen, anh em cây khế, ngáo lá đu đủ, sọ dừa... Lần lượt được thanh niên Lương Xuân Tồm chụp lại đưa vào album. Bữa nay, confirm Chinh không tan khi gặp nước và hai bé út đã bơi thuần thục nhé. Khuyên chân thành Bùi Tiến Dũng báo đốm bỏ ngay chấp niệm cổ hủ đó điiiiii

_______________________________________________________

Vì hôm nay mình để bụng rỗng mà viết, chẳng ngáo gì cả nên cũng chẳng có vị. 

Với lại mình đang không vui, chẳng có chút cảm hứng nên chap cũng nhạt nhẽo quá. Tiến độ ra chap có lẽ sẽ chậm lại do tâm trạng dầm mưa của mình, xin lỗi nhiều nhé 😔

Khi mình vui hơn sẽ lập tức rắc muối và thính lại ngay, chờ mình nha.

Cám ơn các bạn đã ủng hộ và chờ đợi truyện của mình.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro